Trong vũ trụ đa nguyên.
Vương Hạo hóa thành một đường ánh sáng màu vàng, bị một lực hút mang đi.
Dù hắn giãy giụa thế nào cũng không tránh thoát được.
Giọng điệu Tiểu Bạch khẩn trương kêu lên:
- Vương Hạo, cậu mau nghĩ biện pháp, nếu bị đưa đến địa bàn của con lừa ngốc, thỏ bảo bảo tôi chỉ có thể trở thành miếng thịt thỏ.
Vương Hạo trợn mắt:
- Cậu đừng tự mình đa tình như vậy có được không, người hắn bắt rõ ràng là tôi, cậu chỉ là tặng phẩm đi kèm thôi.
Tiểu Bạch mất hứng:
- Nói bậy, thỏ bảo bảo tôi đáng yêu như vậy, sao chỉ có thể là đồ tặng kèm.
Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ, nói:
- Nếu cậu không tin có thể hỏi con lừa ngốc Diệu Khổ kia, nếu hắn đã bắt chúng ta, chắc chắn sẽ biết ai là hàng thật, ai là đồ tặng kèm.
Vừa dứt lời, âm thanh của Diệu Khổ vang lên:
- Thí chủ không cần kích bần tăng đi ra, bần tăng sẽ không bỏ qua cho các thí chủ, các thí chủ cũng đừng giãy dụa làm gì, chờ đến lúc tới vũ trụ Thiên Phật của bần tăng, các thí chủ sẽ bị tẩy não, trở thành tín đồ cuồng tín Phật tổ.
- Vũ trụ Thiên Phật?
Vương Hạo ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy phía trước xuất hiện một quả cầu thủy tinh lớn, đây chính là vũ trụ Thiên Phật mà Diệu Khổ nói, một vũ trụ Huyền cấp.
- Các người muốn tẩy não thỏ bảo bảo tôi!
Tiểu Bạch nghiêng đầu qua, trong đầu hiện lên một con thỏ khoác áo cà sa, vô tình ngồi ở tượng Phật trước đập mõ.
- Đừng, đừng, thỏ bảo bảo tôi không hợp làm thỏ hòa thượng!
Tiểu Bạch liên tục lắc đầu, biểu thị bản thân có chết cũng không muốn sống trong loại sinh hoạt buồn chán này.
Diệu Khổ bi thống nói:
- Không muốn cũng vô dụng, bởi các thí chủ, vũ trụ Thiên Phật của bần tăng đã chết hai đại Chí Tôn…
- Ngao…
Còn chưa dứt lời, một tiếng rồng ngâm vang lên.
Vương Hạo và Tiểu Bạch quay đầu nhìn, chỉ thấy một con rồng lớn dài vạn mét màu vàng đang giương nanh múa vuốt, phóng về phía bọn họ.
- Là Tổ Long!
Tiểu Bạch mừng rỡ vung vẩy bàn tay nhỏ bé, lớn tiếng kêu:
- Tổ Long, chúng tôi ở nơi này, mau tới cứu chúng tôi.
- Ngao…
Tổ Long hét lớn, vẫy đuôi một cái liền lập tức vọt tới trước mặt Vương Hạo, mở long trảo cực lớn ra, một tay bắt lấy Vương Hạo, một tay túm Tiểu Bạch, bỏ chạy.
- Yêu Long phương nào, dám tới quấy rối.
Diệu Khổ hiện ra chân thân, bắt lấy đuôi Tổ Long.
- Ngao…
Tổ Long bị đau kêu to, toàn thân hiện lên đường ánh sáng màu vàng, nhanh chóng biến thành Chúa Tể Kiếm rơi vào trong tay Vương Hạo.
- Con lừa ngốc Diệu Khổ kia, xem kiếm của tôi đây…
Vương Hạo nắm lấy kiếm, quát to. Một đạo khí tức dồi dào lập tức phóng ra từ trong cơ thể, toàn thân phát ra kim quang lóng lánh biến thành kim nhân, tu vi lập tức đột phá đến Thần Vị cảnh cấp chín, chỉ thiếu chút nữa sẽ đạt tới cấp bậc của các Thần thượng cổ.
Hệ thống lên tiếng:
- Kí chủ đã sử dụng hết năng lượng Chí Tôn, đây là công kích duy nhất, mời suy nghĩ kỹ càng trước khi sử dụng.
