Dược Thần hào.
Đại sảnh triển lãm.
Mọi người đều bởi vì Vương Hạo khó tin kinh hô.
Kiếm Phong, Tuyệt Trần trợn tròn mắt, bọn họ dầu gì cũng là người thấy qua thể diện quá lớn.
Nhưng chế biến dược phẩm hoang đường như thế, cuối cùng còn thành công chế biến ra dược phẩm cấp 10, cái này bọn họ bày tỏ thành tâm chưa từng thấy, cũng chưa nghe nói qua.
Bất quá, trong lòng bọn họ đối với khí vận Vương Hạo đã có một sự hiểu biết hoàn toàn mới, đây tuyệt đối là người có khí vận vô địch, nghịch thiên a!
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ đả kích lòng tự tin của con trai ruột của Thiên đạo, khiến cho hắn sinh ra ý nghĩ quy ẩn, thu được một lần cơ hội giảm giá!
- Quy ẩn! ?
Vương Hạo ngây ngẩn cả người, hắn thực tế không nghĩ tới Lý Vân Dương sẽ có loại ý nghĩ đáng sợ này.
Phải biết, quy ẩn có thể tương đương với từ chức, khiến cho ông chủ là hắn đây bị tổn thất to lớn a!
- Có càn phải thả hắn đi hay không! ?
Vương Hạo liếc Lý Vân Dương một cái, lâm vào trong rối tung.
Nói thật, Lý Vân Dương mang đến cho hắn lợi nhuận to lớn phi thường, hiện tại thả hắn trở về an độ lúc tuổi già cũng nói được.
Hơn nữa, theo chánh nghĩa liên minh đám công nhân viên mới này đăng tràng, cũng tự thuật Lý Vân Dương không phải không thể thay thế.
Nhưng bảo hắn bỏ qua con gà đẻ trứng vàng này, có vẻ như thật không nỡ.
- Được rồi, từ chức thì từ chức đi!
Vương Hạo trong lòng thở dài, quyết định thả Lý Vân Dương về nhà nghỉ ngơi một chút, chờ hắn khi kết hôn, đã có vợ và con cái, lại khiến cho hắn đi làm lại.
Dù sao gia đình mang tới áp lực và trách nhiệm, tuyệt đối sẽ làm cho Lý Vân Dương thu liễm tật xấu bản thân mình động một chút là từ chức, quẳng gánh không làm.
Nghĩ tới chỗ nầy, trong lòng Vương Hạo mỹ tư tư tự khen mình, hiện giờ ông chủ như hắn đã không thấy nhiều.
“Ầm ầm...”
Đột nhiên, một đạo tiếng nổ vang rền vang lên ở đại sảnh triển lãm.
Trước mắt mọi người tối sầm lại, chỉ thấy trần nhà trên đỉnh đầu xuất hiện một cái lỗ hổng lớn. Một nữ nhân vóc người nóng bỏng, có môi đỏ mọng ướt át tươi đẹp từ bên trong cái hang lớn thời gian dần qua mới hạ xuống.
Nhất là một đôi cánh dơi màu vàng sau lưng cô gái nóng bỏng đó, đã tự thuật với thế nhân cô ta là một vị Hấp huyết quỷ.
Nhưng sau khi vị Hấp huyết quỷ mỹ nữ đi vào, một đoàn Hấp huyết quỷ cũng đi theo bay vào, chỉ có điều cánh của bọn họ tất cả đều là màu đen.
Thế nhưng tu vi của đám Hấp huyết quỷ này lại tuyệt không thấp, thấp nhất đều có Võ Thánh tu vi, cao có thể đạt đến Thiên Vị Cảnh.
Toàn trường mọi người cả kinh thất sắc, lập tức đề phòng.
- Lại là cánh màu vàng, cô là Hấp huyết quỷ chân chính!
- Hấp huyết quỷ chân chính? Đồ chơi này vô cùng thưa thớt, cô ta vì sao lại xuất hiện ở nơi này a?
- Cái này ai biết, ta chỉ biết được Hấp huyết quỷ chân chính toàn bộ vũ trụ cũng chưa tới năm người, số lượng thực tế rất thưa thớt.
- Chẳng qua là trong cơ thể Hấp huyết quỷ chân chính có một giọt máu, đây chính là bảo vật tốt.
- Không sai, huyết châu này là ngọn nguồn lực lượng của Hấp huyết quỷ, chỉ cần có người có thể luyện hóa nó, vậy có thể trường sanh bất lão.
- Cho nên Hấp huyết quỷ chân chính để bảo đảm an toàn của mình, bình thường sẽ không xuất hiện trước mặt người đời.
- Đó không phải là nói, chỉ cần giết Hấp huyết quỷ chân chính này, vậy có thể trường sanh bất lão rồi sao! ?
- Ngươi vẫn phải tử tâm đi! Hấp huyết quỷ chân chính sẽ cắn bị thương một lượng lớn sinh vật, bọn họ cải tạo thành người hầu của Hấp huyết quỷ, cũng đề thăng thực lực của bọn họ, đến sung đương hộ vệ của mình, muốn giết bọn họ không dễ dàng như vậy.
- Không sai, tuy rằng những thủ hạ này có tuổi thọ quá ngắn, thế nhưng thực lực thật sự rất cường đại.
- Ta nghe nói, mỗi một Hấp huyết quỷ chân chính đều có hơn vạn người hầu, hơn nữa mỗi người tu vi đều không được.
- Ngươi sai rồi, nếu bọn họ thành tâm muốn mở rộng số lượng người hầu, trong một ngày tuyệt đối có thể mở rộng đến trăm vạn.
