Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 613: Chương 613: Để ngươi nhìn một chút cái gì gọi là nam nhân




- Vương Hạo, ta liều mạng với ngươi...

Lý Vân Dương nổi giận gầm lên một tiếng, sắp sửa xông lên cùng Vương Hạo quyết nhất tử chiến.

Kiếm Phong kéo lại Lý Vân Dương, có chút giận dữ nói:

- Lý tiểu đệ, ngươi hôm nay sao thế? Vương Hạo tiểu huynh đệ người ta cũng chỉ so sánh, ngươi kích động như vậy làm cái gì?

Đám người Lăng Tiêu đảo cặp mắt trắng dã, đây là so sánh sao! ?

Đây là sự thật!

Hơn nữa còn là sự thật do một tay Vương Hạo tạo thành!

- Ta...

Lý Vân Dương tức mình đến mức phát điên. Loại lịch sử đen tối này muốn hắn phải lên tiếng như thế nào! ?

Tuyệt Trần tiến lên khuyên nhủ:

- Ta không hề biết giữa Vương Hạo tiểu huynh đệ và Lý tiểu đệ có hiểu lầm gì đó, nhưng mọi người nếu nhận thức, vậy cậu cũng không cần cứng như vậy, tránh cho sau này đều hối hận.

Đám người Lăng Tiêu cho Lý Vân Dương một ánh mắt đồng tình, gặp được Vương Hạo đoán chừng là một chuyện hối hận nhất trong cuộc đời hắn.

- Lý Vân Dương tên gay này, ngày hôm nay lão tử cho ngươi thấy một chút cái gì gọi là nam tử hán đại trượng phu.

Vương Hạo cho Lý Vân Dương một ánh mắt khiêu khích, sau đó gương mặt chánh khí nói:

- Ta làm vì anh hùng long mạch gọi đến, có trách nhiệm mang Tổ Long về nhà. Nếu tên này do dự như một người đàn bà, vậy ta chỉ có liều lên danh dự của ta cùng Dược Thần cấp chín duy nhất của vũ trụ đánh một trận công bình.

Thập Toàn Dược Thần mừng rỡ, vốn ông ta đã cảm giác Tổ Long không lấy được, định dùng chút thủ đoạn khác.

Nhưng ai ngờ, Vương Hạo tiểu tử này lại chủ động cùng ông ta tỷ thí, khiến cho ông ta có thể quang minh chính đại có được Tổ Long, thật là ông trời già phù hộ a!

Đồng thời, toàn trường cũng bạo phát ra trận trận âm thanh ủng hộ.

- Vương Hạo tiểu bằng hữu, cậu là nam tử hán đại trượng phu chân chính!

- Không sai, cậu là đại anh hùng dám làm dám chịu.

- Vương Hạo tiểu bằng hữu cố gắng lên, tôi tin tưởng cậu nhất định sẽ thắng.

- Cho dù không thể thắng, cậu vẫn là anh hùng, không ai sẽ trách tội cậu.

- Không sai, chuyện này không trách cậu, đều là tiểu nhân hèn hạ Lý Vân Dương sai.

- Đánh ngã tiểu nhân hèn hạ Lý Vân Dương...

- Đánh ngã tiểu nhân hèn hạ Lý Vân Dương...

“... . . .”

Sắc mặt Lý Vân Dương hoàn toàn đen lại. Về chuyện Tổ Long hắn đích xác làm sai, bị thế nhân khinh bỉ hắn nhận biết.

Nhưng Vương Hạo đồ vô sỉ chưa từng làm chuyện tốt này, lại có thể có được cả sảnh đường ủng hộ, đây là cái quỷ gì chứ!?

Càng làm cho hắn chịu không nổi là, Vương Hạo lại còn được mang tới danh hiệu anh hùng, cái này con mẹ nó quả thực tang tâm bệnh cuồng, đổi trắng thay đen a!

Đám người Lăng Tiêu gương mặt bội phục, quả nhiên là nhân sinh như kịch, toàn dựa vào hành động, cho dù là mối họa lớn làm đủ trò xấu, chỉ cần diễn đến nơi, diễn sinh động, vẫn là đại anh hùng, đại hào kiệt trong lòng thế nhân.

Kiếm Phong, Tuyệt Trần không nhịn được thở dài, chỉ dựa vào đạo hạnh của Vương Hạo khẳng định không chiến thắng được Thập Toàn Dược Thần.

Như vậy, Lý Vân Dương chắc chắn tâm sâu áy náy, ý nghĩ không có cách nào thông suốt, nhẹ thì tu vi không tiến thêm, nặng thì tâm ma bạo phát.

Nhưng bọn họ vừa mới nhận thức Vương Hạo, thực tế không có cách nào khoảng chừng quyết định của hắn, chỉ có thể mong đợi kỳ tích xuất hiện thôi!

Thời gian không lâu, hai cái bàn được mang ra ngoài.

Phía trên bày đầy các loại ống nghiệm, còn có rất nhiều dược thảo, linh quả tản ra một loạt dược hương mê người.

Giờ khắc này, mọi người đều ngừng thở, khẩn trương nhìn Vương Hạo và Thập Toàn Dược Thần.

Chỉ hướng về phía danh tiếng của hai vị Dược Thần cấp chín này, cho dù kết cục như thế nào, đây đều là trận quyết đấu đỉnh cao tái nhập sử sách.

Kiếm Phong không nhịn được thở dài, nói:

- Vị Vương Hạo tiểu huynh đệ này là một hán tử dám làm dám chịu, nhưng hắn làm sao lại chết đầu óc thế chứ? !

