Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 704: Chương 704: Vũ trụ đa nguyên.




- Tiểu Lộ Lộ, cô nói chuyện mà không thử sờ lương tâm xem, cô nói muốn trở thành người phụ nữ của ta, nên ta mới làm như vậy đấy chứ, tất cả chuyện này đều là do cô làm sai mà.

Băng Lộ khó thở, tức giận nói.

- Cái tên vô sỉ khốn nạn nhà ngươi, ngươi nói là ăn xong lau sạch rồi vỗ mông rời đi, ngươi nghĩ ta bị điếc à?

- Không tin thì thôi, dù sao cũng là ta chiếm tiện nghi!

Vương Hạo nhún nhún vai, búng tay nói.

- Tiểu Bạch, chúng ta đi!

- Đợi chút, bản bảo bảo thỏ sắp xong rồi.

Tiểu Bạch chui ra khỏi núi cà rốt, sau đó nhảy lên vai Vương Hạo, nó vung tay lên, thu lại núi cà rốt.

- Đợi một chút!

Băng Lộ gấp gáp kêu lên.

- Nhóc con, không phải ngươi nói muốn để ta bao dưỡng sao?

Tiểu Bạch cực kỳ vô tội nói.

- Đúng vậy! Ngươi bao dưỡng thức ăn cho bản bảo bảo thỏ, sau đó nuôi lớn bản bảo bảo thỏ, đó không phải là bao dưỡng sao?

Băng Lộ tức đến dẫm chân, cô không ngờ con thỏ đáng yêu này lại có cùng đức hạnh với Vương Hạo vô sỉ kia.

Còn bao dưỡng thức ăn cho nó, nuôi nó lớn, cái đó mà gọi là bao dưỡng cái gì?

Vương Hạo cười cười, dáng vẻ như đã sớm biết, dùng mấy củ cà rốt mà muốn bắt cóc con thỏ nhà hắn, đúng là mơ mộng hão huyền.

Tiểu Bạch chớp đôi mắt cực kỳ vô tội, tò mò hỏi.

- Vương Hạo, dì kia không được đi học sao? Ngay cả bao dưỡng cũng không biết luôn?

- Dì!

Sắc mặt Băng Lộ biến thành màu đen, vừa rồi có cà rốt thì con thỏ kia gọi cô là tỷ tỷ đấy!

Bây giờ lấy được một núi cà rốt rồi, lập tức trở mặt kêu dì, tốc độ trở mặt này còn nhanh hơn cả lật sách luôn.

- Ha ha...

Vương Hạo cười lớn một tiếng, xoa xoa đầu bé thỏ trắng, sau đó khởi động tinh đồ vũ trụ, biến mất tại chỗ.

Tiếng thở dài của ý thức vũ trụ vang lên.

- Xem ra chúng ta phải thay đổi biện pháp làm cho Vương Hạo cải tà quy chính rồi, nếu không thì chưa cần Tứ Đại Chí Tôn quay về, chỉ một Vương Hạo đã làm cho cả vũ trụ đại loạn rồi.

Băng Lộ nhăn mặt, tò mò hỏi.

- Ý thức vũ trụ, ta có thể hỏi một câu được không, vì sao Tứ Đại Chí Tôn thượng cổ đuổi giết Thiên Đạo, ngươi lại không ra tay tiêu diệt bọn họ? Chẳng lẽ việc giết Thiên Đạo, làm cho vũ trụ đại loạn vẫn chưa đáng để ngươi ra tay sao?

Ý thức vũ trụ im lặng một lúc, sau đó nói.

- Vũ trụ này cũng không an toàn như ngươi nghĩ, nó có rất nhiều nguy cơ đến từ bên ngoài, mà chỉ có Chí Tôn mới có thể giải quyết được những nguy hiểm đó, nên mỗi một Chí Tôn đều là bảo bối, không giết được, cũng không thể giết.

- Bên ngoài vũ trụ?

Băng Lộ nhịn không được hỏi.

- Bên ngoài vũ trụ có cái gì? Vì sao chỉ có Chí Tôn mới giải quyết được? Không ai thay thế được sao?

Ý thức vũ trụ giải thích.

- Vũ trụ giống như cái nhà, tất cả mọi người đều có trách nhiệm riêng, mà ta là Thủ Hộ Giả của gia đình này, phụ trách tọa trấn trong nhà, bảo vệ các thành viên trong gia đình không bị người khác làm hại, còn phần Chí Tôn thì giống như hộ vệ, bọn họ có thể chiến đấu với người bên ngoài, tiêu diệt tất cả nguy cơ đến từ bên ngoài vũ trụ.

