- Ầm ầm ầm...
Trong vũ trụ tối tăm, tiếng nổ lớn đầy cuồng bạo không ngừng vang lên.
Chỉ thấy lôi điện màu vàng và quả cầu năng lượng màu đen không ngừng va chạm, nhưng bên này cũng không thể làm gì được bên kia.
Quần chúng ăn dưa xung quanh sớm lại trốn về phía xa quan sát, rất sợ bị vạ lây.
Băng Lộ vội vàng thúc giục:
- Vương Hạo, nhân lúc hiện tại thế lực của bọn họ ngang nhau, anh nhanh chóng sử dụng bàn tay của thượng đế đi.
Vương Hạo đột nhiên hỏi:
- Lần trước cô thiếu nợ tôi phải xử lý thế nào?
Khuôn mặt Băng Lộ đỏ lên, ấp úng nói:
- Tôi có đáp ứng cái này sao?
- Tôi ngất!
Vương Hạo khoa trương kêu lên:
- Tôi nói này Tiểu Lộ Lộ, tôi thật sự không nhìn ra, cô còn là người như thế đấy?
Băng Lộ trừng mắt với Vương Hạo, tức giận nói:
- Bản cô nương ngày hôm nay bất chấp mọi giá, chỉ cần anh cướp thân phận Thiên Đạo trở lại, vậy tất cả đều tùy anh đã được chưa?
Vương Hạo nhíu mày.
- Nhớ mặc món nội y khêu gợi, kiểu dáng lần trước tôi không thích lắm.
Gương mặt của Băng Lộ trong nháy mắt đỏ lên, trong đầu không hiểu sao hiện lên hình ảnh lần trước bị Vương Hạo cướp đi nội y.
- Lực của mặt trời, cướp đoạt!
Vẻ mặt của Vương Hạo nhất thời biến đổi, vẻ mặt nghiêm túc bấm ra một đạo chỉ quyết, dùng sức điểm một cái vào Thiên Đạo.
- Vèo vèo...
Lúc này, từng tiếng xé gió gấp gáp vang lên.
Quần chúng ăn dưa xung quanh ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy từng năng lượng khó hiểu nhanh chóng tập trung đến phía sau Thiên Đạo, biến thành một bóng người màu vàng, đồng thời nắm lấy đầu của Thiên Đạo.
- Gào...
Thiên Đạo đau khổ ngửa đầu hét lớn một tiếng, trở tay một quyền lại đánh về phía bóng người màu vàng
Chỉ nghe ầm một tiếng, bóng người màu vàng trong nháy mắt bị đánh trúng, hóa thành từng ánh sáng màu vàng biến mất.
- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ cướp đoạt thân phận của Thiên Đạo, thu được một lần cơ hội giảm giá siêu cấp!
Vẻ mặt Vương Hạo phiền muộn, cho dù cướp đoạt thân phận của Thiên Đạo, nhưng bàn tay của thượng đế của hắn cũng bị Thiên Đạo phá mất.
Nếu như xem như là lần trước Thái Hư phá vỡ bàn tay của thượng đế, thêm lần này nữa đã là lần thứ hai bị phá.
Lẽ nào chỉ cần lực công kích đạt tới trình độ nhất định, lại có thể phá vỡ bàn tay thượng đế của hắn sao?
Âm thanh của hệ thống vang lên.
- Lực phòng ngự bàn tay của thượng đế sẽ được tăng cường theo tu vi của kí chủ nâng cao, cho nên chỉ cần tu vi không chênh lệch nhiều, như vậy lại không cần lo lắng sẽ bị phá giải.
Vương Hạo gật đầu biểu thị hiểu rõ, tu vi của hắn và Thiên Đạo, Thái Hư chênh lệch khá lớn, bị phá cũng là chuyện không thể tránh được.
Xem ra sau đó gặp phải cao thủ, muốn yên tâm sử dụng bàn tay của thượng đế, vẫn cần tìm Muộn Côn Vương của Tiểu Bạch hỗ trợ mới được.
- Gào...
Thiên Đạo ngửa mặt lên trời nổi giận gầm lên một tiếng, tu vi trong nháy mắt lại rơi xuống đến cấp bậc Chí Tôn.
Băng Lộ kích động ôm lấy Vương Hạo, mừng rỡ kêu lên:
- Thành công, như vậy không cần lo lắng Thiên Đạo tiếp tục phóng ra nguyên tố đen nữa.
Vương Hạo sửng sốt một chút, Tiểu Lộ Lộ này cũng thật không rụt rè đi?
Gương mặt của Băng Lộ chợt nhất thời đỏ lên, vội vàng buông Vương Hạo ra.
- Tôi vừa rồi chẳng qua là quá kích động, anh không cần nghĩ loạn?
Vương Hạo sử dụng ánh mắt cực kỳ hoài nghi quan sát Băng Lộ.
- Tiểu Lộ Lộ, cô thẳng thắn với tôi sẽ được khoan hồng, có phải là cô thầm mến tôi từ lâu hay không?
- Ai thầm mến anh chứ?
Trên mặt Băng Lộ hiện lên một tia bối rối, nhưng phần nhiều chính là ghét bỏ.
- Cô có giả bộ cũng lvô dụng, tôi đã biết rồi.
Vương Hạo nhéo cằm, bộ dạng như Kha Lam phụ thể.