- Nên dùng thì dùng, cùng lắm thì sau này lại bắt lấy mấy Chí Tôn.
Vương Hạo hừ lạnh, Chúa Tể Kiếm trong tay hắn càng bạo phát ra kiếm quang vô cùng chói mắt, kiếm khí dồi dào khiến toàn bộ mảnh thiên địa đều khẽ rung chuyển.
Phá Thiên Cự Kiếm Quyết: Kiếm thứ tư, Lôi Minh Phá Không Kiếm!!
- Cái gì!
Hai mắt Diệu Khổ trợn tròn, thật khó tin, một kiếm này lại xuất phát từ một tiểu tử có tu vi Vũ Tôn.
- Vèo…
Đột nhiên, một tiếng xé gió vang lên, chỉ thấy Vương Hạo lập tức biến mất.
- Người đâu?
Diệu Khổ vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng đề phòng tìm kiếm bóng dáng Vương Hạo.
Khi Diệu Khổ ngẩng đầu lên chỉ thấy Vương Hạo mang theo uy thế vô thượng đánh xuống, khí thế khủng khiếp ép xuống khiến thân thể hắn xuất hiện một tia đông cứng.
- Một kiếm này thật khủng khiếp, nhưng vẫn không có cách nào phá La Hán Kim Thân của bần tăng!
Vẻ mặt Diệu Khổ nghiêm trọng, lập tức biến thành kim nhân, nhìn qua vô cùng cứng rắn.
- Ầm ầm ầm…
Khi hai người va chạm vào nhau, một trận gió bão năng lượng khủng khiếp dâng lên trong vũ trụ đa nguyên.
Đồng tử Diệu Khổ chợt co lại, chỉ thấy Chúa Tể Kiếm trong tay Vương Hạo lại có thể đâm rách La Hán Kim Thân của hắn, máu tươi lập tức phun ra.
- Sao có thể như vậy? Đây rốt cuộc là kiếm gì? Không chỉ có có thể hóa long, còn có thể phá La Hán Kim Thân của bần tăng!
Diệu Khổ khiếp sợ đến mức mồ hôi lạnh tuôn ra, không dám liều mạng với thanh kiếm này, nhanh chóng lui về phía sau.
Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, thu hồi Chúa Tể Kiếm, trực tiếp chui vào trong vũ trụ Thiên Phật.
Muốn gột rửa đầu óc của hắn, vậy trước hết hắn sẽ cố gắng chăm sóc dạy bảo cái vũ trụ này mới được.
Khi Vương Hạo tiến vào vũ trụ Thiên Phật, xuất hiện sự tập trung năng lượng khổng lồ.
- Đây là vực sâu vũ trụ vũ trụ Thiên Phật?
Vương Hạo vội gọi hệ thống:
- Mở hệ thống lá chắn năng lượng cho tôi.
- Đinh đinh, kí chủ đã mở ra hệ thống lá chắn năng lượng, một giây tiêu hao 1 vạn điểm vũ trụ, nhưng có thể chống đỡ tất cả công kích trong vũ trụ Huyền cấp, bao gồm cả ý thức vũ trụ.
- Thật đen đủi!
Vương Hạo phỉ nhổ.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đã đi tới vũ trụ khác, có muốn sử dụng cơ hội thăng cấp siêu cấp, thăng cấp vũ trụ tinh đồ
- Thăng cấp vũ trụ tinh đồ?
Vương Hạo không nhịn được hỏi:
- Lẽ nào vũ trụ tinh đồ không thể sử dụng trong vũ trụ này sao?
Hệ thống trả lời:
- Không thể, vũ trụ tinh đồ đã buộc định hóa ra vũ trụ, cần phải thăng cấp mới có khả năng thông dụng ở tất cả vũ trụ Huyền cấp.
- Chỉ thăng cấp mới có thể sử dụng ở vũ trụ Huyền cấp!
Vương Hạo cạn lời, cảm thấy hệ thống này thật sự quá biết làm ăn, một món bảo bối lại hãm hại hắn phải sử dụng gần hết cơ hội thăng cấp siêu cấp.
Hệ thống hỏi:
- Kí chủ có muốn thăng cấp hay không?
