Vũ trụ Bàn Cổ.
Vũ trụ Thiên Trì.
Đây là nơi linh khí hội tụ nồng đậm.
Nước trong hồ trong suốt, tinh khiết tự nhiên, sương mù dày đặc, hơi nóng bốc lên.
- Thoải mái quá!
Tiểu Bạch nhô đầu lên khỏi mặt nước, toàn thân không nhúc nhích hoàn toàn là kiểu nước chảy bèo trôi, tinh thần muốn bao nhiêu say sưa thì có bấy nhiêu say sưa.
- Ào ào...
Đột nhiên nước trong hồ xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, lực hút điên cuồng kia giống như muốn hút hết hoàn bộ nước trong Thiên Trì vậy.
- Ai ôi, thỏ mẹ của ta ơi!
Tiểu Bạch bỗng sực tỉnh, vội vàng dùng kiểu bơi chó cố gắng bơi vào bờ.
Ầm, ầm, ầm....
Chính vào lúc này, nước trong hồ bỗng vang lên tiếng nổ, hoa nước tản ra bốn phía liên tục bắn vào bờ.
Trong lúc đó Tiểu Bạch cũng được mang theo bay lên, giống như một quả đạn pháo bắn thẳng vào bờ.
- Vương Hạo, thỏ bảo bảo ta với ngươi chưa xong đâu.
Tiểu Bạch tức đến nỗi kêu lớn lên một tiếng, sau đó cơ thể giống như chó ăn phân rơi tự do xuống đất.
Ầm ầm ầm...
Giây tiếp theo, trên bầu trời lại vang lên từng tiếng nỗ, trong nháy mắt luồng uy áp siêu cường cuốn qua toàn bộ vũ trụ Thiên Trì.
- Đây là khí trường của Vũ Thần, lúc phóng thích ra không những tự mang theo uy áp mà còn có thể mang theo lực dẫn động đất trời, nhưng khí trường Vũ Thần của Vương Hạo này khó tránh khỏi quá lớn đi.
Tiểu Bạch trề môi, ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời.
Phải biết rằng nó được xưng là đệ nhất Thần Thố trong lịch sử Yêu giới, khí trường Vũ Thần cũng chẳng qua chỉ là khoảng ba trăm mét, nhưng khí trường Vũ Thần của Vương Hạo này trực tiếp ép sát một ngàn mét.
Chuyện này nếu như đợi Vương Hạo phong thần, khi nắm giữ được lĩnh vực Thần vậy phạm vi bao phủ còn không phải vượt đến hàng vạn rồi sao?
- Quan tâm hắn sau này có phá được hàng vạn hay không, phí tổn thất tinh thần nhất định phải bồi thường.
Tiểu Bạch vô cùng tức giận lấy quyển sổ con ra viết lên đó, tháng nào đó năm nào đó vì tu luyện mà Vương Hạo suýt chút nữa đã dìm chết Tiểu Bạch đáng yêu này rồi, bắt buộc phải bồi thường tổn thất tinh thần ba mươi tấn cà rốt.
Ầm ầm ầm...
Chính lúc này trong Thiên Trì từng tiếng nổ vang lên.
Vương Hạo theo hoa nước nhảy vọt lên, uy áp chỉ có duy nhất ở Vũ Thân không ngừng phóng thích ra.
- Vũ Thần thật lợi hại mà! Thỏ bảo bảo ta cũng là Vũ Thần cấp bốn rồi.
Tiểu Bạch bĩu môi, chân nhỏ bước lên, lại nhẹ nhàng thoải mái nhảy vào trong hồ mặc cho nước chảy bèo trôi.
Vương Hạo nắm chặt nắm đấm, lẩm bẩm nói:
- Sau khi đột phá Vũ Thần, chiến lực lại tăng lên gắp mấy trăm lần, bây giờ gặp phải Chí Tôn cũng không cần tiếp tục giở chiêu trò xấu nữa rồi, trực tiếp mở ra truyền thừa Chí Tôn, tiến lên chiến đấu là được.
Giọng nói của hệ thống vang lên:
- Ký chủ trực diện giao chiến với Chí Tôn vẫn cứ là thắng ít thua nhiều, chẳng qua nếu sử dụng bốn loại đá thuộc tính cấp tám, đơn dược tiềm lực cấp tám vậy sẽ có thể ngang ngửa nhau rồi.
Vương Hạo gật đầu:
- Vậy thì mua bốn loại đá thuộc tính cấp tám, đơn dược tiềm lực cấp tám.
- Đinh đang, chúc mừng ký chủ đã mua đơn dược tiềm lực cấp tám, tốn mười triệu điểm vụ trụ.
- Đinh đang, chúc mừng ký chủ tốn năm triệu điểm vũ trụ đổi được mười hòn đá sức mạnh cấp tám.
- Đinh đang, chúc mừng ký chủ tốn năm triệu điểm vũ trụ đổi được mười hòn đá tốc độ cấp tám.
- Đinh đang, chúc mừng ký chủ tốn năm triệu điểm vũ trụ đổi được mười hòn đá tinh thần cấp tám.
- Đinh đang, chúc mừng ký chủ tốn năm triệu điểm vũ trụ đổi được mười hòn đá thể lực cấp tám.
- Đinh đang, ký chủ đã tốn ba chục triệu điểm vũ trụ, còn lại mười chín triệu điểm vụ trụ.
Vừa dứt lời, hai mắt của Vương Hạo trợn tròn, gân xanh trên cổ nổi lên, một luồng sức mạnh khó mà tưởng tượng nổi cuộn trào trong cơ thể, hắn giống như cảm thấy mình sắp bị nổ tung rồi.
Gào...
