Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 667: Chương 667: Lưu làm kỷ niệm




Không gian Thiên Mệnh.

Các sao đều chớp hiện.

Băng Lộ ngồi xếp bằng ở trên cỏ, nhắm mắt tu luyện, nhưng mày liễu nhíu chặt lại nói rõ trong lòng cô không bình tĩnh.

- Đồ lưu manh đáng chết!

Băng Lộ mở mắt ra, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi.

Từ sau khi bị tên lưu manh Vương Hạo kia cướp đi nụ hôn đầu tiên, chiếm hết tiện nghi, cô chỉ cần vừa tu luyện, trong đầu lại không tự chủ được hiện ra bóng dáng của Vương Hạo, khiến cho cô căn bản không có cách nào tập trung tinh thần được.

Đúng lúc này, một giọng nói bất cần đời vang lên.

- Đồ lưu manh? Cô là đang nói ai vậy?

Băng Lộ cực kỳ hoảng sợ, muốn đứng dậy phòng ngự.

Chỉ một giây tiếp theo, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt cô, sau đó giống như một con mãnh hổ chụp mồi, đè cô ngã ở trên cỏ.

Đồng thời, cô còn có thể cảm nhận được rõ ràng, một bàn tay chui vào trong áo của cô, còn cởi ra nút buộc áo lót của cô.

- Không cần!

Băng Lộ sợ tới thất sắc, liều mạng giằng co.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ khi dễ đại diện Thiên Đạo, thu được một lần cơ hội thăng cấp siêu cấp.

Trong nháy mắt, ánh mắt Vương Hạo sáng lên, đây là cơ hội thăng cấp siêu cấp lần thứ hai.

Hiện tại hắn chỉ thiếu một lần thăng cấp siêu cấp lại có thể vô pháp vô thiên, cho dù là ý thức vũ trụ cũng không quản được hắn.

- Anh là đồ vô sỉ dâm tặc, mau thả tôi ra...

Băng Lộ nổi giận phát Vương Hạo, thân thể liều mạng giãy dụa, muốn tránh thoát khỏi ma trảo của Vương Hạo.

- Không nên kích động như vậy, tôi chỉ là tới lấy một đồ để lưu làm kỷ niệm thôi.

Vương Hạo nhíu mày, lấy áo lót từ trong áo của Băng Lộ ra.

- A...

Băng Lộ sợ hãi, hai tay che ngực, vẻ mặt tức giận nhìn Vương Hạo, hận không thể tát chết tên lưu manh thối tha này.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, trên bầu trời có một đạo sấm sét vang lên, bàn tay cực lớn của ý thức vũ trụ lại xuất hiện, chộp về phía Vương Hạo.

Vương Hạo bất đắc dĩ nói:

- Ông vẫn chưa xong sao?

Ý thức vũ trụ cả giận nói:

- Vương Hạo, cậu thật sự quá đáng ghét, mấy ngày qua cậu thả các Thần thượng cổ phóng ra khỏi cấm vực, cậu biết đã gây ra cho tôi phiền phức lớn thế nào hay không? Hiện tại còn tới khi dễ đại diện Thiên Đạo, cậu có để tôi vào trong mắt hay không?

- Không có! Tôi vẫn luôn không để ông vào trong mắt.

Vẻ mặt Vương Hạo vô tội, nói.

Ý thức vũ trụ tức muốn phát điên vô cùng, đây tuyệt đối là người khiến hắn cảm thấy đau đầu nhất mà hắn từng gặp trong cuộc đời.

Vương Hạo nhìn đồng hồ, lại cười nói:

- Được rồi, tôi cũng không phiền ông phải tự mình động thủ, bản thân tôi đi về trước.

Vừa dứt lời, Vương Hạo ôm Băng Lộ lập tức biến mất.

- Khốn kiếp!!!

Ý thức vũ trụ hoàn toàn nổi giận, hắn tìm Băng Lộ tới làm đại diện Thiên Đạo, không phải tới giải quyết nhu cầu sinh lý cho tiểu tử thối Vương Hạo này.

...

Cấm vực.

Các thần ngôi sao.

Một trăm linh tám vị thần ủ rũ cúi đầu lấy ra tất cả gia sản của mình, rất nhanh chúng đã chồng đống thành một ngọn núi lớn.

Ánh mắt hai người Tiền Vạn Dương, Trần Diệu lóe ra ánh sáng màu vàng, thật sự không hổ danh là tất cả gia sản của một trăm linh tám vị Thần thượng cổ, lúc này không phải chỉ có số lượng, hơn nữa chất lượng cũng đạt tiêu chuẩn nhất định, chọn không ra bất kỳ thứ gì tầm thường.

Đúng lúc này, một tiếng giận dữ giống như tiếng chuông bạc vang lên.

- Tên lưu manh thối tha này, nhanh thả tôi ra...

Mọi người ở đây quay đầu nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết từ lúc nào Vương Hạo đã trở về, hơn nữa trong lòng vẫn ôm một mỹ nữ có tu vi nhìn không thấu, nhất là biểu tình nổi giận, càng câu dẫn ham muốn bảo hộ trong lòng tất cả sinh vật nam tính ở đây.

Vương Hạo cười xấu xa nói:

- Tôi không phải đã sớm nói với cô, tôi thỉnh thoảng sẽ trở lại thăm cô sao, cô xem tôi nói chuyện giữ lời chưa?

Băng Lộ tức giận, gương mặt đỏ bừng, hận không thể tát cho tên lưu manh thối tha Vương Hạo này một cái.

