Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 341: Chương 341: Ai cho các ngươi lòng tin.




Đại học Thiên Bắc.

Vương Hạo ngồi xếp bằng trong phòng mình, xung quanh lóe lên ánh sáng dịu dàng.

Đột nhiên, thân thể của Vương Hạo chấn động mạnh, khí tức xung quanh lập tức trở nên hung bạo.

Chân khí trong cơ thể lập tức nhanh chóng tụ lại chỗ đan điền, khiến cho lượng chân khí trong đan điền trở nên càng hùng hậu hơn.

Sau khi Vương Hạo vận chuyển mấy ngày trời, không nhịn được thở ra một hơi, toàn thân thoải mái khó tả được.

Lúc này hắn đã đột phá được Vũ Tông cấp bốn, khiến cho chất lượng chân khí trong cơ thể càng hùng hậu, chân khí rời thể, cự li bắn ra càng xa.

- Phù phù…

Vương Hạo thở ra một hơi, đứng dậy hoạt động cơ thể cứng ngắc một chút.

Nếu không phải phần thưởng cho cuộc thi tích điểm dã ngoại lần này là Thần Long Huyết rửa tội, để đề phòng chẳng may, hắn mới không lãng phí thời gian đi tu luyện, hàng ngày thể hiện tình cảm ngọt ngào với Triệu Y Linh.

Khi Vương Hạo ra khỏi phòng đi tới phòng khác, chỉ thấy Linh Linh đang cùng Hương Hương ngồi trên ghế sofa, nhỏ tiếng thảo luận gì đó.

Còn Triệu Y Linh đang đeo tạp dề nấu cơm trong bếp.

Nhìn thấy cảnh này, Vương Hạo lập tức cảm thấy đau răng.

Mấy ngày trước nữ vương đại nhân này nói muốn thể hiện tài nấu nướng, mà hắn cũng rất trông đợi vị nữ vương đại nhân này có thể làm ra cái gì, liền đem cái ghế đẩu nhỏ ra ngồi chờ.

Kết quả cả đời hắn khó mà quên được món bò bít tết mười lăm phần chín kia.

Nhưng cứ như vậy, vị nữ vương đại nhân này vẫn tìm thú vui trong đó, nói cái gì muốn nắm giữ một nam nhân, nhất định phải giữ bao tử của hắn mới được.

Đương nhiên nữ vương đại nhân có được động lực như vậy, hoàn toàn bởi vì Hương Hương không chê món của nàng làm, chỉ cần nàng làm ra được, con quái vật ham ăn bá vương này đều có thể ăn được, hơn nữa còn đánh giá chỗ nào không tốt.

Đây cũng là lý do vì sao nữ vương đại nhân có thể cùng với Hương Hương giống như vừa gặp đã quen từ trước, dù sao đây cũng là người duy nhất ủng hộ, có thể không giống như đã quen từ trước hay sao?

Tuy nhiên khiến Vương Hạo khâm phục nhất chính là món bò bít tết mười lăm phần chín còn cứng hơn cả viên gạch, không ngờ đến miệng của Hương Hương lại có thể nuốt vào bụng một cách dứt khoát như thế, điều này không thể không nói tiểu cô nương nhà người ta răng tốt, ngon miệng.

Vương Hạo xoa xao chân rang, xoay đầu nhìn Linh Linh, hiếu kỳ hỏi:

- Hi vọng bữa cơm này không phải chuẩn bị cho ta. Gần đây ngươi chạy đi đâu? Không phải ở sau lưng ta tìm nam nhân hoang dã ở bên ngoài chứ?

Sau khi di tích thượng cổ bị nổ tung, người nhân tạo này liền không thấy bóng dáng, hại hắn muốn đi ra ngoài cũng không tìm được tài xế chuyên dụng.

Linh Linh tức giận trừng mắt nhìn Vương Hạo một cái.

- Linh Linh mới không có đi tìm nam nhân, Linh Linh chỉ là trở về nhà một chuyến.

Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói:

- Về nhà? Không xin phép đã về nhà, có tính là trốn việc không lý do hay không?

- Khụ khụ…

Linh Linh lập tức bị sặc, tên khốn này từ khi nào nâng cấp thành ông chủ xấu xa chứ!

Nhìn thấy Vương Hạo quan sát mình, Linh Linh vội vàng chuyển đề tài nói:

- Ta nghe nói bởi vì hai liên bang lớn kết hợp với nhau, cho nên trước mắt cũng có thể chơi liên minh anh hùng ở Liên Bang Tinh Tế rồi.

Ánh mắt của Vương Hạo sáng lên, mở ra vòng tay thông minh bắt đầu đăng nhập hệ thống liên minh anh hùng, chuẩn bị nói với người đời, Quỷ Kiến Sầu lại trở về!

Linh linh thở phào nhẹ nhõm, cũng may nàng nhớ được tên xấu xa Vương Hạo này là thiếu niên nghiện mạng, nếu không nhất định sẽ bị trừ lương.

Lúc này, hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đi vào.

- Lão đại, hiệu trưởng Tô Mộc vừa gửi tin tức đến, nói ngày mai lão đại đến Minh Thần Tinh, địa điểm thi đấu đã định ở đó.

Tiền Vạn Dương nói.

- Chuyện như vậy ngươi nói với Linh Linh, để nàng ấy chuẩn bị phi thuyền.

Vương Hạo phất tay, nghiêm túc chọn anh hùng.

