Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 262: Chương 262: Ngưu Đầu nhân quật khởi.




Buổi tối, nội chiến trong Sư Tâm thành vẫn không ngừng diễn ra.

Vương Hạo ngồi dưới một cây đại thụ, gân xanh trên trán nhô ra, mồ hôi khẽ tuôn rơi.

Vẻ mặt Mộng Kỳ khẩn trương đứng bên cạnh nhìn Vương Hạo, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, có một năng lượng từ bốn phương tám hướng đang tràn vào cơ thể của Vương Hạo.

Đồng thời năng lượng này dường như còn đang không ngừng cải tạo thân thể Vương Hạo, chân khí của Vương Hạo cũng không ngừng được tăng cường, hình như sắp đột phá.

Lúc này, Vương Hạo có thể cảm nhận được rõ ràng máu tươi của Hổ tộc, Sư tộc bị Vũ Diệu Thiên Ma Quyết luyện hóa thành một loại năng lượng màu vàng, sau đó chui vào trong xương của hắn, khiến xương cốt từ màu trắng biến thành màu vàng nhạt, đến cuối cùng lại biến thành màu vàng.

Ở trong quá trình chuyển hóa này, trình độ cứng cáp của xương cốt cũng đang không ngừng được tăng cường.

Bởi vì xương cốt trở nên mạnh mẽ hơn, khiến sức lực của Vương Hạo cũng đang không ngừng tăng cường, đồng thời năng lực chống đỡ cũng được tăng cường thêm rất nhiều.

Đột nhiên, thân thể Vương Hạo chợt chấn động, trong cơ thể bỗng truyền ra một âm thanh nặng nề có lực, một khí tức hung bạo từ trên người hắn tràn ngập ra ngoài.

Vùng đan điền ngưng tụ một dòng chân khí ngăn trở cỏ cây khô mục vậy đánh vào một kinh mạch, trong thời gian ngắn chân khí giống như nước sông bị vỡ đê, điên cuồng trào vào trong cơ thể.

Nửa ngày sau, hai mắt Vương Hạo chậm rãi mở, thở ra một hơi, toàn thân có cảm giác khoan khoái nói không nên lời.

Lần này, hắn không chỉ xây kim xương, còn đột phá đến Vũ Sư cấp chín, phá vỡ kinh mạch thứ chín trong cơ thể, chỉ cần ở phá vỡ thêm một kinh mạch nữa, hắn lại có thể gắn mười đường kinh mạch vào một đại chu thiên, nhờ đó đạt được Vũ Tông, nắm giữ năng lực phóng chân khí ra ngoài.

- Ầm ầm ầm…

Đột nhiên, tiếng nổ mạnh thật lớn vang lên cách đó không xa.

Ngưu Khí, Mộng Kỳ ngay lập tức đề phòng nhìn về phía xa, chỉ thấy Hổ Vương, Sư Vương rơi xuống cách đó không xa, hai luồng khí tức Vũ Vương khủng khiếp tràn ngập trong thiên địa.

- Làm sao bây giờ?

Mộng Kỳ sốt ruột liếc mắt nhìn Vương Hạo, nàng không hiểu nổi Vương Hạo tại sao lại muốn tu luyện vào lúc này, nhưng nếu chẳng may bị quấy rầy, đây không phải là tự tìm phiền toái cho bản thân sao?

Đúng lúc này, Vương Hạo mở choàng mắt, một ánh sáng màu vàng choẹt hiện ra, khí tức của Vũ Sư cấp chín lập tức bạo phát.

- Này…

Mộng Kỳ chấn động, kinh ngạc nhìn Vương Hạo, đây thật sự là Vũ Sư cấp chín sao? Trình độ khí tức nồng đậm đến mức này cũng quá dọa người?

- Đinh đinh,Chúc mừng kí chủ hoàn thành Sư tộc, Hổ tộc đại chiến, thu được mười ngàn vạn điểm phản diện (nếu như tiếp tục khiến chiến tranh thăng cấp, còn có thưởng).

Ánh mắt Vương Hạo sáng ngời, hiện tại, hắn đột nhiên phát hiện, trí giả khuấy đảo hồ nước, gây xích mích ly gián là người vĩ đại đến dường nào, là sự nghiệp chung thân, phần thưởng lần này lên tới một tỷ, thật sự cực kì có tiền đồ.

- Ngưu Khí, chúng ta đi!

Vương Hạo quay đầu, liếc nhìn chiến hỏa bay tán loạn xung quanh, lôi kéo Mộng Kỳ nhanh chân lại bỏ chạy.

- Vương, chúng ta đi đâu?

Ngưu Khí hiếu kỳ hỏi.

- Trở về dẫn dắt đại quân của Ngưu Đầu nhân, công phá chủ thành của Hổ tộc, Hổ Uy thành.

Vương Hạo quay đầu, nói một câu.

Hai mắt Mộng Kỳ lóe sáng như ánh sao, vẻ mặt sùng bái nhìn Vương Hạo, lợi dụng lúc Hổ tộc và Sư tộc đánh tới quên cả trời đất, hắn lại ở phía sau chặt đường lui của Hổ tộc, thực sự cao minh.

Về phần sau này Hổ tộc sẽ tới gây phiền toái, hơn phân nửa là chuyện đùa, dù sao sau khi khai chiến với Sư tộc, lại bị Ngưu Đầu nhân công phá chủ thành, Hổ tộc này có muốn đi tìm Ngưu Đầu nhân để báo thù, chắc chắn cũng không có thực lực này.

...

Tinh hệ dị tộc, trong vũ trụ tối tăm.

Mấy chục chiếc phi thuyền vũ trụ nhanh chóng đi về phía trước, mục tiêu của bọn họ đều giống nhau, Hành tinh Thú Vương.

