Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 362: Chương 362: Giao hữu rộng rãi




- Nguyên soái đại nhân, quân quyền này. . .

Quan Thế thận trọng nói.

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng:

- Các ngươi đều đến muộn, cãi chống quân lệnh, kẻ tội nhẹ trục xuất khỏi quân đoàn, kẻ tội nặng giết không tha, các ngươi nói ta phải làm gì! ?

Quan Thế bị hù sợ vỡ mật, vội vàng nói:

- Nguyên soái đại nhân tha mạng, tôi giao ra binh quyền, đồng thời dùng tiền để mua mạng chó của tôi.

Vừa dứt lời, đám hoàn khố tử đệ còn lại cũng đều liên tục gật đầu, bày tỏ bản thân mình nguyện ý giao ra binh quyền.

Ba con gấu dụi dụi con mắt lia lịa, hoàn toàn không thể tin được cảnh tượng phát sinh trước mắt. Vương Hạo cũng chỉ nói mấy câu đe dọa, chẳng những thu hồi lại quân quyền một cách dễ dàng, ngoài ra còn kiếm bộn thêm một khoản tiền nữa.

Một màn trước mắt này không khỏi cũng quá giả đi! ? Chẳng lẽ bọn họ là đang nằm mơ, người còn chưa tỉnh? !

Tất cả mọi người tại chỗ cũng kinh hãi ngây người, bọn người kia cũng quá vô dụng rồi! ?

Chỉ bị Vương Hạo trừng mắt một cái, không những thật thà ngoan ngoãn giao ra binh quyền, còn định dùng tiền mua mạng sống, cái này xác định không phải đang nằm mơ sao! ?

Lúc này, một vị lão binh mang trên mặt vết sẹo dài tiến lên, thản nhiên nói:

- Người chúng ta đi theo là Quan Thế thiếu gia, nếu như Quan Thế thiếu gia tính toán ly khai quân đoàn, như vậy chúng ta cũng sẽ cùng rời theo.

Khóe miệng Vương Hạo chứa đựng một nụ cười lạnh:

- Các ngươi xem quân đoàn là địa phương nào? Sao lại dung cho các ngươi nói đến là đến, nói đi là đi! ?

Lão binh mặt sẹo bật cười nói:

- Nguyên soái đại nhân, chúng ta có 99 vạn người, trong tay ngài chỉ có một vạn người, chúng ta muốn đi, ai cũng ngăn không được.

- Ai nói ngăn không được a!

Ba tên gấu tăng tốc độ vọt tới trước mặt Vương Hạo, khí tức Võ đế biểu hiện ở trước mặt mọi người không che giấu chút nào.

- Ba vị Võ đế!

Các lão binh kinh hô một tiếng, đua nhau bày ra tư thái công kích.

Lão binh mặt sẹo sắc mặt nghiêm túc:

- Nguyên soái đại nhân, ngài cho dù có thể sử dụng Võ đế lưu lại chúng ta, nhưng chúng ta căn bản sẽ không nghe theo mệnh lệnh của ngài, sở dĩ ngài muốn thu phục chúng ta, căn bản là đang lãng phí tâm tư.

Vương Hạo nhếch miệng lên:

- Ta cho tới bây giờ không có ý định dùng vũ lực lưu các ngươi lại, về phần có thể thu phục các ngươi hay không, ta cảm giác không hề có một chút vấn đề.

Các lão binh bỉu môi xem thường, căn bản không để Vương Hạo ở trong mắt.

Bọn họ đều là thành viên của tứ đại vương bài quân đoàn, lực ý chí tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh, bất kể là Vương Hạo dùng tiền, hay là đồng ý cho bọn họ quan to lộc hậu, những cái này đều không thể dao động nội tâm của bọn họ.

Vương Hạo đưa tay vỗ một cái, Tiền Vạn Dương lặc lè cái đít tiến lên mở ra Trí Năng thủ hoàn.

Lúc này, một vài hình ảnh xuất hiện, đồng thời còn kèm theo từng tiếng cầu cứu truyền đến.

- Lão công cứu mạng a!

- Ba ba, ba ở nơi nào, mau tới cứu con a!

- Con trai, ngươi không cần lo cho chúng ta. . .

- . . .

Thấy một màn này, các lão binh muốn rách cả mí mắt, sắc mặt lại dữ tợn đáng sợ hơn.

Đồng thời, còn kèm theo một cổ sát khí ngất trời tràn ngập ra.

Tiền Vạn Dương bị hù nhanh chóng tắt đi đoạn phim, thối lui đến bên cạnh Vương Hạo, âm thanh run rẩy nói:

- Lão đại, tại sao tôi cảm giác chúng ta có chút chơi với lửa.

- Ngươi không cảm thấy sống một cuộc đời có thể đùa với lửa, mới là có ý tứ sao! ?

Vương Hạo khẽ cười nói.

Tiền Vạn Dương nuốt ngụm nước bọt, bị loại cá tính không lo không sợ này của Vương Hạo dọa cho huyết áp cấp tốc tăng vọt.

Lão binh mặt sẹo lạnh lùng hỏi:

- Nguyên soái đại nhân, ngài cho là bắt cóc người nhà của chúng ta, là có thể bức bách chúng ta thần phục sao! ?

Vừa dứt lời, các lão binh nổi giận đùng đùng nhìn Vương Hạo, hận không thể lập tức xông lên chém Vương Hạo thành muôn mảnh.

Vương Hạo gương mặt vô tội:

- Người nào bắt cóc người nhà của các ngươi rồi? Đây là tổ chức khủng bố DY phát đoạn phim cho ta đòi vơ vét tài sản, đòi ta giao tiền chuộc người.

- Tổ chức khủng bố DY! ?

