Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 205: Chương 205: Rốt cuộc người nào rảnh rổi đến mức tức - dái- thế này




- Lăng Tiêu đại ca, anh không phải là coi trọng cháu gái của Quách Vân Tử rồi chứ! ?

Nhạc Huyên không nhịn được hỏi, vừa rồi lúc Vương Hạo và Quách Vân Tử quyết đấu, cô liền phát hiện ánh mắt của Lăng Tiêu nhìn chằm chằm vào cái cô gái nhỏ tên gọi là Đoá Đóa kia.

Lăng Tiêu đỏ mặt gật gật đầu, hắn phát giác cô bé Đoá Đóa vô cùng biết điều, đáng yêu, là loại hình hắn thích.

- Nếu sư huynh thích, vậy sư đệ nhất định để cho huynh có được mối tình một đêm.

Vương Hạo vỗ ngực bảo đảm.

Nhạc Huyên, Hạ Vi Vi cùng đưa ánh mắt khi dễ nhìn Vương Hạo, quả nhiên là một nam nhân cặn bã đùa bỡn tình cảm nữ nhân.

Lăng Tiêu lắc lắc đầu:

- Tôi không phải muốn vui đùa cùng Đoá Đóa cô nương một chút, mà là muốn cùng cô ta yêu thương lâu dài, nếu như thích hợp, tôi sẽ cưới cô ta.

- Lăng Tiêu đại ca, anh không có bệnh gì chứ! ?

Hạ Vi Vi giật mình nhìn Lăng Tiêu:

- Không nên quên, chúng ta là người của Tinh Tế liên bang, cô ta là người của Diệu Thiên liên bang. Cái này căn bản không có khả năng.

- Lăng Tiêu đại ca, tôi khuyên anh hay là suy tính lại một chút.

Nhạc Huyên luôn miệng khuyên nhủ.

- Nếu quả như thật thích hợp, mà cô ấy yêu tôi, vậy tôi nhất định sẽ phụ trách.

Lăng Tiêu gương mặt nghiêm túc.

Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên hai cô mắt đầy điểm sáng nhỏ, đây mới thật sự là nam nhân có đảm đương.

Vương Hạo lườm Lăng Tiêu một cái, thầm nghĩ, cái thằng quỷ này làm người rất chính phái, không biết có tính toán là anh hùng, chánh nhân quân tử hay không! ? Chơi hắn một vố không biết có thể có được điểm Phản diện hay không! ?

- Sư huynh yên tâm, làm sư đệ thì nhất định ủng hộ huynh. . . Chúng ta bây giờ liền trở về thương lượng kỹ một chút, cần phải như thế nào mới có thể theo đuổi được Đoá Đóa cô nương. . .

Vương Hạo và Lăng Tiêu hai người kề vai sát cánh rời đi.

Lăng Tiêu bị cảm động không còn biết trời trăng gì nữa, tuy rằng Vương Hạo làm người có chút lưu manh, nhưng khi mình gặp vấn đề phiền toái, bất kể là đúng, hay là sai, hắn đều có thể lựa chọn ủng hộ mình, thật là hảo huynh đệ.

Nhạc Huyên, Hạ Vi Vi hai cô nhìn nhau, trong lòng có loại dự cảm xấu, Vương Hạo cái tên hàng này sẽ không rỗi rãnh nhàm chán tới mức không chuyện gì làm, sở dĩ tính toán lừa trị người ta một vố để vui đùa một chút chứ! ?

...

Trang viên của Diệp Thanh.

Diệp Thanh dùng gương mặt sùng bái nhìn Nhạc Huyên, từ khi vị Ngọc diện Tiểu Phi long này phô bày tuyệt kỹ tán gái của hắn, hắn rốt cuộc hiểu rõ cái gì gọi là mặt người dạ thú.

Tuy rằng nảy sinh điều bất ngờ từ Quách Vân Tử ấy, khiến cho Nhạc Huyên không có “đóng gói” mang Triệu Y Linh về nhà qua đêm, nhưng thần tình của Triệu Y Linh không thể nghi ngờ gì chứng tỏ hết thảy.

