Dược Thần hào.
Đại sảnh triển lãm.
Lý Vân Dương giận dữ hét:
- Ngươi tên biến thái này, ta liều mạng với ngươi!
Hải Đế giật giật môi, cười ha hả hỏi:
- Chỉ dựa vào một mình Vũ Đế nhà ngươi, cũng muốn cùng ta chắp vá hả? Ngươi lấy cái gì cùng ta chắp vá chứ?
Vừa dứt lời, trong cơ thể Hải Đế bạo phát ra một mùi máu tanh nồng đậm, khí tức cường đại cũng bung ra tứ tán.
- Thần Vị cảnh!
Mọi người tại đây kinh hãi, cuống quít đề phòng.
“Grừ...ừ...ừ! !”
Đồng thời, Hấp huyết quỷ được Hải Đế mang tới cũng đua nhau hét lớn một tiếng, không hề cố kỵ thể hiện ra thực lực cho mọi người thấy.
“Ào ào...”
Lúc này, toàn trường một mảnh tiếng xôn xao vang lên.
- Cái này là Hấp huyết quỷ chân chính đó sao? Quá kinh khủng rồi!
- Ở đây lại có một vị Thần Vị cảnh, tám vị Thiên Vị Cảnh, 20 vị Vũ Thần, hơn năm mươi vị Vũ Tôn, hơn 100 vị Võ Thánh.
- Không ngờ lại mang nhiều thủ hạ như vậy tới bắt phản đồ, cái này cũng không khỏi rất lao sư động chúng rồi sao?
- Đây hẳn là giết gà dọa khỉ, khiến cho những người hầu khác không dám có tâm tư gì không đứng đắn.
- Có đạo lý, Hấp huyết quỷ để bảo đảm tự thân an toàn, loại ý nghĩ gì này không kỳ quái.
- Chúng ta làm sao bây giờ? Trên Dược Thần hào cũng không có Thần Vị cảnh cao thủ nào a!
- Giao cho Thập Toàn Dược Thần rồi, ông ta mới vừa uống siêu thần dược tề cấp chín, đối phó Thần Vị cảnh hoàn toàn không có vấn đề.
- Đúng vậy, chúng ta tới Dược Thần hào, Thập Toàn Dược Thần hẳn là người phụ trách cho sự an toàn của chúng ta.
“... . . .”
Sắc mặt Thập Toàn Dược Thần hoàn toàn đen lại. Ông ta uống xong siêu thần dược tề cấp chín là vì có được Tổ Long.
Nhưng bây giờ Tổ Long không tới tay, còn muốn buộc Dược Tề sư như ông ta đi đại chiến Hấp huyết quỷ, đám khốn nạn ấy cũng quá không coi trọng Dược Thần cấp chín duy nhất của vũ trụ rồi chứ hả! ?
- A...
Khố Lạp phát ra một tiếng gào thống khổ, thân thể bị vặn vẹo nghiêm trọng đến biến hình, đầu ngón tay cái mồ hôi không ngừng rớt xuống.
- Khố Lạp!
Lý Vân Dương nhìn thấy trong mắt, vội vàng ở trong lòng, hắn muốn thay thế Khố Lạp chịu đựng loại thống khổ này bực nào, nhưng thực tế thì hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Lão ma đầu không nhịn được thở dài, vốn muốn quy ẩn rồi, nhưng ngặt nỗi xảy ra chuyện như vậy, thật là tạo hóa trêu người a!
Con ngươi Thập Toàn Dược Thần đảo một vòng, cười ha hả nói:
- Lý Vân Dương tiểu bằng hữu, chỉ cần cậu giao Tổ Long cho lão phu, như vậy lão phu nhất định bảo đảm cậu và nữ nhân cậu an toàn, sau đó còn đặc biệt chế biến dược phẩm tiến hóa cấp 10 cho cậu như thế nào?
- Thật chứ! ?
Lý Vân Dương động lòng vô cùng.
Thập Toàn Dược Thần vỗ bộ ngực bảo đảm nói:
- Thập Toàn Dược Thần coi trọng nhất danh dự, lời nói ra...
Vương Hạo âm dương quái khí ngắt lời nói:
- Ta xem cái này vừa nói ra, chính là tát nước ra ngoài. Vừa rồi còn nói người nào thắng, Tổ Long liền thuộc về người đó, nhưng quay đầu lại không nhận trách nhiệm nữa rồi.
Vừa dứt lời, mọi người có mặt tại chỗ chỉ chỉ chõ chõ Thập Toàn Dược Thần.
- Vương Hạo tiểu bằng hữu nói không sai, Tổ Long phải thuộc sở hữu của hắn rồi.
- Ta bây giờ mới biết, thì ra Thập Toàn Dược Thần không biết xấu hổ như thế.
- Ta thấy lần sau không cần tới Dược Thần hào nữa, một chút danh dự cũng không có.
- Không sai, lời xưa thường nói thượng bất chính hạ tắc loạn. Dược Thần hào này đoán chừng cũng không tin tưởng được, ta xem lần sau hay là cách xa chút cho thỏa đáng.
- Dược Thần hào trên đường tử vong, lần này nếu như bị lừa rồi, ngay cả đi trở về cũng trở về không được.
- Đúng vậy, sau này loại địa phương ấy hay là bớt đi là tốt nhất, ta cảm giác có chút nguy hiểm.
“... . . .”
