Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 735: Chương 735: Tiểu Bạch đơn thuần, tiện nhân Vương Hạo.




- Vương Hạo, ngươi yên tâm, Bản Hoàng sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ phong ấn ngươi lại, để cho ngươi ngay cả tự sát cũng không có cơ hội, nếu như Bản Hoàng không có việc gì sẽ đưa ngươi ra tra tấn một trận, báo thù cho đứa con gái đã mất của Bản Hoàng.

Huyết Thần cười lạnh nói.

- Nói còn êm tai hơn hát, ngươi thật sự nghĩ rằng đã ăn chắc được ta sao?

Vương Hạo nhếch khóe miệng, sau đó cắn thủng đầu ngón tay, dùng máu tươi làm vật dẫn, bấm một chỉ quyết vào giữa hư không.

- Ầm ầm ...

Vừa dứt lời, trên bầu trời đã xuất hiện sấm sét vang dội, gió lớn gào thét.

Bên trên mặt đất xuất hiện một vòng sáng, khí tức âm lãnh từ bên trong lan tràn ra bên ngoài.

- Chuyện gì xảy ra?

Tất cả mọi người kinh hãi, vội vàng cảnh giác nhìn vòng sáng mà Vương Hạo triệu hoán ra.

Bọn họ cảm ứng được khí tức âm lãnh trước nay chưa từng gặp ở bên trong, giống như đó là cánh cổng nối liền Địa Ngục, một lát nữa sẽ có ma quỷ từ trong đó bò ra.&Vương Hạo chắp hai tay trước ngực, sắc mặt nghiêm túc nói.

-Ra đi! Lĩnh Chủ Ngạ Quỷ Đạo, U Linh Quỷ Vương!

- Hống ...

Vừa dứt lời, lập tức xuất hiện một tiếng rống vang tận trời xanh.

Chỉ thấy cả vùng đất nứt ra, sau đó bộc phát một luồng ánh sáng cực mạnh, một bóng người từ trong đó xuất hiện.

Toàn thân hắn bị sương mù bao phủ, làm cho người khác có cảm giác không chân thật, giống như sờ không được vào hắn.

Vương Hạo gọi ra quỷ vương U Linh, lẩm bẩm nói.

- Đây chính là Lĩnh Chủ Ngạ Quỷ Đạo, Quỷ Vương U Linh dùng thi thể Thiên n luyện chế thành sao?

Tiếng cười của Lục Đạo vang lên.

- Thằng nhóc Vương Hạo, công kích linh hồn của Quỷ Vương U Linh này cực kỳ cường đại, ngay cả Thượng Cổ Chúng Thần cũng không thể ngăn cản nổi, nếu như ngươi có thể triệu hoán ít m Binh cho nó ăn, vậy thì một kích nó đánh ra có thể lấy cái mạng nhỏ của Thượng Cổ Chúng Thần đấy.

Vương Hạo gật nhẹ đầu, ra lệnh.

- Công kích Huyết Thần cho ta, tuyệt đối không thể để cho hắn cướp được con rối kia!

Quỷ Vương U Linh gật nhẹ đầu, bỗng nhiên mở hai con mắt ra, một cỗ công kích linh hồn bao phủ xuống khắp nơi, làm cho tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác mơ hồ.

- A…

Một giây sau, Huyết Thần ở giữa không trung ôm đầu rơi xuống.

Bất Tử Hiên Thiếu trợn mắt há mồm.

- Con mẹ nó, thằng này mà có thể ra lệnh cho Quỷ Vương U Linh, chẳng lẽ hắn thật sự là Lục Đạo Chúa Tể sao?

Thịnh Văn Kiệt nhịn không được hỏi.

- Không phải ta đã nói với người từ trước rồi sao? Sao người không tin tưởng chứ?

Bất Tử Hiên Thiếu trợn trắng mắt.

