Thiếu Soái tinh.
Một đám phóng viên vây quanh Vương Hạo.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu nhanh chóng dẫn theo một đoàn Thiếu Soái Quân đến ngăn phóng viên lại, không cho một phóng viên nào lại gần Vương Hạo.
Ở trên một tòa nhà cao tầng cách đó không xa, Vương Thiên Dật và Nhạc Viễn Quang đã chữa thương ra viện.
Nước mắt của Vương Thiên Dật lăn dài, trong lòng không biết là mùi vị gì.
Sau khi quay về hắn đã tìm hiểu rõ mọi chuyện, biết được sau khi hắn mất tích, Vương Hạo bị đuổi khỏi học viện Hoàng Gia, cuối cùng lưu lạc đến tận địa cầu.
Những bi thảm, quẫn bách lúc còn nhỏ không hề làm khó được hắn, mà làm cho hắn càng thêm cố gắng.
Cuối cùng một bước lên mây, cường thế đứng lên, từ địa cầu giết ra, đi vào một trong bốn trường đại học trọng điểm,nghiên cứu thành công Thu Lôi ở liên bang Diệu Thiên, trở thành cổ đông lớn thứ hai của công ty Thiên Hỏa.
Sau này vì thiên phú Dược Tề của hắn quá mạnh, làm kinh động đến hội trưởng công hội dược tề, hắn trở thành phó hội trưởng công hội dược tề.
Làm cho ông bội phục nhất là, bằng vào danh hiệu Nhất Nguyên Soái, hắn thành công đảo ngược tình thế, trở thành Nguyên Soái có thực quyền nắm đại quân trong tay.
Hơn nữa, cách đây không lâu có Dị Tộc xâm lấn, hắn lợi dụng trí thông minh của mình chém 5000 vạn dị tộc.
Nhưng chuyện này không làm cho Vương Hạo đắc ý quên mình, hắn lựa chọn yên lặng trả giá vì nhân dân, cho dù bị người đời phỉ nhổ, mắng hắn là kẻ bán nước, hắn cũng không hối hận.
Bây giờ tám vị Võ Thánh đánh bại Dị Tộc, làm cho thanh danh của Vương Hạo được phục hồi.
Tất cả nhìn qua như đơn giản, nhưng ai có thể thừa nhận được hết sự khổ sở trong đó, tự mình cam chịu khó khăn, ai mà hiểu được.
Nhạc Viễn Quang vỗ lên bờ vai Vương Thiên Dật, an ủi.
- Vương Huynh, con của ngươi gặp khó khăn, nhưng cũng biến thành đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, ngươi nên vui mừng cho nó mới đúng.
Vương Thiên Dật thở dài.
- Ta luôn vui mừng vì Hạo Nhi, nhưng ta nhớ đến lời hứa năm xưa với mẹ nó, chăm sóc nó thật tốt, điều này làm cho trong lòng ta không biết có mùi vị gì.
Nhạc Viễn Quang cười hỏi.
- Nếu như để cho ngươi tự chọn một chút, ngươi muốn Vương Hạo trốn trong phòng thí nghiệm làm con ngươi, hay là Vương Hạo bây giờ hơn?
Vương Thiên Dật nghĩ nghĩ rồi nói.
- Ta chọn Vương Hạo bây giờ.
- Chẳng phải sao?
Nhạc Viễn Quang vỗ vỗ bờ vai Vương Thiên Dật, cười nói.
- Gặp khó khăn mới làm cho con trai trưởng thành, đây chẳng phải là điều mà cha ông như chúng ta mong muốn sao?
- Có lẽ ngươi nói đúng!
Vương Thiên Dật gật đầu, ánh mắt nhìn Vương Hạo tràn đầy sự vui mừng.
Lúc này, Vương Hạo đè tay xuống, nói.
- Các vị yên tĩnh một chút, ta có điều muốn nói.
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, ai cũng kích động nhìn Vương Hạo, chuẩn bị ghi chép lại cuộc nói chuyện của anh hùng dân tộc, bởi vì đây chính là sự kiện cực kỳ quan trọng trong lịch sử.
Vương Hạo nhẹ thanh cuống họng, dùng vẻ mặt chính khí nói.
- Chuyện đầu tiên mà ta muốn nói chính là, vốn dĩ mục đích của ta khi ký kết phần hiệp ước cắt đất đền tiền này là vì dân chúng, giữa hàng vạn dân chúng sắp bị giết hại và danh dự của mình, ta kiên quyết chọn dân chúng.
Lúc này, dù có là phóng viên hay là dân chúng đang xem phát sóng trực tiếp, tất cả đều cảm động.
Tám năm trước có Vương Thiên Dật đòi lại công bằng cho nhân dân, đáng tiếc cuối cùng lại mất tích, làm cho dân chúng cực kỳ thất vọng.
Hôm nay bọn họ khổ sở chờ đợi tám năm, cuối cùng cũng đợi được một anh hùng hết lòng vì dân, hắn chính là Vương Hạo.
Nhất là những người ra đường diễu hành lúc trước, yêu cầu nghiêm trị Vương Hạo, xấu hổ đến mức hận không tìm được một kẽ nứt chui vào, không muốn đi ra gặp người khác nữa.
Đều là do bọn họ ngu xuẩn, làm cho vị Thiếu Soái đại nhân đáng kính này phải thừa nhận một áp lực tâm lý cực lớn, hơn nữa còn bị nhốt vào tù.
Vương Hạo lại mở miệng nói.
