- Vạn cổ vô song, Thiên Đạo phong Vương. . .
Vương Hạo nhìn Lôi Long trên bầu trời, trong lòng nhịn không được cảm khái, không hổ danh là con cưng của Thiên Đạo, vừa mới bị nhục nhã một chút mà đã được buff liền.
Nếu cứ đứng nhìn Lý Vân Dương chiếm đồ tốt như vậy, nhân vật phản diện cố gắng cứu với vũ trụ như hắn đây, còn xưng bá cái rắm!
Nghĩ đến đây, Vương Hạo móc ra một cây súng ngắn, đi đến bên người Kukora, lạnh lùng nói.
- Này, ngươi nhanh cởi quần ra!
Vừa dứt lời, xung quanh yên tĩnh như chết, tất cả mọi người dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Vương Hạo, nguyên soái đúng là vô sỉ! Trong ban ngày ban mặt mà lại kêu gái cởi quần!
Tuy nhiên, những Thiếu Soái Quân ở đây cũng híp híp mắt, thỉnh thoảng liếc liếc người kia, dù sao Kukora cũng là một tuyệt thế mỹ nhân, ngu sao mà không nhìn.
- Vương Hạo, nếu ngươi dám chạm đến nàng, ta sẽ làm cho người chết không được tử tế...
Tròng mắt Lý Vân Dương muốn nứt ra, sắc mặt dữ tợn đáng sợ, phối hợp với lôi điện quanh người, giống như A Tu La đến từ địa ngục.
Đáng tiếc, Lý Vân Dương bị lôi điện khóa chặt ở đó, không thể nhúc nhích chút nào, chỉ có thể dùng hành động trừng mắt thể hiện sự phẫn nộ của mình.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, có lẽ Vương Hạo đã bị băm thành từng mảnh nhỏ.
- Thiếu soái đại nhân, xin ngài, ta van xin ngài...
Kukora quỳ xuống trên mặt đất cầu xin, hắn không mong rằng Lý Vân Hạo biết được hắn là đàn ông.
- Vương Hạo, ngươi quá vô sỉ.
Ba cô gái Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên, Tuyết Thiên Cầm tức giận đi đến, bảo vệ Kukora sau lưng.
- Ta vô sỉ?
Vương Hạo bĩu môi.
- Nếu mấy cô mà biết rõ hắn vốn có tên là Kura, ta nghĩ mấy cô sẽ thấy hắn vô sỉ chứ không phải là ta vô sỉ!
- Kura?
Ba cô gái sững sờ, hình như đã nghe qua cái tên này ở đâu rồi ấy.
- Kura! Hoa hậu giảng đường đại học Thiên Bắc.
Nhạc Huyên bỗng nhiên hét lên một tiếng, sau đó lôi kéo Tuyết Thiên Cầm và Hạ Vi Vi trốn sau lưng Vương Hạo.
- Này, không phải là mấy cô muốn đứng ra làm sứ giả chính nghĩa sao? Trốn sau lưng tôi là có ý gì?
Vương Hạo không nhịn được trêu chọc ba cô gái.
- Nhạc Huyên trợn trắng mắt, nhịn không được hỏi lại.
- Hắn đúng là Kura chứ?
Vương Hạo gật đầu.
- Không giả được, không tin tí nữa hắn cởi quần mấy cô nhìn một cái.
- Phi, đồ lưu manh!
Nhạc Huyên đỏ mặt, mắng một câu.
Tuyết Thiên Cầm nhô cái đầu nhỏ ra, tò mò nhìn Kura.
- Hắn là đệ nhất hoa hậu giảng đường đại học Thiên Bắc sao? Nhìn không giống!
Nhạc Huyên run rẩy cả người, lôi kéo hai cô gái còn lại rời đi.
- Cái gì mà đệ nhất hoa hậu giảng đường đại học Thiên Bắc chứ, ta thấy là đệ nhất trò cười thì đúng hơn, chúng ta đi nhanh lên, đúng là quá ác tâm.
- Bổn tiểu thư không đi, ta phải nhìn trò vui...
Hạ Vi Vi giãy dụa, lưu luyến nhìn Lý Vân Dương trên bầu trời, lại nhìn Kura đang cầu xin.
Nàng biết chỗ nào có tiện nhân Vương Hạo kia, chắc chắn sẽ trình diễn trò hay.
- Nhìn cái gì mà nhìn, muội mà nhìn cái này, tối không sợ bị ác mộng sao.
Nhạc Huyên nhanh chóng đập tan suy nghĩ đó, sau đó kéo Hạ Vi Vi đi, tuyệt đối không dám nhìn cái hình ảnh cay con mắt đó, sợ xem xong bị đau mắt hột mất.
Vương Hạo nói tiếp.
- Tiễn Vạn Dương, Trần Diệu, nếu vị kia không phối hợp, vậy thì các ngươi đi lên giúp hắn đi.
Sắc mặt hai người lập tức đen thui, lão đại không thể vui chơi lành mạnh tí được à! Bọn họ là đàn ông bình thường, sao lại chạy lên cởi quần nhân yêu được?