- Nếu như Bản Thiếu nói cho ngươi nghe chuyện này, ngươi sẽ tin sao?

Thịnh Văn Kiệt lắc đầu, nếu như không tận mắt nhìn thấy, ai sẽ tin tưởng chuyện này chứ?

Một đứa trẻ mới hai mươi tuổi lại có thể lĩnh ngộ Lục Đại Thần Thông trong Lục Đạo Luân Hồi, lại còn có thể hợp nhất tất cả thần thông lại với nhau, lĩnh ngộ Lục Đạo Luân Hồi trong truyền thuyết.

Hơn nữa trước đó, thằng nhóc kia còn sử dụng thần thông Thiên Minh Thần Tộc, làm cho người ta khó mà tin nổi.

Chỉ một lúc sau, tất cả mọi người đều tỉnh táo lại, ai cũng vô thức lùi về sau hai bước.

- Vương Hạo này có lai lịch gì vậy? Sao lại mạnh đến như vậy chứ?

- Không biết, hắn không chỉ làm cho Vu Thần nửa sống nửa chết, bây giờ lại làm cho Huyết Thần bị thương.

- Thằng nhóc này đúng là sát thủ Chúng Thần mà!

- Nhưng hắn mạnh như thế, sao phải đi lừa gạt người đời làm gì?

- Mạnh cái rắm, tu vi của hắn chỉ có Võ Thánh cấp bảy thôi.

- Tên yêu quái này không thể chỉ nhìn vào tu vi được, hắn đã vượt qua khỏi phạm vi con người rồi.

- Nếu ta nhìn không nhầm, đây chính là Thần Thông Ngạ Quỷ Đạo trong Lục Đạo Luân Hồi, hắn là người Thiên Thánh Thần Tộc sao?

- Đừng quan tâm đến hắn là người của tộc này, ta chỉ biết ta không chọc nổi người này.

- Không sai, mọi người nói chuyện cẩn thận một chút, đừng có làm cho hắn không vui.

..

- A…

Đúng lúc này, Vương Hạo bỗng nhiên ôm đầu hét thảm một tiếng, sau đó hoàn toàn hôn mê.

Sắc mặt Tiểu Bạch thay đổi hẳn, nó ném kim châm đi, dùng móng vuốt hung hăng đập vào đầu con rối.

Miệng Vu Thần phun máu tươi, điên cuồng cười ha hả.

- Ha ha, Vương Hạo ngươi không phải chết sẽ vô địch sao? Lão phu làm cho linh hồn ngươi bị thương, để cho ngươi biến thành kẻ ngu si, làm đồ đần cả đời…

Còn chưa dứt lời, đầu của Vu Thần đã nứt ra, nước dịch trắng bắn tung tóe.

- Hizz hà!

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi, một Thượng Cổ Chúng Thần cứ vậy mà chết đi.

Đồng thời, đám người cũng đồng tình với Vương Hạo, tiếng thở dài vang lên khắp nơi.

- Thật là đáng tiếc, một yêu nghiệt cứ vậy mà chết đi.

- Không phải chết đi, là biến thành ngu ngốc.

- Cái này còn khó chịu hơn cả cái chết, nếu là ta thì ta lựa chọn chết đi, không muốn cả đời biến thành ngu si như vậy đâu.

- Vương Hạo có thể lừa gạt toàn bộ vũ trụ, điều này chứng minh IQ của hắn không thấp, bây giờ lại biến thành ngu ngốc, đúng là ác giả ác báo.

- Nói năng bậy bạ, nếu như là ác giả ác báo, thiện hữu thiện báo, vậy thì vì sao Liên Minh Chính Nghĩa sẽ bắn kích tình ra bốn phía chứ?

- Cái này sao? Là do lỗi của Bất Tử Hiên Thiếu hết.



Sắc mặt Bất Tử Hiên Thiếu biến thành màu đen, cái này chẳng có nửa xu quan hệ gì với hắn? Đừng có mà đổ cái nồi này lên đầu hắn như vậy chứ?