Nhạc Huyên bị Diệp Thanh nhìn đến mức sợ hãi trong lòng, cái tên hàng này không phải là muốn trứ chém đầu gà, đốt giấy vàng, kết bái cùng với cô chứ! ?

- Diệp thiếu, việc lớn không tốt rồi!

Đột nhiên, phía ngoài xa xa có một trận thanh âm hô to, ngay sau đó một nam nhân áo đen vọt vào.

- Chuyện gì, vội vội vàng vàng?

Diệp Thanh cau mày hỏi.

- Diệp thiếu, tên Đỗ Phong kia đều đánh tất cả các huynh đệ thành bị thương nặng, hiện tại các huynh đệ đều đi vào bệnh viện rồi.

Hắc y nhân căng thẳng nói.

- Cái gì! !

Diệp Thanh trên mặt vụt lên sự tức giận:

- Đỗ Phong này không ngờ lại dám đánh người của lão tử.

Vừa dứt lời, Diệp Thanh mở ra Vòng Tay Trí Năng, hình như là đang gọi người, sau đó dẫn theo một đám tay sai lớn nhanh chóng rời đi.

Hạ Vi Vi lôi kéo Vương Hạo, hỏi:

- Có phải là anh giở trò quỷ hay không! ?

Vương Hạo gương mặt vô tội:

- Chuyện này không liên quan đến anh, anh chỉ là khiến cho Tiền Vạn Dương đi tìm xem những thứ Thiên Hậu kia ngụ ở nơi đâu, sau đó nói cho Diệp Thanh biết, sau đó bọn họ tại sao bạo phát xung đột, ai mà biết chứ! ? Có lẽ là rỗi rãnh đến mức đau dái rồi mới làm thế!

Mọi người đua nhau nhìn Vương Hạo bằng một ánh mắt khi dễ, rốt cuộc là người nào rảnh rối đến mức tức “dái” thế này, trong lòng cậu không có chút áp bức nào sao a!

Những thứ Thiên Hậu kia có thể nói là Đỗ Phong phí tâm phí sức thổi phồng lên để làm cây kiếm tiền. Mỗi một người đều tương đương với một máy in tiền mặt, hiện tại cậu dẫn sói qua nhà, Đỗ Phong này nếu không nổi giận đó mới gọi là chuyện kỳ quái.

- Vương Hạo, cậu chọn lựa khơi gợi lên sự tranh đấu của hai người này, rốt cuộc muốn làm gì! ? Sẽ không thật sự chỉ là để xem trò vui thôi! ?

Nhạc Huyên tò mò hỏi.

- Xem trò vui có chút, kiếm tiền cũng có chút, cứu người cũng có chút. . .

Vương Hạo nắm chặt lấy ngón tay đếm đếm.

Thấy một màn này, mọi người hoàn toàn quỳ lạy Vương Hạo rồi, việc cướp ngục phòng vốn là chuyện rất nghiêm trọng có biết hay không!

Nhưng khi đến trong tay Vương Hạo, không chỉ được chơi, còn được kiếm tiền, huống chi chơi cho hai vị đại thiếu gia đời hai chạy vòng vòng, để cho hắn có thể xem vở kịch này nhằm giải buồn một chút ở lúc rỗi rãnh.

Thủ đoạn như vậy, thật là không có người nào!

- Vương Hạo, Diệp Thanh không phải đã bị cậu xử qua rồi hay sao? Cậu còn định kiếm từ ai nữa vậy! ?

Lý Vân Dương liếc mắt cơ giáp to lớn dừng sát ở trong trang viên, trong lòng suy tính nếu như Vương Hạo thật sự có thể đưa nó về, như vậy khi về tới Tinh Tế liên bang, hắn nhất định phải hồi báo chuyện này với phía quân bộ.

Chỉ cần nghiên cứu triệt để kết cấu bên trong của bộ cơ giáp này, liền có thể tìm ra nhược điểm của nó, cái này cũng có nghĩa là chiến sĩ cơ giáp của Diệu Thiên Liên Bang biến thành thứ bỏ đi.

- Thật là một tên ngớ ngẩn.

