Đường biên cảnh.
Áo Đa tinh.
Chiến hạm khổng lồ của Thiếu Soái Quân hạ xuống.
Thấy vậy, Nhân Tộc phía dưới không ngừng reo hò.
- Đó là Thiếu Soái Quân sao, không ngờ bọn họ đã mở rộng đến quy mô này rồi!
- Có hơn 60 chiếc chiến hạm Dũng Sĩ đấy, đúng là thực lực mạnh quá.
- Mắt ngươi mù hả? Trên đó không phải là Thiếu Soái Quân, là quân bộ vương bài của liên bang, còn có đội hộ vệ của Tổng Thống nữa.
- Không phải nói đại tư lệnh và Tổng Thống đi tìm Vương Hạo tính sổ sao? Sao lại trở lại cùng lúc?
- Ta nghe nói là đại tư lệnh và Tổng Thống tự đưa mình vào tay Vương Hạo đấy.
- Tình huống ra sao? Nói nhanh một chút.
- Ta nghe nói đại tư lệnh và Tổng Thống vừa xuống Thiếu Soái Tinh, đã bị Vương Hạo dùng dược tề Táng Thiên hạ gục.
- Dược tề Táng Thiên? Đồ chơi này có thể hạ gục được Võ Thánh sao?
- Nghe nói đó là sản phẩm mới mà Vương Hạo cải tiến, hiệu quả cực kỳ kinh người.
- Nói đến thiên phú, Vương Hạo đúng là có thiên phú hiếm thấy, nhưng mà độ gây chuyện cũng độc nhất vô nhị luôn.
- Còn không phải sao, chúng ta ở tiền tuyến bảo vệ quốc gia, hắn lại ở hậu phương làm loạn, hơn nữa còn không quan tâm đến hậu quả.
- Sợ cái rắm, nếu ta có bốn vị hiệu trưởng, công ty Thiên Hỏa, công hội Dược Tề làm chỗ dựa, ta cũng hung hăng càn quấy như vậy.
- Hazz, đúng là người với người có thể tức chết nhau!
...
Đúng lúc này, cửa khoang thuyền chiến hạm số 1 mở ra, ba người Vương Hạo, Vương Thiên Dật, Nhạc Viễn Quang sóng vai nhau đi xuống, cuối cùng là hai tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu.
- Hizz!
Ngay khi Vương Thiên Dật xuất hiện, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
- Đó là Vương Thiên Dật nguyên soái sao?
- Vậy mà hắn không chết! Còn khí tức này là quỷ gì? Võ Tôn sao?
- Sao Vương Hạo lại đi cùng nguyên soái Vương Thiên Dật vậy?
- Bọn họ là cha con, đương nhiên sẽ đi với nhau rồi.
- Cái gì? Cha con? Sao tính cách không hề giống nhau vậy?
- Mặc kệ hắn có giống hay không, dù sao huyết thống không thể đổi được.
- Ta cảm giác có chuyện lớn rồi, hình như không ai ngăn được Vương Hạo coi trời bằng vung nữa.
- Đúng vậy, bây giờ thần có đến cũng không ngăn được Vương Hạo gây chuyện nữa rồi.
- Ta còn nghe nói, Vương Thiên Dật muốn làm Tổng Thống, vì chuyện đó nên mới đến đây.
- Có lẽ vị trí Tổng Thống kia không thể giữ được nữa, dù sao Võ Tôn đại diện cho cái gì thì tất cả mọi người đều biết.
- Cũng chưa chắc, Vương Thiên Dật chỉ có một mình, những lão bất tử khác chưa chắc đã cho hắn làm xằng bậy.
- Một cái con em ngươi ấy, không thấy Nhạc Viễn Quang bên cạnh cũng đột phá Võ Tôn sao?
- Lần này có kịch hay để xem rồi...
...
Đúng lúc này, một tiếng kêu kích động không kiềm chế nổi vang lên.
- Quang ca!!
Nhạc Viễn Quang quay đầu nhìn lại, hắn thấy được mẹ của Nhạc Huyên, Vân Sơ Ngọc đang rưng rưng nước mắt chạy về phía hắn.
- Ngọc Ngọc!!
Nhạc Viễn Quang cực kỳ kích động, cả người lóe lên rồi biến mất tại chỗ, hắn chạy đến chỗ Vân Sơ Ngọc, dùng tay ôm bà xoay vài vòng trên không trung.
Lúc này, Nhạc Huyên cũng khóc lóc chạy đến, ôm hai người Nhạc Viễn Quang và Vân Sơ Ngọc.
- Ba ba, mẹ!
Vương Hạo sững sờ, không phải Nhạc Huyên đang ở Địa Cầu sao? Cô nàng này chạy đến tiền tuyến lúc nào vậy?
Vương Thiên Dật vỗ vỗ vai Vương Hạo, an ủi hắn.
- Không cần phải hâm mộ bọn họ, mẹ ngươi sắp trở về rồi, lúc đó thì một nhà ba người chúng ta có thể đoàn tụ.
- Thôi đi bố... Ai hâm mộ bọn họ.
Vương Hạo bĩu môi, lời nói ra chua lòe.
- Ta là một người không ai thương, không ai đau, với những người lớn không chịu trách nhiệm như mấy người, ta chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.
