- Không được.
Vương Hạo biến sắc, nhanh chóng bấm ra một đạo chỉ quyết, tính toán triệu hoán Địa Ngục chi môn trở về.
- Ầm ầm...
Kiếm quang rơi xuống, tiếng nổ kinh thiên vang vọng đất trời.
Toàn bộ hư không không ngừng chấn động, từng đạo gợn sóng cũng tản ra không ngừng.
Cạch keng một tiếng, chỉ thấy một góc Địa Ngục chi môn bị chém rơi xuống đất.
- Ào ào...
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người xôn xao một trận.
- Thánh kiếm thật là lợi hại, ngay cả Địa Ngục chi môn cũng có thể chém vỡ.
- Không phải Địa Ngục chi môn được xưng là vật cứng rắn nhất trên vũ trụ đó sao, vì sao đã bị chém rồi.
- Thiên hạ vạn vật tương sinh tương khắc, Địa Ngục chi môn có thể đính trụ tất cả công kích trên đời, nhưng gặp thánh kiếm cũng chịu thua.
- Không sai, thanh thánh kiếm này chưa chắc là cứng rắn nhất vũ trị, nhưng dùng để chém Địa Ngục chi môn thì tuyệt đối đơn giản như cắt đậu phụ a.
- Không cần lo những thứ kia, ta cảm giác có kịch vui để xem rồi.
- Diễn cái trò gì?
- Vương Hạo có thể triệu hoán Địa Ngục chi môn, giữa hai người nhất định có liên quan, giờ này Địa Ngục chi môn bị chém một góc, Vương Hạo nhất định bị thương nặng.
- Với tính khí của Vương Hạo khẳng định hắn rất giận dữ, thế nhưng hắn đánh không lại Hoàng Phủ Ân Cừu a.
- Đánh không lại thì tìm trợ thủ. Ngươi đã quên Vương Hạo có thể triệu hoán A Tu La.
- Vậy à, A Tu La giết Kiếm Phong, giờ này Hoàng Phủ Ân Cừu mang thánh kiếm đến, nhất định là nhằm báo thù.
- Thật có trò hay để xem rồi.
- Xịt ụa...
Vương Hạo phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt khí tức yếu đến cực điểm.
- Sư đệ, không sao chứ?
Lăng Tiêu kinh hãi, nhanh chóng tiến lên trút một lọ khôi phục dược phẩm cho Vương Hạo.
Hoàng Phủ Ân Cừu lườm liếc Vương Hạo một cái, lạnh lùng nói:
- Kiếm Phong tuy không phải là ngươi giết, nhưng vì ngươi mà chết. Một kiếm này coi như một bài học cho ngươi, từ nay về sau giữa chúng ta thanh toán xong rồi.
- Con mẹ nó cái ông nội ngươi, ngươi tưởng ngươi là ai, dám giáo dục ta, cẩn thận lão tử đánh ngươi mẹ ngươi cũng không nhận ra...
Vương Hạo nổi giận rồi, đi lên sắp sửa động thủ cùng Hoàng Phủ Ân Cừu.
- Sư đệ, không nên kích động, sư đệ còn có thương tích trong người. Hơn nữa người này tu vi đạt đến Thần vị cảnh, sư đệ không phải đối thủ của hắn a.
Lăng Tiêu vội vàng kéo Vương Hạo lại, tận tình khuyên nhủ.
- Ngươi buông ta ra, hôm nay nhất định phải để cho bọn người kia biết được, Vương Hạo là đại biểu cho cái gì...
Vương Hạo nổi giận đùng đùng.
Lăng Tiêu cười khổ không thôi, cho dù Vương Hạo tại nghịch thiên, nhưng ở trước mặt Hoàng Phủ Ân Cừu, có thể đại biểu cho cái gì được chứ.
Tuyệt Trần phi thân tới bên cạnh Hoàng Phủ Ân Cừu:
- Tam ca, vị Vương Hạo tiểu huynh đệ này mặc dù là người bướng bỉnh một chút, nhưng tâm địa hắn không xấu, ca không cần để trong lòng.
- Ta không có ý làm khó hắn.
Hoàng Phủ Ân Cừu cười cười:
- Vừa rồi ta thấy rõ ràng hắn đỡ được được một mũi tên cho Lý Vân Dương, hiểu hắn là người trọng tình nghĩa, vì thế ta chỉ cho hắn một kiếm.
- Tam ca đã tới sớm.
Tuyệt Trần không nhịn được hỏi.
Hoàng Phủ Ân Cừu gật gật đầu, trầm giọng nói:
- Trước khi đệ đi vào hắc động này, ta liền tìm đến các đệ rồi, luôn luôn quan sát tiểu tử này, muốn nhìn xem hắn là hạng người gì.
Tuyệt Trần không nhịn được cau mày hỏi:
- Đệ phát tin tức cho mọi người mới mấy ngày, cho dù ca có phi thuyền vận tốc ánh sáng trăm vạn lần, ca cũng không thể chạy tới nhanh như vậy a.
Hoàng Phủ Ân Cừu mê man:
- Dường như trên đường đi ta gặp một hắc động, lúc đó không tránh kịp, liền vọt vào trong hắc động, lúc đi ra thì đã thấy đệ rồi.
- Hắc động?!
Vẻ mặt của Tuyệt Trần vô cùng nghi hoặc, hắc động gì mà có thể khiến người ngươi ta đi nhanh như vậy chứ.
