Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 734: Chương 734: Không phải phong cách của hắn.




Lăng Tiêu vui mừng kêu lên.

- Sư đệ, ngươi tỉnh rồi sao?

Vương Hạo gật đầu, nhanh chóng bò từ dưới đất lên, đánh giá Huyết Thần đứng cách đó không xa.

- Sao ngươi có thể nhanh chóng tỉnh lại như vậy được?

Huyết Thần thay đổi sắc mặt, hắn ra tay nặng nhẹ thế này tất nhiên là hắn biết rõ ràng, cho dù là cường giả Thiên Vị Cảnh đi nữa, nếu trúng chiêu đều phải hôn mê hơn mười ngày nửa tháng mới tỉnh dậy được.

Nhưng bây giờ thằng nhóc mới có tu vi Võ Thánh cấp bảy này, mới chỉ vài phút đã tỉnh lại là cái vẹo gì thế?

Chẳng lẽ dù thằng này không chết, cũng không phải là tồn tại mà hắn có thể trêu vào sao?

Vương Hạo kêu gào nói.

- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, lại dõng dạc nói muốn khai chiến với Yêu Giới, có bản lĩnh thì ngươi khai chiến thử xem.

Tiểu Bạch gật cái đầu nhỏ, chống nạnh nói.

- Đúng vậy, ngươi tính toán thơm bơ vậy sao? Lại dám làm kẻ địch của bản bảo bảo thỏ!

Sắc mặt Huyết Thần trở nên âm trầm, hắn lạnh lùng nói.

- Vương Hạo, ngươi đừng có hung hăng, hôm nay Bổn Hoàng phải làm cho ngươi sống không bằng chết, dùng máu của ngươi tế Hải Đế trên trời.

- Hải Đế?

Vương Hạo ngẩng đầu góc bốn mươi lăm độ, nhưng nghĩ nửa ngày trời cũng không biết Hải Đế là ai.

- Tên khốn này!

Huyết Thần tức đến run cả người, tên khốn này đang dùng huyết châu của con gái hắn, vậy mà đã quên nó là ai, dù con ngươi có thể nhẫn nại, nhưng không thể nhịn nhục được!

Tiễn Vạn Dương lập tức nhắc nhở.

- Lão đại, huyết châu trong cơ thể mà ngài đang dùng, chính là đến từ vị tên Hải Đế kia.

- A...

Vương Hạo nhớ ra, thì ra là chủ nhân Hấp Huyết Quỷ của Kura.

Đúng lúc này, tất cả mọi người xung quanh bắt đầu tám chuyện.

- Huyết Thần chạy đến tìm Vương Hạo báo thù cho con gái, chẳng lẽ Vương Hạo giết con gái ông ta rồi sao?

- Các ngươi cảm ứng chút đi, hình như trong cơ thể Vương Hạo có một viên huyết châu.

- Chẳng lẽ Vương Hạo vì muốn huyết châu, nên đi lừa gạt con gái Huyết Thần, đợi đến thời cơ chín muồi thì giết ngươi cướp châu?

- Ta thấy không phải, Vương Hạo chính là kẻ chuyên đi lừa gạt, giết người cướp châu không phải là phong cách của hắn.

- Ta cảm thấy, chắc chắn Vương Hạo giả làm tiểu bạch kiểm, dùng lời ngon ngọt dụ dỗ con gái Huyết Thần đưa huyết châu cho hắn, cuối cùng lại chạy mất, con gái Huyết Thần vì buồn rầu mà chết.

- Thì ra là thế, có lẽ vì Huyết Thần mới ra tù, nên dùng huyết châu cảm ứng con gái để đoàn tụ, kết quả lại thấy được bi kịch.

- Đúng là quá cầm thú, không chỉ đùa bỡn thân thể, còn lừa gạt trái tim con gái nhà người ta, lại cướp luôn cả huyết châu.

- Vì sao ta có chút hâm mộ chứ?

...

Sắc mặt Vương Hạo biến thành màu đen, hoàn toàn phục cái sức tưởng tượng của những người này.

Bất Tử Hiên Thiếu nhíu mày.

- Ta nói người anh em, khẩu vị của ngươi cũng thật nặng! Hấp Huyết Quỷ cũng dám cho vào miệng.

- A ...

Đúng lúc này, một tiếng hét vang lên.

Cả đám người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vu Thần dùng một chưởng đánh cho Ái Nhi ngã xuống đất, sau đó bắt Lâm Mộng Mộng lại.

Vương Hạo tức giận nói.

- Vu Thần, nếu là ngươi dám làm Mộng Mộng bị thương, ta sẽ làm cho ngươi chết mà không có chỗ chôn.&Vu Thần cười lạnh nói.

- Vương Hạo, bây giờ tình thế đã thay đổi, ngươi vẫn không nhìn ra sao?

Trong tay Vương Hạo không còn con rối nữa, nên chẳng có chút lực uy hiếp gì, cộng thêm bên cạnh còn có một Huyết Thần đang nhìn chằm chằm, tình hình của bên này đúng là không tốt lắm.

Tuy nhiên, máu của Vu Thần chảy đầy đất, hắn hoàn toàn có thể tiếp tục chế tạo thêm một con rối nhỏ, cũng không tính là hỏng bét.

Trong lòng Lôi Thần cực kỳ bi thương, tất cả những thứ này đều không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ đến xin lại Lôi Thần Thương thôi mà.

Trong lòng Long Thần hận không thể chém Vương Hạo thành tám mảnh, nếu không phải tên khốn này lừa hắn rằng Tiểu Bạch bị Vu Thần ăn mất, mạng nhỏ này của hắn sao lại rơi vào tay Vu Thần chứ?