- Cô vì muốn nhận được tôi liền sử dụng chiêu lạt mềm buộc chặt, một bên ở trước mặt tôi giả vờ rụt rè, một bên sử dụng lý do tùy tiện để hướng dẫn tôi, cuối cùng khi tôi nói ra điều kiện này, cô lại thuận lý thành chương đáp ứng, đáng tiếc cho dù cô ngụy trang tốt, nhưng ở dưới mị lực của tôi vẫn mất đi khống chế.
Băng Lộ trợn mắt há hốc mồm, muốn quỳ lạy sức tưởng tượng của Vương Hạo, rất nhiều người tự luyến, nhưng có mấy người có khả năng liên tưởng như vậy chứ?
- Bốp bốp bốp...
Tiểu Bạch liên tục vỗ tay, đồng thời lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn Vương Hạo, phát hiện Vương Hạo vô sỉ, nó cần phải sử dụng cả đời sau để học tập.
Băng Lộ hoàn toàn hết chỗ nói rồi, cô thật muốn gọi điện thoại cho bệnh viện tâm thần, đưa một người một thỏ này vào đó, đây hoàn toàn lại lối suy tư của người bình thường nữa!
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên.
- Thiên Đạo thật giỏi! Dám đánh lén lão phu, bảo đảm đánh cho cậu tiến vào Lục Đạo Luân Hồi!
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Sở Thiên Phách bấm ra một đạo chỉ quyết, điểm một cái về phía Thiên Đạo.
- Ầm ầm ầm...
Lúc này, trong vũ trụ tối tăm lóe ra từng lôi điện màu vàng, biến toàn bộ không trung thành một biển màu vàng.
Đồng thời, trong không trung cũng xuất hiện một vòng sáng màu vàng cực lớn, phía trên có viết đầy vô số phù văn thần bí, khiến người ta xem lại có cảm giác kích động muốn thần phục.
Thiên Đạo lại đứng ở trung tâm của một vòng sáng màu vàng này, bị những ánh sáng màu vàng bắt đầu bao vây xung quanh.
- Lục Đạo Luân Hồi!
Đồng tử của quần chúng ăn dưa ở đây chợt co lại, bọn họ vội vàng lùi lại về phía sau, rất sợ bị vạ lây.
- Nhanh chóng thả tôi ra...
Thiên Đạo hét lên một tiếng, liều mạng giằng co.
- Nếu như kêu có tác dụng, lão phu còn vẫn tu luyện Lục Đạo Luân Hồi làm gì?
Sở Thiên Phách bĩu môi, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Thần thông, Lục Đạo Luân Hồi, đạo Súc Sinh mở ra!
- Không, tôi không cam lòng...
Thiên Đạo hoảng sợ bắt đầu thét lên chói tai, để cho hắn đường đường là Thiên Đạo chuyển thế vì súc sinh, bảo hắn hắn làm thế nào có thể tiếp nhận được?
- Dám đánh lén lão phu, cậu nhất định phải chuyển thế làm súc sinh, còn là một con heo!
Sở Thiên Phách hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một đường ánh sáng màu vàng dẫn theo Thiên Đạo lập tức biến mất.
- Ực ực...
Tất cả quần chúng đứng ngoài xem nuốt nước miếng, tất cả bị Lục Đạo Luân Hồi trong truyền thuyết hù dọa.
Ai có thể nghĩ tới, Thiên Đạo cao cao tại thượng lại bị đưa vào trong luân hồi như vậy.
Cho dù thân phận của Thiên Đạo bị tước đoạt, tốt xấu gì vẫn còn là một Chí Tôn? Nhưng hắn vẫn không có cách nào thay đổi được số phận luân hồi.
Vẻ mặt Vương Hạo khinh bỉ, phát hiện Sở Thiên Phách lão nhân này thật sự không biết xấu hổ.
Vừa mới nói đánh hắn, hắn không dám ra tay, chỉ có thể mắng vài câu cho đã nghiền.
Nhưng bây giờ hắn vừa cướp đoạt thân phận của Thiên Đạo lại, lão nhân này lập tức nhảy ra đánh rắn giập đầu, đùa gì vậy hả!
- Ôi...
Bốn Đại Chí Tôn thở dài, biểu thị vô cùng ủy khuất.
Ban đầu, lần này bọn họ về nhà là muốn chém giết Thiên Đạo.
Nhưng ai biết không chỉ không chém được Thiên Đạo, còn gặp phải yêu nghiệt cái thế Vương Hạo này, còn bị ý thức vũ trụ bày ra một đường, khiến cho kế hoạch của bọn họ trôi theo dòng nước.
Cực Quang Minh Thần tự an ủi mình:
- Thôi đi, một Thiên Đạo không tính là gì cả, sau này nhất định sẽ có rất nhiều Thiên Đạo chờ chúng ta đi giết.
Ba vị Chí Tôn gật đầu bất đắc dĩ, đưa mắt rơi vào trên thân của Băng Lộ.
Mà khi bốn vị Chí Tôn nhìn thấy hành động thân thiết của Băng Lộ và Vương Hạo, trong nháy mắt không có ai lại dục vọng chém giết Thiên Đạo nữa.
Lúc này nếu như chém Băng Lộ, bọn họ tuyệt ép sẽ bị Vương Hạo tháo ra tám khối.
Vô Cực Tử Thần tiến lên nói:
- Vương Hạo, chúng ta có một kế hoạch phát tài, muốn tính một mình ngươi, không biết ngươi có hứng thú hay không?
- Phát tài!
Hai mắt Vương Hạo lóe ra một tia ánh sáng màu vàng tham tiền...