Linh Linh gật gật đầu.

- Phi thuyền Quang Long bị hỏng đã sửa lại, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.

- Vương Hạo, sao chàng lại chơi game nữa?

Triệu Y Linh bưng một đĩa thức ăn từ trong bếp đi ra.

Vương Hạo bĩu môi.

- Bao nhiêu ngày ta không có lên mạng, những người bạn nhỏ này đã nhớ ta từ lâu rồi.

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu ngơ ngác tại chỗ, rốt cục ai cho vị lão đại này lòng tin, cho rằng những người bạn nhỏ kia sẽ nhớ hắn?

Chắc là những người bạn nhỏ đều một ngày ba nén nhang cầu nguyện ngươi đừng trở về nữa, căn bản không muốn ngươi trở về chơi bọn họ.

Triệu Y Linh lắc đầu, bưng đĩa thức ăn đi tìm Hương Hương nếm thử, về phần Vương Hạo thì xem như không thấy cho sạch mắt.

Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến vài tiếng cười lớn.

- Ha ha, tiểu tử Vương Hạo đang ở đâu, mau chóng ra đây cho thúc thúc.

- Lần này nói gì tiểu tử ngươi cũng phải giao dược tề Thứ Nguyên cho chúng ta.

- Nghe nói tiểu tử ngươi đã làm nguyên soái, còn lợi hại hơn lão đại năm xưa.

Nghe xong, mọi người xoay đầu nhìn, chỉ thấy ba hán tử thân hình vạm vỡ đi vào, đây chính là ba con gấu lâu ngày không gặp.

- Các ngươi ngồi trước, chờ ta chơi game xong mới nói chuyện.

Vương Hạo phất tay.

Sắc mặt của mọi người tối đen, tên này cũng quá nghiện mạng rồi chăng? Không ngờ có khách đến còn chơi game, cho khách chờ.

Gấu đại tức giận nói:

- Hiện tại tiểu bối quá vô lễ rồi.

Gấu hai gật đầu.

- Không sai, chúng ta từ ngàn dặm xa xôi đến đây, nhưng không ngờ hắn đang chơi game.

Gấu ba dùng tay chống nạnh nói:

- Vương Hạo, ta hỏi ngươi, là game quan trọng hay chúng ta quan trọng?

Vương Hạo nhìn ba con gấu với ánh mắt khinh bỉ.

- Câu hỏi ngu xuẩn như vậy các ngươi cũng dám hỏi sao?

- Đây là ý gì? Chẳng lẽ câu hỏi của chúng ta rất ngu xuẩn?

Gấu đại nghi ngờ.

- Ta không hiểu được, vì sao chúng ta lại không dám hỏi?

Gấu hai hiếu kỳ hỏi.

- Một chút cũng không ngu xuẩn, chúng ta rất nghiêm túc hỏi ngươi.

Gấu ba lộ vẻ nghiêm túc.

Vương Hạo bĩu môi.

- Các ngươi nói có nhiều người thích game hay có nhiều người thích các ngươi? Các ngươi ngay cả game cũng dám so sánh, ai cho các ngươi lòng tự tin, nếu thật sự phải so, làm sao các ngươi không so với tinh tế tệ xem ai quan trọng hơn? Ta thấy gần đây các ngươi tự cao hơn nhiều rồi đấy!

Ba con gấu bị nói đến sững sốt, suy nghĩ cảm thấy cũng khá có lý.

Gấu đại gật đầu nói:

- Ta cảm thấy Vương Hạo nói không sai, ba huynh đệ chúng ta đến nay đơn thân không ai thích, không thể nào so sánh với game được.

Gấu hai gãi đầu.

- Chẳng lẽ gần đây chúng ta thật sự kiêu ngạo rồi?

Gấu ba suy nghĩ.

- Giữa các ngươi với tinh tế tệ, ta khẳng định sẽ chọn tinh tế tệ, câu này không có gì sai.

- Nếu đã biết vấn đề ở đâu, vì thì nghiêm túc chờ đi.

Vương Hạo lừa gạt xong, bắt đầu hành trình chơi xỏ đồng đội.

Ba con gấu gật đầu, nghiêm túc ngồi xuống, không ồn ào.

Mọi người ở đó trợn tròn mắt, ba con gấu ngốc nghếch này cũng quá dễ lừa rồi chăng! Vài ba lời đã bị Vương Hạo lừa gạt được.

Linh Linh kéo Triệu Y Linh, nhỏ tiếng hỏi:

- Y Linh tỷ, nếu Vương Hạo trả lời tỷ như vậy, vậy tỷ trả lời thế nào?

Triệu Y Linh suy nghĩ, khóe miệng xuất hiện một nụ cười quyến rũ.

- Câu trả lời của hắn không có vấn đề gì cả, nhưng đây lại là một câu chí mạng.

Linh Linh không nhịn được rùng mình một cái, quả nhiên không thẹn là nữ vương đại nhân, như vậy là muốn giơ tay xuống đao chém Vương Hạo rồi!

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu nhìn Vương Hạo với ánh mắt đồng tình, lão đại này chọc gái thật sự rất vô địch, nhưng chọc đến một nữ vương đại nhân tu vi mạnh hơn hắn, ngày tháng như vậy nhìn thế nào cũng sẽ không thoải mái.

Chẳng lẽ đây chính là phiên bản chân thật trong truyền thuyết, ra ngoài chơi sớm muộn cũng phải trả?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.