Thiếu Soái tinh.
Năm chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit] xông lên trời hướng về tinh không đen xì.
Trên mặt đất lưu lại các lão binh, trên mặt tuy rằng rất là bình thản, nhưng trong lòng một mực cầu nguyện, hy vọng những chiến hữu này có thể giúp bọn họ cứu ra người nhà của mình.
Đồng thời, cũng có rất nhiều lão binh đem chuyện mới vừa xảy ra, gửi đi cho đại tư lệnh Quan Tân Hùng ở phía xa đường biên giới.
Lúc này, trong Chiến hạm Dũng Khí [Spirit].
Tiểu Bạch đang tò mò nhìn cái bản nón trụ mini bằng sắt trong tay Vương Hạo. Nó thấy nón trụ sắt này trên có hai cái lỗ, chỗ còn lại khác có rất nhiều ngọn đèn nhỏ đủ mọi màu sắc, vô cùng “khoa học viễn tưởng“.
Vương Hạo chụp bắt hai lỗ tai của Tiểu Bạch, xuyên qua hai cái lỗ trên mũ giáp, đội Thiết đầu khôi lên trên cái đầu nhỏ bé của Tiểu Bạch.
- Đây là đầu khôi não cảm ứng không chế từ xa, sau này ngươi có thể khống chế cơ giáp từ xa rồi.
Vương Hạo hài lòng gật gật đầu, “sử thượng đệ nhất cơ giáp siêu chiến thỏ” cuối cùng bị hắn tạo ra rồi vậy.
Tiểu Bạch lộ gương mặt chề nhún:
- Thỏ cục cưng ta có thể nói là sống động thỏ đầy tình cảm của giới thời trang, làm sao có thể đội cái loại mũ giáp không có hàng hiệu gì hết này! ?
Vương Hạo nhìn Tiểu Bạch bằng một ánh mắt khi dễ, con thỏ này bây giờ càng ngày càng không biết xấu hổ.
Rõ ràng là cả ngày không mặc quần áo, còn bày đặt thỏ sống động thỏ tình cảm của giới thời trang, lúc này chẳng lẽ định nghĩa mới nhất chính là không mặc quần áo?
Đồng thời, Vương Hạo cũng cảm giác cần phải giáo dục lại Tiểu Bạch cho kỹ mới được, không thể để cho nó tối ngày lui tới cùng những thứ người không đứng đắn đó, đặc biệt nhất là đám nữ lưu manh Hạ Vi Vi kia, xem mấy con nhỏ đó làm hư thỏ nhà hắn như thế nào rồi này?
. .
Đường biên giới.
Phòng làm việc của Đại tư lệnh.
Quan Tân Hùng tức mình đến mức nổi giận vỗ bàn:
- Đám phế vật này, phía sau lưng có 99 vạn đại quân, kết quả bị Vương Hạo trừng mắt một cái liền ngoan ngoãn giao ra binh quyền, con mẹ nó vậy coi như là con heo cũng mạnh hơn so sánh với bọn chúng nữa!
Người phía dưới ngay cả thở mạnh cũng không dám. Bọn họ cũng không nghĩ tới, đám hoàn khố tử đệ này lại phế đến loại trình độ này.
Nói thật, lúc bọn họ nghe được tin tức này, hoàn toàn không thể tin vào tai của mình.
Vậy coi như là đi theo phía sau 99 vạn con heo, cũng là phấn khích mười phần, dám bẻ tay xoay đít cùng Vương Hạo, căn bản không cần sợ hắn.
Nhưng kết quả lại là, phía sau có 99 vạn lão binh vương bài quân giải ngũ đi theo, còn bị Vương Hạo hù dọa phải ngoan ngoãn giao ra binh quyền. Loại phế vật này bọn họ bày tỏ thành tâm chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe qua.
- Đại tư lệnh, chúng ta làm sao bây giờ! ?
Có người hỏi.
Quan Tân Hùng ngẫm nghĩ, lạnh lùng nói:
- Quân quyền là do bọn Quan Thế chủ động giao cho Vương Hạo, chúng ta nói cái gì nữa cũng không có lý, hiện tại chúng ta chỉ có thể triệu hồi những lão binh kia trở lại thôi.
- Ai. . .
Mọi người không biết làm sao đành thở dài, lão binh tốt có thể gọi trở về, nhưng những trang bị kia nhất định là đừng nghĩ tới.
Mà đã có trang bị là có thể chiêu mộ tân binh, với quan hệ giữa bốn vị hiệu trưởng và Vương Hạo, muốn chiêu mộ trăm vạn đại quân cũng chỉ là sự tình vài phút.
Chỉ có điều chiến lực của chi quân đoàn này khẳng định không bằng vương bài quân, nhưng đối phó với đám dị tộc kia hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí so sánh với Quân bộ bọn họ mới xây dựng quân đoàn thứ sáu còn có chiến lực mạnh hơn rất nhiều.
Có người thận trọng nói:
- Đại tư lệnh, chúng ta muốn triệu hồi nhóm lão binh kia, nhất định phải cứu ra người nhà của bọn họ trước, ngài xem chúng ta có nên xuất binh hay không! ?
Quan Tân Hùng hừ lạnh một tiếng:
- Chúng ta bây giờ bị Ám Tinh linh kéo lại, ngay cả một binh một tốt cũng đều không phái ra được, lấy cái gì đi cứu! ? Nếu như ta có binh, bản tư lệnh sao lại gây dựng quân đoàn thứ sáu đi chống cự dị tộc như thế? !
- Vậy những lão binh này làm sao để triệu hồi! ?
Có người hỏi.