Vương Hạo suy nghĩ một lát, nói:
- Thăng cấp cho tôi, kim tệ sống lại siêu cấp chờ sau này nói tiếp.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp thành công vũ trụ tinh đồ, còn hai cơ hội thăng cấp siêu cấp, hai cơ hội giảm giá siêu cấp, một cơ hội rút thưởng vòng quay cực phẩm.
Đúng lúc này, giọng nói của Diệu Khổ vang lên:
- Thiên Đạo Phật ngài ở đâu? Xin ngài bắt giữ người này lại giúp con!
- Lại có thể tìm Thiên Đạo hỗ trợ? Ý tưởng không tồi, đáng tiếc anh đã muộn rồi!
Vương Hạo mỉm cười, trực tiếp mở vũ trụ tinh đồ, lập tức biến mất.
Đồng thời, Vương Hạo cũng thu hồi thẻ căn cước giả trước đây, tướng mạo, khí tức đều khôi phục lại trạng thái ban đầu.
- Người đâu?
Diệu Khổ nhíu mày, nhìn xung quanh tìm bóng dáng Vương Hạo.
Đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên:
- Diệu Khổ, không phải cho phép các con chém giết kẻ đoạt pháp tắc vũ trụ sao, sao chỉ có mình con trở lại? Còn có người vừa nãy con gọi là ai?
Diệu Khổ vội vàng trả lời:
- Thiên Đạo Phật, lần này chúng con tính sai khiến hai người Diệu Năng, Diệu Âm và tất cả mọi người hi sinh, nhưng chỉ cần bắt được tên tiểu tử vừa nãy, tẩy não hắn, thì vũ trụ Thiên Phật của chúng ta muốn tiến hóa lên vũ trụ Thiên cấp sẽ dễ như trở bàn tay.
- Tiểu tử này thật sự lợi hại như vậy sao?
Thiên Đạo Phật vội vàng truy hỏi.
Diệu Khổ nặng nề gật đầu, nói:
- Năn nay hắn mới hai mươi tuổi, không chỉ có Chúa Tể Lục Đạo, còn có một môn thần thông, có thể cướp đoạt tất cả năng lực Chí Tôn chuyển hóa thành năng lực của mình, không ai biết rõ năng lực của hắn. Nhưng điều khủng khiếp nhất chính là tiểu tử này mới tu luyện được ba năm.
Thiên Đạo Phật im lặng một lúc rồi nói:
- Ta cảm thấy tiểu tử này còn khủng khiếp hơn lời con nói, vừa nãy ta tìm một lượt trong vũ trụ, nhưng kết quả lại không phát hiện ra bất kỳ tung tích nào của hắn, ta có loại dự cảm, con đang dẫn sói vào nhà…
Chương tiếp: Thánh Địa.
Vũ trụ Thiên Phật.
Trên một tinh cầu không biết tên.
Vương Hạo mang theo Tiểu Bạch xuất hiện trên một con đường.
Vương Hạo tò mò nhìn xung quanh, phát hiện người ở vũ trụ này cũng không khác người ở vũ trụ bọn họ quá nhiều.
Tuy màu da và hình dáng bên ngoài hơi khác nhau, nhưng vẫn có thể nhìn ra hình người.
Nhưng đa phần người đi trên đường phố đều mặc áo cà sa, khí tức phật giáo nồng đậm không sót cái gì.
Tiểu Bạch tò mò hỏi:
- Vương Hạo, đây là nơi nào?
Vương Hạo bấm ngón tay tính toán:
- Nơi này là thánh địa của vũ trụ Thiên Phật, Thiên Phật Tinh, ở đây có rất nhiều cao tăng đắc đạo đều ở đây giao lưu những điều tâm đắc, còn có rất nhiều nhân tài có tiềm lực cũng học tập phật pháp ở nơi này.
Tiểu Bạch nghiêng đầu, hỏi:
- Chúng ta có tính là đang tự chui đầu vào lưới không?
Vương Hạo mỉm cười, nói:
- Yên tâm, tôi đã trở về hình dáng ban đầu, bọn họ muốn tìm cũng không tìm được tôi.
Tiểu Bạch đột nhiên hỏi:
- Nếu bọn họ tìm ra thỏ bảo bảo tôi thì sao?
Vương Hạo hơi sửng sốt, lẩm bẩm nói:
- Đúng vậy! Sao tôi lại quên mất, bọn họ cũng có thể thông qua hàng tặng kèm để tìm ra hàng thật là tôi.
