Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 406: Chương 406: Vạn cổ vô song, Thiên Đạo phong Vương.




Tinh cầu Bàn Nhược.

Vương Hạo đối đầu với Lý Vân Dương, cự kiếm của cả hai đã được rút ra.

- Thật xin lỗi thiếu soái đại nhân, Lý đại ca chỉ xúc động nhất thời, bây giờ chúng tôi đi ngay đây.

Kukora thành khẩn xin lỗi, sau đó đi lên kéo Lý Vân Dương, muốn mang hắn đi khỏi đây.

- Muốn đi?

Vương Hạo lạnh lùng nói.

- Đánh người của ta xong, còn muốn đi? Hôm nay ngươi để mạng lại đây đi!

- Hừ!

Lý Vân Dương cũng không yếu kém chút nào, nổi giận nói.

- Vương Hạo, ngươi vì lợi ích mà bán đứng Nhân Tộc, lập cái khế ước gì mà cắt đất đền tiền, kẻ bán nước như ngươi, không xứng đáng làm người!

- Ta làm gì không cần ngươi đến dạy, ngươi vẫn nên quan tâm mạng của mình đi!

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, trên người phát ra một cỗ sát khí lăng lệ.

Bây giờ hắn không muốn nói nhảm gì nữa, trực tiếp làm thịt tên rùa đen Lý Vân Dương này là được, dám hung hăng càn quấy đến trước mặt hắn, tưởng Vương Hạo này không dám làm gì hắn à?

Trong chốc lát, gió cũng thổi nhẹ xuống.

Kiếm quang lóe lên, nhiệt độ xung quanh có chút lạnh.

Một tiếng vang như băng tuyết bị nghiền nát vang lên, cơ hồ lấn át tất cả âm thanh trong trời đất.

Ánh mắt mọi người rơi xuống cự kiếm trong tay Vương Hạo, bọn họ chỉ cảm thấy tóc gáy toàn thân dựng đứng lên, cự kiếm kia u ám như bóng trăng dưới nước, làm cho người ta cảm thấy được sự nguy hiểm.

Lúc này, Lý Vân Dương cũng phóng về phía trước, ầm ầm rút kiếm ra, giống như ngọn núi lớn nện trên mặt đất, lộ ra sự nặng nề đè nén.

Lý Vân Dương vung kiếm lên, một đạo kiếm quang chói mắt vạch phá hư không, mang theo khí thế hủy diệt tàn sát bay ra.

- Ầm! Vang!

Trong chớp mắt đó, hai ánh kiếm bay ra với tốc độ đáng sợ, điên cuồng đụng vào nhau, tiếng va chạm nặng nề chói tai, giống như khúc nhạc buồn bã quanh quẩn.(?)

Ánh lửa tóe ra giữa không trung, ánh kiếm lạnh lùng xé mở hư không, trên thân hai người tuôn ra khí tức đáng sợ.

Vương Hạo thay đổi sắc mặt, hắn có cảm giác ngoài ý muốn, Lý Vân Dương vậy mà có thể cứng đối cứng với hắn, còn chưa dùng đến Thiên Bá Kính đâu đấy.

Nhất là thực lực này, giống như tăng lên gấp mấy lần, sức mạnh cũng thật kinh người, gần bằng hắn luôn.

- Đây là con cưng của Thiên Đạo sao? Có ý tứ!

Khóe miệng Vương Hạo gợi lên một nụ cười lạnh, một cỗ khí tức cuồng bạo hơn bắt đầu tuôn từ trong người ra, khuấy động bầu trời phong vân.

- Cái gì!

Lý Vân Dương trợn tròn hai mắt, hoàn toàn không thể tin những gì mình nhìn thấy.

Quanh người Vương Hạo bị chân khí khủng bố bao bọc, độ nồng đậm của chân khí đó không chỉ gấp chân khí của hắn chục lần.

Phải biết rằng gần đây hắn có gặp được kỳ ngộ, tu vi tăng mạnh đến cửu cấp Võ Thánh, cao hơn một cấp so với Vương Hạo, nhưng chất lượng chân khí giữa hai người lại chênh lệch một trời một vực.

Điều này cũng có nghĩa, chiến lực của hắn yếu hơn Vương Hạo mấy chục lần.

Đối mặt với đả kích mạnh như thế, Lý Vân Dương chịu không nổi luôn, chẳng lẽ bấy lâu nay hắn vất vả tu luyện đều uổng phí hết sao, hắn mãi mãi không đuổi kịp kẻ bán nước kia sao?

Đồng thời, thành viên Thiếu Soái Quân cũng bị Vương Hạo bạo phát lực lượng hù dọa, mặc dù bọn họ biết Vương Hạo mạnh mẽ, nhưng không ngờ hắn lại mạnh đến mức này.

Đó không phải là người, mà là yêu nghiệt đúng không?

Khi Quân Thiếu Soái nghĩ lại, bọn họ bắt đầu kích động hơn, đi theo một yêu nghiệt như thế, cảm giác sau này bản thân cũng sẽ rất trâu.

Trong vũ trụ.

Hai mắt của Quan Thiên và Liêu Vân Xuyên cũng trợn tròn, cả người bắt đầu run rẩy, trên trán rịn ra mồ hôi lạnh.

