Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 340: Chương 340: Ngươi thật vô dụng.




- Được rồi, chuyện chiêu binh giao cho ngươi rồi, nhớ chiêu những nữ binh xinh đẹp một chút.

Vương Hạo vỗ vai Tần Phong, sau đó mang theo hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu rời khỏi.

Tần phong cười khổ một tiếng, quả nhiên giống như hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu đã nói, Vương Hạo căn bản sẽ không quản chuyện của quân đoàn.

- Ôi, hắn không quản, vậy thì ta cực khổ một chút để quản lý thôi!

Tần Phong hít một hơi sâu, toàn thân tràn đầy tinh lực, chuẩn bị làm một trận lớn.

Tiền Vạn Dương xoay đầu nhìn Tần Phong tràn đầy sức sống, kéo Trần Diệu khẽ hỏi:

- Ngươi nói tiểu tử này có phải không biết tốt xấu hay không?

Trần Diệu liên tục gật đầu, có lòng tốt mời hắn đến làm thượng tướng, hắn nhất định phải giả vờ không đến.

Nhưng sau khi bị đánh một trận, không ngờ đã thành thật qua đây, thật sự là trời sinh không biết tốt xấu.



Biên giới của Liên Bang Tinh Tế.

Tô Mộc đã nhận được tin tức Vương Hạo bắn đạn đạo tinh không ở đại học Thiên Bắc.

- Tên tiểu tử khốn đáng chết này, lão phu cũng đã bảo hắn hành động khiêm tốn một chút, nhưng còn gây ra chuyện lớn như vậy.

Tô Mộc tức đến thổi râu trừng mắt.

Ba vị hiệu trưởng khác ở một bên không nhịn được lắc đầu, trông mong Vương Hạo có thể yên tĩnh, thà rằng tin tưởng ngày mai là tận thế.

Hoa Tử Húc nghiêm túc nói:

- Tô lão đại, nếu ngươi cảm thấy Vương Hạo quá biết gây sự, thì để hắn đến đại học Tây Hoa. Vì tình huynh đệ của chúng ta, ta nguyện ý thay ngươi gánh họa này.

Vương Côn Luân liên tục nói:

- Các ngươi cũng không cần nói, cái gọi là ta không vào địa ngục ai vào địa ngục, cứ để tiểu tử Vương Hạo đến đại học Đông Diệu của chúng ta đi!

Vũ Thiên Luân không vui.

- Vương Hạo dùng một phát pháo đã nổ tung một phần mười đại học Thiên Bắc, đến chỗ các ngươi cũng không đủ hắn bắn vài phát, theo lão phu thấy thì đến đại học Vũ Nam, chỗ của ta đất rộng, đủ cho hắn làm nổ.

Tô Mộc lạnh lùng hừ một tiếng.

- Hừ! Ba lão già các ngươi đừng ở đây giở thủ đoạn, lão phu sẽ không để Vương Hạo đến chỗ các ngươi.

Ba vị hiệu trưởng không còn cách nào khác thở dài một hơi, chỉ có thể thu lại tâm tư nhỏ của mình.

Tuy rằng đạo đức của tiểu tử Vương Hạo không ra gì, nhưng thiên phú này tuyệt đối khủng khiếp đến dọa chết người.

Trong trận so tài của hai liên bang lớn lần này, đứng thứ nhất căn bản giống như để sẵn ở đó vậy, cho nên bọn họ đều muốn Vương Hạo lấy danh nghĩa của trường mình xuất chiến.

Nhưng ai biết được sau khi đại học Thiên Bắc bị nổ tung một phần mười, lão già Tô Mộc này vẫn không có ý định buông lỏng.

Ngay lúc này, một tiếng giận dữ truyền đến.

- Tô Mộc, ngươi ra đây cho lão phu!

Bốn người Tô Mộc xoay đầu nhìn, chỉ thấy Quán Tân Hùng lộ vẻ tức giận đi qua đây.

Tô Mộc lạnh lùng nói:

- Quán Tân Hùng, ở đây không hoan nghênh ngươi, mau chóng cút ra ngoài cho lão phu!