Tiểu Bạch lấy ra một củ cà rốt, tức giận cắn, biểu thị bản thân rất không vui.
Đúng lúc này, hệ thống lên tiếng:
- Kí chủ có thể mua thẻ căn cước cư dân vũ trụ Thiên Phật, chỉ cần có nó, cho dù là ý thức vũ trụ Thiên Phật cũng không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.
Vương Hạo hỏi:
- Thẻ căn cước cư dân vũ trụ Thiên Phật mất bao nhiêu tiền?
Hệ thống trả lời:
- Không đắt, một tấm 25 vạn điểm.
Vẻ mặt Vương Hạo đau lòng, 25 vạn này nhìn qua không nhiều, nhưng đổi thành điểm phản diện lại giống như là thiên văn sổ tự.
- Được, đổi cho tôi hai tờ!
Vương Hạo khoát tay áo nói.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ dùng năm mươi vạn vũ trụ điểm, mua hai thẻ căn cước vũ trụ Thiên Phật, chúc kí chủ có quãng thời gian hài lòng khi ở vũ trụ Thiên Phật.
Vương Hạo bĩu môi:
- Ai muốn sống cùng một đám hòa thượng, lão tử tới để phá hủy có được không.
Tinh thần Tiểu Bạch lập tức tỉnh táo:
- Đúng vậy, chúng tôi sẽ phá hủy, đập nát cái vũ trụ này.
Đúng lúc này, một đám lão hòa thượng áp giải vài vị hòa thượng trẻ tuổi đi tới, vừa đi, vừa đau đớn mắng.
- Tiểu tử cậu lại dám ăn thịt, trong lòng anh còn có Phật Chủ không?
- Tiểu tử anh không biết rằng để kết thiện duyên, để phổ độ chúng sinh, Phật Chủ đã cố không ăn thịt, thế mà cậu lại dám vi phạm lời thề của Phật Chủ, cậu không xứng trở thành đệ tử cửa Phật.
- Chúng ta là người tu phật, chính là để vượt qua nhân quả tuần hoàn, bây giờ cậu ăn thịt nó, đây là nhân, tương lai chắc chắn sẽ có quả, vậy sao có thể thoát khỏi vòng tuần hoàn nhân quả?
- Còn cậu nữa, cậu lại dám đi nói chuyện yêu đương, nếu cậu khát vọng tình yêu như vậy, sao trước đây còn đi làm hòa thượng?
- Phóng túng là tội ác đứng đầu trong vạn ác, nếu đã tiến vào cửa phật, sao có thể mơ tưởng đến nữ nhân?
- Cái gì? Trước đây không có tiền để nói chuyện yêu đương! Tôi chém chết tên tiểu tử khốn kiếp nhà cậu.
- Còn cậu nữa, lại dám trộm uống rượu, cậu không biết rượu chính là độc dược đối với dạ dày, dễ dàng khiến tâm trí con người trở nên mơ hồ sao!
- Uống rượu cũng không sao, chúng tôi bình thường cũng uống, nhưng cậu uống loại có nồng độ cồn cao như vậy làm gì, đây là hoàn toàn muốn gây sự có đúng không?
- Cái gì? Rượu dưới 5 ngìn độ uống không phê?
- Tôi đánh chết tiểu tử nhà cậu, cậu muốn say thành dạng gì mới thoả mãn!
- Mọi người không cần nói, đưa những tên nhóc phá giới này đến pháp trường đi, bọn họ đã không còn xứng là đệ tử cửa Phật.
- Không sai, chỉ có sử dụng hoả hình mới có khả năng tinh lọc tội nghiệt của bọn họ.
- …
Rất nhanh, một đám hòa thượng liền áp giải một đám hòa thượng trẻ tuổi đang liều mạng giãy dụa đi.
Không quan tâm những hòa thượng trẻ tuổi cầu xin thế nào, Kì Dư hòa thượng đều thờ ơ.
Vương Hạo trợn mắt há hốc mồm, kết quả của việc ăn một miếng thịt, uống một hớp rượu, tìm bạn gái là bị chết cháy, vậy loại người không thịt không vui, nhìn thấy mỹ nữ liền muốn đùa giỡn như hắn còn không phải xứng đáng đi xuống mười tám tầng địa ngục!