Không phải là bọn họ đang kích động, mà là bị dọa sợ.

- Ôi mẹ của tôi, thì ra chúng ta luôn đối đầu với loại quái vật thế này, khó trách dạo này bi thảm như thế.

Quan Thiên lau một trán đầy mồ hôi, đến giờ mà tim vẫn đập nhanh.

Liêu Vân Xuyên nuốt một ngụm nước miếng.

- Dù sau này ta bị cha đánh chết, cũng sẽ không đối nghịch với Vương Hạo nữa, tên đó không phải là người, mà là một hung thú đội lốt người.

Quan Thiên liên tục gật đầu, dù hắn phải vứt bỏ thân phận người thừa kế, cũng sẽ không đi khiêu khích Vương Hạo.

- Không, ta tuyệt đối không thể thua, cũng tuyệt đối không cho phép mình thua.

Lý Vân Dương nổi giận ngửa đầu gầm lên, khí tức toàn thân cũng tăng vọt lên.

- Ầm ầm.

Bầu trời bỗng nhiên tối đen, mười con Lôi Long bay lượn trên không, tiếng sấm vang vọng trời đấy, mười con Lôi Long kia xoắn lấy nhau, hình thành một lôi cầu cực lớn.

Đồng thời, Lý Vân Dương chậm rãi bay lên, đi vào bên trong lôi cầu cực lớn đó.

- Ah...

Một giây sau, Lý Vân Dương hét lên thê thảm, lôi điện điên cuồng đi vào cơ thể hắn, máu tươi bắn tung tóe.

Nhưng cơ thể hắn trải qua lôi điện cải tạo, không ngừng mạnh mẽ lên, khí tức càng ngày càng khủng bố.

- Vạn cổ vô song, Thiên Đạo phong Vương.

Thấy như vậy, mọi người hét ầm lên, ánh mắt nhìn Lý Vân Dương tràn đầy sự hâm mộ, bọn họ thấy thể chất của hắn không ngừng mạnh mẽ hơn, sự hâm mộ nổi lên không dứt.

Phải hiểu rằng, khi võ giả đột phá đến Võ Vương, nhất định phải hấp thu những nguyên tố thuộc tính kia, dùng chân khí trong người chuyển đổi thành chân khí có thuộc tính mới được.

Nhưng nguyên tố trong thế giới này, còn phân chia Tiên Thiên và Hậu Thiên.

Cái gọi là Hậu Thiên chính là nguyên tố có thuộc tính thông thường, chúng có thể dự trữ lại, sau đó lấy ra sử dụng mọi lúc.

Nhưng nguyên tố thuộc tính Tiên Thiên là vô ảnh vô hình, không ai nhìn và bắt được chúng, cũng không thể dự trữ được.

Chỉ có thể khiến cho nó chủ động xuất hiện, sau đó hấp thu.

Đồng thời, mọi người còn phát hiện ra, chỉ những người có nghị lực mạnh mẽ, trí tuệ kinh người, mới có thể làm cho ông trời thả ra thuộc tính Tiên Thiên, những người khác không hề có tư cách đó.

So với những võ giả có thuộc tính Hậu Thiên, những võ giả Tiên Thiên kia mạnh hơn rất nhiều lần, quá nhiều, có thể miểu sát tu giả cùng cấp, khiêu chiến vượt cấp cũng không có áp lực.

Nhưng loại người đó hơn vạn năm mới có một người, cho nên mọi người đều cho kẻ đó là, cường giả được ông trời phong Vương, tiền đồ tương lai không giới hạn.

Mà những người đó cũng không làm cho mọi người thất vọng, chỉ cần lớn lên, bọn họ sẽ trở thành lãnh tụ dẫn dắt thời đại.

Quan Thiên khiếp sợ nhìn Lý Vân Dương trong video, hắn chỉ muốn thử xem thực lực của Lý Vân Dương mạnh thế nào, nhưng không ngờ lại tạo cơ hội cho hắn trở thành Thiên Đạo Phong Vương.

Một khi Lý Vân Dương phong Vương Thành công, thực lực sẽ tăng mạnh gấp mười lần.

Đến lúc đó, dù Vương Hạo có chiến lực nghịch thiên, nhưng tu vi Võ Tông lại yếu hơn hẳn, không có khả năng đánh thắng được Lý Vân Dương.

Liêu Vân Xuyên tò mò hỏi.

- Quan Thiên, bây giờ ngươi đã thấy được tiềm lực của Lý Vân Dương rồi đấy, ngươi định làm thế nào?

Quan Thiên nhắm hai mắt lại.

- Điều này phải xem vào lựa chọn của Lý Vân Dương.

- Cường giả có tôn nghiêm của cường giả, nếu như các ngươi chỉ xem hắn là chó mà nuôi, cuối cũng sẽ nuôi thành một con sói hung ác đấy.

Liêu Vân Xuyên có lòng tốt nhắc nhở.

Quan Thiên không cho là đúng, Quan Gia nhà hắn khống chế quý tộc nhiều năm như vậy, không thiếu nhất là thủ đoạn, bây giờ Lý Vân Dương còn chưa lớn mạnh, đúng là cơ hội tốt nhất để bọn họ thuần hóa hắn.

====================================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.