- Lão đại, ngài biến thành ai vậy?
Tiễn Vạn Dương tò mò hỏi.
Vương Hạo nhếch khóe miệng.
- Nhớ kỹ, bây giờ ta là Chiến Vô Địch, đến từ Chiến gia tinh hệ Thiên Dương, được xưng là đệ nhất thiên tài cùng thế hệ của tinh hệ Thiên Dương.
Vừa dứt lời, đồng thời đồng tử của hai người Mục Dã và Lâm Vân co rụt lạu, một giọt mồ hôi lạnh chảy từ trán xuống, bọn họ có cảm giác mình làm một chuyện thật ngu xuẩn.
Chiến Vô Địch ở tinh hệ Thiên Dương đúng là không ai không biết, mặc dù hắn chỉ mới mười tám tuổi, tu vi cũng chỉ đến Võ Vương, nhưng người hắn thì như tên, từ trước đến nay, những thế hệ cùng lứa không ai là đối thủ của hắn.
Đáng sợ nhất chính là, bối cảnh của Chiến Vô Địch cực kỳ khủng bố, hắn đến từ một trong bốn gia tộc lớn nhất của tinh hệ Thiên Dương, loại siêu cấp phú đại nhị có thể hô mưa gọi gió.
Nhưng Vương Hạo là hai lúa Nhân Tộc cấp thấp, sao có thể biến thành dáng vẻ của Chiến Vô Địch được chứ? Điều này có nghĩa là Vương Hạo đã gặp Chiến Vô Địch rồi phải không?
Mà những người có thể gặp được Chiến Vô Địch, hình như bối cảnh đều không đơn giản gì.
- Vâng, lão đại!
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu vội vàng cung kính trả lời.
Vương Hạo gật gật đầu, chỉ tay.
- Phía dưới bắt đầu làm việc.
Trong lòng hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu bất đắc dĩ thở dài, đúng là lão đại mở miệng, tiểu đệ chạy gãy chân!
Ngay khi hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu dùng quyển trục Ác Ma nô dịch ngàn tên Võ Đế, Vương Hạo đã đi vào trong phi thuyền của Mục Dã, Lâm Vân, hắn phát hiện mặc dù phi thuyền hơi nhỏ, nhưng bên trong sắp xếp còn lợi hại hơn cả chiến hạm Dũng Sĩ.
Hơn nữa, bên trên còn gắn sát thủ mẫu hạm xung khí hắc từ mạch, hoàn toàn có thể làm phi thuyền chuyên dụng của hắn.
Vương Hạo gật đầu thỏa mãn.
- Ta quyết định, từ nay về sau phi thuyền này là Phi Thuyền Số 1.
Không lâu sau, ngàn tên Võ Đế bị nô dịch, phi thuyền phá không bay đi.
Trong vũ trụ đen kịt.
Mấy chiếc phi thuyền cỡ lớn đang di chuyển chậm chạp.
Trong phi thuyền có một chiếc phòng họp, mà bên trong có ba vị Võ Thánh đang ngồi, đó chính là Quan Tân Hùng, Liêu Tuyết Phong và Thất Ma.
Quan Tân Hùng mở miệng nói.
- Hai vị, bây giờ trên internet đã lan truyền tin tức, nói Vương Hạo đánh cắp năm chiếc mẫu hạm sử thi, các ngươi nghĩ có nên tin nó được không?
- Ta cảm giác tin này có thể tin.
Thất Ma gật gật đầu.
- Vương Hạo là kẻ luôn coi mình là trung tâm vũ trụ, muốn lấy tất cả mọi thứ tốt bỏ vào túi quần, nên ta có lý do để tin tưởng rằng, năm chiếc mẫu hạm sử thi là do hắn đánh cắp.
- Ta thấy không giống!
Liêu Tuyết Phong lắc đầu.
- Chỗ dựa của Vương Hạo trong Nhân Tộc quá lớn, thậm chí còn ảnh hưởng đến sự thống trị của Quý Tộc, lại nói, mẫu hạm sử thi là vũ khí mà Vương Hạo cướp được từ trong tay dị tộc, nếu hắn thật sự muốn có nó, sau khi Ám Tinh Linh Tộc bị đánh lui, các ngươi cảm thấy còn khó khăn sao?
Vừa dứt lời, Quan Tân Hùng, Thất Ma đều ngẩn người suy nghĩ, cảm giác lời phân tích của Liêu Tuyết Phong rất có lý.
Vương Hạo có bối cảnh cực kỳ mạnh trong Nhân Tộc, có thể được xem như nhân vật hô mưa gọi gió, thậm chí chỉ cần hắn muốn, tất cả quy tắc trò chơi trong Nhân Tộc đều do hắn đặt ra.
Hơn nữa, có mẫu hạm sử thi, Nhân Tộc không hề khó khăn trong việc chống lại Ám Tinh Linh Tộc, thậm chí không hề tồn tại nguy cơ diệt tộc gì đó.
Vì vậy, một người có quyền thế ngập trời như hắn, hoàn toàn không có lý do phải đánh cắp mẫu hạm sử thi, làm cho cả Nhân Tộc phải mắng chửi.
- Mặc kệ Vương Hạo muốn làm gì, bây giờ chúng ta phải suy nghĩ, làm thế nào mới cướp được mẫu hạm sử thi đây.
Sắc mặt Quan Tân Hùng biến thành lạnh lẽo.
Hai người Liêu Tuyết Phong và Thất Ma gật đầu, trong lòng bọn họ biết rõ, sở dĩ những lão bất tử kia để cho bọn họ an toàn rời khỏi đường biên cảnh, là bởi vì không sợ bọn họ quay về.