- Chuyện thứ hai cũng cực kỳ quan trọng, cũng có thể nói là mong muốn của ta, mong rằng mọi người có thể giúp đỡ một chút.
Vừa dứt lời, tất cả phóng viên và dân chúng đều sôi trào.
- Thiếu Soái đại nhân, ngài có mong muốn gì thì cứ nói, chúng ta sẽ giúp ngài hoàn thành.
- Đúng vậy, chỉ cần ta có khả năng, chắc chắn sẽ giúp ngài.
- Sau này dân chúng còn phải nhờ vào ngài chống đỡ, chúng ta chắc chắn sẽ giúp đỡ ngài.
- Lần trước ta trách oan Thiếu Soái nên trong lòng cực kỳ hối hận, nên dù phải xông pha khói lửa, chắc chắn ta sẽ giúp ngài.
Vương Hạo xua tay, sau đó lấy ra một cái hộp nhỏ xinh đẹp.
- Nhà có một người già, người già như bảo vật, nếu muốn bảo vật sống lâu, mời uống Hoàng Kim Não!
- Phụt...
Vừa dứt lời, tất cả phóng viên đều phun, quảng cáo đến nhanh quá, bọn họ không kịp chuẩn bị.
Thậm chí, bọn họ chưa từng nghĩ rằng, đường đường là một Nguyên Soái, đứng trên hội nghị nghiêm trang lại đưa sản phẩm ra quảng cáo.
Vương Hạo giật giật lông của Tiểu Bạch.
- Đừng diễn học bá nữa, nhanh biểu diễn đi, nếu như không kiếm được tiền, sau này ngươi chỉ có thể được uống súp cà rốt, không có cà rốt vặt mà ăn đâu.
Tiểu Bạch thở dài, đầu năm nay làm thỏ thật là khó, không chỉ phải giúp Vương Hạo tán gái, còn phải giúp hắn chiến đấu, còn phải ăn nói khéo léo giúp Vương Hạo chào hàng sản phẩm nữa.
Nếu không hoàn thành, lập tức bị khấu trừ cà rốt, vì cơm, con thỏ cũng cần phải khom lưng.
Tiểu Bạch ôm hộp Hoàng Kim Não lên, lộ ra hai cái răng cửa trắng tinh, bắt đầu bán manh.
- Bí quyết trường sinh là gì? Chính là uống nhiều Hoàng Kim Não, người người mới có thể trẻ khỏe, nếu như không có hiểu quả trị liệu, ta mời mọi người ăn thịt thỏ, xin hãy nhớ khẩu hiệu của chúng ta, trong nhà có Hoàng Kim Não, Diêm Vương không dám ghé thăm.
Tất cả phóng viên đều câm nín, vị Thiếu Soái đại nhân này vì quảng cáo mà không tiếc sức lực thật, ngay cả đòn sát thủ của mình là con thỏ cũng không buông tha.
Phải biết rằng con thỏ này ở bên ngoài chính là Thần Thỏ trong truyền thuyết đấy, nó là át chủ bài mạnh nhất của Vương Hạo, một khi dùng là sẽ thần cản giết thần, phật cản giết phật.
Nhưng hôm nay, vì quảng cáo nên lôi cả át chủ bài ra bán moe, đúng là hiếm có khó tin.
Nhưng tất cả phóng viên ở đây đều hiểu rõ, sau khi tiếp sóng quảng cáo này, lượng tiêu thụ của Hoàng Kim Não chắc chắn sẽ bạo phát.
Bởi vì thanh danh của Vương Hạo trong lòng dân chúng đã lên cao vượt bậc, chỉ cần dùng tên hắn cam kết, người nào mà muốn mua thuốc trường thọ, chắc chắn sẽ nghĩ ngay đến Hoàng Kim Não.
Hơn nữa vì trước đây có nhiều cuộc diễu hành, làm cho Vương Hạo phải ngồi tù, làm cho rất nhiều bình dân áy náy với hắn, nên hôm nay nhìn thấy Vương Hạo quảng cáo, nếu không mua một phần, chắc chắn sẽ không cách nào cứu rỗi được tội nghiệt của mình.
Nên sau khi tổng kết mọi chuyện sẽ phát hiện ra, vị Thiếu Soái đại nhân này cực kỳ biết cách nắm thời cơ để quảng cáo.
Vương Thiên Dật và Nhạc Viễn Quang ngơ ngác đứng tại chỗ, bọn họ bị tính cách không theo lẽ thường này của Vương Hạo làm cho ngạc nhiên đến ngây người.
Nhạc Viễn Quang hồi phục lại tinh thần, nhịn không được cười rộ thêm.
Vương Thiên Dật thở dài.
- Đứa nhỏ này phải trải qua những gì mà nó lại yêu tiền đến mức đó chứ!
Lúc này, tiếng cảnh báo kẻ địch tập kích vang lên.
- Kẻ địch tập kích, nhanh chóng chuẩn bị pháo vũ trụ!
Lúc này, một nhóm pháo lớn xuất hiện trên vùng đất, họng pháo nhắm thẳng vào bầu trời.
Đồng thời, mười một chiếc chiến hạm đỉnh cấp của Thiếu Soái Quân phi thẳng lên trời, nhanh chóng tập hợp với chiến hạm vũ trụ tuần tra.
Khóe miệng Vương Hạo nhếch lên thành nụ cười vui vẻ, quân bộ vương bài, và đội hộ vệ của Phủ Tổng Thống đã đến sao? Hắn đợi đã lâu rồi đấy.
=========