Vương Hạo khinh bỉ nhìn Lý Vân Dương một cái:

- Diệp Thanh là bị bóc lột qua rồi, Đỗ Phong còn không có bị lột. Chẳng qua là cũng đúng, với loại người như cậu có chỉ số thông minh chỉ bằng súc sinh chỉ biết làm loạn, đoán chừng sẽ không nghĩ tới loại chuyện như vậy.

- Anh. . .

Lý Vân Dương tức mình đến mức lửa giận dâng trào.

- Vương Hạo, anh nói ít đi một câu đi, hiện tại mọi người dù sao là đang hợp tác.

Nhạc Huyên ra mặt điều giải.

- Hợp tác! ?

Vương Hạo mỉa mai cười một tiếng:

- Loại phế vật này có tư cách gì hợp tác cùng tôi! ? Cô nhìn xem hắn có thể giúp đỡ một chút gì sao! ?

- Hừ. . .

Lý Vân Dương hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

- Vương Hạo, anh có chút quá lửa rồi.

Hạ Vi Vi trừng Vương Hạo một cái.

- Tôi cảm thấy sư đệ không có quá lửa chút nào.

Lăng Tiêu lên tiếng nói:

- Mấy ngày nay tôi phát hiện Lý Vân Dương một mực quan sát cự hình cơ giáp trong trang viên. Tôi nhớ hắn là đang làm một số ghi chép, với tình huống như vậy xem ra, chỉ cần sư đệ mang cự hình cơ giáp về, quân bộ nhất định sẽ tìm đến cửa.

- Không thể nào chứ!

Nhạc Huyên và Hạ Vi Vi sắc mặt có chút không tốt. Tuy rằng Vương Hạo chưa bao giờ có vẻ tiết tháo, nhưng hắn vẫn có thể bảo đảm an toàn cho các cô, thậm chí có thể thoải mái hoàn thành nhiệm vụ do Thu Linh Hàn giao cho, có được những thứ phần thưởng trân quý kia.

Mà cái giá phải trả chỉ cần các cô đóng vai thành hạng người Ất giáp gì đó thoáng qua đường, những cái khác căn bản không có bất kỳ yêu cầu gì, cũng không có bất kỳ hạn chế gì.

Thậm chí có thể nói thẳng, các cô chính là đến Diệu Thiên Liên bang để lữ hành, hơn nữa sau khi lữ hành về, còn có thể nhận được phần thưởng trân quý, thử hỏi loại chuyện tốt này đi tìm nơi nào được chứ?

Tuy rằng các cô cũng hâm mộ bản lãnh kiếm tiền của Vương Hạo, nhưng đó là Vương Hạo bằng sự vô sỉ của bản thân mình mà kiếm được, đây là điều mà hâm mộ cũng không được.

Hiện tại Lý Vân Dương đánh chú ý vào cự hình cơ giáp này, cái này đích xác là rất thất đức.

Hơn nữa với quan hệ của Vương Hạo với Học viện Hoàng gia, cùng với quân bộ, muốn Vương Hạo giao cự hình cơ giáp cho quân bộ, đây không thể nghi ngờ là người si đang nói mộng.

- Sư đệ, nếu như không được, cậu đem giao cự hình cơ giáp cho phủ Tổng thống là được rồi, cha tôi nhất định sẽ ra mặt giúp cậu chu toàn.

Lăng Tiêu nói.

- Phủ Tổng thống! ?

Đầu mày của Vương Hạo trong nháy mắt nhíu lại:

- Ý của anh là ba của anh làm ở tại phủ Tổng thống! ?

Lăng Tiêu gật gật đầu, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, cha của hắn ở tại phủ Tổng thống có cái gì không đúng sao! ?

Vương Hạo đưa ngón tay ra, tử tế đếm:

- Nếu như sư huynh anh đại biểu cho phủ Tổng thống, Tuyết Thiên Cầm đại biểu cho công ty Thiên Hỏa, Lý Vân Dương đại biểu cho quân bộ, mà tôi đại biểu cho Công hội Dược phẩm, như vậy trong hai người Hạ Vi Vi, Nhạc Huyên phải có một người đại biểu cho Công hội Mạo hiểm mới đúng. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.