Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 641: Chương 641: Địa Ngục chi môn




- Ầm ầm…

Đột nhiên có tiếng sấm rền chớp giật trong không gian đen như mực.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo vỗ hai tay trên mặt đất, máu tươi nhanh chóng tạo thành một đồ án thần bí, Lôi Điện cuồng bạo không ngừng khiêu động trên đồ án thần bí.

Đồng thời, một phiến đại môn màu đỏ từ mặt đất từ từ rút lên.

Giờ khắc này toàn bộ thiên địa đều an tĩnh.

Tất cả mọi người nhìn Vương Hạo xuất thần, hoặc là ngơ ngác nhìn Địa Ngục chi môn.

Sau một lát, tiếng hô lên cả kinh như sấm vang vọng đất trời.

- Con mẹ nó, con mẹ nó, không ngờ tiểu tử này lại lĩnh ngộ 4 môn Lục Đạo Luân Hồi thần thông.

- Tiểu tử này mới có mười tám, mười chín tuổi đó sao Có đánh chết lão tử cũng không tin.

- Hắn mười chín tuổi, không sai a.

- Không sai cái ông nội ngươi, ngươi mười chín tuổi lĩnh ngộ 4 môn Lục Đạo Luân Hồi thần thông cho lão tử coi thử.

- Cút đi hai cái ông nội ngươi, nếu lão tử có thiên phú như thế, còn rót cái rắm Vô Cực chi tuyền sao

- Đừng bảo là, đây đều là sự thật không giả được.

- Lão thiên gia của ta a. Ta rốt cuộc sinh hoạt tại thời đại nào a.

- Đúng vậy. Thượng cổ ra khỏi bốn vị Chí Tôn liên thủ một 108 vị thượng cổ chúng thần tướng Thiên đạo chém, có thể tại sao ta cảm giác Vương Hạo một người là có thể trảm thiên nói.

- Tiểu tử này sẽ không điên cuồng như vậy đi.

- Đúng rồi, vừa rồi hắn một thân một mình đối chiến với ba vị vũ tôn khôi lỗi, có thuộc tính điên cuồng.

- Ta cảm giác Vương Hạo tiểu tử này chính là kẻ điên triệt vĩ, tuyệt đối có thể làm được chuyện trảm Thiên đạo như vậy.

- Chẳng lẽ tai nạn thượng cổ sẽ tái hiện ở hiện đại.

- ... . . .

Đại Dược Tiên trong đám người thở dài, đã sớm biểu tình như vậy.

Lúc trước Vương Hạo giương oai diễu võ trước Tiên Thảo cung, hoàn toàn không tư thái địch.

Hiện tại tên nhóc kia đánh tu vi Võ Đế, còn không nghĩ bóp nhẹ thế nào thì bóp a.

Nhưng hắn không nghĩ rằng Vương Hạo sẽ không biết xấu hổ, không cần dùng thực lực đi nghiền ép Lý Vân Dương, mà dùng các đại chiêu khi dễ Lý Vân Dương.

- Ai, cường giả này trang bức lên đúng là có mùi có vị, mỗi khi mọi người cho là hắn không ổn rồi, hắn lại luôn có thể chuyển bại thành thắng, thực tế rất không biết xấu hổ.

Đại Dược Tiên thở dài, hoàn toàn không hiểu nổi những cường giả này có tâm thái như thế nào.

Vô Cực Tử thần sững sờ tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Hắn chỉ mới nói một cây, thật sự chỉ nói một câu.

Thế nhưng Vương Hạo tiểu tử này lại biến lời hắn nói thành thực tế, còn nằm ngoài ý liệu đến bất ngờ như vậy.

Vương Hạo thất vọng lắc đầu, bởi vì vấn đề thực lực, hắn triệu hoán ra Địa Ngục chi môn chỉ có một phần vạn của Địa Ngục chi môn chân chính.

- Được rồi, có thể sử dụng là được.

Vương Hạo chắp tay trước ngực, trầm giọng nói:

- Địa Ngục chi môn, mở.

Một tiếng kẽo kẹt, Địa Ngục chi môn màu đỏ hơi lóe lên một đạo hồng quang, mở ra một khe nứt.

Mười mấy Quỷ Hồn màu trắng bừng lên trong nháy mắt, lúc bọn chúng nhìn thấy đám người còn sống thì tất cả đều kêu lên ô ô.

- Người sống. .

- Có người sống. .

- Thật là nhiều người sống a.

- Máu tươi, ta muốn máu tươi.

- Cái này có thể ăn no nê rồi.

- ... . . .

Quỷ Hồn màu trắng có hai tròng mắt đỏ thẫm, khóe miệng chảy ra từng giọt nước bọt, sau đó phóng nhanh tới chỗ người sống.

Mọi người kinh hãi, bọn họ không có thủ đoạn hữu hiệu nào có thể công kích được những Quỷ Hồn này.

Tuyệt Trần biến sắc, hét lớn:

- Vương Hạo tiểu huynh đệ nhanh lên nhốt lại Địa Ngục chi môn, những Quỷ Hồn này đều là lệ quỷ, bọn chúng ăn người sống, hơn nữa càng ăn càng mạnh. Nếu ăn những người kia lập tức xảy ra đại sự rồi.