Tiểu Bạch rùng mình, nói:
- Vương Hạo, chúng mình về nhà thôi! Thỏ bảo bảo tôi có cảm giác sống ở đây đều là một đám bệnh tâm thần.
Vương Hạo trợn mắt, tức giận nói:
- Tôi vừa dùng tiền mua thẻ căn cước cư dân cho cậu, nếu cậu về nhà, vậy tôi liền chịu thiệt sao!
- Thẻ căn cước?
Tiểu Bạch nghiêng đầu qua, thầm nghĩ, Vương Hạo sẽ không bị những tên bệnh tâm thần này lây bệnh chứ? Sao lại bắt đầu nói mê sảng vậy.
Vương Hạo lấy ra một tờ thẻ nhỏ, nhẹ nhàng vỗ lên ót của Tiểu Bạch.
Lúc này, khí tức trên người Tiểu Bạch xảy ra biến hóa, thân hình không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng co lại thành một con thỏ nhỏ tinh xảo chỉ lớn chừng bàn tay.
- Oa a, thỏ bảo bảo tôi hóa nhỏ, vậy không phải cà rốt này sẽ biến lớn!
Tiểu Bạch hài lòng phát ra một tiếng sói tru, lấy ra một củ cà rốt to bằng thân thể hắn, bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Vương Hạo thoả mãn khẽ gật đầu, không chỉ không sợ Tiểu Bạch bị người khác phát hiện, còn có thể trốn trên người hắn, trở thành một đòn sát thủ khiến người khác tuyệt đối bất ngờ.
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến:
- Thí chủ là ai?
Vương Hạo quay đầu nhìn, chỉ thấy một nhóm mặc quần áo hòa thượng đang quan sát hắn.
Hòa thượng dẫn đầu lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ thí chủ không biết ngoại trừ hòa thượng, những người khác đều không có khả năng lên trời thành phật sao?
Vương Hạo chắp hai tay trước ngực, khẽ nói:
- Các vị, tôi là hòa thượng tới từ Đông Thổ đại Đường, pháp hiệu Tôn Ngộ Không.
- Thí chủ là hòa thượng?
Các hòa thượng sửng sốt, ăn mặc toàn thân từ trên xuống dưới theo mốt như vậy, kiểu tóc trên đầu cũng uốn lượn như vậy, làm gì có chút bóng dáng nào của hòa thượng!
Vương Hạo thản nhiên nói:
- Thánh Nhân cầu tâm, không cầu phật, ngu nhân cầu phật, không cầu tâm, các vị đồng môn cần gì phải xem trọng vẻ bề ngoài như vậy?
Vẻ măt hòa thượng đứng đầu khinh bỉ nói:
- Cái gì mà cầu tâm với không cầu tâm, người đâu mau mang thang độ tới, mặc áo cà sa cho hắn.
- Rõ!
Các hòa thượng đồng thanh trả lời, nhanh chóng vây lấy Vương Hạo.
- Nếu những tiểu hòa thượng các anh nghe không hiểu tiếng người, vậy để các anh cảm nhận một chút vậy.
Vương Hạo vén tay áo lên, lập tức biến thành kim nhân.
- Đây là La Hán Kim Thân!
Đồng tử của hòa thượng dẫn đầu chợt co lại, vội vàng kêu lên:
- Tiền bối hiểu nhầm…
- Ầm ầm ầm…
Còn chưa nói dứt lời, một tiếng tí tách tí tách vang lên.
Đúng lúc này, giọng phật vang lên:
- A di đà phật, nếu mọi người đều là tăng nhân cầu tâm, cần gì phải khó xử những hòa thượng nhập môn đến liên tâm là cái gì cũng không biết!
Vương Hạo dừng lại, quay đầu nhìn, chỉ thấy một vị lão hòa thượng mặc áo cà sa cũ nát đang chắp hai tay trước ngực đứng cách đó không xa. Điều khiến Vương Hạo cảm thấy kỳ quái chính là lão hòa thượng này chợt nhìn thoáng qua giống như một người bình thường.
Nhưng nhìn kỹ, lại cảm giác sâu không lường được, giống như người này không tồn tại vậy.
- Lão hòa thượng này tuyệt đối không phải người bình thường, dường như hắn còn mạnh hơn Chí Tôn!
Trong lòng Vương Hạo lập tức cảnh giác, hắn cần phải hiểu rõ đây rốt cuộc là vô tình gặp được hay là cái bẫy…