Thiếu Soái Quân xung quanh lập tức kích động, ai cũng xung phong xin cho mình lên làm thay
Mặc dù bọn họ không biết vì sao ba cô gái kia lại bỏ chạy, nhưng bọn họ lại nghe rõ ràng được, vị kia chính là hoa hậu giảng đường đại học Thiên Bắc đấy.
Bây giờ có thể nhìn thấy được vị hoa hậu giảng đường đại học Thiên Bắc này cởi quần, bọn họ kích động đến mức không nói nên lời.
Nếu có thể tự mình ra tay, vậy thì chết sớm vài năm cũng không sao!
- Thiếu soái đại nhân, loại chuyện này giao cho tôi đi!
- Thiếu soái đại nhân, tôi đây này!
- Thiếu soái đại nhân, cho tôi làm đi!
- ...
- Vương Hạo, ngươi muốn chết!
Lý Vân Dương rống giận, gân xanh nảy lên đầy trán, hắn hoàn toàn không có cảm giác đau đớn khi bị lôi điện đánh, chỉ một lòng nghĩ xua tan nó đi, hắn muốn nhảy xuống cứu vớt người yêu.
- Đừng mà!
Kura cố gắng giãy dụa dưới tay Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu, hắn dùng bàn tay nhỏ bé nắm chặt quần mình, đây là bí mật của hắn, tuyệt đối không thể đưa nó ra ánh sáng.
- Ah...
Lý Vân Dương thống khổ hét lớn, loại cảm giác khi thấy cô gái mình yêu mến bị làm nhục, cảm giác uất ức lại bất lực, làm cho hắn cực kỳ đau đớn.
Đồng thời, Lý Vân Dương cũng cực kỳ hối hận, tự nhiên sao phải chạy đi tìm Vương Hạo chứ? Cho dù đến, vì sao lại mang theo nữ thần đi cùng?
Bây giờ nữ thần bị bọn họ nhục nhã như thế, sau này hắn phải sống thế nào đây, tất cả đều là do hắn sai!
- Leng keng, chúc mừng kí chủ làm cho con cưng của Thiên Đạo cực kì bi thương, nhận được 300 điểm tội ác!
Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, hắn lãng phí nhiều thời gian đi khắp nơi lừa gạt, cũng chỉ nhận được 200 vạn điểm mà thôi.
Vậy mà chỉ vừa dày vò con cưng của Thiên Đạo một chút, đã nhận được 300 điểm tội ác rồi, điều này làm cho hắn không nỡ giết Lý Vạn Dương, đó là dê béo đấy...
- Xoẹt...
Tay Tiễn Vân Dương kéo mạnh, xé tan quần Kura, đưa bí mật của hắn công bố.
Nghe tiếng xé vải, Lý Vân Dương thống khổ nhắm mắt lại, trong lòng thề phải giết chết Vương Hạo, báo thù cho nữ thần của hắn.
- Cmm!
Thiếu Soái Quân xung quanh đang kích động, vậy mà nhìn xong, ai cũng phải chửi một câu.
Cmn bọn họ chờ xem tuyệt thế mỹ nhân cởi quần, kết quả lại nhìn thấy một nhân yêu, có biết hình ảnh này quá cay con mắt hay không?
Một giây sau, hầu như tất cả Thiếu Soái Quân đều dùng ánh mắt u oán nhìn Vương Hạo, thiếu soái đại nhân đúng là xấu xa, thấy bọn họ rớt hố cũng không thèm nhắc một tiếng, bọn họ cảm thấy bản thân sắp nôn luôn bữa cơm tối qua ra.
Vương Hạo ngẩng đầu nhìn Lý Vân Dương trên bầu trời, cười xấu xa nói.
- Lý Vân Dương, chẳng lẽ ngươi không nhìn xuống một chút sao? Hình như binh sĩ của ta rất hứng thú với nữ thần của ngươi đấy!
- Ách!
Hắn vừa dứt lời, hầu như tất cả các Thiếu Soái Quân đều muốn nhổ một ngụm nước bọt, thiếu soái đại nhân nói chuyện vãi cả đái!
Bọn họ đều là đàn ông bình thường, sao giống với Lý Vân Dương được, sao có thể hứng thú với nhân yêu kia?
Trong vũ trụ.
Quan Thiên há hốc mồm.
- Cmn, không ngờ Lý Vân Dương lại yêu thích loại khẩu vị nặng này!
Liêu Vân Xuyên gãi gãi cằm.
- Ta nhớ trong tư liệu của Lý Vân Dương có nói, lúc hắn còn ở liên bang Diệu Thiên, bị mười tên đàn ông thô kệch chà đạp, ngươi nói có phải hắn thích loại khẩu vị này từ lúc đó không?
Quan Thiên giật mình, cảm giác Liêu Vân Xuyên nói có lý, chắc chắn là vì lí do đó nên Lý Vân Dương mới thích khẩu vị nặng.
Đồng thời, Quan Thiên cũng cảm thấy rất may mắn, may mà hôm nay hắn đến xem, nếu không sau này hắn dùng mỹ nữ lôi kéo Lý Vân Dương thành ra đang vũ nhục hắn, làm cho người ta không vui...
+++++++++++++++++