Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 478: Chương 478: Người làm cho tổng thống nhức đầu nhất.




Đường biên giới.

Nhân Tộc và Ám Tinh Linh Tộc đang đánh nhau túi bụi.

Bên Nhân Tộc thì vì mất đi mẫu hạm sử thi, không thể không tiến vào trạng thái phòng thủ.

Nhưng bên Ám Tinh Linh Tộc thì không quan tâm được nhiều như thế, bọn họ chỉ có một mục tiêu, đó là công phá phòng tuyến của Nhân Tộc, bắt Vương Hạo về làm nam sủng.

Kỳ nghỉ ngơi và phục hồi sau cuộc chiến.

Các Nhân Tộc cao tầng đang họp thương lượng đối sách sắp tới.

Tổng thống Hàn Dương nhíu mày hỏi.

- Còn chưa có tin tức gì của Vương Hạo sao?

Các vị lão đại ở đây lắc đầu, tỏ vẻ nhà mình không hề nhận được tin tức gì của Vương Hạo.

Nhưng các Quý Tộc lại tỏa sáng cả hai mắt, bây giờ Vương Hạo không xuất hiện, vậy thì bọn họ có thể nói chuyện Vương Hạo phản bội Nhân Tộc thành sự thật.

Kể từ đó, bọn họ không bao giờ phải lo lắng những bình dân kia làm phản, sau đó uy hiếp đến bọn họ nữa.

- Nếu không có tin tức của Vương Hạo, vậy thì chúng ta sẽ nói đến chuyện làm sao để xây dựng lại mẫu hạm sử thi đi!

Hàn Dương thở dài, cảm giác tâm thật mệt mỏi muốn về hưu.

Bây giờ mẫu hạm sử thi ở đâu cũng không biết, hắn cũng không muốn bị Ám Tinh Linh Tộc công phá phòng tuyến, ngoại trừ lần nữa xây dựng lại, thì chẳng còn biện pháp nào khác nữa.

Nhưng lần này lại khác xa với lần trước, lần trước có các nhà khoa học, nhân viên kỹ thuật đỉnh cấp tham gia, còn có mẫu hạm sử thi đã được làm hơn một nửa, còn đầy đủ tài chính, nên bọn họ mới có thể chế tạo thành công năm chiếc mẫu hạm sử thi trong vòng một tuần.

Nhưng lần này không chỉ bắt tay làm từ đầu, còn không có các nhà khoa học, nhân viên kỹ thuật đỉnh cấp nữa, còn không đủ tài chính, không biết đời nào mới làm ra được, chẳng ai dám chắc chắn.

Vừa dứt lời, tất cả quý tộc xung quanh lại bắt đầu ồn ào.

- Lần này chúng ta không quyên tiền nữa!

- Đúng vậy, lần trước chúng ta đã cho tiền rồi!

- Còn có Vương Hạo đã nổ Đế Tinh, làm cho bảo khố của chúng ta biến mất đâu rồi ấy, bây giờ chúng ta không có tiền.

- Hơn một ngàn năm tích lũy của gia tộc ta, cuối cùng đều bị Vương Hạo lấy hết.

...

Nhạc Viễn Quang lạnh mặt nói.

- Lần trước khi chế tạo mẫu hạm sử thi, chín phần tiền trong đó là do dân chúng đóng góp, hoàn toàn không có quan hệ gì với đám quý tộc các ngươi, hơn nữa nếu bảo khố không còn, thì vẫn còn sản nghiệp đó thôi, nếu lần này ai dám không đưa tiền ra, ta sẽ đi diệt toàn tộc hắn.

Vừa dứt lời, tất cả quý đều sôi trào.

- Không cần nói, chúng ta cũng không có tiền, mà dù có cũng không lấy ra!

- Lần này quý tộc sẽ không nhượng bộ, nếu các ngươi làm quá mức, thì đừng trách chúng ta một đao chia đôi.

- Đúng vậy, dù Ám Tinh Linh có đánh đến, chúng ta cũng chẳng sao!

- Vốn là không có quan hệ gì, nhưng chỉ vì khích lệ chuyện trước kia chúng ta thống trị, nên mới đến biên cảnh chống cự Ám Tinh Linh Tộc, nhưng bây giờ địa vị của quý tộc đã mất, vậy ai còn cố hết sức mà giúp bọn chúng chứ.

- Quý tộc bọn ta về ở ẩn hết, xem ai sợ ai!

...

- Đủ rồi!

Thủy Dao phẫn nộ vỗ bàn, hừ lạnh nói.

- Quý tộc các ngươi hưởng thụ vinh hoa phú quý nhiều năm như vậy, bây giờ muốn đi là đi được sao?

Nghe vậy, tất cả quý tộc đều thay đổi sắc mặt, trong lòng có chút sợ hãi, chẳng lẽ những lão bất tử này muốn diệt bọn họ thật?

Đúng lúc này, mộ giọng nói vang lên.

- Quý tộc cùng tồn vong!

- Quý tộc cùng tồn vong!

Hai mắt các quý tộc tỏa sáng, lập tức hét theo, bọn họ không tin, những lão bất tử này dám giết một lần nhiều người như thế.