Vừa dứt lời, trong lòng Vương Thiên Dật không hiểu sao đau xót một trận, cảm giác áy náy xông thẳng lên đầu.
- Leng keng, chúc mừng ký chủ làm cho con trai Thiên Đạo áy náy, nhận đươnc 300 điểm giá trị số mệnh Thiên Đạo.
Hai mắt Vương Hạo tỏa sáng, hắn vội vàng nặn ra hai giọt nước mắt, mở miệng hát lên.
- Rau xanh, Hoàng Nha trong đấy, một hai tuổi không có mẹ. Mẹ ruột ơi, mẹ ruột ơi! Đi theo ba ba rất tốt, ba ba mất tích tám năm liền, mẹ ơi, mẹ ơi...
Hai vị tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu há hốc mồm, lão đại lại bắt đầu diễn rồi.
Người ta nhìn thấy ba ba thì cực kỳ vui mừng, nhưng lão đại thì đứng đây hát ca khúc thê thảm như thế, điều này làm cho trong lòng Nguyên Soái càng khó chịu hơn sao?
Vương Thiên Dật nghe tiếng hát, sự áy náy trong lòng càng thêm mãnh liệt, đứa nhỏ này là con hắn, nhưng hắn lại không làm tròn trách nhiệm của một người cha, đúng là làm người thất bại.
- Leng keng, chúc mừng ký chủ làm cho con trai Thiên Đạo áy náy thật sâu, nhận được 1000 điểm số mệnh Thiên Đạo.
Hai mắt Vương Hạo sáng rực lên, bạo kích, đây tuyệt đối là bạo kích, sau này đi trên đường phải cúi đầu nhìn mới được, nói không chừng ở ngã rẽ có bảo bối kinh thiên cũng nên.
Lúc này, hai người đại tư lệnh và Tổng Thống cũng bị Thiếu Soái Quân khiêng xuống khỏi chiến hạm, tất nhiên độc của bọn họ chưa được giải.
Mọi người thấy như vậy, tiếng bàn tán lại vang lên.
- Không thể nào, lại có thể hạ độc được cả Võ Thánh!
- Dược tề Táng Thiên của Vương Hạo phối chế, hiệu quả đúng là khủng khiếp thật.
- Vương Hạo là phó hội trưởng công hội Dược Tề đấy, nếu không có bản lĩnh thì sao leo lên được cái ghế đó.
- Phó hội trưởng thì không nói, nhưng các ngươi có chú ý hay không, vương bài quân và đội hộ vệ ở bên cạnh, nhưng vì sao bọn họ không đi lên bảo vệ tổng thống và đại tư lệnh chứ?
- Cái này ta biết, nghe nói là xem xong tám điều vinh, tám điều nhục, nên bỏ gian tà theo chính nghĩa đi theo Vương Hạo.
- Bỏ gian tà theo chính nghĩa? Người anh em, ngươi chắc chắn Vương Hạo là chính nghĩa sao?
- Thằng lừa đảo này mà là chính nghĩa, vậy thì ta sẽ là ánh mặt trơi chói chang vạn dặm.
- Mặc kệ Vương Hạo đại diện cho cái gì, ta cảm giác có chuyện lớn sắp xảy ra.
- Nói nhảm, cả vương bài quân và đội hộ vệ đều làm phản, mà Vương Thiên Dật muốn làm Tổng Thống, chắc chắn là có chuyện lớn rồi.
Lúc này, hội trưởng công hội dược tề, Thủy Dao nổi giận đùng đùng chạy đến, vừa thấy Vương Hạo đã răn dạy.
- Vương Hạo! Thằng nhóc nhà ngươi có làm cho người ta bớt lo chút được không hả? Chẳng lẽ không biết bây giờ là lúc tất cả Nhân Tộc phải đoàn kết, chung tay đối ngoại sao? Ngươi không nên làm những chuyện kia lúc này...
Vương Hạo vươn tay, cười hì hì nói.
- Lúc trước ta giúp các ngươi ngăn cản Dị Tộc tiến công, có ban thưởng gì đây?
- Thằng nhóc thúi, có nghe ta đang nói gì không hả?
Trong lòng Thủy Dao phát điên, đây là người đầu tiên dám nói chuyện với cô kiểu này.
- Được, được, chị Thủy Dao xinh đẹp, chị mà tức giận thì không đẹp nữa đâu.
Vương Hạo vẫn tí tởn cười đùa.
- Ta thua nhà ngươi mất!
Thủy Dao xoa xoa thái dương, cô cảm thấy rất đau đầu, sau đó ném một cái hộp cho Vương Hạo.
Vương Hạo mở ra xem, mười viên bảo thạch không gian được đặt ngay ngắn ở bên trong.
Bây giờ Thiếu Soái Quân đã sở hữu 60 chiếc chiến hạm đỉnh cấp, mà sau khi kiểm tra những chiến hạm đỉnh cấp mà hắn cướp được của quân bộ và phủ tổng thống, thì phát hiện ra có 20 chiếc chiến hạm có bảo thạch không gian, cộng thêm mười viên này nữa, hắn đã có 30 chiếc chiến hạm đỉnh cấp có bảo thạch không gian rồi.
Đồng thời, điều này cũng có nghĩa hắn có thể đi lừa đảo khắp vũ trụ, à không, có vốn liếng không đánh được cũng bỏ chạy được rồi.
---------------