Khi tin tức Vương Hạo còn sống truyền đến Liên Bang Diệu Thiên, cao tầng của Liên Bang Diệu Thiên lập tức hạ lệnh bất chấp mọi giá, dù thế nào cũng phải giết chết Vương Hạo.

Dù vì những mũi nhọn trong cơ giáp kỹ thuật, hay vì uy nghiêm của Liên Bang Diệu Thiên, thì Vương Hạo chắc chắn phải chết.

Đương nhiên nếu có thể bắt sống, thì không thể tốt hơn.

Điều này khiến trong lòng Triệu Y Linh cảm thấy bất ổn, mạnh mẽ cầu khẩn trong lòng, nhất định nàng phải là người đầu tiên tìm thấy Vương Hạo, nếu không nếu gặp chuyện không may, nàng không muốn bản thân vất vả tìm được nam nhân nhưng lại chỉ còn cái xác.

- Tăng tốc toàn lực cho bản tiểu thư, nhất định phải là người đầu tiên tìm thấy Vương Hạo.

Sắc mặt Triệu Y Linh nghiêm trọng, ra lệnh.

- Rõ!

Nữ tử áo đen gật đầu, phi thuyền lại được đẩy nhanh tốc độ.

...

Bên ngoài Hổ Uy thành, tất cả đều là Ngưu Đầu nhân, nhìn thoáng qua một chút, tối thiểu cũng phải hơn ba mươi vạn người.

Vương Hạo và Mộng Kỳ sóng vai nhau bước đi, dẫn đầu đại quân của Ngưu Đầu nhân tiến lên phía trước.

Mộng Kỳ nhìn Vương Hạo, mắt hạnh liên tục phát điện với Vương Hạo, nam nhân này nguyện ý đối địch với thiên hạ vì nàng, loại khí phách mình ta là nhất, trên thế gian này làm gì có vị anh hùng nào có thể sánh được?

Vương Hạo vội vàng vận chuyển Vũ Diệu Thiên Ma Quyết, bình phục cơn xúc động dưới bụng mình, con tiểu hồ ly này thật sự không thể tưởng tượng nổi, không thấy hắn bây giờ đang có chuyện bận rộn phải làm sao, không thể đợi lát nữa hãy phóng điện sao?

Nhưng, sự chủ động của nữ nhân Hồ tộc này, thật sự khiến người ta chịu không nổi!

- Tất cả Ngưu Đầu nhân đều nghe cho kỹ, khẩu hiệu của chúng ta chỉ có một, không đầu hàng, giết!

Vương Hạo vung tay lên:

- Xông lên!

- Gào gào…

Đám Ngưu Đầu nhân phát ra từng tiếng rống to, sau đó giống như những chiếc máy ủi đất phóng về phía Hổ Uy thành.

Hổ nhân thủ thành cực kỳ hoảng sợ, hiện tại, tất cả đại quân của Hổ tộc đều đi Sư Tâm thành, số lượng binh lính lưu lại thủ thành không nhiều, phải đối phó với ba mươi vạn đại quân Ngưu Đầu nhân như thế nào.

Ngoài thành, trên sườn núi của một ngọn núi, một nhóm người Thu Lôi nhìn chiến hỏa bay tán loạn ở Hổ Uy thành phía xa, tất cả đều cảm thấy đau đầu.

- Vương Hạo này quả thực chính là một tai tinh!

Nhạc Huyên thở dài lắc đầu.

Hạ Vi Vi liên tục gật cái đầu nhỏ:

- Đúng đúng đúng… Vương Hạo đi tới nơi nào, nơi đó đều không ngừng xảy ra tai nạn.

Lăng Tiêu cười sáng lạn, nói:

- Thật ra sư đệ cũng là người rất tốt, chỉ là hiện nay đang ở thời kỳ trưởng thành, tính cách có chút phản nghịch, cho nên hơi bướng bỉnh, nhưng ta tin rằng chỉ cần giáo dục thật tốt, chờ hắn lớn lên, hắn vẫn là một người tốt.

Vừa dứt lời, từng ánh mắt khinh bỉ đều bay qua, loại lừa gạt này có quỷ mới tin?

Vương Hạo này trời sinh đã mang cá tính không sợ trời, không sợ đất, còn ai có thể giáo dục hắn? Cho dù Vương Thiên Dật đã trở về, chắc chắn cũng giáo dục không nổi người chuyên gây họa như hắn.

- Được, mọi người vẫn nên lưu ý một chút, xem gần đây có phi thuyền vũ trụ hạ xuống hay không!

Thu Lôi nói tránh đi.

Bách Biến gật đầu:

- Vương Hạo để Vũ Vương chạy khỏi Liên Bang Diệu Thiên, chắc chắn rất nhanh sẽ có truy binh khác chạy tới, đến lúc đó, chúng ta ra tay cướp lấy một chiếc phi thuyền vũ trụ, liền có thể về nhà.

Thu Lôi khẽ xoa mi tâm:

- Nếu có khả năng, mong mọi người nhất định phải bắt được một thành viên trọng yếu của Liên Bang Diệu Thiên, đổi Lý Vân Dương về.

Mọi người đều gật đầu, biểu thị nhất định nhớ kỹ chuyện này.

Nhưng trong đầu vẫn đang suy nghĩ, Lý Vân Dương rốt cuộc có hoàn lại gấp mười hay không?

- Hi vọng tất cả đều thuận lợi!

Tuyết Thiên Cầm thở dài, nàng rất lo lắng cho Vương Hạo, người này làm cái gì cũng giống như con thiêu thân. Dù sao đối với Vương Hạo, bất kỳ kẻ nào làm chuyện có đứng đắn hay không đều không quan trọng, quan trọng nhất là hắn chơi bọn họ có vui hay không…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.