Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 448: Chương 448: Vấn đề khó cần giải quyết.




Trong vũ trụ đen kịt.

Phi thuyền Quang Long đang sử dụng bước nhảy không gian, chạy về phía Thiếu Soái Tinh.

Trong phi thuyền.

Linh Linh đang tập trung tinh thần điều khiển phi thuyền.

Tiểu Bạch quấn cái mông nhỏ của mình lại, nằm sấp trong ổ ngủ.

Vương Hạo đang dùng máu của Tuyết Thiên Cầm để phối chế dược tề Táng Thiên, hắn còn bỏ vào rất nhiều loại dược thảo hi hữu, uy lực của nó còn mạnh hơn lúc trước mười mấy lần, ngay cả Võ Thánh cũng phải nằm xuống.

- Cuối cùng cũng phối chế xong, bây giờ chờ mấy con rùa đen Quan Tân Hùng đến nữa là được.

Vương Hạo duỗi người, nhìn dược tề màu đỏ đang bốc lên bong bóng kia, hắn muốn tính toán hết thù mới nợ cũ vào một lượt.

- Đúng rồi, đã thăng cấp đến Võ Vương, ta còn chưa cường hóa bản thân mình.

Vương Hạo đột nhiên nghĩ đến, nên vội vàng gọi hệ thống ra.

- Hệ thống đề cử: ký chủ có thể sử dụng tinh thạch thuộc tính cấp bốn.

- Tinh thạch thuộc tính! Nhanh đổi đi.

Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, sao hắn có thể quên được bảo bối quan trọng như thế chứ?

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 điểm tội ác, đổi được mười viên tinh thạch lực lượng cấp bốn.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 điểm tội ác, đổi được mười viên tinh thạch tốc độ cấp bốn.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 điểm tội ác, đổi được mười viên tinh thạch tinh thần lực cấp bốn.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 điểm tội ác, đổi được mười viên tinh thạch thể lực cấp bốn.

Lúc này, hai mắt Vương Hạo đã trợn tròn, gân xanh trên cổ nảy lên, một cỗ sức bật khó có thể tưởng tượng nổi tràn vào cơ thể, hắn cảm giác mình sắp no đến phát nổ.

- Mẹ nó, không hổ danh là tinh thạch thuộc tính cấp bốn, cảm giác đúng là quá thoải mái.

Vương Hạo hét lên, hắn nắm chặt tay, phát hiện thực lực của mình đã tăng lên bảy, tám lần.

- Hệ thống, thăng cấp Pháo Ba Động, Bách Trọng Lãng đến trình độ toàn vẹn.

Vương Hạo nói với hệ thống, lần này hắn muốn đổ nhiều máu, cường hóa bản thân một cách toàn diện.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 50 vạn điểm tội ác học xong pháo Ba Động.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 vạn điểm tội ác, tăng cấp kỹ năng pháo Ba Động đến max.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 50 vạn điểm tội ác học xong kỹ năng Bách Trọng Lãng.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ dùng 100 vạn điểm tội ác, tăng cấp kỹ năng Bách Trọng Lãng đến max.

Vương Hạo khẽ run rẩy, một cỗ khí tức nhanh chóng chui vào đầu, hai môn kỹ năng kia lập tức khắc sâu vào trong óc.

- Thực lực của ta có thể sánh được với nhân tộc cao đẳng rồi!

Vương Hạo nhếch khóe miệng, có thực lực mới có vốn liếng để buông thả.

Vừa dứt lời, Vương Hạo dùng chân khí ngưng tụ một họng pháo nhỏ trên bàn tay, trình độ chắc chắn của thân pháp đã có thể sánh ngang với pháo cấp bốn.

Tiểu Bạch đang nằm trong ổ mở đôi mắt nhập nhèm ra nhìn Vương Hạo, sau đó nó lập tức bừng tỉnh tại chỗ, khiếp sợ nhìn họng pháo trong tay Vương Hạo.

Phải biết rằng, từ lúc Vương Hạo dùng 2 viên trái tim thiên sứ đổi hai kỹ năng này từ Nhạc Viễn Quang đến nay còn chưa đến ba ngày, mà hai môn vũ kỹ kia cực kỳ cường đại, hơn nữa còn đặc biệt khó học.

Một môn vũ kỹ chính là Pháo ba động, nó có thể thăng cấp được, uy lực cực mạnh.

Mà một môn vũ kỹ khác chính là Chấn Thuẫn, cũng là một vũ kỹ có thể thăng cấp.

Nó là một kỹ năng dùng chân khí hội tụ thành một tấm lá chắn có mật độ khủng bố, hơn nữa còn có khả năng hấp thu năng lượng bắn đến, sau đó bắn ngược quay về, là một kỹ năng phòng ngự cực mạnh.

Nhưng Vương Hạo nói đời này hắn không có phòng ngự, chỉ có tiến công, nên quăng môn vũ kỹ này cho nó học tập.

Nhưng Tiểu Bạch còn chưa thuộc lòng nổi Chấn Thuẫn, Vương Hạo đã lĩnh ngộ max kỹ năng rồi, điều này quá đả kích bảo bảo thỏ đây có được hay không?

