Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 703: Chương 703: Ta có thể chơi đùa với ngươi.




&Sắc mặt của Băng Lộ ngưng trọng nói.

- Vũ trụ ban đầu là do pháp tắc vũ trụ tạo thành, mà Thiên Đạo là người phụ trách quản lý những pháp tắc đó vận hành, hình thành trật tự của vũ trụ, nếu như Thiên Đạo bị diệt vong, vậy thì trật tự vũ trụ sẽ bị sụp đổ, các thiên tai thảm họa sẽ không ngừng xuất hiện.

Vương Hạo gãi gãi cằm, nói.

- Nếu như có chuyện này, vậy chẳng phải ta không chơi được nữa sao?

Khóe mắt của Băng Lộ co giật, trong lòng cô rất muốn đi lên đánh cho Vương Hạo mấy cái tát, chẳng lẽ sinh mạng trong vũ trụ này là để hắn chơi thôi sao? Đúng là đem muôn dân trăm họ thành trò đùa.

- Hô hô...

Băng Lộ hít thở sâu, khuôn mặt cô đỏ lên, nói.

- Vương Hạo, chỉ cần ngươi không giết Thiên Đạo, vậy thì... Ta có thể chơi đùa với ngươi.

- Ngươi chơi đùa cùng với ta?

Hai mắt Vương Hạo sáng ngời, vội vàng thúc dục.

- Vậy thì còn chờ gì nữa, bây giờ cô đi tuyên bố một mệnh lệnh, cho Thiên Vực, Ma Vực và Tinh Vực khai chiến với nhau, người thắng có thể nhận được một tấm ảnh có chữ ký của ta.

- Ngươi...

Băng Lộ tức đến phát điên luôn, cô không muốn nghĩ gì đến quy củ, rất muốn đánh một tát chết cái thằng tai họa này.

Vương Hạo tiếp tục dụ dỗ.

- Tiểu Lộ Lộ cứ nghĩ đi, nếu bọn họ khai chiến thì đó là chiến tranh cấp sử thi đấy, mà ta và ngươi ngồi trong không gian Thiên Mệnh vừa ăn bắp rang bơ vừa xem truyền hình trực tiếp, có phải rất có ý cảnh hay không?

Có ý cảnh cái rắm!

Nếu như khai chiến thật, vậy thì chẳng phải toàn bộ vũ trụ sẽ loạn hết lên sao?

Còn nữa, những người đó không phải là kẻ ngu, sao tự nhiên lại chạy đi khai chiến làm gì, chẳng lẽ còn muốn tấm ảnh có chữ ký của Vương Hạo à?

- Vương Hạo, ta nói rõ cho ngươi nghe!

Băng Lộ hít sâu một hơi, khuôn mặt đỏ hồng.

- Ta đồng ý làm người phụ nữ của ngươi, thậm chí dù ngươi có bao nhiêu phụ nữ cũng không sao, chỉ có một yêu cầu duy nhất là, ngươi đừng có gây chuyện ở chỗ này nữa.

Vương Hạo sửng sốt, đây là đang hát diễn cái gì thế?

Đồng thời, hắn cũng không ngờ Băng Lộ lại có suy nghĩ đáng sợ như vậy.

Phải biết rằng, hắn còn mong Tiểu Lộ Lộ tiếp tục phản kháng, sau đó đưa phúc lợi đến cho hắn.

Nhưng người kia lại yêu thương nhung nhớ mình, vậy thì phúc lợi làm gì có nữa chứ?

- Hazz, mị lực cao đúng là một loại bi ai!

Vương Hạo ra vẻ lắc đầu.

Khuôn mặt Băng Lộ đỏ lên như trái cà chua, nhưng vẫn ra vẻ bình tĩnh nói.&- Câu trả lời của ngươi là gì?

Vương Hạo gãi gãi cằm, lẩm bẩm nói.

- Chuyện này hấp dẫn không nhỏ chút nào, nếu không ta đồng ý với cô ấy trước, sau khi ăn xong lại phủi mông đi cũng được nhỉ?

Hai vai Băng Lộ run lên, sắc mặt đỏ như máu, lần này không phải là xấu hổ, mà là tức đến máu dồn lên não.

- Vương Hạo, tên vô sỉ khốn nạn nhà ngươi!

Băng Lộ tức đến giậm chân.

- Nếu đã gọi ta là vô sỉ khốn nạn, vậy thì sao ta không làm vài chuyện khốn nạn đây!

Vương Hạo nhướn lông mày, khóe miệng nổi lên một nụ cười hèn mọn bị ổi.

Kỹ năng kèm theo của Tiểu Dâm Trùng: Dâm Trùng mỉm cười!

Băng Lộ run rẩy cả người, cô thất thần lui về sau hai bước, trong đầu là một mảnh trống rỗng.

Đồng thời, Băng Lộ nghĩ mãi mà không hiểu được lý do, đây là nụ cười gì vậy, vì sao nó có thể làm cho người quản lý Thiên Đạo là cô lại thất thần chứ?

Đợi Băng Lộ hồi phục lại tinh thần, Vương Hạo đã đi đến trước mặt cô, hơn nữa lôi cô nhào xuống trên mặt đất.

- Hôm nay phải ăn xong lau sạch, ngày mai vỗ mông rời đi, Tiểu Lộ Lộ cô đúng là dẫn sói vào nhà rồi.

Vương Hạo cười xấu xa...

--------------

Không gian Thiên Mệnh.

Đàn tinh lấp lánh.

Vương Hạo nhào một kiểu mãnh hổ vồ mồi, ấn Băng Lộ lên đồng cỏ, hơn nữa còn nở một nụ cười đê tiện.

- Không muốn đâu!

Băng Lộ bị dọa đến mức thay đổi sắc mặt.

- Không muốn cái gì? Không muốn ta thả cô ra sao? Vậy thì ta sẽ giúp cô là được!

Vương Hạo nhướn lông mày, cúi đầu hôn xuống, hung hăng hôn lên cặp môi đỏ mọng của Băng Lộ.

Đôi mắt xinh đẹp của Băng Lộ trợn tròn, trong lòng run lên bần bật, cô vậy mà bị đồ khốn nạn này cưỡng hiếp!

Nhưng mà trong sự cưỡng hiếp ấy, sâu trong lòng cô nổi lên cảm giác khác thường giống như cực kỳ tê dại, làm cho cả người Băng Lộ mềm nhũn.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ ức hiếp đại diện Thiên Đạo, nhận được một cơ hội siêu cấp giảm giá.

Hai mắt Vương Hạo hiện lên sự thất vọng, vì sao không phải là một cơ hội siêu cấp thăng cấp đây?

Phải biết rằng, bây giờ hắn còn cần một cơ hội siêu cấp thăng cấp nữa, mới có thể tăng cấp kim tệ phục sinh được.

- Ngươi mau thả ta ra...

Băng Lộ nổi giận đẩy Vương Hạo ra, cả người xoạt một cái biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện cách đó không xa.

Vương Hạo thở dài, nếu thực lực không đủ mạnh thì không có cách nào chiếm tiện nghi của vị đại diện Thiên Đạo này được.

Băng Lộ vừa nổi giận vừa ngượng ngùng nói.

- Vương Hạo, nếu ngươi còn dám làm những chuyện hạ lưu kia với ta, chắc chắn ta sẽ trả thù ngươi, tốt nhất là ngươi không nên xem thường sự trả thù của phụ nữ.

Vương Hạo đứng dậy, nghiêm trang nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.