Bên ngoài vòng bánh xe màu đen.
Vô Cực Tử Thần liếc Lý Vân Dương một cái, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi chuẩn bị xong chưa?
Lý Vân Dương đỏ mặt, thở hổn hển đáp:
- Chuẩn bị xong rồi!
Vô Cực Tử Thần lắc lắc đầu:
- Ngươi vẫn chưa chuẩn bị xong, nếu như ngươi thật sự chuẩn bị xong, thì không thể nào còn có ý thức của chính mình.
- Không thể có ý thức của chính mình! ?
Lý Vân Dương ngây ngẩn cả người, không có ý thức thì đánh như thế nào! ?
Vô Cực Tử Thần gật đầu một cái:
- Muốn bạo phát ra tiềm năng trong cơ thể, nhất định phải phát huy chấp niệm đến cực hạn, đạt đến toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần cảnh giới.
- Toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần! ?
Lý Vân Dương nhăn mày lại, suy tính phải như thế nào đạt đến loại cảnh giới đó.
Vô Cực Tử Thần lắc lắc đầu, đối với Lý Vân Dương mấy thiên đạo chi tử này mà nói, bảo vệ chấp niệm vô cùng dễ dàng đạt đến.
Bởi vì trong lòng bọn họ tràn đầy yêu thương, chỉ cần có người muốn bảo vệ, như vậy thì sẽ dốc hết toàn lực.
Nhưng tức giận, cừu hận những chấp niệm này lại vô cùng khó khăn, bởi vì trong lòng bọn họ rất khó có một mặt đen tối.
Nhưng ông ta nhất định phải thả ra ngoài mặt tối của Lý Vân Dương, chỉ có như vậy hắn mới bị thiên đạo vứt bỏ, bỏ lại thân phận của thiên đạo chi tử, trở thành đồ đệ của ông ta Vô Cực Tử Thần.
Trên đảo nhỏ.
Vương Hạo đi tới bên cạnh lão ma đầu, mỉm cười hỏi:
- Lão ma đầu, ông biết ta tại sao phải đồng ý cho ông đến Vô Cực chi tuyền không?
Trong lòng Lão ma đầu chấn động lên, có loại dự cảm vô cùng bất tường.
Vương Hạo lại cười nói:
- Người ta ra cửa tại ngoại, nhất định phải trang bị cái cục sạc điện dự phòng, để ngừa bất cứ tình huống nào.
- Lão phu... Lão phu trên người không có cục sạc điện dự phòng nào!
Lão ma đầu liền vội vàng lắc đầu phủ định.
- Cục sạc điện dự phòng chỉ là một sự so sánh!
Vương Hạo cầm lên Thiên Ma cự kiếm lắc lắc:
- Ví dụ như máu trên người ông, sẽ có thể bổ sung rất tốt cho thọ nguyên của tôi.
- Máu!
Lão ma đầu bị hù cặp chân như nhũn ra, lần trước trải qua bị rút máu lập tức xông lên đầu.
Vương Hạo khẽ cười nói:
- Yên tâm, ta bảo đảm chỉ cần một chút...
“Vèo...”
Vừa dứt lời, chỉ thấy Thiên Ma cự kiếm trong tay Vương Hạo lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, hung hăng đâm vào trên đùi lão Ô Quy, phún ra một dòng máu đỏ tươi.
- A...
Một giây kế tiếp, một đạo tiếng kêu thê thảm vang dội tại chỗ, khiến cho người ta không nhịn được rùng mình một cái.
Bàn tay của Vương Hạo vươn ra, huyết dịch của lão Ô Quy hóa thành một đạo hồng quang dung nhập vào trong cơ thể hắn, nhanh chóng bổ sung thọ nguyên mất đi.
Gương mặt của Lão Ô Quy bi thương. Ông ta hết sức muốn trở tay cho Vương Hạo một chưởng.
Nhưng vừa nghĩ tới hậu trường cái sau mạnh mẽ hơn cái trước đó của Vương Hạo, ông ta trong nháy mắt liền sợ rồi, đánh mất chút máu, dù sao cũng tốt hơn so với bỏ mệnh!
Đám người Lăng Tiêu xoa nhẹ đầu chân mày, bọn họ đã sớm phải nghĩ tới, Vương Hạo cho lão ma đầu đến Vô Cực chi tuyền tuyệt đối không phải suy tính vì lương tâm, mà là suy tính vì ích lợi.
Tiểu Bạch mặt mày hớn hở lấy ra một cuốn sổ nhỏ, viết lên trên, năm tháng nào, Vương Hạo đâm bị thương Quy thừa tướng, phải bồi thường 1 tấn cà rốt, nếu như có phần tiếp theo, có thể suy tính giảm giá do số lượng nhiều.
- Grừ...ừ...ừ, Vương Hạo, ngươi lại dám giết Quy tiền bối...
Thấy cảnh tượng như thế, Lý Vân Dương phát ra một đạo tiếng rống giận dữ, hai tròng mắt đỏ thẫm, toàn thân bạo phát ra khí thế chưa từng có từ trước tới nay, mặc kệ phóng đi về phía Vô Cực Đại Trận.
Vô Cực Tử Thần vui mừng vạn phần. Lý Vân Dương cuối cùng đã hoàn toàn bạo phát ra tức giận.
Hay nói cách khác, chỉ cần ông ta hướng dẫn Lý Vân Dương làm chút ít sự việc làm trái thiên đạo ý chí, vậy thì hắn có thể hoàn toàn thoát khỏi thân phận của thiên đạo chi tử.
Vô Cực Tử Thần bấm chỉ quyết một cái, hét lớn một tiếng:
- Vô Cực Đại Trận, mở!
“Ầm, ầm...”