Đôi mắt Vu Thần hiện lên ánh sáng lạnh, hắn lạnh lùng nói.

- Tri Thiên Mệnh, lão phu biết ngươi có thể nghe được, nhanh phá giải Gông Xiềng Vận Mệnh trên người ta ngay, nếu không lão phu sẽ giết chết thân thể chuyển thế của ngươi.&Vừa dứt lời, trong người Lâm Mộng Mộng vang lên một giọng nói khinh miệt.

- Vu Thần, ngươi không thể cứu nổi nữa rồi, ta nghĩ bây giờ ngươi nên tranh thủ thời gian viết di thư đi!

Đôi mắt của Bất Tử Hiên Thiếu bỗng nhiên sáng lên, nếu như Tri Thiên Mệnh đã nói như vậy, vậy có nghĩa là Vu Thần sắp xong đời rồi.

Chỉ cần cái lão biến thái Vu Thần này chết đi, vậy thì hắn chẳng phải sợ gì nữa.

Vu Thần dữ tợn nói.

- Được, nếu các ngươi không cho lão phu một con đường sống, vậy lão phu sẽ dùng sinh mệnh còn sót lại, chế tạo hơn vạn con rối, sau đó thả vào trong vũ trụ, làm cho các ngươi sống không bằng chết.

- Chờ chút, có chuyện gì thì mọi người cứ nói rõ ràng, không cần làm cứng như vậy đâu.

Bất Tử Hiên Thiếu bị dọa cho vội vàng kêu dừng, mặc dù hắn không chết được, nhưng tuyệt đối không muốn bị kẻ khác chà đạp.

Hai người Long Thần, Lôi Thần cũng liên tục gật đầu, biểu thị mọi chuyện đều có thể thương lượng được.

Huyết Thần vuốt vuốt con rối trong tay, đề nghị.

- Vu Thần, chỉ cần chế tạo một con rối Vương Hạo cho Bản Hoàng, Bản Hoàng sẽ trả con rối của ngươi cho ngươi được không?

- Được!

Vu Thần cố nén đau nhức gật đầu đồng ý, hắn vẫy tay, một giọt máu tươi trên mặt đất bay vào tay.

- Ai, Vu Thần à, ta nên nói ngươi thế nào mới tốt đây!

Vương Hạo hít một hơi, đưa một con rối và một cây kim châm cho Tiểu Bạch, đồng thời dặn dò.

- Lần này ngươi phải bảo vệ cho tốt, đừng giống như lần trước, vài phút đã chơi hư.&- Con rối nhỏ!

Tiểu Bạch mừng rỡ nhận con rối và kim châm, sau đó châm một kim lên tiểu đệ đệ của con rối nhỏ.

- A ...

Hai mắt Vu Thần nổi lên tơ máu, trong miệng phát ra một tiếng kêu thê thảm, sắc mặt trở nên tái nhợt vô lực, miệng há thành hình chữ O, cả người ngã nhào trên đất, liên tục run rẩy.

- Mộng Mộng tiểu thư!

Ái Nhi sợ hãi kêu lên một tiếng, cô nhanh chóng bò từ dưới đất lên, chạy lên cướp Lâm Mộng Mộng trở về.

- Chuyện gì đang xảy ra?

Tất cả mọi người mờ mịt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì vừa mới xảy ra.

Còn nhớ lúc Vu Thần chế tạo con rối, đã làm cho trời đất biến sắc.

Nhưng ở bên Vương Hạo thì khác, không chỉ không có chút động tĩnh nào, nhưng hiệu quả của nó lại không hề giảm đi, đây là có chuyện gì thế này?

Vu Thần run rẩy nói.

- Không có khả năng, mỗi con rối bị Vu Thuật gia trì đều sẽ làm cho trời đất chuyển mây, nãy giờ ngươi không làm gì cả, dao có thể gia trì Vu Thuật lên con rối chứ?

Vương Hạo nhếch miệng, có hệ thống ở đây, chỉ cần tốn một ít điểm là được, cần gì bản thân mình ra tay?

- A, thật có tác dụng!

Tiểu Bạch cực kỳ hưng phấn, sau đó dùng móng vuốt giữ kim châm, nhắm chuẩn vào bộ phận nào đó.

- A ...

Lúc này, Vu Thần hét thảm một tiếng, còn thê thảm gấp trăm lần tiếng kêu lúc phụ nữ sinh con.

Khóe mắt mọi người ở đây giật giật một cái, bị Vô Ảnh Thủ của Tiểu Bạch dọa cho run lập cập, trong một giây, đoán là bị đâm một ngàn lần.

- A ...

Đúng lúc này, Lôi Thần, Long Thần cũng hét lên một tiếng kêu thảm thiết, hóa ra con rối của bọn họ bị Vu Thần bóp chặt trong tay, bọn họ có cảm giác mình sắp bị bóp đến biến dạng rồi.&- Ầm ầm ...

Bỗng nhiên, thời tiết thay đổi bất ngờ, sấm sét vang dội.

Vu Thần nhịn sự đau nhức kịch liệt, mạnh mẽ sáp nhập máu tươi của Vương Hạo vào một con rối.

- Ha ha, con rối này là của Bản Hoàng.

Huyết Thần cười to một tiếng, hóa thành một luồng huyết quang phóng về phía Vu Thần.

Tất cả mọi người hít một ngụm khí lạnh, mặc niệm ba phút cho Vương Hạo, với chiến lực của Huyết Thần, ở chỗ này không một ai có thể ngăn hắn lại được.

&-------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.