Quán Tân Hùng nổi giận nói:

- Tô Mộc, lão phu cho ngươi biết, nếu ngươi không quản được Vương Hạo, lão phu giúp ngươi quản, đến lúc đó thiếu tay thiếu chân, ngươi đừng trách lão phu không nhắc nhở ngươi.

Hoa Tử Húc không vui bĩu môi.

- Nếu đồ tôn của ta thiếu tay thiếu chân, lão phu cam đoan toàn bộ tiểu bối của Quán gia ngươi đều thiếu tứ chi.

- Hoa Tử Húc, ngươi đang uy hiếp bản tư lệnh!

Hai mắt của Quán Tân Hùng lóe ra một chút hàn quang.

Vũ Thiên Luân cười lớn nói:

- Không phải uy hiếp, là cảnh cáo!

Vương Côn Luân lạnh lùng cảnh cáo nói:

- Quán tư lệnh, chuyện giữa tiểu bối chúng ta sẽ không nhúng tay, nhưng nếu có người dám ỷ tuổi cao làm xằng làm bậy, vậy thì bốn lão già chúng ta cũng không phải dạng vừa đâu.

Sắc mặt của Quán Tân Hùng đỏ lên, nhưng ngay cả câu ác độc cũng không dám nói.

Tuy rằng Quán gia bọn họ thống lĩnh Quân bộ, quý tộc nắm giữ Quân bộ, nhưng binh sĩ lại toàn bộ là dân chúng bình thường, trong những người này có một nửa đến từ bốn đại học trọng điểm lớn.

Nếu thật sự trở mặt với bốn lão già này, vậy thì sợ là việc chiêu binh sau này sẽ gặp nhiều khó khăn.

Quán Tân Hùng hít một hơi sâu.

- Chỉ cần các ngươi khiến Vương Hạo giao ra hai mươi viên Thiên Văn Ngọc thì xem như bỏ qua chuyện này.

Tô Môc lạnh lùng cười nói:

- Quán Tân Hùng ngươi chưa tỉnh ngủ phải không? Ngươi dùng danh nghĩa của cháu lão phu để lấy vật chất, nhưng sau cùng toàn trở thành vật chất của riêng quân nhà ngươi, khoản nợ này lão phu còn chưa tính với ngươi, ngươi còn dám vừa ăn cướp vừa la làng!

Quán Tân Hùng thản nhiên nói:

- Đây là cơ mật quân sự của Quân bộ, bản tư lệnh không tiện nói với bốn vị.

Hoa Tử Húc cười nói:

- Trùng hợp! Bốn lão già chúng ta cũng không biết chuyện Vương Hạo lấy hai mươi viên Thiên Văn Ngọc.

- Ngươi…

Quán Tân Hùng lại nổi giận.

Vũ Thiên Luân phất tay.

- Ngươi cái gì mà ngươi…Ngươi đừng mơ tưởng ở đây bêu xấu đồ tôn của chúng ta, Vương Hạo nhà chúng ta là đệ nhất thiên tài của Liên Bang Tinh Tế, cần thể diện, không thể cho ngươi bêu xấu.

Vừa dứt lời, mọi người lần lượt nhìn với ánh mắt khinh bỉ, trong đó cũng bao gồm ánh mắt kì lạ của ba vị hiệu trưởng.

Danh tiếng của Vương Hạo rất vang, nhưng cũng không cần bêu xấu chút nào, bởi vì tên này căn bản không có danh tiếng tốt, toàn bộ đều là danh tiếng xấu có được hay không.

Quán Tân Hùng hít sâu một hơi, bình phục lửa giận trong lòng của mình, hắn biết hôm nay hiển nhiên không có khả năng khiến bốn lão già này nhường bước, nhất định phải tạo áp lực từ chỗ khác mới được.

Ngay lúc này, Kiếm Thái Phong đi qua đây.

- Ha ha… khá náo nhiệt đấy!

Nhìn thấy Kiếm Thái Phong, tất cả mọi người đều kinh hãi, vội vàng lên trước khom lưng cung kính nói:

- Xin chào Kiếm tiền bối!

Kiếm Thái Phong phất tay, hiếu kỳ hỏi:

- Nghe nói tiểu tử Vương Hạo lại gây sự?

