Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 462: Chương 462: Người đàn ông cực phẩm.




Tiễn Vạn Dương kéo kéo Vương Hạo, nhỏ giọng giải thích.

- Lão đại, Ám Tinh Linh Tộc do phụ nữ làm chủ nhà, nên chuyện phụ nữ có ba chồng bốn nam sủng là bình thường, quý tộc còn nuôi rất nhiều nữa là khác.

- Con mẹ nó, bây giờ cởi mở thế rồi sao?

Vương Hạo ngạc nhiên đến ngây người.

Trần Diệu gật gật đầu.

- Nghe nói nữ vương Ám Tinh Linh Tộc có hơn 3000 nam phi, hơn nữa còn đến từ nhiều chủng tộc khác nhau.

- Mẹ nó, 3000 nam phi!

Vương Hạo bị dọa sợ, mỗi ngày một người, cũng phải mất mười năm mới đến phiên mình, làm sao người đàn ông kia chịu nổi chứ?

Đồng thời, hắn cũng biết cách để đối phó những Ám Tinh Linh Tộc này rồi, muốn đối phó với những ả đàn bà sinh hoạt hỗn loạn thế này, hắn chỉ cần nhẹ nhàng cười một cái, thì tất cả mọi chuyện sẽ được giải quyết.

Nghĩ đến đây, Vương Hạo lại hỏi.

- Ta có thể hỏi một câu, lần này các ngươi đưa bao nhiêu người đến? Trong đó có bao nhiêu phụ nữ?

Minh Khê lạnh lùng nói.

- Lần này chúng ta đưa mười quân đoàn đến, có 3 ức đội ngũ, lần này đều là do phụ nữ làm tướng quân, bản tư lệnh khuyên các ngươi đừng chống cự vô ích, nhanh tranh thủ thời gian đầu hàng đi.

- Phụ nữ đều là tướng quân!

Vương Hạo nhếch môi, lộ ra sự vui vẻ khác thường, sau đó bĩu môi nói.

- Mới 3 ức đội ngũ mà muốn chúng ta đầu hàng sao? Ngươi có biết Nhân Tộc có 30 ức đại quân đấy, ta khuyên ngươi đừng có mà tự tìm đường chết, ngoan ngoãn giao hàng mẫu bọc thép ra đây đi.

- Đừng nói là 30 ức, dù 300 ức thì cũng là rác rưởi hết.

Minh Khê cười lạnh khinh bỉ.

- 3 ức đội ngũ của chúng ta có tu vi thấp nhất cũng là Võ Vương, nên các ngươi chỉ có thể đầu hàng mà thôi.

- Con mẹ nó!

Vương Hạo hét lên một tiếng, hắn bị dọa sợ thật rồi.

Cho dù hai đại liên bang có gộp lại với nhau đi nữa, số Võ Vương cũng không vượt quá 2 ngàn, nhưng người ta đưa hẳn 3 ức đến đây, lại có loại vũ khí tân tiến như mẫu hạm bọc thép, chênh lệch lớn như vậy, đánh đấm cái rắm!

- Ngươi vẫn nên tự tắm rửa sạch sẽ đi, chờ làm nam sủng cho bản tư lệnh!

Minh Khê vươn đầu lưỡi liếm cặp môi đỏ mọng, sau đó tắt đi video trò chuyện.

- Mẹ nó, không phải vừa rồi ta mới nói câu này với Y Linh bảo bối sao?

Vương Hạo lắc đầu, đứng dậy kêu lên.

- Khởi động máy quay quang ảnh cho ta, sau đó nhắm camera vào ta.

Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu mờ mịt, vị lão đại này lại làm loạn gì nữa?

Nhưng bọn họ không dám hỏi nhiều, lập tức mở ra máy quay, đây là một loại camera có thể tạo ra hình ảnh 3D.

Ngay khi camera chỉ về phía Vương Hạo, khóe miệng của hắn từ từ cong lên, tạo ra một nụ cười cực kỳ hèn mọn bị ổi, đó là kĩ năng kèm theo của Tiểu Dâm Trùng: Tiểu Dâm Trùng mỉm cười.

Rất nhanh, quang ảnh chiếu rõ nụ cười của Vương Hạo lên vũ trụ đen kịt, làm cho một bộ phận Ám Tinh Linh Tộc gần đó xem được rõ ràng.

Nhất là những chiến hạm của cao tầng Ám Tinh Linh Tộc đang nhìn chằm chằm vào chiến hạm Số 1, chuẩn bị hạ lệnh công kích, bọn họ thấy được cực kỳ rõ ràng.

Lúc này, trời đất trở nên tĩnh lặng.

Hình ảnh trong vũ trụ vẫn tiếp tục phát, khuôn mặt tươi cười của Tiểu Dâm Trùng Vương Hạo.

Đồng thời, tất cả nữ Ám Tinh Linh Tộc nhìn thấy nụ cười này đều say, cho rằng đó là nụ cười đẹp trai nhất thế gian.

Trong lòng có một giọng nói không ngừng vang lên, muốn cướp được người đàn ông này, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải cướp được người đàn ông này về.

Không lâu sau, đại tư lệnh Minh Khê hồi phục lại tinh thần, cô liếm cặp môi đỏ mọng nói.

- Vương Hạo thật tốt, cực kỳ tốt, chắc chắn bản tư lệnh sẽ bắt hắn về làm nam sủng.

Đồng thời, những cô gái Ám Tinh Linh Tộc khác cũng sôi trào.