Vương Hạo hét lớn một tiếng, trong nháy mắt khí tức tuyệt đại cường thế cuốn qua Thiên Trì.
Ầm ầm ầm...
Lập tức, đất trời chao đảo từng vết nứt tràn ra, nước Thiên Trì càng là sục sôi cuồn cuộn.
Tiểu Bạch nhàn nhã nổi trên mặt nước, đột nhiên một cơn sóng cực lớn đánh úp tới, không chút nể nang gì đánh nó vào trong Thiên Trì.
- Vương Hạo, lần này không có năm mươi tấn cà rốt, thỏ bảo bảo ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi... bla... bla...
Tiểu Bạch nói chưa xong liền truyền đến tiếng nổi bong bóng, rõ ràng là đã uống không ít nước.
Vù vù...
Vương Hạo thở ra một hơi, sau đó vẻ mặt tràn đầy nghi ngờ nói:
- Lúc nãy hình như mình nghe được tiếng của Tiểu Bạch, nhưng tại sao lại không thấy con thỏ này chứ? Lẽ nào bị chó tha đi mất rồi?
Chính lúc này tiếng nói của ý thức của vũ trụ vang lên:
- Vương Hạo, chúc mừng cậu đã đột phá Vũ Thần, chiến lực tăng vọt đến có thể chiến đấu với Chí Tôn.
Vương Hạo bĩu môi:
- Ông sẽ có lòng tốt chúc mừng tôi như vậy sao?
Ý thức vũ trụ cười nói:
- Đừng giận như vậy, tôi cũng là vì tốt cho cậu, người trẻ tuổi đừng nên quá bồng bột, nổi giận thì đi đánh nhau là được rồi.
Vương Hạo liếc mắt, tức giận nói:
- Hiện giờ vũ trụ huyền cấp cũng không có ai là đối thủ của tôi, tôi đi đâu đánh nhau chứ?
Ý thức vũ trụ tỏ vẻ nghiền ngẫm nói:
- Nhà chúng ta có bốn thằng nhóc không dạy được, hiện giờ bọn họ trở về rồi, cậu có thể đi dạy bọn họ làm người như thế nào.
- Bốn người?
Vương Hạo sửng sốt, sau đó thử thăm dò nói:
- Lẽ nào bốn vị kia đã trở lại rồi?
Ý thức vũ trụ cười nói:
- Tiếp theo liền giao lại cho cậu...
...
Vũ trụ Bàn Cổ.
Sau khi dung hợp vũ trụ Thiên Phật, không chỉ tất cả sinh mạng đều được tiến hóa, mà thể tích càng là trở nên lớn gần gấp đôi rồi.
Bây giờ trong vũ trụ ngoại trừ Thiên Vực, Ma Vực, Tinh Vực, Cấm Vực ra lại còn có thêm một Phật Vực.
Lúc này, Băng Lộ và Thái Hư trôi nổi trên không trung của Phật Vực.
Băng Lộ mở miệng nói:
- Pháp sư Thái Hư có cảm thấy hài lòng đối với sự sắp xếp như vậy của tôi không?
Vẻ mặt Thái Hư trắng bệch, hai tay chắp lại nói:
- Người xuất gia không để ý đến những thứ bên ngoài này, chỉ cần có có một miếng ngói che mưa, có một miếng cơm ăn là được rồi.
Băng Lộ hơi sửng sốt, nhịn không được nói:
- Lẽ nào pháp sư Thái Hư đã hiểu rõ được ý của Vô Vi rồi sao?
Thái Hư chắp hai tay nói:
- A di đà phật, hàm nghĩa Vô Vi mà lão nạp lĩnh ngộ được chính là bỏ xuống!
- Bỏ xuống?
Băng Lộ hơi thất thần, trong lòng nghĩ lẽ nào Thái Hư vì bỏ xuống chấp niệm làm chủ vũ trụ nên mới lĩnh ngộ được Vô Vi?
- Đại diện Thiên Đạo cô đừng nên nghĩ tới Vô Vi của lão phu nữa, mỗi người đều có cách hiểu của mình, có con đường tự mình phải đi.
Thái Hư cười nói.
Băng Lộ bỗng sực tỉnh, gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu rõ ràng.
Thái Hư không nhịn được hỏi:
- Đại diện Thiên Đạo, lão nạp vẫn mãi tò mò Thiên Đạo của vũ trụ Bàn Cổ tại sao lại bị Hắc Hóa? Còn nữa mạng sống của vũ trụ các người hình như là ít hơn rất nhiều.
Băng Lộ xoa xoa mi tâm:
- Pháp sư Thái Hư loại chuyện này ông nên tự mình thể nghiệm sâu sắc mới đúng.
Thái Hư hơi sửng sốt một chút, sau đó chắp tay, giống như cảm thấy đã trải qua nói:
- A di đà phật, lão nạp hiểu rõ rồi.
Băng Lộ thở dài một hơi, trong nhà có tên yêu nghiệt Vương Hạo này, cũng không biết là làm rạng rỡ tổ tông hay là gia môn bất hạnh nữa.
Ầm ầm ầm...
Chính lúc này đột nhiên vang lên tiếng kêu gào hướng về toàn bộ vũ trụ.
Vẻ mặt Băng Lộ giận dữ nói:
- Bốn gã trứng thối này không ngờ vừa mới về nhà liên chạy đi giết Thiên Đạo, lẽ nào thật sự cho rằng không có ai có thể trị được bọn họ sao?
Khóe mắt Thái Hư giật giật, vốn nghĩ giao ra phép tắc vũ trụ sau này đã có thể trôi qua cuộc sống an tĩnh rồi.
Nhưng bây giờ xem ra, bề ngoài giống như tai họa của vũ trụ Bàn Cổ này không chỉ có một mình Vương Hạo...