Bởi vì nếu bọn họ muốn để cho gia tộc yên ổn phát triển, thì phải có những lão bất tử kia ủng hộ mới được.
Mà nghĩ đến sự ủng hộ của những lão bất tử kia, thì phải biểu hiện thật tốt trong việc chống cự Ám Tinh Linh Tộc mới được, nếu không thì không cần bàn bạc gì nữa.
Đáng tiếc, bọn họ đều là người cầm quyền, nếu không muốn bị người ta tùy ý sắp xếp, thì phải cướp được mẫu hạm sử thi, sau đó đưa toàn bộ gia tộc đi tinh hệ khác phát triển.
Đúng lúc này, cháu trai của Quan Tân Hùng, Quan Thiên vội vàng đẩy cửa đi vào.
- Gia gia, có một phi thuyền gửi tin tức cho chúng ta, nói rằng bọn họ đến tinh hệ Thiên Dương, muốn hợp tác với chúng ta.
- Tinh hệ Thiên Dương? Hợp tác?
Ba vị Võ Thánh sửng sốt, mặc dù Nhân Tộc cao đẳng thường xuyên đến đây tuyển người, nhưng tính cách của bọn họ cực kỳ cao ngạo, chưa bao giờ thèm để ý đến bọn họ, hôm nay muốn hợp tác là sao? Lại tự mình chủ động nói chuyện?
Chỉ chốc lát, Vương Hạo mang theo hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu đi vào phòng họp.
Đương nhiên, lúc này ba người đã ngụy trang thành Chiến Vô Địch, Mục Dã và Lâm Vân, ba vị Võ Thánh hoàn toàn không nhìn ra sơ hở gì.
Vương Hạo đi lướt qua Quan Tân Hùng, trực tiếp đi đến chỗ ngồi của ông ta, sau đó ngồi xuống.
Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu cũng làm lơ ba vị Võ Thánh, hai người như hộ pháp tả hữu đứng bên người Vương Hạo.
Sắc mặt của Quan Tân Hùng âm trầm, cho dù những người này là Nhân Tộc cao đẳng đi nữa, nhưng một thằng nhóc Võ Vương, sao dám làm lơ Võ Thánh như hắn chứ? Sao hắn không tức giận được?
Liêu Tuyết Phong kéo Quan Tân Hùng lại, khẽ lắc đầu, nói nhỏ.
(Nhiều khi thấy Liêu Tuyết Phong cứ như là cô vợ nhỏ của Quan Tân Hùng vậy...!)
- Bởi vì chuyện của Vương Hạo, chúng ta mới bị những lão bất tử kia cô lập, bây giờ muốn để cho gia tộc tiếp tục được phát triển, ngoài trừ việc anh dũng giết địch ở biên cảnh ra, hoàn toàn không có biện pháp gì nữa, nhưng bây giờ chúng ta chỉ cần có quan hệ tốt với những Nhân Tộc cao đẳng này, đó là hi vọng trong hoàn cảnh khốn khó đấy.
- Lão đại chúng ta chính là đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương, Chiến Vô Địch, lần này đến tìm các ngươi là muốn hợp tác.
- Chiến Vô Địch...
Ba vị Võ Thánh hít sâu một hơi, bị thân phận này dọa sợ.
Phải biết rằng, tinh hệ Thiên Dương thường xuyên đến Nhân Tộc thu nhận nhân tài về bồi dưỡng, nên bọn họ cũng biết được vài chuyện trên tinh hệ Thiên Dương.
Nhất là trong mười năm gần đây, cái tên Chiến Vô Địch nổi lên như sao chổi, truyền ra khắp tinh hệ xung quanh tinh hệ Thiên Dương, được xưng là đệ nhất thiên tài của tinh hệ Thiên Dương.
Trần Diệu lại mở miệng nói.
- Lão đại chúng ta đang trong thời gian lịch lãm rèn luyện của gia tộc, cần đến Ám Tinh Linh Tộc để lấy bông hoa sinh mệnh của nữ vương Ám Tinh Linh tộc, nên cần các ngươi góp sức.
- Lịch lãm rèn luyện của gia tộc!?
Hai mắt của mấy vị Võ Thánh lóe ra ánh sáng vàng kim, bọn họ đã nghe nói về lịch lãm rèn luyện trong gia tộc lớn của Nhân Tộc cao đẳng.
Để bồi dưỡng người thừa kế của gia tộc, những trưởng bối kia sẽ đặt ra một số nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, sau đó bắt bọn họ đi chấp hành.
Mục đích là muốn bọn họ tìm cách mượn sức lực người bên ngoài, hoặc là không từ thủ đoạn nào để hoàn thành nhiệm vụ.
Bởi vì muốn kế thừa một gia tộc, tuyệt đối không thể chỉ dựa vào võ lực được, người thừa kế cần có năng lực giao tiếp cường đại, và tính cách sát phạt quyết đoán, nếu không thì không thể làm cho gia tộc đi lên được.
Cũng có thể nói là, vị Chiến Vô Địch trước mắt này, là người thừa kế tương lai của Chiến Gia, một trong bốn gia tộc lớn của tinh hệ Thiên Dương.
Chỉ cần bọn họ làm cho mối quan hệ giữa hai bên trở nên thân thiết, mượn tên tuổi của Chiến Gia, dù là những lão bất tử kia, cũng không dám tự tiện đụng chạm đến bọn họ.
Hai người Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu trợn trắng mắt, chỉ vài ba câu đã bị lão đại bọn họ lừa thảm, mong ba con lừa ngốc này có thể chống đỡ lâu chút trong tay lão đại thích gây chuyện nhà mình.
Nếu không, hành trình đi Ám Tinh Linh Tộc của bọn họ sẽ rất nhàm chán đấy.
---------------------