- Híz-khà zz Hí-zzz, thật là khủng khiếp!
“... . . .”
Thập Toàn Dược Thần cau mày hỏi:
- Hải Đế, ngươi mang theo nhiều người hầu như vậy, xông bừa vào trong Dược Thần hào của ta là có ý gì?
Hải Đế cười lạnh nói:
- Thủ hạ ta gần đây xuất hiện một tên phản đồ, hắn lại dám trộm phi thuyền của ta.
Vương Hạo lẩm bẩm nói:
- Lý Vân Dương, không phải ta không đồng ý cho anh từ chức, mà là vị giống như thiên đạo ba ba đó của anh không cho anh từ chức a!
Đồng thời, Vương Hạo cũng đã minh bạch Khố Lạp một ngụy Hấp huyết quỷ sao lại có phi thuyền trăm vạn lần vận tốc ánh sáng như thế, thì ra là trộm được.
Chẳng qua là cũng đúng, Khố Lạp biết mình sống không được bao lâu, bí quá hoá liều trộm phi thuyền cũng không phải đại sự gì.
- Hải Đế đại nhân!
Khố Lạp bị hù toàn thân run rẩy, vội vàng bỏ tay Lý Vân Dương, sợ làm liên lụy hắn.
- Khố Lạp, ta coi trọng cô như vậy, cho cô lực lượng cường đại, nhưng cô lại dám phản bội ta.
Khóe miệng Hải Đế nổi lên một chút nụ cười lạnh lùng.
Khố Lạp bị hù quỳ sụp xuống đất, nơm nớp lo sợ nói:
- Hải Đế đại nhân, tôi sai rồi, xin ngài khai ân!
Lý Vân Dương chắn trước người Khố Lạp, gương mặt nghiêm túc nói:
- Khố Lạp trộm đồ của ngươi là cô ấy không đúng, có chuyện gì ngươi cứ nói với tôi, không được tìm cô ta để gây sự.
- Vân Dương ca ca!
Khố Lạp bị cảm động hi lý hoa lạp.
Hai tròng mắt Hải Đế lóe lên một đạo hàn quang lạnh như băng thấu xương, lạnh lùng nói:
- Người nào dám ở trước mặt ta tiền tú ân ái, đều sẽ sống không bằng chết...
- A...
Khố Lạp phát ra rít lên một tiếng, toàn thân đột nhiên vặn vẹo đến biến hình.
- Khố Lạp, em làm sao vậy! ?
Lý Vân Dương kinh hãi, nhanh chóng ôm lấy Khố Lạp.
Sắc mặt Kiếm Phong nghiêm túc nói:
- Đây là Huyết Khống thuật của Hấp huyết quỷ nhất tộc.
Lý Vân Dương gấp giọng hỏi:
- Cái gì gọi là Huyết Khống thuật chứ?
Tuyệt Trần cau mày giải thích:
- Hấp huyết quỷ chân chính vì phòng ngừa người hầu phản bội, cho nên bên trong cơ thể của bọn họ gieo một huyết ấn, chỉ cần khoảng cách gần, như vậy một ý niệm là có thể lấy đi mạng nhỏ của những Hấp huyết quỷ người hầu này.
Lý Vân Dương khẩn trương:
- Vậy phải như thế nào mới có thể giải trừ cái Huyết Khống thuật đó?
Tuyệt Trần cười cười:
- Khố Lạp vận may rất tốt, chỉ cần cho cô ta uống xong dược phẩm tiến hóa cấp 10, tiến hóa thành Hấp huyết quỷ chân chính, vậy có thể thoát khỏi Huyết Khống thuật.
Nghe vậy, mọi người quay đầu nhìn về phía Vương Hạo, hy vọng người này vội vàng lấy ra dược phẩm tiến hóa cấp 10 mà hắn đã chế biến thành công.
Nhưng một giây kế tiếp, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Chỉ thấy Vương Hạo cầm lọ dược phẩm tiến hóa cấp 10 đó, đút cho con thỏ may mắn nhà hắn.
- Ngoan, uống vào chậm thôi, không ai giành với ngươi...
Vương Hạo xoa nhẹ đầu của Tiểu Bạch thố, sau đó quay đầu lại liếc mọi người một cái, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi:
- Các người nhìn chúng tôi làm cái gì? Cũng chưa thấy qua thỏ khát nước muốn uống nước sao! ?
Mọi người vô cùng phát điên, thỏ uống nước bọn họ đều gặp, thế nhưng thỏ chè chén dược phẩm tiến hóa cấp 10, cái này thật không ai thấy qua!
- Vương Hạo!
Lý Vân Dương lửa giận ngút trời. Hắn dám khẳng định, đây tuyệt đối là Vương Hạo cố ý gây nên.
- A... Ta thật là thống khổ.
Khố Lạp đau khổ hét lên một tiếng, cầu khẩn nói:
- Vân Dương ca ca, giết ta đi, ta thật sự không muốn chịu bị loại thống khổ này nữa.
- Không, anh nhất định có biện pháp trị cho em, em phải tin tưởng anh...
Lý Vân Dương không cầm được nước mắt chảy ra.
Kiếm Phong, Tuyệt Trần bị chân tình giữa Lý Vân Dương và Khố Lạp cảm động, nhận định đây là phần chân ái mà người hiện đại thiếu hụt.
- Ha ha... Ta thích xem nhất loại hình ảnh sinh ly tử biệt, nhưng vô lực hồi thiên.
Hải Đế phát ra một tiếng cười điên cuồng, trong tiếng cười tràn đầy vẻ bi thương...