Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 640: Chương 640: Nhìn không hiểu thế giới này




- Quái kiệt thánh sư chính là quái kiệt thánh sư!

Sắc mặt của Vô Cực Tử Thần bắt đầu nghiêm túc. Ông ta không nghĩ tới cũng chỉ ngay phút chốc vừa rồi mở ra Vô Cực Đại Trận, Đầu Gỗ không ngờ lại cứ như vậy đặt trong tầm mắt của hắn chạy vào.

- Tại sao có thể như vậy?

Tuyệt Trần trợn tròn mắt, ông ta ở chỗ này đánh phân thân đã nửa ngày, chẳng lẽ chính là tự ngu tự nhạc! ?

Sắc mặt Vương Hạo đại biến, lần này thật sự phiền phức rồi.

“Vèo. . . oo!...”

Đúng lúc này, một đạo âm thanh xé gió dồn dập vang lên.

Mọi người kinh hãi, chỉ thấy long trảo của Lý Vân Dương lần nữa nâng lên, vỗ mạnh về phía Vương Hạo.

- Cái gì!?

Sắc mặt của Vương Hạo lại thay đổi, trước đây có đuôi rồng, sau có long trảo, bên cạnh còn có lão biến thái Thượng cổ dùng Đại Dự Ngôn thuật, đây là tiết tấu buộc hắn sử dụng Phục hoạt kim tệ sao? !

- Con mẹ nó, đánh cuộc một phen vậy!

Vương Hạo phát ra tiếng chửi thô tục, chỉ quyết bấm một cái, gọi ra Sở Thiên Huyền Thần tộc khôi lỗi ấy.

- Kim sắc luân hồi!

Sở Thiên Huyền vừa xuất hiện, hai tròng mắt lóe lên một luồng sáng vàng, đối với Đầu Gỗ liền sử dụng thần thông biến dị của bản thân mình.

Sắc mặt Đầu Gỗ đại biến, muốn nói hắn hiện tại sợ nhất cái gì, không thể nghi ngờ là Luân Hồi Địa Ngục thần thông của Thiên Thánh Thần tộc, cái này nếu như bị dẫn vào Địa Ngục, hắn tuyệt đối là hẳn phải chết không nghi ngờ.

Bất kể là Lục Đạo, hay là Sở Thiên Bá đều giết hắn ngay phút đầu tiên.

Nghĩ tới chỗ nầy, Đầu Gỗ không cam lòng rút về Đại Dự Ngôn thuật, nhanh chóng lóe lên kim sắc luân hồi của Sở Thiên Huyền.

“Ầm ầm...”

Đồng thời một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy Thiên Ma cự kiếm của Vương Hạo đâm mạnh lên đuôi rồng của Lý Vân Dương, máu tươi cũng trong nháy mắt phún ra ngoài, bị Vương Hạo điên cuồng hấp thu lấp vào tuổi thọ của mình.

Nhưng một giây kế tiếp, Vương Hạo trợn tròn mắt, chỉ thấy Lý Vân Dương một chút cảm giác đau đớn cũng không có, long trảo chụp được tới với khí thế không chút nào giảm.

- Đậu đen rau muống cà cuống dưa cà, người này chẳng lẽ không có cảm giác đau đớn sao! ?

Khóe miệng Vương Hạo giật một cái, cảm giác mình dường như sắp bị thương vậy.

Một tiếng phịch, chỉ thấy Vương Hạo bị Lý Vân Dương đánh một chưởng bay ra ngoài.

- Sư đệ!

- Lão đại!

- Vương Hạo đại nhân!

Lăng Tiêu, Ái Nhi, Tiền Vạn Dương, Trần Diệu kinh hãi, nhanh chóng phóng đi về phía Vương Hạo, đỡ hắn lên từ dưới đất, tra xét xem có bị trọng thương hay không.

Đầu Gỗ hai mắt tỏa sáng, một người cấp tốc vu hồi đi tới bên cạnh khôi lỗi Sở Thiên Huyền:

- Đại Dự Ngôn thuật, biến heo mọi!