Băng Lộ biến sắc, thử hỏi.

- Ngài nói là, bên ngoài vũ trụ còn có những sinh mạng khác, hơn nữa bọn chúng còn phát động công kích chúng ta.

Ý Thức vũ trụ trầm giọng nói.

- Vũ trụ bao la không giới hạn, tên gọi đầy đủ của nó là Vũ Trụ Đa Nguyên, mà trong đó có vô số vũ trụ nhỏ liên kết với nhau tạo thành, vũ trụ của chúng ta chỉ là một số nhỏ trong đó thôi.

Băng Lộ ngạc nhiên đến ngây người tại chỗ, cô đã từng nghĩ bản thân mình cao cao tại thượng rồi, hóa ra vẫn là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

Ý thức vũ trụ lại cười nói.

- Ngươi không cần phải ngạc nhiên đến vậy, có rất nhiều vũ trụ, nhưng cũng phân chia cao thấp khác nhau, đẳng cấp của vũ trụ chúng ta không tính là thấp.

Băng Lộ gật gật đầu, lại hỏi.

- Những sinh vật khác đi công kích vũ trụ chúng ta làm gì? Chẳng lẽ muốn cướp đoạt tài nguyên sao?

Ý thức vũ trụ bất đắc dĩ nói.

- Ta cũng không nói rõ cho ngươi nghe được, sau này ngươi sẽ hiểu thôi, bây giờ ngươi chỉ có một nhiệm vụ đó là kéo Vương Hạo đi đúng đường, làm cho trong lòng hắn có sự trung thành, đừng để cho hắn cà lơ phất phơ như vậy nữa, mỗi ngày đều nghĩ đến chuyện chém giết Thiên Đạo, hoặc làm xằng bậy khắp nơi.

Băng Lộ cũng bất đắc dĩ lắm rồi.

- Tất cả phương pháp có thể thì ta đã dùng hết rồi, nhưng Vương Hạo vẫn làm theo ý mình như trước, thật sự ta không có biện pháp với hắn.

Ý thức vũ trụ im lặng một lúc rồi nói.

- Ngươi cố gắng hết sức thử hắn đi, tốt nhất là thử dùng hết tất cả biện pháp, nếu không có cách nào kéo hắn đi đúng đường, vậy thì cứ mắt nhắm mắt mở cho qua đi.

- Vì sao?

Băng Lộ cực kỳ khó hiểu hỏi lại.

Ý thức vũ trụ thở dài, nói.

- Vừa rồi ta đã nói, vũ trụ giống như một cái gia đình lớn, nhưng lại không cùng đẳng cấp với nhau, mà một gia đình thì không thể không có chủ nhà, điều này cũng có nghĩa là không có lực uy hiếp, nên nguy cơ đến từ bên ngoài cũng càng nhiều hơn, nếu bảo vệ không nổi, vậy thì nó sẽ hoàn toàn biến mất trong vũ trụ đa nguyên.

Đồng tử của Băng Lộ co rụt lại, thử hỏi.

- Ý ngươi là, Vương Hạo có tiềm lực trở thành chủ cái nhà lớn này?

Ý thức vũ trụ cực kỳ khẳng định.

- Đúng vậy, tiềm lực của Vương Hạo hơn hẳn Tứ đại Chí Tôn, hơn nữa hắn còn nắm giữ Kiếm Chúa Tể, điều này cũng có nghĩa là hắn có tiềm lực trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, nếu có Vũ Trụ Chi Chủ, vậy thì vũ trụ của chúng ta mới trở nên hoàn mĩ, có thể uy chấn toàn bộ đa nguyên vũ trụ, làm cho những vũ trụ khác không dám đến trêu chọc chúng ta nữa.

- Ngài yên tâm, chắc chắn ta sẽ quản chặt Vương Hạo...

Trong đôi mắt xinh đẹp của Băng Lộ hiện lên sự kiên nghị, vì muôn dân trăm họ trong thiên hạ, dù cả người vào miệng hổ, chắc chắn cô cũng sẽ làm cho Vương Hạo trung thành với vũ trụ này.

- Con gái, ta giao tất cả mọi chuyện cho con...

Ý thức vũ trụ thở dài, sau đó giọng nói hoàn toàn biến mất.

------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.