Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 782: Chương 782: Hỗ trợ!




- A…

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng toàn bộ vũ trụ.

Trong lòng Diệu Khổ Đẳng cũng cảm thấy đau buồn, đây là vũ trụ Thiên Phật của bọn họ, là âm thanh của ý thức vũ trụ.

Ở nơi này không khó nghe ra tiếng kêu thê thảm kia tức là ý thức vũ trụ của bọn họ đã mất mạng.

Vẻ mặt Lục Lăng nghi ngờ, hắn nghĩ mãi không ra vì sao hòa thượng ở vũ trụ Thiên Phật sẽ đồng ý dung nhập Bàn Cổ vũ trụ.

Lẽ nào bọn họ không biết, một khi dung nhập Bàn Cổ vũ trụ, cho dù sinh mạng không lo, nhưng đời này sẽ đoạn tuyệt tiến hóa sao?

- Thôi được, nếu mọi người đều đồng ý, tôi có nói nhiều lời cũng chẳng có ích lợi gì!

Lục Lăng thở dài, ánh mắt rơi vào người Vương Hạo.

Vương Hạo cảnh giác nói:

- Tôi cảnh cáo anh, cho dù con người tôi không có ưu điểm gì, chỉ có ưu điểm duy nhất chính là không có khuyết điểm, toàn thân từ trên xuống dưới cơ bản tất cả đều là khuyết điểm, khuyết điểm lớn nhất chính là chỉ có ưu điểm, nhưng cái này cũng tuyệt đối không phải nguyên nhân để anh chăm chú nhìn lén tôi, đồng thời YY tôi.

Khóe miệng Lục Lăng giật giật, hắn thật sự rất muốn biết có phải người càng có thiên phú càng mạnh thì da mặt càng dày hay không?

Tiểu Bạch cắn miếng cà rốt, liên tục gật đầu, nói:

- Khuyết điểm của thỏ bảo bảo tôi cũng chính là không có khuyết điểm!

Lục Lăng hít một hơi thật sâu, vẻ mặt thành thật nói:

- Tôi nhìn cậu không phải bởi ưu điểm của cậu. Tôi có chuyện hi vọng cậu có thể giúp đỡ!

- Hỗ trợ? Không rảnh!

Vẻ mặt Vương Hạo ghét bỏ:

- Hiện tại tôi đang muốn đi tìm Tiểu Lộ Lộ, để cô ấy giúp tôi cải tạo một chút, biến 206 khúc xương trên người tôi thành 207 khúc.

Lục Lăng sửng sốt một chút, sau đó thoáng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường.

Hắn phát hiện cho dù thiếu niên này vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng là một tay ăn chơi không hơn không kém.

Lời nói xấu hổ như vậy cũng có thể nói giấu diếm, thật khiến người khác bội phục!

- Tiểu Lộ Lộ, xem em chạy đi đâu!

Khóe miệng Vương Hạo thoáng lộ ra một nụ cười mỉm, cuối cùng ở trước mặt Lục Nhâm Thần Thuật, Băng Lộ tuyệt đối không còn chỗ ẩn thân.

- Chờ một chút!

Lục Lăng gọi lại:

- Chúng tôi xin cậu giúp đỡ tuyệt đối không nói suông, chúng tôi sẽ cho cậu thù lao đặc biệt dày!

- Thù lao!

Vương Hạo lập tức có hứng thú, sau đó vẻ mặt tức giận nói:

- Tên khốn đáng chết, tôi nói cho anh biết, khi sống tôi đã từng là chúa cứu thế trong lòng nhân dân, phật môn cứu khổ cứu nạn thấp gắp ma ny, hỗ trợ người khác là việc bình thường tôi hay làm, không thu chỗ tốt chính là nguyên tắc của tôi, nhưng người khác cứng rắn đưa cho thì tôi cũng chỉ có thể lễ phép nhận lấy, anh có biết câu nói kia của anh sỉ nhục tôi đến mức nào sao!

Trán Lục Lăng xuất hiện đầy vạch đen, tên nhóc này nói một đống lớn nhưng đơn giản chỉ muốn biểu đạt. Tiền nhất định phải cho, hơn nữa còn phải cung kính hắn như ân nhân, khiến người đời phải khen ngợi hắn, tự kể về sự vĩ đại của hắn.

Giờ phút này, trong lòng Lục Lăng như có ngàn vạn chú ngựa lao nhanh qua, cảm giác thế gian đã không còn hình dung từ nào đủ để hình dung về độ tiện của Vương Hạo.

Diệu Khổ Đẳng cũng mang vẻ mặt ủy khuất đọc thuộc lòng kinh phật, cái gì mà cứu khổ cứu nạn thấp gắp ma ny, cái này căn bản là một Ma Vương, là Đại Ma Vương hủy diệt vô số năm truyền thừa của phật môn.

Đồng thời, trong lòng Diệu Khổ Đẳng cũng vô cùng nghi ngờ, thấp gắp ma ny là vật gì?

Vương Hạo lôi kéo Lục Lăng, hỏi:

- Ah nói giúp anh là giúp cái gì? Thù lao bao nhiêu?

Vẻ mặt mọi người ở đây đều biến thành màu đen, tốc độ biến sắc của người này dường như cũng quá nhanh rồi!

Lục Lăng hít sâu mấy hơi, nói:

- Bởi đại liên minh hòa bình vũ trụ của chúng tôi tồn tại khiến rất nhiều vũ trụ đều thoát khỏi việc bị hủy diệt, cho nên những người cướp đoạt không cam lòng, bọn họ cũng hợp thành một đại liên minh hủy diệt vũ trụ, liên thủ hủy diệt vũ trụ, cướp giật pháp tắc của các vũ trụ khác.