Tiếng gầm thét giận dữ của ý thức vũ trụ vang lên.

- Vương Hạo, cậu không nên ép tôi ra tay, nhanh thả đại diện Thiên Đạo ra.

Hắn vừa dứt lời, một trăm linh tám vị thần ở đó trợn mắt há hốc mồm, có kích động muốn quỳ lạy Vương Hạo.

Má nó!

Đây tuyệt đối là mãnh nhân cái thế!

Thậm chí ngay cả Thiên Đạo, không, đại diện Thiên Đạo hắn cũng dám đùa giỡn, còn làm ra chuyện hạ lưu như vậy, thật sự là tấm gương cho nam đồng bào trong thiên hạ.

Vương Hạo cho ý thức vũ trụ một ánh mắt khiêu khích, sau đó bất chợt hôn một cái trên gương mặt trắng hồng của Băng Lộ.

- Tê tê...

Một trăm linh tám vị thần ở đó đều hít một hơi lạnh, biểu thị hoàn toàn quỳ bái Vương Hạo.

- Mẹ nó, mẹ nó, ngay trước mặt ý thức vũ trụ dám đùa giỡn đại diện Thiên Đạo không nói, lại còn hôn.

- Điên rồi, tiểu tử này hoàn toàn điên rồi!

- Điên cái gì, hắn là vô địch, trên đời này sẽ không có chuyện gì hắn không dám làm.

- Lại chỉ riêng việc hắn hôn đại diện Thiên Đạo, tiểu tử này nhất định sẽ để lại tiếng xấu muôn đời.

- Tôi rốt cuộc biết vì sao Vương Hạo dám giả mạo Thiên Đạo, thật sự là vô pháp vô thiên!

- Giang sơn lớn xuất hiện tài tử, Vương Hạo vừa ra, dám viết trời!

- Cái gì mà Triệu Viết Thiên, Lý Viết Thiên, vừa so sánh với Vương Hạo, tất cả đều trở thành đống cặn bã.

- Tôi cảm thấy Vương Hạo có thể đổi tên Vương Hạo thành Vương Viết Thiên được rồi.

- Quá lợi hại...

-...

Hai vị tiểu đệ Tiền Vạn Dương, Trần Diệu kinh sợ đứng ngây ra tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Bọn họ biết Vương Hạo vô pháp vô thiên, nhưng thật sự không nghĩ tới, thậm chí ngay cả đại diện Thiên Đạo hắn cũng dám xông lên, thật đúng là dũng mãnh quá mức rồi.

Ý thức vũ trụ nổi giận.

- Vương Hạo, cậu là ép tôi ra tay...

- Ầm ầm ầm...

Còn chưa nói dứt lời, trên bầu trời đã có mây đen che phủ, cuồng phong gào thét, tia chớp lóe ngang trời.

Vương Hạo vung tay lên, tất cả gia sản của một trăm linh tám vị thần đều bị thu vào.

Nhìn thấy được một cảnh tượng như vậy, trong lòng một trăm linh tám vị thần đều đau lòng, đây chính là của cải bọn họ thu thập, tàng trữ suốt đời, hiện tại đều tiện nghi cho tiểu tử Vương Hạo này đi.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ cướp sạch tất cả tài sản của một trăm linh tám vị thần thượng cổ, thu được 1000 vạn điểm tội ác.

Khóe miệng Vương Hạo khẽ cong lên, cái hầu bao này lại sắp phồng lên rồi.

- Thả tôi ra!

Băng Lộ dùng sức muốn đẩy bàn tay của Vương Hạo ra, nhưng bàn tay này lại giống như cái kìm, giữ thật chặt eo nhỏ của cô, cô căn bản không thoát được.

Vương Hạo lấy ra áo lót của Băng Lộ, nhíu mày nói:

- Áo lót của cô, tôi đã cất kỹ, nhớ lần sau phải mặc bộ nào gợi cảm hơn nữa, như vậy tôi mới có khả năng quan tâm chăm sóc cô nhiều hơn...

Các thần ở đây há hốc mồm, cảm giác thế đạo này đã rối loạn rồi.

Ở trong mắt người khác, cho dù là đại diện Thiên Đạo, đó cũng là tồn tại cần phải ngước mắt nhìn lên.

Nhưng đến chỗ Vương Hạo ở đây, không chỉ có thể động tay động chân, còn có thể đùa giỡn như tiểu thư trong quán bar.

Đồng thời hắn vẫn cất áo lót của đại diện Thiên Đạo này, loại khí phách thao tác này tuyệt đối là độc nhất vô nhị trong vũ trụ từ khi sinh ra tới nay, thậm chí sau này cũng không có người có thể đạt được cảnh giới này.

Băng Lộ vừa xấu hổ vừa tức, tên khốn kiếp này lại có thể ở trước mặt nhiều người như vậy, lấy ra áo lót của cô, điều này làm cho cô hận không thể tìm được cái lỗ để chui vào, thật sự quá xấu hổ.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ khi dễ đại diện Thiên Đạo, thu được một lần cơ hội giảm giá siêu cấp.

Vương Hạo có chút thất vọng, vì sao không phải thăng cấp siêu cấp?

Nếu như là vậy, hắn lập tức qua dạy ý thức vũ trụ làm sao để làm người.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, trên bầu trời có một đợt sấm sét nhanh chóng đánh xuống, mục tiêu không ngờ chính là Vương Hạo...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.