Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 173: Chương 173: Hàng Hóa Bang Thứ




Ngày kế tiếp.

Đám người Vương Hạo đi tới tổng bộ công ty Thiên Hỏa ở Thiên Hỏa Tinh.

Thiên Hỏa Tinh là một tinh cầu năm cấp, toàn bộ tinh cầu đều thuộc về công ty Thiên Hỏa, cũng có thể nói là lãnh địa của công ty Thiên Hỏa.

Phía trên có các loại nhà máy gia công vũ khí, từng chiếc phi thuyền vũ trụ không ngừng hạ xuống, chất hàng, cất cánh...

Sau khi một chiếc phi thuyền lớn hạ cánh, bọn người Vương Hạo đi xuống phi thuyền, tất cả đều là biểu tình Đông-Ki đi lên thành phố.

Từng tòa cao ốc kia không chỉ có xa hoa mà còn lộ ra một loại tôn quý, người đi lại qua đường đều đang bận rộn chuyện riêng của mình.

Theo sự hiểu biết của Vương Hạo, mặt trời ở Thiên Hỏa Tinh này lớn hơn năm lần so Trái Đất, hơn nữa linh khí trên mặt đất quá mức đậm đặc, thật sự là kinh khủng dọa người, thở sâu cũng cảm thấy cả người thần thanh khí sảng* không ít.

* Thần thanh khí sảng: Tinh thần thoải mái

- Quả nhiên không hổ là một trong năm thế lực lớn của Liên Bang Stars, thật sự là quá kinh khủng.

Yết hầu Tiền Vạn Dương không ngừng nhấp nhô, bị công ty Thiên Hỏa làm cho chấn động sâu sắc.

Hắn không nhìn cái khác, chỉ nhìn tinh cầu năm cấp này là tài sản riêng của công ty Thiên Hỏa, thì hắn liền có thể tưởng tượng được thực lực công ty Thiên Hỏa mạnh nhường nào.

Phải biết rằng, lúc đầu khi hắn mới đến cơ sở 11, bị tiền thuê nhà chỗ đó dọa gần chết, nhưng đây chẳng qua là tinh cầu ba cấp, hoàn toàn không thể đánh đồng với tinh cầu năm cấp.

Giá phòng chênh lệch giữa hai chỗ thực sự quá lớn, thậm chí dùng mười mấy vạn lần cũng không thể hình dung được.

Nhưng một viên tinh cầu năm cấp lớn như vậy, tất cả đều là tài sản của công ty Thiên Hỏa, hơn nữa những phi thuyền vũ trụ đến đến đi đi kia đều đang nói rõ, số tiền mà công ty Thiên Hỏa mỗi ngày kiếm được đều là con số trên trời.

- Các vị, mời đi theo tôi, tôi dẫn các vị đến gặp đại tiểu thư nhà chúng tôi.

Hàn Giang phất phất tay, ra hiệu tất cả mọi người đều đi theo.

Hạ Vi Vi kéo góc áo của Vương Hạo thấp giọng hỏi:

- Vương Hạo, cậu thật sự bắt chẹt một hạt pháo laser năm cấp, một hệ thống phi thuyền ẩn thân năm cấp?

- Bắt chẹt cái gì chứ!

Vương Hạo trừng Tiểu La Lỵ bạo lực không hiểu chuyện này một cái:

- Tôi là một người nghiêm chỉnh như vậy, sao lại đi doạ dẫm lừa gạt đồ của người khác? Đây là do người ta nhìn dáng dấp tôi đẹp trai nên muốn tặng cho tôi.

Hạ Vi Vi cho Vương Hạo một ánh mắt ghét bỏ, đồng thời suy nghĩ có muốn chơi xấu không, lừa gạt một khoản từ trong tay Hàn Giang.

Nhạc Huyên gõ xuống đầu Hạ Vi Vi, gắt giọng:

- Không nên làm bậy, chúng ta đều là những đứa trẻ nhà có giáo dục, không thể đùa nghịch lưu manh.