- Ha ha...
Vô Cực Tử thần đột nhiên cười ha hả:
- Thiên đạo, ngươi phí hết tâm tư vào những tên nhóc có thể thành tựu Chí Tôn này, hiện tại còn mang thánh kiếm tìm tới đây, không phải là ngươi sợ hãi bọn họ trưởng thành, muốn một lưới bắt hết bọn họ hay sao.
- Thiên đạo.
Mọi người tại đây cả kinh thất sắc, không ai dám bất kính đối với vị này.
Đúng lúc này, một đạo âm thanh như đến từ viễn cổ vang lên :
- Thiên đạo đời trước rất dung túng cho những người nghịch thiên như các ngươi, cho nên mới bị chém, dĩ nhiên ta muốn hấp thủ giáo huấn, bóp giết nguy hiểm từ trong trứng nước.
- Thiên đạo.
Mọi người hít hà một hơi khí lạnh, không ngờ Thiên đạo trong truyền thuyết thật sự tồn tại, còn mở miệng nói chuyện rồi.
Vương Hạo biến sắc, hỏi thăm hệ thống:
- Thiên đạo có chuyện gì xảy ra. Tại sao phải hiện thân.
Hệ thống hồi đáp:
- Mảnh không gian này vô cùng độc đáo, nó độc lập trong vũ trụ, nhưng không chịu ước thúc pháp tắc của vũ trụ, do đó Thiên đạo hiện thân ở đây, thậm chí giết người cũng không có bất kỳ chuyện gì.
- Con mẹ nó!
Vương Hạo phát ra tiếng thô tục:
- Vậy không phải nói tên khốn này tính động thủ giết ta rồi.
Hệ thống ngẫm nghĩ:
“Hẳn là như vậy”
- Bà mẹ ngươi chứ gấu à.
Vương Hạo hầm hừ tức giận nói:
- Lập tức thăng cấp Phục Hoạt Kim Tệ cho ta, xem ra lão tử hôm nay sắp sửa trảm Thiên đạo.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ sử dụng ba lượt vật phẩm phục hoạt kim tệ thăng cấp cơ hội thăng cấp.
- Leng keng, chúc mừng Túc Chủ phục hoạt kim tệ thăng cấp thành công, vật phẩm mới, Siêu Cấp Phục Hoạt Kim Tệ.
Một giây kế tiếp, thuộc tính của Siêu Cấp Phục Hoạt Kim Tệ xuất hiện trước mắt Vương Hạo.
Siêu Cấp Phục Hoạt Kim Tệ, bản thăng cấp của phục hoạt kim tệ, sau khi chết tự mình khởi động, phục hoạt đầy máu, phụ mang Mười tầng Thiên đạo gia thân, thần chắn giết thần, phật cản giết phật, duy trì thời gian trong năm ngày.
Vương Hạo sửng sốt một chút, hỏi:
- Vì sao chỉ năm ngày mà không phải mười ngày?
Hệ thống giải thích:
- Siêu Cấp Phục Hoạt Kim Tệ chính là thời gian năm ngày.
- Được thôi. Ngươi là ông nội, ngươi nói là được.
Vương Hạo đảo cặp mắt trắng dã, lại hỏi:
- Như vậy Mười Tầng Thiên đạo là cái gì a.
Hệ thống hồi đáp:
- Mười Tầng Thiên đạo là chỉ mười Thiên đạo gia cố bản thân.
- Mười Thiên đạo gia thân.
Vương Hạo nhịn cười không được, cái này có thể hành hạ Thiên đạo chơi.
- Đúng rồi.
Vương Hạo đột nhiên kịp phản ứng:
- Ta còn có một cái cực phẩm chuyển bàn đại trừu thưởng.
Một giây kế tiếp, trước mắt Vương Hạo xuất hiện một đại chuyển bàn, các loại thuộc tính bảo vật đều phô bày ra.
Âm Dương giới bút: Viết tên đối phương, có thể khiến cho người chết phục hoạt, người sống tử vong (chú thích: Dựa vào tu vi mà thao tác)
Thời Không thần thông: kết hợp thời gian cùng không gian.
Siêu cấp thăng cấp: Có thể đột phá vũ trụ hạn chế của công pháp, vật phẩm, thần thông... để thăng cấp.
Vũ Trụ Tinh Đồ: Trong đó bao gồm toàn bộ vũ trụ, có thể xác định địa điểm truyền tống tới bất kỳ chỗ nào trong vũ trụ (chú thích: Không quan tâm bất kỳ phong ấn nào)
Vĩnh minh tiên đăng: Có thể phá trừ hết thảy tâm ma thiên hạ.
Trường sinh bất tử quả: ăn vào hoàn toàn cáo biệt tử vong, vũ trụ hủy diệt người bất diệt.
.. . . .
- Ực ực...
Vương Hạo nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng chợt kích động, những thế này hắn đều mơ tưởng.
Hệ thống nhắc nhở:
- Túc Chủ có thể bắt đầu rút thưởng rồi chưa?
Vương Hạo lau nước bọt nơi khóe miệng, gật đầu nói:
- Bắt đầu cho ta rút thưởng.
Lúc này, Đại Luân bàn bắt đầu chuyển động, kim chỉ nam đổi qua trước mặt từng bảo vật, cuối cùng dừng lại tại...