“Grừ...ừ...ừ! !”

Sở Thiên Huyền ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, toàn thân bị một đạo bạch quang bao phủ, sau đó biến thành một con Tiểu Bạch Trư.

- Vương Hạo, vậy ta xem ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!

Đầu Gỗ cười lạnh, chuẩn bị lần nữa sử dụng Đại Dự Ngôn thuật, hủy diệt tên tà ác này.

Lão ma đầu ngẩng đầu yếu ớt, lệ rơi đầy mặt nói:

- Tiện nhân cũng có trời dọn dẹp a!

- Ô ha ha, ngươi tên ngu ngốc này, lại dám quên mất thỏ cục cưng ta, thực tế nên đánh...

Tiểu Bạch nhảy lên một cái, đi tới phía sau lưng Đầu Gỗ, giơ lên Hỗn Độn Thanh Trúc trong tay, hung hăng đập lên đầu của Đầu Gỗ.

Thân thể Đầu Gỗ run lên bần bật, xoay người chỉ vào Tiểu Bạch, tức giận quát:

- Con thỏ nhà ngươi khi sư diệt tổ...

- Ta phun nước bọt nè!... Dám chiếm tiện nghi của thỏ cục cưng ta, thật là muốn chết!

Tiểu Bạch xí mạnh một tiếng, sau đó giơ lên Hỗn Độn Thanh Trúc lại nằng nặng đập vào trên đầu Đầu Gỗ.

- Ây...

Lần này Đầu Gỗ không cố chống chịu được nữa, mắt trợn trắng lên hôn mê bất tỉnh.

Lão ma đầu lau nước mắt nơi khóe mắt, vẻ mặt đưa đám nói:

- Ông trời cũng không thu được tiện nhân này, lão phu đời này xong đời.

“Ngao...”

Kim Long do Lý Vân Dương hóa thành có tốc độ không giảm, lần nữa vọt tới Vương Hạo.

- Con mẹ nó, ngươi làm như mạnh hơn so với lão tử thì có thể muốn làm gì thì làm phải không!

Vương Hạo lau máu tươi nơi khóe miệng, đẩy khỏi sự nâng đỡ của Ái Nhi, bấm ra một đạo chỉ quyết.

“Grừ...ừ...ừ! !”

Lúc này, năm đạo vòng sáng màu đen xuất hiện trên cả vùng đất, một đạo tiếng rống giận dữ âm lãnh truyền đến từ khắp mặt đất.

- Xem Ngạ Quỷ đạo thần thông của ta, yêu ma quỷ quái, âm binh ra!

Vương Hạo kêu to một tiếng, hai tay vỗ mạnh lên mặt đất, năm đạo thân ảnh đen như mực lập tức xuất hiện trên vòng đen đó. Toàn thân khí tức âm lãnh vô cùng kinh khủng, dường như sứ giả của Địa Ngục vậy.

Thấy cảnh tượng như thế, tất cả mọi người có mặt tại chỗ trong nháy mắt bạo phát ra tiếng thảo luận kịch liệt.

- Tiểu tử này biết Ngạ Quỷ Đạo thần thông, hắn là người của Thiên Thánh Thần tộc thuần chính!

- Sai, tiểu tử này lần trước sử dụng tước đoạt thần thông, rõ ràng là người của Thiên Minh Thần tộc.

- Sai, tiểu tử này lần trước còn gọi về A Tu La, nói rõ hắn có huyết mạch của Thiên Thánh Thần tộc.

- Sai, ta có nghe nói Thiên Thánh Thần tộc huyết mạch thuần chính, không có khả năng lĩnh ngộ môn thứ hai Lục Đạo Luân Hồi thần thông.

- Sai, muốn gọi ra A Tu La, ký kết triệu hoán khế ước là được, cho dù không phải huyết mạch thuần khiết cũng có thể gọi ra, cho nên Thiên Thánh Thần tộc có thể có môn thứ hai thần thông.