Hàn Dương nhìn cục diện đã không khống chế nổi này, đầu đau muốn nứt.

Hắn tưởng rằng lên làm Tổng Thống của cả hai liên bang là chuyện tốt, nhưng ai ngờ rằng áp lực lại lớn đến mức như vậy chứ?

Bên trên có những lão bất tử Võ Tôn không quản nổi, phong cách làm việc theo ý thích, quy củ trong Nhân Tộc nói sửa là sửa luôn, hoàn toàn không quan tâm đến hậu quả thế nào.

Dưới thì có quý tộc lười biếng, chỉ biết ăn thêm tiền là giỏi, nếu muốn bọn họ làm việc gì, thì lập tức đánh Thái Cực với hắn, làm cho hắn hận không thể đập chết mấy đứa khốn khiếp này.

Làm cho hắn đau đầu nhất, chính là tiểu tổ tông Vương Hạo chuyên đi gây chuyện khắp nơi, làm ra chuyện nào thì chuyện đó đều lớn như trời, giao động đến cả Nhân Tộc luôn.

Có thể nói, bây giờ cái cục diện không khống chế nổi này, chính là do một tay Vương Hạo làm ra, hắn hoàn toàn hiểu rõ được, đầu sỏ mọi vấn đề chính là Vương Hạo.

Nhưng mà biết làm sao, lão ba Vương Thiên Dật của Vương Hạo, chính là ân nhân tặng vị trí Tổng Thống này cho hắn, làm hắn chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở cho qua.

Ngay khi hai bên đang cãi nhau lộn ruột, một tên binh lính chạy vào.

Thấy vậy, trái tim của tất cả mọi người không hẹn mà cùng căng thẳng lên, chẳng lẽ Ám Tinh Linh Tộc đánh đến?

Binh lính báo cáo.

- Báo cáo, Tổng Thống liên bang Stars cũ, đại tư lệnh và Thất ma trở về.

- Phù!

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, thì ra là ba tên Võ Thánh bị cô lập kia quay về, bọn họ còn tưởng là Ám Tinh Linh Tộc tấn công đến.

Phải biết rằng, bọn họ đã đánh nhau liên tục cả năm ngày, mới vừa được nghỉ ngơi có một giờ, nếu lại đến, đúng là không chịu nổi nữa rồi.

Chỉ trong chốc lát, sáu bóng người xuất hiện ở cửa lớn, đó chính là Vương Hạo đang giả mạo Chiến Vô Địch, Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu đang giả dạng Mục Dã và Lâm Vân, cộng thêm ba vị Võ Thánh Quan Tân Hùng, Liêu Tuyết Phong và Thất Ma.

Nhưng tất cả mọi người đều sửng sốt, chỉ thấy ba người Quan Tân Hùng, Thất Ma và Liêu Tuyết Phong đều đi sau ba thanh niên kia, giống như là người hầu.

Nhất là vị thanh niên đi đầu tiên, khí phách hiện rõ lên mặt, không hề giống người bình thường.

Gia gia của Hạ Vi Vi, Hạ Đông Thăng nhăn mặt lại, hắn cảm giác mình đã gặp thanh niên này ở đâu rồi ấy, nhưng nghĩ mãi mà vẫn không ra.

Lông mày của Vương Thiên Dật cũng nhíu chặt, hắn có cảm giác quen thuộc không hiểu nổi đối với thanh niên đi đầu, giống như đã thấy ở chỗ nào rồi.

Nhưng hắn chắc chắn rằng, hắn chưa từng gặp thanh niên này.

Đúng lúc này, Quan Tân Hùng, Thất Ma và Liêu Tuyết Phong nhanh chong đi lên phía trước, bọn họ kéo Hàn Dương từ trên ghế dậy, sau đó mời Vương Hạo ngồi xuống.

- Ngươi...

Hàn Dương giận dữ, ba tên này đúng là không thèm để tổng thống như hắn vào mắt!

Lúc này, Hạ Đông Thăng bỗng nhiên kêu lên.

- Ngươi là Chiến Vô Địch!

Quan Tân Hùng mỉm cười giới thiệu.

- Đúng vậy, vị này chính là đệ nhất thiên tài đến từ tinh hệ Thiên Dương, tên là Chiến Vô Địch.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều xôn xao lên.

- Hôm nay đệ nhất thiên tài tinh hệ Thiên Dương đến chỗ tinh cầu thâm sơn cùng cốc của chúng ta làm gì?

- Không biết, chắc là có chuyện gì đó!

- Khó trách ba tên kia lại tình nguyện làm người hầu, thì ra là đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương.

- Nghe nói Chiến Gia ở tinh hệ Thiên Dương rất trâu bò phải không?

- Không biết, quá xa xôi, ai mà quan tâm.

- Trừ những lão bất tử kia, còn lại ai mà quan tâm đến những thứ này.

- Đúng vậy, Nhân Tộc cao đẳng cách chúng ta quá xa xôi, nên chúng ta cứ quan tâm đến lợi ích trước mắt mới tốt.

- Làm người không thể mơ mộng viển vông, nếu không sẽ gặp xui xẻo...

...

----------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.