- Đứa trẻ nhà có giáo dục cũng muốn ăn cơm mà!

Hạ Vi Vi miết miệng, mặt tràn đầy ủy khuất.

Nhạc Huyên lắc đầu, thực sự không biết nên nói Hạ Vi Vi như thế nào, bất quá trong đầu cô vẫn đang nghĩ, lão Hàn Giang này đưa cô và Hạ Vi Vi đến công ty Thiên Hỏa để làm gì! ?

Lúc này Hàn Giang đi vào cửa hàng trang bị Viễn Quang, cũng không biết nói gì với mẹ cô, kết quả sắc mặt mẹ cô trong nháy mắt liền lạnh lẽo.

Nhưng sau khi Hàn Giang nói thêm một câu, mẹ nàng lại hình như rất không cam tâm gật đầu nhẹ, sau đó để cô và Hạ Vi Vi đi theo Hàn Giang đến công ty Thiên Hỏa.

- Sư đệ Vương Hạo, khi nào thì cậu đột phá đây?

Lăng Tiêu ngạc nhiên nhìn Vương Hạo, nếu như hắn không nhìn nhầm thì hiện tại Vương Hạo đã đạt đến Võ Sư cấp sáu.

Phải biết rằng mấy ngày trước, lúc Vương Hạo và hắn quyết đấu thì tu vi vừa mới đột phá Võ sư cấp năm, không có lý do gì lại đột phá nhanh như vậy?

- Tối hôm qua trước khi ngủ tu luyện một hồi, sau đó không hiểu sao lại đột phá.

Vương Hạo vô tội nhún vai.

Lăng Tiêu đột nhiên khiển trách:

- Sư đệ Vương Hạo, cậu vừa đột phá không đến mấy ngày, sao có thể nhanh chóng đột phá như thế? Cậu biết không, bây giờ chúng ta đều đang đánh cơ sở, nếu căn cơ bị hủy thì thành tựu sau này sẽ vô cùng có hạn.

Vương Hạo bị Lăng Tiêu răn dạy liền sửng sốt, người sư huynh vẫn luôn mỉm cười, tính tình tốt này thế mà tức giận, thực sự nằm ngoài dự liệu của cậu.

- Lăng lão đại, lão đại của chúng tôi không giống với người khác...

Tiền Vạn Dương vội vàng thuyết phục, Vương Hạo và người khác cãi nhau thì hắn sẽ không quan tâm, thậm chí còn có thể giúp Vương Hạo cùng mắng. Nhưng Lăng Tiêu lại là anh em đồng môn sư với Vương Hạo, vẫn luôn quan tâm Vương Hạo, hắn nhất định phải khuyên nhủ mới được.

- Đúng vậy!

Trần Diệu cũng tới khuyên nhủ:

- Lăng lão đại, lão đại của chúng tôi thể chất đặc thù, bình thường không tu luyện, đã tu luyện thì sẽ đột phá, mà sau đó hoàn toàn không cần củng cố, thậm chí lần nữa đột phá cũng không có vấn đề.

Lăng Tiêu lập tức kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, cái này TM chính là người sao? Hắn chưa hề nghe qua có người có thể nhanh chóng đột phá, đồng thời không cần củng cố tu vi, thậm chí còn có thể liên tục đột phá.

- Cậu làm thế nào vậy?

Lăng Tiêu hiếu kì hỏi.

Vương Hạo một mặt chân thành nói:

- Nhìn bộ dáng của các người liền biết, lúc trước khi cha mẹ các người sinh ra các người thì làm qua loa, hình ảnh thô ráp, phẩm chất này đương nhiên không được. Mà các người lại nhìn tôi một chút, dáng dấp suất khí như thế, vừa nhìn liền biết là chế tác tinh tế, thuộc về hàng thượng đẳng, các người nói chúng ta có thể giống nhau sao?