- Mẹ nó, bà đây ngủ với nhiều thằng như thế, mà đến giờ vẫn chưa có đứa nào cực phẩm như thế.

- Bà đây mê nụ cười kia rồi, không ai được cướp với bà đây.

- Đó là của bổn tướng quân, không ai được cướp.

- Người đàn ông này đúng là cực phẩm, người đâu! Công kích cho bổn tướng quân...

- Một cái chiến hạm mà cũng dám chạy đến địa bàn chúng ta, người đâu, giết!

- Vì người đàn ông này, bà đây bất chấp tất cả... Giết...

- Đúng là đưa dê vào miệng cọp, giết cho bổn tướng quân...

- Nhớ kỹ, không ai được giết người đàn ông này, nếu dám trái lệnh, bổn tướng quân chém chết hắn...

...

Lúc này, từng chiếc chiến hạm cất cánh bay khỏi tinh cầu, hung hăng đánh về phía Thiếu Soái Quân.

- Leng keng...

Đồng thời, trong phòng chỉ huy chiến hạm Số 1, chuông cảnh báo vang lên không ngừng.

- Thiếu Soái đại nhân, Ám Tinh Linh Tộc gửi tin đến kêu ngài đầu hàng.

- Thiếu Soái đại nhân, đại tư lệnh Ám Tinh Linh Tộc gửi tin đến, khuyên ngài đầu hàng, sẽ cho ngài đủ vinh hoa phú quý cả đời.

- Thiếu Soái đại nhân, đại quân Ám Tinh Linh Tộc đã xuất phát, có một trăm triệu quân đang đánh đến, chúng ta chống cự không nổi.

- Thiếu Soái đại nhân, hai mươi vị tướng quân Ám Tinh Linh tộc gửi tin đến, khuyên ngài đầu hàng và kết hôn với bọn họ, bọn họ hứa sẽ cùng nhau gả cho ngài, hơn nữa còn vì ngài mà hoàn lương.

...

Vương Hạo tiêu sái lắc đầu, thở dài nói.

- Người đẹp trai cũng là một loại gánh nặng thật.

Tiễn Vạn Dương nói nhỏ.

- Lão đại, ngài nhanh nghĩ biện pháp đi, đó là 1 trăm triệu đại quân đấy, chúng ta không ngăn nổi đâu.

Trần Diệu cũng liên tục gật đầu.

- Đúng vậy, lão đại, ngài phải tranh thủ thời gian nghĩ biện pháp gì đi, nếu không đợi đến lúc bị bao vây, thì đúng là dê vào miệng cọp đấy.

- Biện pháp gì chứ, nhanh chóng phát ra tin tức cầu cứu, sau đó mở ra bước nhảy không gian, chúng ta quay về tìm cha ta.

Vương Hạo cho hai đứa tiểu đệ một ánh mắt ghét bỏ.

Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu há hốc mồm, chạy đến khiêu khích Ám Tinh Linh Tộc xong rồi bỏ đi, hơn nữa còn chạy về tìm Vương Thiên Dật, vậy thì đại quân Nhân Tộc phía sau xong đời là cái chắc.

Xong chuyện này, Vương Thiên Dật làm sao ăn nói với các lão đại khác đây? Đào hố cho ba ruột cũng quá ác đi.

- Mở ra bước nhảy không gian, mọi người không được mang vẻ mặt như về chịu tang như thế, mở nhạc cho ta.

Vương Hạo lấy ra một máy phát nhạc cổ, vừa gõ bùm bùm, vừa mở miệng hát rap.

- Như một gốc câu tảo biển, tảo biển, qua bao đợt sóng gió sóng gió, mặc cho sóng biển cuộn trào, chỉ có ta vui cười vang xa...

Tiểu Bạch nghe được âm nhạc sống động, lập tức lên tinh thần, nó nhe hai cái răng cửa trắng tinh, giãy dụa cái mông nhỏ đứng lên nhảy múa, hơn nữa còn hát theo Vương Hạo.

- Ta không thua bầu trời đêm, ta dùng tính mạng làm tiền đặt cược, đã từng nhảy múa với ma quỷ, đã từng uống ly rượu mạnh nhất thế gian, cùng nhau tán qua em gái cao ngạo nhất đời, giống như lãng tử trong gió...

Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu há hốc mồm, thật sự muốn chạy lên hỏi một câu, ngài chắc chắn mình đang chạy trối chết sao?

- Ầm ầm...

Lúc này, bên ngoài chiến hạm, tiếng pháo nổ vang lên không ngừng.

Một trăm triệu đại quân Ám Tinh Linh Tộc ra tay, mấy trăm chiếc chiến hạm đuổi theo chiến hạm Số 1, đạn pháo bay ầm ầm khắp nơi, giống như thề không bắt được Vương Hạo thì không bỏ qua.

Nhất là có mười chiến hạm bọc thép cũng đuổi theo, làm cho chiến hạm Số 1 không dám chậm trễ một giây nào, trực tiếp khởi động bước nhảy không gian, nhanh chân bỏ trốn.

- Không phải là bảo thạch không gian là bảo vật của Nhân Tộc sao? Không biết với trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ thì có thể sử dụng bảo thạch không gian được bao lâu đây?

Minh Khê liếm đôi môi đỏ mọng, cô hạ mệnh lệnh xuống dưới, cũng sử dụng bước nhảy không gian, vây kín đường lui của chiến hạm Số 1.

Sau đó mở nhiễu sóng không gian, vây chiến hạm Số 1 lại, cô muốn vui vẻ một đêm với Vương Hạo, làm một số chuyện không tiện nói ra...

------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.