- Nhưng điều đó cần tiếp thụ A Tu La khảo nghiệm, chỉ có điều Thiên Thánh Thần tộc đã suy bại, mấy triệu năm qua không một người nào có thể khiêu chiến thành công.

- Không sai, nếu không phải bởi vì có quan hệ huyết mạch, Thiên Thánh Thần tộc cũng không có khả năng mấy triệu năm không có xuất hiện một người nào có Lục Đạo Luân Hồi.

- Nếu mấy triệu năm cũng không xuất hiện, vậy tiểu tử này làm thế nào lĩnh ngộ chứ?

- Cho nên mới giật mình a!

- Hắn biết tước đoạt thần thông, cái này có huyết mạch của Thiên Minh Thần tộc không thể nghi ngờ. Nhưng hắn bây giờ còn biết tam đại thần thông trong Lục Đạo Luân Hồi, cái này khiến cho người ta thành tâm nhìn không hiểu rồi.

- Đợi một chút, các ngươi có nghe qua một thiếu niên mười tám mười chín tuổi, lĩnh ngộ ba môn Lục Đạo Luân Hồi thần thông, cộng thêm một môn tước đoạt thần thông chưa?

- Ách, cái này cũng có thể chính là yêu nghiệt đi!

“... . . .”

Vô Cực Tử Thần mộng mị rồi, có loại cảm giác nhìn không hiểu thế giới này nữa.

Ai có thể nói cho ông ta biết, trong mấy triệu năm ông ta biến mất, thế giới này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao lại xuất hiện Vương Hạo loại yêu nghiệt khiến cho người ta hoàn toàn nhìn không hiểu này chứ! ?

“Grừ...ừ...ừ! !”

Năm tên âm binh bị triệu hoán đi ra, hét lớn một tiếng, quơ liêm đao đánh tới Kim Long do Lý Vân Dương hóa thành.

“Ngao! !”

Lý Vân Dương ngửa đầu phát ra một đạo tiếng rồng gầm, trong miệng bạo phát ra một đoàn vòng tròn năng lượng màu trắng kinh khủng.

- Hơi thở của rồng!

Sắc mặt của Vương Hạo đại biến, không kịp do dự nhanh chóng lùi về phía sau né tránh.

Đám người Lăng Tiêu cũng không ngốc, nhanh chóng đi theo Vương Hạo né tránh lên.

“Ầm ầm...”

Một đạo tiếng nổ vang rền kinh thiên vang vọng đất trời. Tiểu đảo kịch liệt rung chuyển trong nháy mắt biến thành mười mấy cái tiểu đảo, tán lạc trong không gian đen như mực.

Còn tới năm tên âm binh Vương Hạo gọi ra, đã sớm không thấy tung tích.

Vương Hạo đứng trên một khối mảnh vỡ tiểu đảo, sắc mặt khẽ biến thành hơi có chút ngưng trọng. Lần này Lý Vân Dương phát lên cơn giận dữ, quả thực không có bạn bè gì hết.

Vô Cực Tử Thần cười ha hả nói:

- Vương Hạo tiểu bằng hữu, bổn thần ngày hôm nay dạy dỗ ngươi, hơi thở của rồng không chỉ có công kích vật lý, còn công kích linh hồn. Chỉ dựa vào mấy tên tiểu Quỷ Hồn ngươi triệu hoán ra, căn bản không đủ nhìn, trừ phi ngươi có thể triệu hoán nhiều hơn chút. Đáng tiếc thực lực của ngươi nằm ở đó, năm người đã là cực hạn của ngươi... Hãy là ngoan ngoãn cam chịu số phận đi!

- Thì ra cần phải triệu hoán nhiều hơn chút, cám ơn ngươi nhắc nhở!

Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên, cắn bể ngón tay, trầm giọng nói:

- Nhân Gian đạo thần thông, Nhân Gian Địa Ngục, ra đi! Địa Ngục Chi Môn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.