Tô Mộc miễn cưỡng lên trước, trả lời nói:

- Hồi Kiếm tiền bối, Vương Hạo đã sử dụng đạn đạo tinh không ở đại học Thiên Bắc, đã hủy diệt một phần mười đại học Thiên Bắc.

Quán Tân Hùng cũng vội vàng lên trước nói:

- Vương Hạo còn cướp đi hai mươi viên Thiên Văn Ngọc của Quán gia ta.

Kiếm Thái Phong dùng tay vuốt râu cười nói:

- Ha ha, tên Vương Hạo này thật là vô pháp vô thiên. Tuy nhiên, Quán Tân Hùng ngươi thật vô dụng, ngay cả Thiên Văn Ngọc cũng không giữ được, không ngờ bị Vương Hạo cướp mất hai mươi viên.

Sắc mặt của Quán Tân Hùng lập tức tối đen, hắn vốn tưởng mượn Kiếm Thái Phong đòi lại Thiên Văn Ngọc, nhưng ai biết được lão già này lại khinh thường hắn, còn liên tục khen ngợi tên khốn kiếp vô sỉ Vương Hạo.

Tô Mộc liên tục gật đầu nói:

- Kiếm tiền bối nói quá đúng rồi, Quán Tân Hùng này thật sự không được tích sự gì cả.

Hoa Tử Húc vỗ vai Quán Tân Hùng.

- Ở những mặt khác Quán Tân Hùng vô dụng không sao, nhưng chỉ huy đại quân đại chiến với Ám Tinh Linh Tộc thì không thể vô dụng đấy!

- Ngươi…

Quán Tân Hùng tức đến sắc mặt tái xanh.

Kiếm Thái Phong phất tay.

- Được rồi, Quán Tân Hùng ngươi cũng đừng tức giận. Ngươi là đại tư lệnh, chỉ cần chiến thắng, chuyện khác vô dụng cũng không sao cả.

Sắc mặt của Quán Tân Hùng hoàn toàn tối đen, đây là đang khen hắn, hay là đang cùng bốn lão già Tô Mộc làm tổn thương hắn?

Vương Côn Luân gật đầu nói:

- Kiếm tiền bối nói quá hay, đại tư lệnh thì nên đi quản chuyện chiến đấu, đừng có ngày nào cũng như con gà chọi, khắp nơi tìm người kêu lung tung.

Quán Tân Hùng hít một hơi sâu, bình phục nội tâm của mình.

Hắn cũng xem như nhìn ra được, đám lão già này đều hướng về Vương Hạo, còn hắn chỉ là đối tượng để đám lão già này đùa cợt mà thôi.

Nghĩ đến đây, Quán Tân Hùng hít một hơi sâu, tay ôm nắm đấm nói:

- Kiếm tiền bối, tại hạ còn quân vụ phải xử lý, xin cáo từ trước.

Nói xong, Quán Tân Hùng xoay người rời khỏi, không còn dài dòng với đám lão già này nữa.

Sau khi Quán Tân Hùng đi khỏi, Kiếm Thái Phong liền thay đổi sắc mặt, lạnh lùng hừ một tiếng.

- Bốn người các ngươi giúp lão phu gửi tin tức cho Vương Hạo, hắn gây ra họa lớn thế nào lão phu cũng có thể dẹp yên cho hắn, nhưng lần này hai liên bang lớn so tài, nhất định phải dồn đám tiểu tử của Liên Bang Diệu Thiên vào chỗ chết cho lão phu, nhưng không được xảy ra án mạng.

Bốn vị hiệu trưởng nhìn nhau một cái, hình như toàn bộ đã hiểu rõ cái gì.

Do hai liên bang lớn hợp tác, cho nên để tăng cường hiệu quả phối hợp chiến đấu, các vị lãnh đạo cấp cao tất nhiên trao đổi rất bình thường.

Hiện tại Kiếm Thái Phong biểu hiện như vậy, nhất định đã có chuyện không vui đối với mấy lão già của Liên Bang Diệu Thiên, cho nên muốn mượn tay của Vương Hạo để bắt nạt tiểu bối của người ta…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.