Các lão binh sửng sốt, sau đó lại nổi giận, đáng chết cho cái tổ chức khủng bố này, không ngờ lại khi dễ đến trên đầu bọn họ rồi, thật là đang tìm đường chết.

- Đi, đi diệt Tổ chức khủng bố DY!

- Đúng, chúng ta có nhiều người như vậy, diệt mười tổ chức khủng bố như vậy cũng không có vấn đề gì.

- Mọi người đều an tĩnh đi, thành viên của Tổ chức khủng bố DY không lợi hại bằng chúng ta, nhưng bọn họ có Võ thánh Thất ma, chúng ta lấy cái gì đi diệt người ta! ?

- Cái này. . . Dù sao ta cũng không quản, nhất định phải diệt chúng.

- Mọi người đều không được ầm ĩ nữa, nếu các ngươi cứ như vậy, thật sự có thể cứu người ra sao! ?

- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cái gì cũng không làm hết, chỉ nhìn như vậy thôi sao! ?

- Phần tử kinh khủng không phải phát tin tức cho Nguyên soái rồi sao? Chúng ta xem coi Nguyên soái nói như thế nào.

- Còn có thể nói như thế nào, nhất định là cho chúng ta thề trung thành với hắn.

- Nếu như hắn có thể cứu người nhà ta, đi theo hắn thật ra cũng không có gì.

- Không sai, chúng ta đều là binh lính, đi theo ai mà không phải theo chứ.

- Nói hươu nói vượn, các ngươi chẳng lẽ quên ân tình của đại tư lệnh đối với chúng ta rồi sao! ?

- Ân tình của Đại tư lệnh đối với chúng ta ta sẽ không quên, nhưng người nhà cũng không thể không có a!

- Chúng ta tuổi tác đều lớn rồi, chỉ muốn an tĩnh sống qua ngày cùng người nhà, nếu như bọn họ cũng bị mất rồi, chúng ta sống còn có ý nghĩa gì nữa! ?

- . . .

Vào lúc lão binh cãi vã không nghỉ, lão binh mặt sẹo bình tĩnh nhìn chằm chằm Vương Hạo:

- Đã sớm nghe danh nguyên soái đại nhân giao hữu rộng, không nghĩ tới ngay cả Tổ chức khủng bố DY đều có thể hóa thù thành bạn.

Vương Hạo lại cười nói:

- Làm sao mà biết! ?

Lão binh mặt sẹo thở hô ra một hơi cho xả giận:

- Ta lần trước nghe người ta nói qua, ngươi thỉnh Thất ma xuất thủ, lừa được 6 chiếc chiến hạm Dũng Khí [Spirit] của Quân bộ, vốn tưởng rằng Thất ma chỉ nhìn trúng 6 chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit] đó mới ra tay, nhưng hiện tại xem ra, các ngươi đây là kết minh rồi.

Vừa dứt lời, từng lão binh lại căm tức nhìn Vương Hạo, rất có ý tứ nếu Vương Hạo không giải thích rõ, bọn họ liền động thủ.

Vương Hạo nhún vai:

- Ngươi nói rất có lý, thế nhưng ngươi cảm thấy lấy thân phận của ta, có cần kết minh cùng Thất ma là cái loại Ma vương giết người ấy không! ?

Nghe vậy, các lão binh ngây ngẩn cả người, tiếng bàn luận xôn xao vang lên.

- Các ngươi nói, Vương Hạo thật sự kết minh cùng Thất ma rồi sao! ?

- Ta cảm giác không có khả năng, thân phận của Vương Hạo kinh khủng như vậy, sao lại kết minh cùng loại Ma vương giết người như thế chứ, tự cam đọa lạc như thế chứ?

- Ta cũng cảm thấy không có khả năng, phía sau lưng Vương Hạo có ba đại thế lực, bốn đại học trọng điểm đỡ lưng, cho dù là Tổ chức khủng bố DY hắn thật sự cũng chưa chắc là để mắt tới.

- Lời nói này không sai, Vương Hạo thiên phú khoáng cổ thước kim, hắn sẽ không không luyến tiếc danh tiếng của mình kết giao cùng loại ma đầu giết người không chớp mắt này.

- Thế nhưng ta vì sao lại nghe nói, Vương Hạo thật sự không thương tiếc danh tiếng của mình a! ?

- Không thương tiếc cái rắm, lời đồn ngươi bây giờ nghe, đều là về vấn đề tác phong của Vương Hạo, cái này hoàn toàn là đứa con nít mới dậy thì quậy phá làm càn.

- Không sai, Vương Hạo năm nay mới chỉ mười tám tuổi, thuộc về loại thiếu niên đắc chí, có loại cá tính hung hăng càn quấy này cũng rất dễ hiểu.

- Hiện tại cơ hội ở trước mắt, chỉ cần Vương Hạo đánh trận chiến thắng, như vậy chỗ dựa sau lưng hắn nhất định sẽ chửng cứu thanh danh của hắn trở về.

- Đến lúc đó, hắn sẽ từ thiên tài siêu cấp biến thành anh hùng dân tộc, mà chuyện phong lưu của hắn ở thời kỳ thiếu niên, chỉ trở thành biểu hiện để mọi người nói hắn chưa được thành thục thôi.

- Lời này không sai, lịch sử là để lại cho người thắng viết ra, mà Vương Hạo có loại tiềm lực này.

- Thế nhưng điều này cũng không có thể nói Minh Vương rất chú trọng thanh danh, sẽ không kết giao cùng Thất ma a! ?

- Nếu như ngươi là một vị thiên tài siêu cấp tiền đồ vô lượng, sẽ kết giao cùng một phần tử kinh khủng giết người như ngóe, lựa chọn tự hủy tương lai sao! ?

- Không có khả năng, hoàn toàn chính là người của hai thế giới.

- . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.