Cậu mới là sản phẩm thô ráp, cả nhà cậu đều là sản phẩm thô ráp.

Vừa dứt lời, trên mặt mọi người đều tức giận ghê gớm, đồng thời trong lòng thốt ra một tiếng ngọa tào lớn, cái này TM cũng có thể dính líu quan hệ?

- Vương Hạo, cậu không tự luyến thì sẽ chết à?

Nhạc Huyên ghét bỏ nói.

- Vương Hạo, bản tiểu thư thiên sinh lệ chất, sao lại là hình ảnh thô ráp?

Hạ Vi Vi tức giận trừng mắt Vương Hạo.

- Sư đệ Vương Hạo, người tiện cũng cần phải có giới hạn.

Lăng Tiêu nhẹ nhàng nói.

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương và Trần Diệu chỉ có thể cúi đầu không dám nói lời nào, mỗi người ở đây đều không phải ai bọn hắn cũng có thể trêu chọc.

Ban đầu lúc thi đấu tuyển chọn ở bốn trường học lớn trọng điểm, bọn hắn liền bị Hạ Vi Vi và Nhạc Huyên thu phục, trở thành thủ hạ tiểu đệ của các cô, trong lòng đối với Tiểu La Lỵ bạo lực Hạ Vi Vi này có loại kính sợ không hiểu.

Lăng Tiêu và Vương Hạo là đồng môn, điều này là có được một chỗ dựa cực lớn ở phía sau, bọn hắn tỏ ý không thể trêu nổi.

Cho nên bọn hắn chỉ có thể giả vờ như cái gì cũng không nghe thấy, cái gì cũng không nhìn thấy, ngoan ngoãn làm tiểu đệ tốt là được rồi.

- Thôi đi, một nhóm hàng thứ phẩm!

Vương Hạo cho mấy người một cái ngón tay giữa khinh bỉ, sau đó ưỡn ngực ngẩng đầu, dáng vẻ chúng ta không giống nhau liền đi thẳng về phía trước.

Thấy thế, mấy người nhìn hằm hằm Vương Hạo, nhao nhao đi theo sau lưng cậu chỉ trích thằng nhóc này quá tự luyến...

Mà bọn người Vương Hạo không chú ý tới, trên một toà nhà cao tầng, Thu Linh Hàn cùng một ông già đang nhìn bọn họ.

- Cô thật dự định để Vương Hạo đi cứu Tiểu Lôi?

Ông già mở miệng nói.

Thu Linh Hàn nhẹ gật đầu:

- Vương Hạo gian trá giảo hoạt, làm việc chưa từng thiệt thòi, gặp được nguy hiểm cũng có thể gặp nguy không loạn, là ứng cử viên thích hợp, ta tin tưởng hắn nhất định có thể cứu Tiểu Lôi trở về.

- Mấy đứa khác thì sao?

Ông già thở ra khẩu khí:

- Mấy đứa trẻ kia lai lịch đều không đơn giản, nếu bọn chúng xảy ra chuyện ở Liên Bang Diệu Thiên thì toàn bộ Liên Bang Stars đều sẽ đại loạn.

- Đây chính là kết quả tôi muốn.

Hai mắt Thu Linh Hàn hiện lên một đạo hàn quang:

- Nếu như bọn hắn xảy ra chuyện gì, như vậy mới có thể khiến cho các thế lực lớn khai chiến với Liên Bang Diệu Thiên, buộc bọn hắn đem người thả ra, so với công ty Thiên Hỏa chúng ta thì người mạnh lên nhiều lắm.

- Cô đây là đang đùa với lửa!

Ông già thở dài:

- Nhưng mà công ty Thiên Hỏa của chúng ta không thể không có người thừa kế đời sau, cho nên tôi đồng ý để người liều mạng, hi vọng đứa trẻ gọi là Vương Hạo này có thể cứu Tiểu Lôi trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.