Lúc này, hai người Long Thần và Lôi Thần đang hấp hối trên mặt đất, trong lòng ít nhiều cũng có chút an ủi, con thỏ kia cuối cùng cũng không đùa nữa, mạng nhỏ của bọn họ đã an toàn rồi.

Lăng Tiêu xốc mi mắt Vương Hạo lên, phát hiện con ngươi của hắn đã tan rã, không còn một chút ánh sáng nào.

- Vương Hạo, ngươi không thể xảy ra chuyện được!

Tiểu Bạch gấp đến mức xoay quanh, nó liên tục móc ra thiên tài dị bảo từ trong không gian thứ nguyên, sau đó nhét vào miệng Vương Hạo.

Mọi người xung quanh trợn mắt há mồm, cuối cùng cũng hiểu rõ Chí Tôn Yêu Giới này giàu có đến bao nhiêu.

- Con mẹ nó, là Kim Tham 10 vạn năm, nó cứ vậy mà nhét vào miệng Vương Hạo.

- 10 vạn năm Kim Tham tính là gì, ngươi nhìn thấy Tuyết Liên 20 vạn năm không?

- Còn có Long Thảo 30 vạn năm.

- Hỏa Linh Chi 50 vạn năm kìa...

- Quả Hồn Anh 60 vạn năm...

- Tiên Linh Thảo 70 vạn năm...

- Chu Quả 80 vạn năm...

- Quả Bồ Đề 90 vạn năm...

- Mẹ ơi, Địa Tâm Linh dịch 100 vạn năm...

...

Tiểu Bạch càng ngày càng nhét nhiều Thiên Tài Địa Bảo, mà những người xung quanh đã há hốc mồm.

Mặc dù bọn họ biết Yêu Thú có sở thích thu thập Thiên Tài Địa Bảo, nhưng số lượng cũng quá lớn đi mất!

Lăng Tiêu nhịn không được cảm khải, phải biết rằng Tiểu Bạch đã cướp sạch Yêu Giới Tinh Vực, Thiên Tài Địa Bảo cướp được nhiều vô số.

Ngay cả lúc đầu Vương Hạo nhìn thấy nhà kho của Tiểu Bạch, cũng phải tỏ vẻ mình ghen tỵ đến đỏ mắt.

Nếu như không phải Tiểu Bạch cất những vật kia vào không gian thứ nguyên, đoán là Vương Hạo đã sớm tìm lý do cuỗm mất rồi.

Ngược lại, lúc Tiểu Bạch nhìn thấy Vương Hạo cướp sạch bảo bối của 108 vị Thượng Cổ Chúng Thần cũng đỏ mắt mà nhìn, nó cũng muốn chiếm hết đống bảo bối kia làm của riêng.

Vì vậy, một người một thỏ bắt đầu cuộc sống đấu trí, chơi vui cả quên trời quên đất.

- Vương Hạo đại nhân không hề phản ứng, chúng ta nên làm gì bây giờ?

Ái Nhi gấp gáp nói.

Thịnh Văn Kiệt cau mày trả lời.

- Ý thức của Vương huynh đệ bị trọng thương, đây là vết thương linh hồn, có lẽ phải tìm người trong lĩnh vực chữa trị cho hắn mới được, chứ Thiên Tài Địa Bảo cũng không có hiệu quả gì.

- Đợi một chút, linh hồn bị thương?

Bây giờ Tiểu Bạch mới kịp phản ứng lại, lập tức chảy ra nước mắt.

- Oa oa, bản bảo bảo thỏ quá đơn thuần, cuối cùng vẫn bị tên khốn này lừa gạt...

Mọi người cũng kịp thời phản ứng lại, người ta là Lục Đạo Chúa Tể, là chưởng khống giả Thánh Minh Chi Nhãn, linh hồn hắn có thể bị thương được sao?

----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.