Quan Tân Hùng ngẫm nghĩ, thở dài nói:
- Trước hết để cho Vương Hạo cứu người trở về rồi hẵng nói, bản tư lệnh cũng không tin, những lão binh kia sẽ một mực nghe theo mệnh lệnh của hắn.
Mọi người gật gật đầu, cảm giác Quan Tân Hùng nói rất có lý.
Hiện tại hơn phân nửa lão binh là bởi vì người nhà mới sẽ đồng ý nghe lệnh Vương Hạo, mà khi người đã được cứu trở về rồi, những lão binh này căn bản sẽ không để ý đến hắn nữa.
Dù sao những lão binh này đi theo Quan Tân Hùng vào sinh ra tử mấy chục năm, tuyệt đối sẽ không hợp tác một lần với Vương Hạo rồi tập trung tinh thần về dưới trướng của hắn, đây căn bản không thực tế.
Chỉ có điều Quân bộ bị Tổ chức khủng bố DY cướp đi 6 chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit], đoán chừng cũng sẽ rơi vào trong tay Vương Hạo rồi vậy.
Vốn bọn họ cũng muốn thu hồi 6 chiếc Thuyền.Dũng Khí [Spirit], nhưng đâu ngờ đến rằng, vừa kéo tới lúc Ám Tinh linh tộc xâm lấn, căn bản không có thời gian cho bọn họ phái binh đi thu, kết quả toàn bộ đều lợi cho Vương Hạo, ngẫm lại cũng làm cho người không cam lòng a!
Quan Tân Hùng lạnh lùng nói:
- Còn nữa, lần này Tổ chức khủng bố DY có thể nhanh chóng tìm ra nhà của lão binh, đồng thời bắt cóc người nhà của lão binh như vậy, nhất định có người để lộ cơ mật. Tìm người này cho ta, bản tư lệnh phải xử phạt hắn ở mức cao nhất theo pháp luật.
Mọi người tại đây có chút lúng túng nói:
- Đại tư lệnh chúng tôi đã điều tra qua, về tin tức của lão binh bị tiết lộ, là do công ty Thiên Hỏa, công hội Dược phẩm, và bốn vị hiệu trưởng cung cấp tin tức.
Quan Tân Hùng tức mình đến mức nổi giận vỗ bàn:
- Những tên chết tiệt khốn kiếp này, bản tư lệnh không giởn chơi cùng các người.
Mọi người cúi đầu không dám thở mạnh một cái nào, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ, ngươi chỉ cho người ta một cái đầu hàm Nguyên soái, lại không cho người ta binh quyền, người ta nếu có thể để cho ngươi dễ chịu thì đó mới gọi là chuyện lạ.
Huống chi, phía sau lưng Vương Hạo còn có nhiều núi dựa cường đại như vậy, làm sao có thể nhìn con cháu mình ăn loại ngậm bồ hòn làm ngọt như vầy?
- Đại tư lệnh, chúng ta có cần đi tìm Thất ma hay không, cho Thất ma thả người! ?
Có người đề nghị.
Quan Tân Hùng mặt lạnh:
- Thất ma luôn luôn không hợp nhãn cùng bản tư lệnh, hiện tại người của hắn lại ở tiền tuyến, là chủ lực đối kháng Ám Tinh linh tộc, ngươi cảm thấy hắn sẽ nễ mặt mặt mũi của bản tư lệnh này sao! ?
Mọi người thở dài, toàn bộ đều cảm giác không xong.
. .
Dạ Tội tinh.
Một viên tinh cầu cấp bốn.
Nơi này là nơi ác nhân của Tinh Tế Liên bang tụ tập, phía trên có một cái trung tâm giao dịch chợ đen cự đại, bên trong có thể mua được bất cứ vật gì.
Bất kể là phi thuyền vũ trụ, hay là các loại súng đạn cấm chỉ bán ra, hoặc là mua hung phạm giết người. . . Nơi này đều cung cấp, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là có tiền mới được.
Mà là lão đại hắc đạo của Tinh Tế Liên bang, hết thảy nơi này tự nhiên cũng bị Tổ chức khủng bố DY khống chế, là nguồn kinh tế chủ yếu của Tổ chức khủng bố DY.
Đồng thời, nơi này cũng là đại bản doanh của Tổ chức khủng bố DY. Những người nhà của lão binh kia bị giam giữ ở chỗ này, trong đó 6 chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit] cũng dừng sát ở nơi này.
Đồng thời trên Dạ Tội tinh, phần tử võ trang khủng bố có nhân số đạt đến 1 ngàn vạn, thế nhưng sức chiến đấu phổ biến rất cặn bã, vũ khí trong tay cũng là đủ loại.
Dù sao tổng kết một câu, đây là một cánh quân tạp bài, so cùng vương bài quân hoàn toàn không nằm trên cùng một thứ nguyên.
Lúc này, ở bên trong thái không ngoài Dạ Tội tinh, có năm chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit] khổng lồ trôi bay lở lửng tại chỗ ấy.
Vương Hạo ngồi ở bên trong một chiếc Chiến hạm Dũng Khí [Spirit], xem đoạn phim truyền về, chỉ thấy trên mặt đất tất cả người đều vạm vỡ có tướng mạo hung hãn, trên người ẩn chứa sát khí đáng sợ.
Không cần nhìn kỹ, đã biết bọn người này đã dính ít nhiều máu tươi của sinh linh.
- Thất ma, cái này cũng không nên trách ta, lúc trước chúng ta nói xong rồi, ngươi giúp ta thượng vị, ta mới cho ngươi tin tức, hiện tại ta muốn đạp lên ngươi để thượng vị, về phần sau này ngươi có còn muốn hợp tác hay không, vậy sẽ là sự tình của ngươi.
Vương Hạo lẩm bẩm cười nói. . .