Lúc này, vòng bánh xe màu đen kịch liệt đung đưa, sau đó bắt đầu từ từ chia nứt ra.
- Grừ...ừ...ừ!
Lý Vân Dương phát ra một đạo tiếng rồng gầm, cả người hóa thành một con Cự Long kim quang lóng lánh, lấy tư thái chưa từng có từ trước đến nay vọt vào Vô Cực Đại Trận, sau đó phóng đi về phía chỗ tiểu đảo của Vương Hạo.
Mọi người tại đây vui mừng vạn phần, Vô Cực Tử Thần chủ động mở ra Vô Cực Đại Trận, vậy bọn họ không phải cũng có thể đi vào ngâm Vô Cực chi tuyền rồi sao! ?
Nhưng một giây kế tiếp, vòng bánh xe màu đen lần nữa đung đưa, sau đó thời gian dần qua khép lại.
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người tại đây gương mặt u oán nhìn Vô Cực Tử Thần. Mới vừa cho bọn họ hy vọng, một giây kế tiếp liền cho bọn họ tuyệt vọng, như vậy thật sự tốt sao! ?
- Grừ...ừ...ừ!
Lý Vân Dương biến thành Kim Sắc Cự Long phát ra một đạo tiếng rồng gầm kinh thiên, thần võ uy nghiêm, đứng sừng sững trong thiên địa, bễ thế gian hết thảy sinh linh thế gian, làm cho cả thiên địa đều bị run rẩy.
Đồng thời, một cái long trảo to lớn vươn ra, khiến cho tiểu đảo bị run rẩy.
Vương Hạo bị hoảng sợ, Lý Vân Dương kia uống thuốc gì chứ! ? Cái long trảo này ngưng tụ uy thế vô cùng kinh khủng, đủ để băng liệt vùng trời này.
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người tại đây đua nhau kinh hô lên.
- Thật mạnh, lần này Vương Hạo có phiền toái rồi!
- Đùa gì thế, Vương Hạo lần trước có thể nói là miểu sát Lý Vân Dương.
- Lần trước là lần trước, lần này Lý Vân Dương tức giận hội tụ đến cực hạn, điều này có thể so sánh sao?
- Không sai, tức giận đạt đến cực hạn, kích hoạt toàn bộ năng lượng tiềm tàng, thực lực tăng lên không chỉ mấy trăm lần.
- Hơn nữa, lúc này Lý Vân Dương còn không có ý thức, chỉ có ý thức chiến đấu, căn bản không biết vì sao kêu đau như vậy.
- Trừ phi Vương Hạo cũng lĩnh ngộ đòn sát thủ gì, nếu không trận so đấu này Vương Hạo tất bại.
- Vương Hạo có đòn sát thủ, triệu hoán A Tu La!
- Ngươi làm như Vô Cực Tử Thần là người chết hả! ? Nơi này có Vô Cực chi tuyền, ông ta tùy thời đều có thể khôi phục lại.
- Ấy không đùa rồi, Lý Vân Dương có Vô Cực Tử Thần dạy dỗ, cho nên mới có thể trong thời gian ngắn đạt đến loại trình độ này, còn Vương Hạo... Ai!
- Chẳng lẽ một đời chí tôn sắp sửa ngã xuống như vậy sao! ?
- Nếu như Vương Hạo thật sự bị Lý Vân Dương giết chết, thế thì Lý Vân Dương tương lai nhất định vô địch.
- Không sai, vô cực thần công có thể nói là có thể hợp hai thành một thiên phú của hai người.
- Lý Vân Dương tăng thêm Vương Hạo, ta thật không dám tưởng tượng, cái này đạt đến thành tựu ra sao.
“... . . .”
- Vương Hạo đi chết đi!
Lý Vân Dương nổi giận gầm lên một tiếng, long trảo màu vàng to lớn vỗ tới Vương Hạo.
Đồng tử của Vương Hạo chợt co rụt lại, hóa thành một đạo lôi quang lui về phía sau.
“Ầm ầm...”
Một tiếng nổ lớn như sét đánh vậy, chỉ thấy long trảo màu vàng vỗ thật mạnh lên trên cả vùng đất, cuốn lên một trận bụi bậm.
“Vèo. . . oo!...”
Đúng lúc này, một đạo tiếng xé gió dồn dập vang lên trong bụi bặm.
Vương Hạo biến sắc, chỉ thấy Lý Vân Dương đến như một con Thần Long bãi vĩ, rút mạnh tới phía hắn.
- Con mẹ nó, thật coi lão tử dễ khi dễ lắm phải không!
Tay phải của Vương Hạo cầm Thiên Ma cự kiếm, kiếm khí đầy trời lập tức hóa thành một đạo kiếm quang rực rỡ loá mắt, mang theo kiếm ý ác liệt không cách nào hình dung đâm tới đuôi rồng màu vàng của Lý Vân Dương.
Mọi người tại đây khẩn trương chờ kết quả xuất hiện, đây rốt cuộc là Vương Hạo có thể tiếp tục viết tiếp thần thoại bất bại của hắn, hay là Lý Vân Dương đánh bạc hết thảy đến chuyển bại thành thắng! ?
Đúng lúc này, thân ảnh của Đầu Gỗ đột nhiên xuất hiện trên đảo nhỏ, thản nhiên nói:
- Hai người bẩn thỉu, chết hết cho ta, Đại Dự Ngôn thuật, diệt...
Mọi người tại đây cả kinh thất sắc, Đầu Gỗ này từ khi nào đã xuyên qua Vô Cực Đại Trận chạy tới trên đảo nhỏ chứ! ?
Hơn nữa nghĩ đến tu vi của Vương Hạo và Lý Vân Dương, lần này nếu như bị Đại Dự Ngôn thuật đến tấn công một cái, còn có khả năng sống sót sao! ?