Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương, Trần Diệu thu lại tất cả tư liệu về Ám Tinh Linh Tộc, sau đó lập tức đi ngay.
Bởi vì bây giờ lão đại bọn họ không có tâm tư nghe những thứu này, trong đầu đều là những thứ thiếu nhi không nên biết.
- Tiễn Vạn Dương, thông báo xuống phía dưới, điều khiển chiến hạm số 1 với tốc độ nhanh nhất đến tiền tuyến, ta muốn đi gặp Ám Tinh Linh Tộc.
Vương Hạo đứng dậy, hăng hái ra mệnh lệnh.
- Anh muốn làm cái quỷ gì thế?
Triệu Y Linh vội vàng khuyên nhủ.
- Đây không phải là thời điểm có thể chơi, lần này Ám Tinh Linh Tộc hung hăng chạy đến, nếu như anh đi ra khỏi quân đội, tự mình hành động thì rất nguy hiểm.
- Đàn ông đang làm việc, đàn bà im mồm.
Vương Hạo hừ một tiếng.
- Từ giờ trở đi anh giao Thiếu Soái Quân cho em chỉ huy, nếu em dám làm hỏng hết tất cả tích góp của ông xã mình mà xem, anh làm sao trừng trị em!
- Anh...
Triệu Y Linh tức giận muốn đánh người, nhưng trong lòng lại như nai con chạy loạn, người đàn ông này bỗng nhiên bá đạo làm cô không biết làm thế nào.
- A... A...
Một giây sau, đôi mắt xinh đẹp của Triệu Y Linh trợn tròn, Vương Hạo đã giữ ót cô, sau đó cưỡng hôn lên.
Một lúc sau, hai người tách ra.
Vương Hạo cười nhẹ bên tai cô.
- Ở nhà tắm rửa sạch sẽ đi, chờ anh quay về.
Triệu Y Linh xấu hổ đỏ bừng mặt, tức giận nói.
- Bổn tiểu thư không biết cái gì là tắm rửa sạch sẽ, anh đi phải tự cẩn thận đấy.
Nói xong, cô vội vàng chạy đi, nhưng khi quay lưng về phía Vương Hạo, trong mắt Triệu Y Linh có sự ngượng ngùng pha lẫn lo lắng.
Vương Hạo nhếch miệng, vị nữ vương đại nhân này đang thẹn thùng thì lập tức biến thành cô gái nhỏ ngay, cảm giác đối lập mãnh liệt này làm cho hắn si mê.
Lúc này, tất cả thế lực lớn đều phát hiện ra chiến hạm Thiếu Soái Quân số 1 đang rời vị trí.
- Vương Hạo muốn làm gì?
- Đừng nói là đi lừa người nữa đấy.
- Nói không đúng rồi, lần trước đang đánh Dị Tộc, Vương Hạo lừa thảm thế lực khắp nơi luôn.
- Cái này không thể trách Vương Hạo được, ai bảo những đứa nhóc kia không có kinh nghiệm, lại còn tham công nữa chứ.
- Vậy chúng ta thì sao bây giờ? Nhìn Vương Hạo rời đi, còn chúng ta thì ở đây?
- Xem tình hình trước rồi nói.
- Có đạo lý, phải xem tình hình đã, đừng có vội chạy theo, lỡ rớt vào hố thì nguy.
...
Trong một chiếc chiến hạm Dũng Sĩ.
Toàn bộ cao thủ Võ Tôn, Võ Thánh của hai liên bang đều ở đây, trong đó có hai người Vương Thiên Dật và Nhạc Viễn Quang vừa mới gia nhập.
- Báo!
Một binh lính đi vào báo cáo.
- Các vị Võ Tôn, Võ Thánh đại nhân, vừa rồi chiến hạm số 1 của Thiếu Soái Quân mở ra bước nhảy không gian, rời khỏi vị trí.
- Thằng nhóc Vương Hạo này lại muốn làm gì?
Hạ Đông Thăng hứng thú hỏi.
- Hạo nhi rời khỏi vị trí sao? Hắn đi về phía nào.
Vương Thiên Dật vội vàng hỏi.
Binh sĩ đáp.
- Vương Tư Lệnh đi về phía đại quân Ám Tinh Linh Tộc.
- Cái gì?
Các vị Võ Tôn, Võ Thánh ở đây đều kinh hô một tiếng, cảm giác thân thể không thoải mái chút nào.
Bây giờ tiểu tổ tông Vương Hạo này chạy ra, chắc chắn là đi gây chuyện.
Thủy Dao đi lên, chắp tay nói với Vương Thiên Dật.
- Chúc mừng, chúc mừng ngài, năm nay con của ngài đã gần mười tám tuổi, cũng đã nổi tiếng khắp nơi rồi, đúng là làm người ngoài tức chết.
Vương Thiên Dật cười khổ, đó mà là chúc mừng gì chứ, có mà nói móc thì có.
Nói thật, sau khi hắn nói chuyện với bốn vị hiệu trưởng mới biết được, thì ra Vương Hạo gây ra nhiều phiền toái như vậy, lần sau làm ra chuyện lớn hơn lần trước.
Hôm nay, cao tầng của hai liên bang cũng biết được, Vương Thiên Dật hắn có một đứa con trai thích gây chuyện, tên là Vương Hạo.
