Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 342: Chương 342: Không đành lòng ngươi cô đơn trong quãng đời còn lại.




Đại học Thiên Bắc.

Vương Hạo lộ vẻ bất đắc dĩ bị ba con gấu kéo lấy, chuẩn bị tiến đến phòng chiêu mộ nữ binh do Tần Phong tổ chức.

Ban đầu hắn đã thành công lừa gạt ba con gấu ngu xuẩn này, dự định ở trong nhà pit đồng đội.

Nhưng kết quả Tiền Vạn Dương nói chuyện với ba con gấu lại nhắc đến chiêu mộ nữ binh, vì thế ba con gấu này lập tức có hứng thú, phải qua đây xem.

Tiền Vạn Dương khuyên nói:

- Lão đại cũng không cần mặt mày đau khổ. Nghe nói lần này chiêu mộ nữ binh, rất nhiều nữ sinh đại học xinh đẹp đều chạy đến ứng tuyển với danh hiệu của lão đại.

- Còn có chuyện này sao?

Ba con gấu lộ vẻ ngưỡng mộ, bọn họ đã sống cả đời, cũng chưa từng có nữ nhân chủ động như vậy.

Trần Diệu gật đầu.

- Đương nhiên có chuyện này, lão đại của chúng ta là thiếu niên thiên tài tuấn tú đỉnh cao của Liên Bang Tinh Tế.

Vương Hạo bĩu môi.

- Ta không thích loại nữ nhân chủ động dâng đến miệng như vậy, vừa nhìn đã biết không phải dạng tốt.

Tiền Vạn Dương liên tục gật đầu.

- Lão đại nói không sai, chỉ cần lão đại cười mỉm một cái, loại nữ nhân như vậy sẽ lao thẳng tới như đàn ong.

- Cười mỉm?

Ba con gấu lộ vẻ nghi ngờ, hiển nhiên không hiểu một nụ cười mỉm làm sao có thể khiến nữ nhân ùa đến như đàn ong.

Khi đám người đến phòng chiêu mộ nữ binh do Tần Phong tổ chức, khắp nơi đều là thiếu nữ trẻ trung, tràn đầy sức sống.

Gấu đại lộ vẻ kích động lôi kéo Vương Hạo.

- Hiền điệt, ngươi nhìn xem trái bóng đó to thật.

Vương Hạo chê bai lắc đầu.

- Dinh dưỡng tập trung hết vào ngực, rõ ràng phát triển không đều.

Gấu hai chỉ cô em chân dài cách đó không xa.

- Vậy hiền điệt, ngươi xem cô chân dài kia thế nào?

Vương Hạo vẫn lắc đầu.

- Dưới ngực là mông, eo cũng không có, chân có thể không dài sao?

Gấu ba nhìn chằm chằm cô gái ăn diện vô cùng sành điệu.

- Hiền điệt, vậy ngươi nói như vậy thì sao?

Vương Hạo lộ vẻ khinh bỉ.

- Kỹ thuật trang điểm đáng để khen ngợi, mặt mộc lộ vẻ biến thái.

Ba con gấu lộ vẻ oán hận nhìn Vương Hạo, tên khốn này tuyệt đối là người no không biết nỗi khổ của kẻ đói, hàng ngày mỹ nữ vây quanh hắn, khẩu vị đã được nuông chiều quen rồi.

Nhưng bọn họ thì sao?

Sống đến từng tuổi này, ngay cả tay của nữ nhân cũng chưa chạm qua, thật sự rất cô đơn!

Vương Hạo khinh bỉ nhìn ba con gấu.

- Tục ngữ nói hay, người xấu thì phải học nhiều, tìm không được vợ thì trốn vào khóc, ba người các ngươi thật xấu hổ!

Ba con gấu hổ thẹn cúi đầu xuống, tuổi của họ và cha của Vương Hạo không chênh lệch nhiều, nhưng hiện tại con của người ta đã biết đi tán gái rồi, nhưng bọn họ còn chưa có chỗ tạm biệt, càng bị Vương Hạo khinh bỉ như vậy, thật sự quá xấu hổ.

- Ừ, chờ lát, ở kia có một mỹ nữ…

Vương Hạo lập tức sáng mắt, chỉ thấy có một cô gái da trắng chân dài xinh đẹp ở một góc khuất cách đó không xa, tướng mạo tuyệt đối thuộc loại đại mỹ nhân số một.

Vị đại mỹ nhân này đang thẹn thùng nhìn về hướng phòng chiêu mộ ở bên đây, biểu hiện có chút muốn tới, nhưng lại sợ không dám tới.

- Ở đó!

Ba con gấu lập tức tỉnh táo, ngẩng đầu nhìn.

- Lão đại, vị đó không lên được!

Tiền Vạn Dương giật mình, vội vàng ngăn cản Vương Hạo.

Trần Diệu vội vàng che lại tầm nhìn của Vương Hạo, liên tục lắc đầu nói:

- Lão đại, mau chóng tỉnh lại, tuyệt đối không thể suy nghĩ lung tung, bằng không lão đại sẽ bị chứng sợ tâm lý.

Vương Hạo lộ vẻ nghi ngờ.

- Vì sao không thể suy nghĩ lung tung?

Tiền Vạn Dương nói nhỏ ở bên tai Vương Hạo:

- Lão đại, người này tên là Khố Lạp, là người chuyển giới của Thiên Thái Tinh, hắn là đàn ông.

- Ta khinh!