- Đại liên minh hủy diệt vũ trụ!

Ánh mắt Vương Hạo lập tức sáng lên, hắn cảm giác liên minh này đặc biệt thích hợp với mình.

Lục Lăng tiếp tục nói:

- Để chứng minh quan niệm của bản thân là điều chính xác, cứ sau nghìn năm chúng tôi đều sẽ tiến hành một hồi so đấu, dùng sự thực nói cho những kẻ vẫn đang phân vân giữa vũ trụ, rốt cuộc nên lựa chọn hòa bình phát triển, hay là cướp giật phát triển.

Vương Hạo chợt nói:

- Lần này nhất định là đối phương đã đưa ra một nhân vật rất lợi hại, nên anh mới dự định để tôi đi tham gia thi đấu có đúng không?

- Sao cậu biết?

Lục Lăng sửng sốt.

Vương Hạo bĩu môi, loại chuyện như vậy đã được ghi lại rất nhiều trong các bộ sách võ thuật có được hay không.

Tiểu Bạch hiếu kỳ hỏi:

- Người rất lợi hại kia, rốt cuộc trâu bò đến mức nào?

Sắc mặt Lục Lăng nghiêm trọng nói:

- Người này tên là Hạo Thiên, không chỉ có vũ trụ thiên thể, hắn còn có tay của thượng đế, bị hắn cướp đoạt đi thể chất đặc biệt càng nhiều đến dọa người, cho nên người này rốt cuộc có bao nhiêu khủng khiếp không ai biết, bởi vì trong vũ trụ đa nguyên không có mấy người đáng để hắn ra tay toàn lực.

Tiểu Bạch gãi đầu, lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào đối thủ định mệnh của Vương Hạo đã xuất hiện?

Vương Hạo bĩu môi, cái gì mà đối thủ định mệnh, đây rõ ràng là đá kê chân định mệnh.

Chỉ cần đợi đến lúc hắn cướp đoạt trái tim Thất Xảo Linh Lung chính nghĩa, sau đó thăng cấp tới toàn bộ phương hướng vị trí, vũ trụ thiên thể này sao có thể tiến hóa đến vũ trụ thánh thể, bảo đảm trận đánh này sẽ khiến Hạo Thiên kia phải về nhà tìm mẹ.

Tiểu Bạch lại hỏi:

- Vậy bây giờ người này có tu vi gì? Vương Hạo có thể bị người này tát phát chết luôn không?

Vương Hạo giơ tay lên cho đầu thỏ một cái cốc, khiến nó hiểu rõ điều gì nên nói điều gì không nên nói.

- Đau!

Tiểu Bạch ôm đầu nhỏ, đau đến mức nước mắt chảy ròng.

Lục Lăng cười nói:

- Cái này cậu không cần lo lắng, bởi vũ trụ thiên thể là thuộc tính đặc biệt, tuy Hạo Thiên có chiến lực mạnh, nhưng tu vi đột phá rất chậm, hiện nay cũng xấp xỉ khoảng tu vi Thiên Vị cảnh.

Vương Hạo suy nghĩ một lát, cảm giác cũng đúng.

Chẳng qua hắn có bảo bối nghịch thiên như Tiềm Lực đan, nên mới có thể đột phá mà không kiêng nể gì cả.

Với người khác, cho dù là tên Hạo Thiên yêu nghiệt này, cũng cần đột phá từng cấp một, mài thật tốt căn cơ của bản thân mình mới được, néu không tương lai nhất định sẽ không có cách nào đột phá lên tầng cao hơn.

Vương Hạo không nhịn được hỏi:

- Anh còn chưa nói cho tôi biết, thù lao của tôi là gì.

Lục Lăng mỉm cười tươi rói:

- Cái này tôi không làm chủ được, toi cần phải về bàn bạc với các đại trưởng lão một chút đã.

Vương Hạo khoát tay áo:

- Vậy anh cứ đi về trước đi, chờ đến lúc có kết quả thì lập tức đi đến vô cực vũ trụ tìm tôi, gần đây tôi sẽ đi dạo trong đó.

- Vậy chúng ta gặp nhau ở vô cực vũ trụ!

Lục Lăng ôm quyền, sau đó nhảy lên chiến xa màu vàng, hóa thành một ánh sáng màu vàng rồi biến mất.

Vương Hạo chà xát tay, xấu xa cười nói:

- Tiểu Lộ Lộ, để tôi xem cô định chạy đi đâu.

Đúng lúc này, giọng nói của ý thức vũ trụ vang lên:

- Vương Hạo, lần này vũ trụ có thể thăng cấp toàn dựa vào cố gắng của cậu, tôi quyết định thuởng cho cậu, để cậu tiến vào vũ trụ thiên trì tu luyện.

- Tu luyện!

Vương Hạo quyết đoán lắc đầu từ chối:

- Đùa gì vậy, chờ tôi đối phó xong Tiểu Lộ Lộ rồi nói tiếp.

Ý thức vũ trụ cười ha hả nói:

- Cái này không phải do cậu quyết định, mau đi tu luyện!

Vừa dứt lời, dưới chân Vương Hạo xuất hiện một hố đen, bản thân trực tiếp rơi vào trong.

Đồng thời, âm thanh tức giận thở hổn hển của Vương Hạo vang lên:

- Ý thức vũ trụ, ông cứ chờ đấy cho tôi… Chuyện này tôi không để yên đâu…

Tiếng thở dài của ý thức vũ trụ truyền đến:

- Đại diện Thiên Đạo, tôi đã giúp cô nhiều như vậy, còn về phần sau khi Vương Hạo xuất quan, cô có thể tránh thoát ma trảo của đại sắc lang này hay không, lại phải nhìn tạo hóa của cô rồi…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.