Nhưng hắn lại không cho là đúng, bởi vì trong mắt hắn, dù Vương Hạo gây chuyện, nhưng nguyên nhân vẫn là do những quý tộc tự cho mình là đúng kia, mà kẻ hắn xem thường nhất cũng chính là quý tộc.
Còn về phần dân chúng, Vương Hạo chưa từng làm ra tai họa gì, điều này làm cho hắn cực kỳ vui mừng.
Đồng thời, Vương Thiên Dật cũng cảm thấy kiêu ngạo vì Vương Hạo, vì nếu bỏ qua việc hắn chuyên đi gây chuyện, thì những thành tựu khác của hắn đúng là dọa chết người khác, hơn nữa, hắn chỉ là một thiếu niên mười tám tuổi, điều này càng thêm đáng quý.
...
Trên một tinh cầu khác.
Đại quân Ám Tinh Linh Tộc đang nghỉ ngơi và hồi phục.
Hơn mười chiến hạm đỗ trong không gian để canh gác, mà trong đó có một chiếc chiến hạm bọc thép dẫn đầu.
Bỗng nhiên, chiến hạm Thiếu Soái Quân Số 1 xuất hiện.
Hai bên chạm mặt trong chốc lát, chiến hạm Số 1 không do dự chút nào mà phóng ra đừng đợt đạn đạo, đạn laser với chiến hạm bọc thép.
Hàng mẫu bọc thép cũng không chậm trễ, dùng hộ thuẫn năng lượng bao bọc xung quanh, một đại pháo cũng bắt đầu khởi động.
- Ầm ầm...
Từng đợt pháo gào thét bay qua, tất cả đạn đạo bị hộ thuẫn năng lượng chặn lại, thậm chí hộ thuẫn năng lượng không hề rung động một tý nào.
- Con mẹ nó, chiến hạm bọc thép này quá cứng xác rồi.
Vương Hạo kêu một tiếng, trong lòng càng thêm chờ mong chiến hạm sử thi cao cấp hơn mẫu hạm bọc thép gấp mấy lần.
- Lão đại, chúng ta đi thôi!
Tiễn Vạn Dương khuyên nhủ.
- Đúng vậy, lão đại, chúng ta đi khỏi đây đi!
Trần Diệu cũng khuyên ngăn.
- Bọn họ người đông thế mạnh, chúng ta đánh không lại đâu.
- Đánh không lại thì sao? Đánh không lại thì đàm phán thôi!
Vương Hạo cho hai người một ánh mắt khinh bỉ.
- Đàm phán?
Hai người Tiễn Vạn Dương, Trần Diệu há hốc mồm, vị lão đại này muốn chơi kiểu gì nữa đây?
Nếu như ở trong Nhân Tộc, có lẽ người ta sẽ dựa vào mặt mũi mà đàm phán.
Nhưng bây giờ Ám Tinh Linh Tộc hung hăng chạy đến, còn ra vẻ ta đây muốn báo thù, bọn họ mà chịu đàm phán sao?
Nói lại, cho dù đàm phán thì thế nào, bọn họ đàm phán kiểu gì chứ? Cắt đất đền tiền tiếp sao?
- Liên hệ với quan chỉ huy tối cao bên kia, ta muốn trò chuyện.
Vương Hạo ra lệnh.
Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu im lặng, lão đại còn muốn đàm phán thật sao?
Chỉ trong chốc lát, hình ảnh bắt đầu kết nối, trên màn hình là một người phụ nữ nóng bỏng, làn da ngăm đen, nhìn qua cực kỳ khỏe mạnh, cô có hai lỗ tai dầy, sau lưng có một chiếc đuôi nhỏ đen thui, ngoài ra thì không khác gì với Nhân Loại.
Người phụ nữ trên màn hình lạnh giọng giới thiệu.
- Ta là Minh Khê, là đại tư lệnh của Ám Tinh Linh Tộc, ngươi muốn đàm phán với ta sap? Muốn nói chuyện gì? Đầu hàng sao?
Vương Hạo bĩu môi.
- Ta là Vương Hạo, là đại tư lệnh mới nhậm chức của Liên Bang Stars, ta thấy mấy chiếc chiến hạm bọc thép trong tay ngươi rất tốt, muốn ngươi đưa cho ta mấy chiếc.
- Phụt!!!
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu lập tức phun, có xúc động muốn đưa vị lão đại nhà hắn đi bác sĩ.
Ám Tinh Linh Tộc đang đến đánh bọn họ, nhưng hắn thì hay rồi, muốn người ta đưa cho mình mấy chiếc chiến hạm bọc thép, có phải não bị úng nước rồi không?
Minh Khê khinh bỉ ra mặt.
- Không ngờ Nhân Tộc ngu ngốc đến tình trạng này, đúng là buồn cười thật.
- Ngươi mới ngu ngốc, cả nhà ngươi đều ngu ngốc!
Vương Hạo hầm hừ nói.
- Nếu ngươi dám nói câu này, chắc chắn ta sẽ bắt ngươi về làm nam sủng!
Minh Khê hừ lạnh một tiếng.
- Nam sủng!!
Vương Hạo ngạc nhiên đến ngây người, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy phụ nữ bưu hãn như thế, không đúng, gái ngoài hành tinh...
---------------------