Vương Hạo chửi thề một tiếng, vội vàng dùng tay xoa xoa lồng ngực của mình, thật sự là suýt chút bị dọa đến chứng sợ tâm lý.

- Cái gì, đàn ông!

Ba con gấu kinh hô một tiếng, ngồi bên đường cuồng nôn.

Tiền Vạn Dương vội vàng nói:

- Lão đại, chúng ta hãy mau chóng đi thôi! Sau khi nhìn xong vị này, căn bản không có hứng thú nhìn những nữ nhân khác, thậm chí còn có cảm giác bị bẻ cong.

Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói:

- Người chuyển giới? Bị bẻ cong?

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu nhìn nhau một cái, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi, chẳng lẽ vị lão đại này còn có sở thích như vậy?

Nghĩ đến đây, hai vị tiểu đệ lập tức nâng Vương Hạo lên rút giò chạy đi, kiên quyết không để cho hắn có tư tưởng đáng sợ như vậy, bằng không chờ Triệu Y Linh biết được, bọn họ nhất định sẽ bị đánh chết.

- Thả ta xuống!

Vương Hạo kêu lớn một tiếng.

Tiền Vạn Dương liên tục gật đầu.

- Lão đại, cách nghĩ này của lão đại thật sự quá nguy hiểm, chúng ta không thể nhìn lão đại sa ngã được!

Trần Diệu liên tục gật đầu.

- Lão đại, bên cạnh lão đại nhiều mỹ nữ như thế, cần gì nghĩ không thông tìm loại này chứ?

Vẻ mặt của Vương Hạo không nói nên lời.

- Ai nói ta muốn tìm người chuyển giới chứ?

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu dừng lại, sững sốt nhìn Vương Hạo, chẳng lẽ là bọn họ nhầm lẫn rồi?

- Vậy ý của lão đại là…

Tiền Vạn Dương thăm dò hỏi.

Vương Hạo cười nham hiểm nói:

- Ta chỉ đang suy nghĩ, nếu tiểu tử Lý Vân Dương lại yêu người chuyển giới tên Khố Lạp kia thì sao nhỉ?

- Phụt phụt…

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lập tức phun, bọn họ thật sự rất muốn lớn tiếng chất vấn Vương Hạo một câu, Lý Vân Dương này có thù oán gì với ngươi, nhất định phải giằng co với người ta không buông tha.

Vương Hạo gãi cằm, suy nghĩ, hiện tại Lý Vân Dương đang rơi vào cảnh đáy cốc của cuộc đời, nếu như lúc này có cô em xinh đẹp quan tâm hắn, vậy thì hắn nhất định sẽ yêu cô em này.

Nhưng sau khi hắn biết được cô này là người chuyển giới, trong lòng tuyệt đối sẽ giống như có vô số con ngựa đang chạy nhảy, kể cả muốn chết.

Đả kích như thế, hắn không tin hệ thống sẽ không có điểm biểu hiện.

- Này, Vân Dương huynh, tiểu đệ thấy ngươi cô độc một mình, không đành lòng để ngươi cô đơn trong quãng đời còn lại, cô gái này ngươi hãy nhận lấy đi!

Vương Hạo mở to miệng cười ha hả! Hắn đã sốt ruột muốn biết hệ thống sẽ cho hắn phần thưởng gì.

Cô đơn con khỉ!

Nếu thật sự nhận lấy sẽ định sẵn là cô độc cả đời.

Hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu trong lòng mặc niệm cho Lý Vân Dương ba phút, kiếp trước Lý Vân Dương cũng không biết tạo nghiệt gì, kiếp này mới chạm mặt với Vương Hạo.

Không chỉ bị chèn ép khắp nơi, còn nối tiếp nhau đặt cạm bẫy cho hắn.

- Không xem nữa, không xem nữa, chúng ta mau chóng trở về đi!

Gấu đại phất tay đi về nhà.

- Hôm nay ra khỏi nhà không có xem ngày, không ngờ lại gặp loại người này.

Gấu hai lộ vẻ ác tâm.

- Thật ra người chuyển giới này thật xinh đẹp, đáng tiếc lại mang theo…

Gấu ba lộ vẻ đáng tiếc.

Vương Hạo căn dặn nói:

- Tiền Vạn Dương, ta mặc kệ các ngươi dùng cách gì, nhất định phải khống chế được gã Khố Lạp này, sau đó tặng đến chỗ của Lý Vân Dương.

Tiền Vạn Dương vỗ ngực cam đoan nói:

- Lão đại yên tâm, tiểu đệ nhất định sẽ điều tra rõ ràng gã Khố Lạp này, dùng người nhà của hắn để uy hiếp, khiến hắn tiếp cận Lý Vân Dương.

- Ngươi thật xấu!

Vương Hạo nhìn Tiền Vạn Dương bằng ánh mắt mang ý nghĩ sâu xa, sau đó cười lớn một tiếng, xoay người đi theo ba con gấu về nhà.

Sắc mặt của Tiền Vạn Dương tối đen, ánh mắt kia là ý gì? Đây rốt cục ai xấu, trong lòng vị lão đại này lại không biết rõ hay sao?

Trần Diệu vỗ vai của Tiền Vạn Dương.

- Huynh đệ, cực khổ cho ngươi rồi!

Nói xong, Trần Diệu không nhịn được cười ra tiếng, sau đó nhanh chóng đi theo Vương Hạo.

- Này…

Tiền Vạn Dương thở dài một hơi, xoay người lộ vẻ bi thương đi về phía Khố Lạp, muốn đi thăm dò tình báo trước…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.