Vũ trụ Thiên Phật.
Không gian Thiên Mệnh.
Vẻ mặt người chấp pháp kích động nhìn Vương Hạo, giống như nhìn thấy bảo vật quý hiếm gì vậy.
Vẻ mặt Vương Hạo cảnh giác nói:
- Anh muốn làm gì? Tôi nói cho anh biết, tôi không thích nam nhân!
Khóe miệng người chấp pháp giật giật, mặt đen lại, nói:
- Tiểu tử, tôi cũng không thích nam nhân!
Vương Hạo dùng ánh mắt cực kì hoài nghi quan sát người chấp pháp, lẩm bẩm nói:
- Không đúng! Vẻ đẹp trai của tôi sát không phân biệt nam nữ, người này chẳng lẽ đang nói lời mê muội trái lương tâm!
Vẻ mặt của tất cả mọi người ở đó đều đen thùi, phát hiện trình độ tự kỉ của tên nhóc này quả thực cũng khiến người khác chấn động giống y như thiên phú của hắn vậy.
Người chấp pháp hít một hơi thật sâu, tự giới thiệu bản thân:
- Tôi tên Lục Lăng, là người chấp pháp ở bộ chấp pháp của đại liên minh hòa bình vũ trụ.
- Đại liên minh hòa bình vũ trụ!
Vương Hạo há hốc mồm, không ngờ trong lúc đó vũ trụ lại có thể tạo thành đại liên minh!
Lục Lăng tự hào nói:
- Tôn chỉ của đại liên minh hòa bình vũ trụ chúng tôi chính là tự chủ tiến hóa, tuyệt đối không đi cướp giật pháp tắc của vũ trụ khác.
Vương Hạo không nhịn được hỏi:
- Vậy Kiếm vũ trụ, vũ trụ Thiên Phật, Bàn Cổ vũ trụ đều gia nhập các anh sao?
Hai mắt Lục Lăng lóe ra ánh sáng chấp nhất:
- Hiện nay bọn họ đều chưa gia nhập, nhưng tôi tin tưởng, ở tương lai không xa, bọn họ nhất định sẽ gia nhập.
Vẻ mặt của ba vị Kiếm Tôn đều mang vẻ ghét bỏ, nếu bọn họ thật sự lựa chọn gia nhập cái đại liên minh bằng phẳng vũ trụ, chắc chắn cho dù đến chết cũng đừng hy vọng vũ trụ của bọn họ có thể đi lên con đường tiến hóa.
Hòa thượng Diệu Khổ Đẳng cũng liên tục lắc đầu, biểu thị mình tuyệt đối sẽ không gia nhập cái gì mà đại liên minh hòa bình vũ trụ.
- Vì sao?
Vẻ mặt Lục Lăng bất ngờ, vội vàng khuyên nhủ:
- Chỉ cần mọi người gia nhập đại liên minh hòa bình vũ trụ, không ai dám động đến mọi người.
Diệu Khổ liếc mắt nhìn Vương Hạo, trong lòng nở nụ cười khổ.
Có vị Ma Vương vô pháp vô thiên như Vương Hạo ở đây, chỉ dựa vào một mình chấp pháp sao có thể bảo đảm an toàn của bọn họ! ?
Vương Hạo vô tội trợn trừng mắt:
- Nhìn tôi làm gì? Lẽ nào hòa thượng cũng bị vẻ đẹp trai của tôi chinh phục!
Khóe miệng Lục Lăng giật giật, gặp phải loại người không biết xấu hổ lại điên cuồng tự kỷ như này, thật khiến người khác xấu hổ!
- Ầm ầm ầm…
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên. Không gian Thiên Mệnh bắt đầu vỡ vụn ra, từng vết nứt giống như mạng nhện nhanh chóng lan tràn.
Diệu Khổ cả kinh kêu lên:
- Không tốt, Phật Chủ sắp không chịu nổi nữa!
- Người chấp pháp Lục Lăng, chúng tôi đi trước, lúc rảnh rỗi anh có thể đến chỗ Thiên Kiếm vũ trụ chúng tôi làm khách.
Ba vị Kiếm Tôn nói xong liền dẫn theo bốn vị Kiếm Tôn nửa sống nửa chết chui vào trong hố đen.
Về phần pháp tắc tinh thạch, cái này sao có thể quan trọng được bằng mạng nhỏ.
Lục Lăng nở nụ cười khổ, cho dù những vũ trụ Chí Tôn biểu hiện rất tôn kính người chấp pháp. Nhưng sau lưng căn bản không để ý tới bọn họ, vẫn sinh hoạt theo kiểu cá lớn nuốt cá bé, căn bản không có chút khái niệm hòa bình nào.
- Kệ đi, chỉ cần đánh đuổi người Thiên Kiếm vũ trụ, vũ trụ Thiên Phật sẽ yên ổn!
Lục Lăng thoáng lộ ra nụ cười vui vẻ, trong lòng lặng lẽ giơ ngón cái khen bản thân.
Cho dù lần này vũ trụ Thiên Phật không gia nhập đại liên minh, nhưng hắn tin tưởng trải qua chuyện này, sớm muộn bọn họ sẽ đồng ý.
Diệu Khổ cũng nở nụ cười khổ, đây coi như là yên ổn gì chứ!
E rằng đến bây giờ Lục Lăng vẫn chưa phát hiện ra, người thật sự gây nên sự nguy hại với sự yên ổn của vũ trụ Thiên Phật chính là kẻ hoàn toàn vô hại kia, chỉ có thể là người có tu vi Vũ Tôn cấp chín, Vương Hạo.
Nhưng như vậy cũng tốt, ai có thể nghĩ tới một tên nhóc Vũ Tôn cấp chín sẽ có thuộc tính tai họa cường đại như vậy.