Tuyệt Trần gương mặt bất đắc dĩ nói:

- Có lẽ là thiếu niên khí thịnh, gặp được Dược Thần cấp chín duy nhất của vũ trụ, không nhịn được muốn đi lên so tài một cái.

Kiếm Phong ngẫm nghĩ, gật đầu khẳng định nói:

- Ta cảm giác ngươi nói không sai, chính là niên thiếu khí thịnh.

Tuyệt Trần thở dài nói:

- Bây giờ nói gì cũng đã chậm, hay là cầu nguyện cho Vương Hạo tiểu huynh đệ có thể chiến thắng Thập Toàn Dược Thần đi!

Kiếm Phong liếc nhìn Vương Hạo, tán thưởng nói:

- Cho dù kết quả như thế nào, có thể kết giao một hán tử nổi tiếng, ta cảm thấy chuyến đi này không tệ.

Tuyệt Trần cười ha ha nói:

- Anh nghĩ cũng giống như tôi vậy. Vị Vương Hạo tiểu huynh đệ này, tôi nhất định kết giao rồi.

Sắc mặt Lý Vân Dương biến thành đen. Hắn thật sự rất muốn nói với hai vị này, Vương Hạo rốt cuộc đáng ghét bao nhiêu, vô sỉ bao nhiêu... Hết thảy bọn họ thấy tất cả đều là Vương Hạo cố ý giả vờ.

Đáng tiếc, hắn bây giờ bị tất cả mọi người hiểu lầm, nói nhiều sẽ chỉ làm người ta cảm thấy hắn ghen tỵ Vương Hạo, căn bản sẽ không tin tưởng lời hắn nói.

Khố Lạp kéo kéo tay Lý Vân Dương, cho hắn một nụ cười khích lệ:

- Yên tâm đi, em tin tưởng tà bất thắng chính, Vương Hạo rốt cuộc sẽ lộ ra cái đuôi hồ ly của hắn.

Lý Vân Dương mỉm cười, tâm tình trong nháy mắt đã khá hơn nhiều.

Lúc này, Vương Hạo tay cầm một quyển sách dầy mười centimét, lật ra nhìn một cái, bên trong là chi chít công thức hóa học.

Đây là phương trình hoá học của dược phẩm tiến hóa cấp 10, tổng cộng có hơn 6 triệu loại biến hóa.

Tiểu Bạch ngồi trên vai Vương Hạo, tò mò hỏi:

- Vương Hạo, anh cảm giác anh lần này có thể trúng thưởng sao?

Vương Hạo lắc lắc đầu:

- Chế biến dược phẩm cấp chín ta có 30% nắm chắc, nhưng phối trí dược phẩm cấp 10, ta nhiều nhất chỉ có một phần trăm nắm chắc.

Tiểu Bạch cắn miệng cà rốt, không tim không phổi hỏi:

- Vậy lần này anh không phải nhất định phải thua ư?

- Bây giờ nói nhất định phải thua, còn có chút hơi sớm.

Vương Hạo cười cười, bắt đầu gọi hệ thống, hỏi thăm cấp bậc Dược Tề sư đề thăng tới Dược Thánh cấp sáu cần bao nhiêu điểm tội ác.

Hệ thống đáp:

- Tổng cộng cần 100 triệu điểm tội ác.

- Chỉ 100 triệu thôi sao? !

Vương Hạo sảng khoái nói:

- Cho ta đổi!

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ học xong thiên thánh thủ, tự động đề thăng tới tự nhiên mà thành.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ học xong tất cả phối phương của dược phẩm cấp sáu.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ có cấp bậc Dược Tề sư đạt đến Dược Thánh cấp sáu.

- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ tổng cộng hao tốn 1 ức điểm tội ác.

Vương Hạo đột nhiên chấn động một cái, cảm giác tốc độ tay của mình biến thành nhanh vô cùng, trong đầu cũng xuất hiện thêm rất nhiều phối phương về dược phẩm cấp sáu.

Tiểu Bạch buông xuống cà rốt đưa đến bên miệng, tò mò hỏi:

- Anh vừa rồi run lên một cái như thế à nha? Không phải là khẩn trương chứ?

Vương Hạo nhún vai vô tội:

- Ta vừa rồi đột phá đến Dược Thánh cấp sáu.

“Cạch coong...”

Tiểu Bạch cả kinh đến ngây người, cà rốt trong tay rớt xuống. Cái này không khỏi cũng quá đả kích thỏ rồi chứ! ?

Một giây trước vẫn còn là Dược Đế cấp năm, một giây sau liền biến thành Dược Thánh cấp sáu, cái này nói ra ngoài có người tin sao? !

Tiểu Bạch ngơ ngác hỏi:

- Vậy bây giờ tỷ lệ thành công của anh là bao nhiêu?

Vương Hạo ngẫm nghĩ:

- Phải đạt đến năm phần, đợi đối diện lão gia hỏa kia cũng không chênh lệch.

Tiểu Bạch trơ mắt nhìn Vương Hạo:

- Nếu không anh lại run lên một cái, đột phá đến Dược Tôn cấp 7, như vậy xác xuất thành công lại thêm một chút rồi.

Vương Hạo gãi gãi cằm, gật đầu nói:

- Ngươi nói rất có lý, vậy đột phá đến Dược Tôn cấp 7 đi!

Tiểu Bạch cho Vương Hạo một ánh mắt hiềm khí. Lần này nói nó mập, nó thật đúng là thở hổn hển rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.