Sắc mặt Thập Toàn Dược Thần trong nháy mắt đen lại. Đám khốn nạn ấy vừa rồi còn muốn ông ta ra mặt bảo vệ, nhưng bây giờ lại nói ông ta như thế. Cái này con mẹ nó lời hay, nói bậy đều bị bọn họ nói, vậy ông ta còn cần mặt mũi hay không a! ?
Nhất là Vương Hạo tiểu tử này, không những đoạt danh tiếng vũ trụ đệ nhất Dược Tề sư của ông ta, còn muốn hủy diệt Dược Thần hào mà ông ta dùng tâm huyết suốt đời tạo ra.
Cái này con mẹ nó thúc thúc có thể chịu, thẩm thẩm cũng không nhịn được a!
“Thịch thịch...”
Đúng lúc này, một trận tiếng bước chân dồn dập truyền đến.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ba Nhĩ dẫn theo một đoàn hộ vệ nhanh chóng bao vây lại đại sảnh, đồng thời trận địa sẵn sàng đón quân địch nhìn chằm chằm những Hấp huyết quỷ đó của Hải Đế.
Thập Toàn Dược Thần nhíu mày, con ngươi lại chuyển động, sau đó gương mặt nghiêm túc nói:
- Các vị, những chuyện khác chúng ta trước bỏ qua không nói, chúng ta trước hết tiêu diệt đám Hấp huyết quỷ này, nếu bị bọn họ cắn được, vậy sẽ biến thành Hấp huyết quỷ người hầu tuổi thọ ngắn ngủi. ta nghĩ các vị cũng không muốn biến Thành Hấp huyết quỷ người hầu chứ hả?
Mọi người tại đây lắc đầu liên tục. Bọn họ đều là người có thân phận có địa vị, làm sao có thể biến thành một tên Hấp huyết quỷ người hầu chứ?
Hơn nữa tính lây bệnh của Hấp huyết quỷ rất mạnh, đến nay cũng không có dược phẩm gì có thể khiến người ta khôi phục lại.
Cho nên bất kể là gặp được Hấp huyết quỷ thật, hay là Hấp huyết quỷ người hầu, có thể né thì né, không thể né thì cùng bọn họ liều mạng.
Dù sao bọn họ tuyệt đối không được biến thành một sinh vật động một chút là đi hút máu, sinh mạng còn ngắn tạm như vậy.
Thập Toàn Dược Thần trong lòng nhịn không được bật cười. Đám người lãnh đạo này chém giết cùng Hấp huyết quỷ, sau đó đợi Hấp huyết quỷ bị diệt, ông ta lại diệt hết mọi người.
Như thế, Tổ Long, còn có giọt máu trên người Hải Đế, sẽ rơi vào trong tay của ông ta.
Về phần cái tội danh này, lại giá họa cho Hải Đế tên Hấp huyết quỷ kia.
Đồng thời, danh tiếng vũ trụ đệ nhất Dược Tề sư của ông ta, cùng với danh dự của Dược Thần hào đều có thể bảo vệ, quả thực là quá hoàn mỹ rồi.
- Giết!
Ba Nhĩ rút ra trường kiếm bên hông, chỉ một cái tới Hải Đế.
- Giết!
Lúc này, một đám người trong đại sảnh triển lãm điên cuồng đánh tới Hải Đế.
Người có thể đến Dược Thần hào, tuyệt đối cũng không phải là nhân vật đơn giản, tu vi thấp nhất cũng đạt đến cấp bậc Võ thánh, trận chiến đấu này căn bản không có sợ hãi như vừa nói đó.
- Ngươi cho ta là bị dọa lớn a!
Hải Đế hừ lạnh một tiếng:
- Người đâu, tất cả đều giết cho ta, không chừa một mống!
- Giết, giết!
Lúc này, bên phía Hấp huyết quỷ bạo phát ra sát khí giết chóc kinh khủng, hóa thân từng đạo bóng đen đón nhận đám người kia.
“Ầm ầm...”
Một giây kế tiếp, tiếng nổ thật to trên Dược Thần hào không ngừng vang lên.
Chỉ thấy từng đạo bóng người từ trên con đường tử vong đen như mực đánh tới Dược Thần hào. Năng lượng cuồng bạo của song phương va chạm ra từng đạo cường quang chói mắt, trong nháy mắt đốt sáng lên con đường tử vong.
Thập Toàn Dược Thần cũng một cái thoáng hiện đi tới bên cạnh Hải Đế, đánh với người này.
Kiếm Phong, Tuyệt Trần khẽ nhíu mày, cũng lựa chọn thẳng hướng mấy tên Thiên Vị Cảnh Hấp huyết quỷ.
Rất nhanh, đại sảnh triển lãm chỉ còn sót đoàn người Vương Hạo, còn có Lý Vân Dương ôm Khố Lạp an ủi.
- Nấc...
Tiểu Bạch ngồi trên vai Vương Hạo, xoa xoa cái bụng no nê, hiển nhiên vừa rồi nó uống vào một lọ dược phẩm tiến hóa cấp 10, khiến nó cảm giác rất no.
- Uy, thỏ, ngươi vì sao một chút phản ứng cũng không có ha?
Vương Hạo tò mò hỏi.
Tiểu Bạch lắc lắc thỏ cái đầu, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đáp:
- Có phải là anh chế biến dược phẩm tiến hóa cấp 10 vô dụng hay không?
- Không phải vậy chứ! ? Với khí vận của ngươi cộng thêm khí vận của ta, không có lý do gì không thành công a!
Vương Hạo gãi cằm, cẩn thận quan sát con thỏ này có chỗ nào không đồng dạng hay không...