Đường biên cảnh.
Áo Đa tinh.
Nhân Tộc dựng bộ chỉ huy tạm thời ở đây.
Mà trong một phòng họp, có bảy bị Võ Tôn bất tử đang họp.
Trong đó, Vương Hạo biết được ba người, đó là chủ tịch công ty Thiên Hỏa, Lão gia tử Thu Đông, đừng xem người này giống có bệnh mà khinh thường, dù sắp bước vào quan tài, nhưng nếu bạo phát thì chiến lực cũng đã đủ dọa chết người.
Nếu không, sao công ty Thiên Hỏa chỉ bằng vào một mình, mà có thể trở thành một trong năm thế lực lớn của liên bang Stars được chứ?
Thứ hai là hội trưởng công hội Dược Tề, Thủy Dao, mặc dù người phụ nữ này rất tươi ngon mọng nước, giống như tay trói gà không chặt, nhưng lúc cô giết người, tuyệt đối không thấy máu.
Thứ ba là Kiếm Thái Phong, ông lão này không xây dựng thế lực của mình, nhưng kiếm thuật của ông xuất thần nhập hóa, trong liên bang Stars, thậm chí là cả Nhân Tộc không ai dám xem thường.
Đồng thời, còn có hai vị có chút quan hệ với Vương Hạo, nhưng chưa từng gặp mặt nữa.
Đó là Hạ Đông Thăng, ông nội của Hạ Vi Vi, tính cách người này bá đạo hung hăng, là Nhân Tộc cao đẳng, phụ trách tìm kiếm người có thiên phú tốt trong liên bang Stars, sau đó đưa đến chỗ Nhân Tộc cao đẳng học tập, trong liên bang Stars không ai dám tìm ông gây chuyện, mà Vương Hạo là một trong những người trúng tuyển ở chỗ ông.
Thứ hai là Trần lão, ông là sư phụ của Nhạc Huyên, Nhạc Viễn Quang, là một mạo hiểm giả, có địa vị rất lớn trong công hội mạo hiểm giả.
Còn có hai vị nữa, Vương Hạo không biết bọn họ, mà bọn họ nhiều ít gì cũng có quan hệ với quân bộ và Phủ Tổng Thống.
Một vị gọi là Tôn Chu, lúc còn bé hắn là hộ vệ của Quan gia, nên có chút tình nghĩa chủ tớ với Quan Gia.
Một vị là Lý Giai, hắn không khác Tôn Chu là mấy, cũng là hộ vệ của phủ Tổng Thống.
Nhưng mà sau khi hai người đột phá Võ Tôn, cực kỳ không muốn nhắc đến khoảng thời gian làm hộ vệ kia.
Mà Quan gia và Phủ Tổng Thống cũng rất tức thời, không dám nói thêm cái gì, mỗi lần gặp nhau đều cung kính với bọn họ, cho bọn họ mặt mũi.
Điều này làm cho cả hai có chút thiên vị Quan Gia và Phủ Tổng Thống, chỉ cần có thể tranh thủ lợi ích cho Quân Bộ và Phủ Tổng Thống, bọn họ sẽ cố gắng mà làm.
Mà lần này bảy người bọn họ tụ họp với nhau, chính là thương lượng chuyện Vương Hạo quấy phá hậu phương, còn chuyện Vương Thiên Dật muốn làm Tổng Thống.
- Các vị, mọi người thấy thế nào về chuyện Vương Hạo gây chuyện khắp nơi?
Hạ Đồng Thăng vuốt chòm râu cười rộ lên, hắn cực kỳ thích người có tính tình coi trời bằng vung như Vương Hạo, hắn cho rằng hung hăng càn quấy mới là tính cách một người đàn ông nên có.
Đồng thời, hắn chờ không nổi muốn đưa Vương Hạo đến chỗ Nhân Tộc cao đẳng, cho hắn thỏa thích biểu hiện ra thiên phú của mình.
Lý Giai cau mày nói.
- Vương Hạo giật dây Vương Thiên Dật làm tổng thống, điều này đã phạm vào tối kỵ rồi.
Tôn Chu gật đầu nói.
- Hôm nay Nhân Tộc chúng ta phải đồng lòng đối ngoại, nhưng Vương Hạo lại kéo chân sau, nếu không nghiêm trị, chắc chắn những thế lực khác sẽ không phục, đến lúc đó nội bộ lục đục, không tốt chút nào.
Trần lão vuốt chòm râu, nghiêm mặt nói.
- Ta ủng hộ bọn họ, Vương Hạo rất thích gây chuyện, nhưng không thèm để ý đến hậu quả, lần này chỉ cần quý tộc làm loạn, vậy thì chúng ta rất bị động.
- Ta thấy thằng nhóc Vương Hạo không hề làm sai, các ngươi cũng thấy rồi đấy, những năm này quý tộc đúng là vô lý không tưởng nổi.
Kiếm Thái Phong hừ lạnh một tiếng rồi nói.
- Khụ khụ...
Thu Đông ho khan một tiếng rồi nói.
- Mặc dù Thu Gia cũng là quý tộc, nhưng ngươi không thể gộp chúng ta với những quý tộc khác mà nói được, chúng ta là người vô tội.
- Lão già nhà ngươi, còn không biết xấu hổ mà nói mình vô tội?
Sáu Võ Tôn khác quăng ánh mắt khinh bỉ đến, nhìn Thu Đông giống như phát hiện ra một đại lục mới vậy.
Mặc dù quý tộc đủ đen tối, nhưng đen không bằng lão Thu Đông này đâu.
Ông già này ỷ vào mình là một trong bảy Võ Tôn của liên bang Stars, trực tiếp chiếm thị trường vũ khí của liên bang.