Vương Hạo bất đắc dĩ nói:

- Chuyện này không nên trách ta, ta chỉ muốn tán tỉnh Ôn Tuyền, thế nhưng Lý Vân Dương không nên cứ bám lấy ta như là thuốc cao bôi da chó vậy, ta đây có thể còn có biện pháp nào?

Tuyệt Trần gấp giọng kêu lên:

- Vương Hạo tiểu huynh đệ, ta biết ủy khuất trong lòng ngươi. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi thu hồi Địa Ngục chi môn, đồng thời dẫn Lý Vân Dương ra Vô Cực đại trận, nhất định ta giúp ngươi làm xong hắn.

Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, một con trai ruột của Thiên đạo muốn cùng với một con trai ruột của Thiên đạo nổi điên đánh nhau, rất đáng xem a.

- NGAO...

Đúng lúc này, Lý Vân Dương hóa thành Kim Sắc Cự Long, vẫy đuôi vọt tới Vương Hạo.

Vương Hạo nhanh chóng né tránh, đầu ngón tay bắt ra một đạo chỉ quyết, hét lớn một tiếng:

- Vô Cực đại trận, mở.

- Ầm, cạch coong...

Lúc này, luân bàn màu đen đung đưa một cách kịch liệt, sau đó bắt đầu từ từ nứt ra.

Giờ khắc này, mọi người hoàn toàn trợn tròn mắt, ai có thể nói cho bọn họ biết tại sao Vương Hạo phải mở Vô Cực đại trận.

Lăng Tiêu và mọi người vô cùng hâm mộ, cao cấp Lục Nhâm Thần Thuật quả nhiên kinh khủng, thậm chí có cả phương pháp ở ra Vô Cực đại trận.

- Không thể nào.

Vô Cực Tử thần cảm giác mình sắp điên lên mất, Vương Hạo tiểu tử này lần lượt làm những chuyện ngoài dự đoán của mọi người thì cũng thôi, nhưng bây giờ ngay cả độc môn trận pháp hắn cũng có thể mở được, đây chẳng phải là không coi Vô Cực Tử thần hắn ra gì rồi sao.

Vương Hạo nhìn Tuyệt Trần một ánh mắt với ý tứ rất rõ ràng, tới phiên ngươi vào biểu diễn rồi.

Tuyệt Trần xạm mặt lại, hắn cảm giác mình bị Vương Hạo lừa dối, nói cái gì dựa vào vận khí đi vào Vô Cực đại trận, đó là đang ba hoa, đùa bỡn hắn chơi.

Vương Hạo ra vẻ vô tội:

- Ngươi không nên nhìn ta như vậy, ta chỉ xem Vô Cực Tử thần vừa rồi dùng xuống, vì thế ta thử một lần, không ngờ vận may tốt như vậy, lập tức mở ra được liền.

Thổi.

Tiếp tục thổi.

Thổi cái ông nội ngươi.

Độc môn tuyệt kỹ của Vô Cực tử thần người ta, xem qua một chút rồi dựa vận may là có thể đoán đúng sao.

Nếu dễ dàng xem như vậy, người đó không phải đều là Chí Tôn rồi sao.

Thiên đạo này mỗi ngày bất tử mấy triệu lần, không buông tha Địa Cầu vài vòng cũng cảm giác thật xin lỗi thế nhân a.

- Vương Hạo, nhanh chóng thu hồi Địa Ngục chi môn đi. Bây giờ ta sẽ đi khuyên Lý Vân Dương dừng tay giúp ngươi.

Tuyệt Trần sầm mặt nói.

Vương Hạo quyết đoán lắc đầu:

- Người này hiện tại đã điên mất rồi, nếu thu hồi Địa Ngục chi môn, vậy mạng nhỏ của ta sẽ không được bảo đảm, do đó ngươi phải làm xong chuyện Lý Vân Dương nhanh lên một chút mới được.

Tuyệt Trần hít sâu một hơi, bình phục nội tâm bị kích động, muốn chửi “má nó”.

- NGAO...

Đúng lúc này, Lý Vân Dương hóa thân Kim Long há hốc miệng, lại một đạo hơi thở siêu cường của rồng phun về phía Vương Hạo.

Vương Hạo biến sắc, nhanh chóng trốn ở phía sau Địa Ngục chi môn.

- Ầm ầm...

Một tiếng nổ kinh thiên vang rền, chỉ thấy cuồng hơi thở bạo của rồng hung hăng đập vào Địa Ngục chi môn, cuốn lên một đạo năng lượng phong bạo.

- Tuyệt Trần, ta không co1 thời gian chờ ngươi. Lý Vân Dương hoàn toàn điên rồi, ta muốn Địa Ngục chi môn mở ra, tiêu diệt hắn.

Vương Hạo bắt ra một đạo chỉ quyết, khiến cho Địa Ngục chi môn hồng quang đại thịnh.

- Ô ô...

Đồng thời, từng tiếng ô ô từ trong Địa Ngục chi môn truyền đến.

- Đừng a!

Mọi người hoảng sợ kêu to, nếu Địa Ngục chi môn hoàn toàn khai mở, như vậy cả ngàn vạn lệ quỷ tuyệt đối sẽ gặm bọn họ thành xương cốt trong nháy mắt, cho dù cường giả Thần vị cảnh cũng rất khó tránh thoát.

Trừ phi là có thủ đoạn khắc chế Quỷ Hồn, nếu không chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết mà thôi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.