Đúng lúc này, giọng nói của Băng Lộ truyền đến:
- Vương Hạo, ta đã lái vũ trụ Bàn Cổ của chúng tôi tới, cậu nhanh chóng ném pháp tắc của vũ trụ Thiên Phật qua đây, như vậy hai vũ trụ có thể dung hợp lại với nhau.
- Mở ra vũ trụ?
Vương Hạo khiếp sợ tới mức ngây người, hóa ra Tiểu Lộ Lộ nhà hắn là một lão tài xế thâm tàng bất lộ!
- Dung hợp hai vũ trụ?
Vẻ mặt của Lục Lăng vỡ mộng, có chút không hiểu nổi lúc này bọn họ đang diễn vở kịch nào!
- Ôi!
Diệu Khổ chờ cùng cũng thở dài, xếp bằng ngồi dưới đất mặc niệm kinh phật, chẳng qua trong Phật Âm tràn ngập sự bi tráng, bất đắc dĩ, còn có sỉ nhục và áp bức…
Đúng lúc này, giọng nói của ý thức vũ trụ Thiên Phật truyền đến:
- Thái Hư, tên phản đồ này, vũ trụ Thiên Phật nuôi dưỡng cậu, nhưng cậu lại tự tay chôn vùi nó…
Giọng nói của Thái Hư vang lên:
- A di đà phật, tôi không vào địa ngục thì ai vào địa ngục!
Lục Lăng hoàn toàn phát điên, ai có thể nói cho hắn biết đây rốt cuộc đang phát sinh chuyện gì không?
Không nói đến chuyện ý thức vũ trụ và vị Phật Chủ Thái Hư này đánh nhau, nhưng còn những hòa thượng này rõ ràng đều mang biểu tình rất ủy khuất, nhưng tại sao bọn họ không phản kháng, tùy ý để Vương Hạo cầm pháp tắc tinh thạch?
Vương Hạo đi tới trước pháp tắc tinh thạch, một tay nắm lấy pháp tắc tinh thạch, sau đó tìm ra một phương hướng chính xác rồi trực tiếp ném qua.
- Ầm ầm ầm…
Chỉ chốc lát, tiếng nổ mạnh thật lớn vang lên.
Mặt đất cũng bởi vậy mà kịch liệt rung động, phía trước còn xuất hiện một bức tranh, chỉ thấy Băng Lộ đứng ở trong không gian Thiên Mệnh của Bàn Cổ vũ trụ, đồng thời từ từ di chuyển qua.
Theo Băng Lộ càng ngày dựa vào càng gần, những không trung nghiền nát cũng đang chậm rãi khép lại.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đã xóa tên vũ trụ Thiên Phật trong vũ trụ đa nguyên, thu được 3000 vạn điểm vũ trụ.
Ánh mắt Vương Hạo lập tức sáng lên, trong túi có tiền liền có thể tiếp tục chơi bời.
- Ái chà!
Tiểu Bạch quát to, cảm giác trong thân thể của mình đột nhiên xuất hiện thêm một dòng nước ấm.
Đồng thời, dòng nước ấm này chạy khắp toàn thân, không ngừng cường hóa thân thể của nó, khiến chất lượng chân khí trong cơ thể của nó mạnh mẽ thay đổi.
Đồng thời, dòng nước ấm này đã tăng cường tiềm lực nó, khiến nó tu luyện càng thêm dễ dàng.
Vương Hạo xiết chặt nắm đấm, lẩm bẩm nói:
- Đây là lợi ích mà vũ trụ tiến hóa mang đến sao?
- Đúng vậy, đây chính là lợi ích mà vũ trụ tiến hóa mang đến!
Trên mặt Băng Lộ lộ ra nụ cười ngọt ngào, nhẹ nhàng bước nhỏ đi tới.
Lục Lăng không nhịn được hỏi:
- Chào Băng Lộ tiểu thư, cô có thể nói cho tôi biết, vũ trụ Thiên Phật, Bàn Cổ vũ trụ, Thiên Kiếm vũ trụ gần đây xảy ra chuyện gì sao?
Vương Hạo chắn ở trước mặt Băng Lộ, thản nhiên nói:
- Chuyện bây giờ đã là trần ai lạc định, ngươi hỏi những thứ này có tác dụng gì sao?
- Này…
Vẻ mặt Lục Lăng biến đổi, cảm thấy Vương Hạo nói cũng rất có đạo lý.
Chuyện này đều đã phát sinh, hỏi nhiều hơn nữa cũng thay đổi hay chấm dứt được thế cục.
Băng Lộ phong tình vạn chủng trừng mắt nhìn Vương Hạo, giác quan thứ sáu của nữ nhân nói cho nàng biết, Vương Hạo này tuyệt đối đang ghen tị.
- Ôi… Con đường mà đại liên minh cùng bằng phẳng chúng tôi phải đi còn rất dài!
Lục Lăng thở dài, vốn tưởng rằng lần này có thể ngăn cản một lần hủy diệt vũ trụ, nhưng ai ngờ cuối cùng vẫn thất bại.
Vương Hạo lôi kéo bàn tay nhỏ bé của Băng Lộ, nhíu mày nói:
- Em có thể ngoan ngoãn nghe lời một chút được không, tự mình rửa uổng công!
Băng Lộ đập một cái lên bàn tay đang vuốt ve của Vương Hạo, sau đó khuôn mặt đỏ ửng lập tức biến mất.
- Con gái quả nhiên đều là kẻ lừa gạt, một chút uy tín cũng không có.
Vương Hạo lập tức mất hứng, quyết định tối nay sau khi trở về sẽ không quan tâm xem Tiểu Lộ Lộ có tắm rửa sạch sẽ hay không nữa, hắn muốn lên liền lên…