Một khi hai quân bộ muốn mua vũ khí, đều phải nhìn sắc mặt của lão Thu Đông này, đúng là tức đến sôi máu mà không dám nói gì.
Cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể thiết kế hãm hại Thu Lôi, mong Thu Lôi bị giam ở liên bang Diệu Thiên cả đời, vậy thì sau khi Thu Đông chết đi, Quân Bộ mới có thể lấy lại được thị trường vũ khí.
Bây giờ cái loại người lòng dạ hiểm độc này, lại nói mình không giống với những quý tộc khác, có buồn cười không chứ?
- Được rồi, đừng làm loạn nữa.
Thủy Dao cực kỳ bất đắc dĩ.
- Chuyện trừng phạt Vương Hạo thì các ngươi đừng mơ nữa, mẹ hắn sắp quay về đấy, đến lúc đó Vương Hạo thêm mắm thêm muối kể khổ, làm cho mẹ hắn không vui, chúng ta đều ăn không nổi đâu.
- Vị kia quay về?
Sáu người ở đây hít vào một ngụm khí lạnh, nếu vị kia quay về thật, cho bọn họ mười lá gan cũng không dám đi tìm Vương Hạo.
Nói lại, với cá tính của Vương Hạo, nếu trừng phạt hắn, không biết hắn sẽ làm gì để trả thù bọn họ luôn, nói chi hắn còn có một bà mẹ cường đại như vậy.
- Không trừng phạt Vương Hạo, vậy chúng ta ăn nói thế nào với Quý Tộc bên kia.
Lý Giai cau mày nói.
- Theo ta, cứ theo ý của thằng nhóc Vương Hạo kia, cho cha hắn làm Tổng Thống.
Hạ Đông Thăng cười nói, trong lòng thì nghĩ, con trai của Tổng Thống rất xứng với cháu gái mình, môn đăng hộ đối đấy.
Tôn Chu lắc đầu.
- Không thể bỏ mặc quý tộc được, nếu bọn họ làm loạn trước khi đến tiền tuyến, vậy thì phiền phức lớn.
Thủy Dao thở dài.
- Tình hình bây giờ đã đủ loạn rồi, năm đó Vương Thiên Dật đấu với quý tộc, cuối cùng bị người ta hãm hại đi vào Thiên Ma Tinh, hôm nay hắn và Nhạc Viễn Quang đã là Võ Tôn trở về, các ngươi nói hắn sẽ không làm ra chuyện gì sao?
- Đứa nhỏ Thiên Dật là người lấy đại cục làm trọng, tin rằng chỉ cần nói chuyện với nó, nó sẽ không làm xằng bậy đâu.
- Vương Thiên Dật lấy đại cục làm trọng, nhưng có kẻ sợ thiên hạ không loạn như Vương Hạo ở bên đó, không biết kết quả thế nào đâu.
Kiếm Thái Phong vuốt chòm râu cười nói.
- Lão phu còn nhận được tin tức, Vương Hạo lấy được năm chiếc mẫu hạm sử thi chưa hoàn thành từ chỗ Dị Tộc, chỉ cần nó được chế tạo xong thì có thể đánh với mười Võ Thánh, nên có lẽ bây giờ Vương Thiên Dật đã bị Vương Hạo cho lọt hố rồi, xem vị trí Tổng Thống kia là của mình rồi.
- Hơn mười Võ Thánh?
Hai mắt mọi người ở đây đều tỏa sáng, nếu có được loại vũ khí lợi hại như vậy, thì có thể hoàn toàn thay thế địa vị quý tộc, đúng là không cần lo đến cảm giác của bọn quý tộc kia nữa.
- Thật ra chúng ta cũng cần quan tâm đến quý tộc một chút.
Thu Đông mở miệng nói.
- Quan tâm thế nào?
Trần lão tò mò hỏi.
Thu Đông nghĩ lại.
- Ý ta là dùng đại tư lệnh và Tổng Thống để giết gà dọa khỉ, sau đó nhân dịp làm suy yếu một số quyền lực của quý tộc, cho Vương Thiên Dật làm Tổng Thống, nếu có kẻ dám đứng ra, chúng ta cưỡng ép không chế, ta không tin còn có kẻ dám đứng ra quấy rối, vậy thì quý tộc sẽ không làm loạn được, Vương Hạo cũng yên tâm lớn lên, tất cả mọi người đều vui vẻ.
- Ta cảm thấy không được!
Lý Giai lắc đầu.
- Địa vị của Tổng Thống cực kỳ quan trọng, sao có thể giết gà dọa khỉ được chứ.
- Địa vị của đại tư lệnh cũng rất cao, các ngươi không phải đang giết gà, mà là giết khỉ luôn đấy!
Tôn Chu khinh bỉ, sao hắn không nhìn ra được chứ, lão già Thu Đông này là đang nhân cơ hội trả thù chuyện Thu Lôi lúc trước.
- Ta thấy được, hi sinh hai Võ Thánh, đổi hai Võ Tôn, không lỗ.
Kiếm Thái Phong giơ tay.
- Ta thấy được, hi sinh hai người để ổn định đại cục.
Trần lão cũng giơ tay đồng ý.
- Ta nghe nói thằng nhóc Vương Hạo đã thu phục được Vương Bài quân và đội Hộ vể, nên đại tư lệnh và Tổng Thống chỉ còn mỗi hai người, không có giá trị gì nữa, có thể hi sinh được.
Hạ Đông Thăng cũng giơ tay đồng ý.
- Ta cũng đồng ý!
Thủy Dao giơ tay lên, trong lòng phục sát đất với vị tổ tông Vương Hạo này rồi, mỗi lần hắn kiếm chuyện, đều có người chịu chùi đít giúp hắn, đúng là vận may bạo phát...
--------------------