- Yêu quái, vũ kỹ khó như vậy mà đã học xong.

Tiểu Bạch nhảy dựng lên, nó lấy ra một bản ghi chép kỹ năng Chấn Thuẫn ra để đọc thuộc lòng.

Nó phải làm một con thỏ khiến toàn vũ trụ phải hoảng sợ, tuyệt đối không thể kém hơn Vương Hạo được, nên nó phải cố gắng học tập.

Linh Linh duỗi cái đầu nhỏ ra khỏi phòng điều khiển, nói.

- Ông chủ, chúng ta đã đến Thiếu Soái Tinh, Tiễn Vạn Dương truyền tin đến cho ngài, nói là một đám phóng viên đang đợi ngài mở một buổi họp báo, nghe nói muốn gặp mặt ngài.

Vương Hạo gật đầu, đứng dậy đi đến ổ của Tiểu Bạch, túm hai tai nó xách xuống phi thuyền.

- Vương Hạo, học sinh hư hỏng như ngươi đừng có làm chậm thời gian học bá thỏ ta học tập.

Tiểu Bạch tức giận, nhảy lên bờ vai Vương Hạo.

- Ngươi có biết xấu hổ không? Còn nhận mình là học bá thỏ?

Vương Hạo khinh bỉ.

- Vậy ta hỏi ngươi, nếu như mẹ ta bắt ta đi mua xì dầu, ta đi bộ tám phút, đến nơi nhìn thấy một em gái thu ngân, ta mua xì dầu, tám phút sau, ta đã về đến nhà, vậy xin hỏi, cỡ ngực của em gái thu ngân là bao nhiêu?

Tiểu Bạch trợn mắt há mồm, cái cmm đây là câu hỏi gì chứ?

- Học bá thỏ, ngươi nên trả lời.

Vương Hạo búng tai bé thỏ trắng.

Tiểu Bạch lắc đầu, tức giận nói.

- Đây không phải là câu hỏi, ngươi đang đùa bản bảo bảo thỏ phải không?

- Không biết thì cứ nói, giả vờ làm học bá cái gì?

Vương Hạo bĩu môi, nhẹ ho một tiếng nhuận giọng.

- Nghe cho kỹ đây này, thời gian ta quay về là tám phút, điều này nói lên chuyện ta không hề dừng lại trong cửa tiệm, ngươi nghĩ đến tính tình của ta mà xem, chỉ có hai khả năng khi ta thấy một em gái mà không đi lên đùa giỡn, thứ nhất là quá xấu, thứ hai là vóc dáng không hấp dẫn, mà thu ngân thì không bao giờ chọn người xấu, nên nó rơi vào trường hợp thứ hai, vóc dáng của thu ngân này không hấp dẫn, mà ta thấy em gái có cỡ ngực B là đáng yêu, chỉ có cỡ A là không thấy hứng thú, nên đáp án chính là cỡ A.

Tiểu Bạch ngạc nhiên đến ngây người, câu hỏi này đúng là có logic, nhưng cũng thể hiện ra đầy đủ cái tính không biết xấu hổ của Vương Hạo.

- Học bá thỏ, ngươi vẫn nên học bán manh làm nũng đi! Loại học tập nghiêm túc kia ngươi không làm được đâu.

Vương Hạo xoa bóp cái đầu nhỏ của nó, cười ha ha, sau đó xuống khỏi phi thuyền Quang Long.

- Hừ hừ...

Tiểu Bạch tức giận lấy bí tịch ra xem, nó phải dùng tốc độ nhanh nhất học xong cái vũ kỹ này cho Vương Hạo xem.

- Tạch tạch tạch...

Phi thuyền vừa hạ xuống, một đám phóng viên ùa lên, đèn flash trên camera không ngừng chớp lóe.

- Thiếu soái đại nhân, xin hỏi vì sao ngài không quan tâm đến danh dự của mình, để hoàn thành kế hoạch cắt đất đền tiền vĩ đại?

- Thiếu soái đại nhân, xin hỏi có ngài vì bình dân trên khắp liên bang nên mới ký kết hiệp ước này phải không?

- Thiếu soái đại nhân, nghe nói binh sĩ Thiếu Soái Quân đều được sử dụng tinh thạch truyền thừa, xin hỏi có phải ngài muốn cho bình dân sử dụng tinh thạch không?

- Thiếu soái đại nhân, nghe nói trước đây vì dẹp loạn dân chúng diễu hành, ngài tự nguyện vào ngồi tù, lúc đó trong lòng ngài có uất ức không?

- Thiếu soái đại nhân, ngài không chỉ chém giết 5000 vạn dị tộc, còn bị trách nhầm lớn như vậy, xin hỏi ngài có ý kiến gì với những lời trách mắng của nhân dân không?

- Thiếu soái đại nhân, bây giờ tất cả mọi người đều biết chuyện ngài oan ức, ngài chính là anh hùng của dân tộc, xin hỏi ngài có nhận lời xin lỗi của mọi người không?

...

------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.