Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 153: Chương 153: Sủng Vật Dược Tề




Trên một hành tinh trong vũ trụ.

Hi Dung Hiên quỳ dưới đất, toàn thân run rẩy, trước mặt gã chính là thủ lĩnh Thất Ma của tổ chức khủng bố DY.

- Vì cậu cướp Không Gian Bảo Thạch, nên mới khiến nhiệm vụ thất bại.

Thất Ma từ tốn nói.

- Là, là...

Trán Hi Dung Hiên toát ra mồ hôi.

Lúc này, một ông lão bước vào, cung kính nói:

- Ma Chủ! Mặc dù Hi Dung Hiên phá hư quy củ, nhưng cậu ta lại mang về hai tin tức quan trọng.

Ngay sau đó, ông lão nói với Thất Ma, chuyện Vương Hạo điều chế thuốc giải và động vật mới.

- Vương Hạo!

Lông mày Thất Ma nhăn lại. Ông hồi tưởng lại, thời gian ông nhìn thấy Vương Hạo trên Hành tinh Thiên Minh. Mặc dù ông không biết Vương Hạo. Nhưng khuôn mặt và hình dáng của Vương Hạo rất giống Vương Thiên Dật.

Hơn nữa, Vương Hạo còn gọi Vũ Thiên Luân là sư tổ, không cần nghĩ cũng biết. Vương Hạo là con trai của Vương Thiên Dật.

Ông lão hỏi:

- Ma Chủ!

- Bây giờ, chúng ta có nên bắt Vương Hạo hay không?

- Dù sao thuốc giải rất quan trọng.

- Trong tay Vương Hạo có Không Gian Bảo Thạch. Tôi cũng không biết nó chạy đi chỗ nào.

Thất Ma thở dài. Ông đánh nhau với Vũ Thiên Luân xong, bèn đi tìm Vương Hạo, thì đã không thấy bóng dáng.

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là thành viên của tổ chức khủng bố DY không nhiều, nên bây giờ vẫn chưa tìm được vị trí của Vương Hạo.

- Ma chủ! Chúng ta có thể ôm cây đợi thỏ.

Hi Dung Hiên vội vã nói:

- Vương Hạo là sinh viên của Cơ Sở 11 Đại học Thiên Bắc. Mặc kệ hắn chạy đi đâu, thì nhất định cũng trở về Cơ Sở 11.

Thất Ma gật đầu:

- Nói có lý!

Ông lão thận trọng nói:

- Ma Chủ! Hi Dung Hiên là một nhân tài. Tôi cảm thấy có thế tha cho cậu ta một mạng.

Thất Ma nhìn Hi Dung Hiên một chút, rồi từ tốn nói:

- Có phải nhân tài hay không, thì trước tiên cũng phải làm được vài chuyện.

Hi Dung Hiên vui mừng, vội vàng nói:

- Ma Chủ! Tôi tuyển được một sinh viên Đại học Vũ Nam. Cậu ta tên là Lâm Thính Bạch, thân phận không thể lộ ra ánh sáng. Tôi định cho cậu ta làm nội ứng, bắt sinh viên Đại học Vũ Nam, sau đó bức bách các sinh viên đó gia nhập tổ chức.

- Chuyện này trước đây cũng có người làm rồi. Nhưng đáng tiếc, Đại học Vũ Nam cũng không phải ăn chay. Sinh viên nội ứng bị bắt rất nhanh.

Thất Ma khẽ nói:

- Chẳng qua đã có người xin tha cho cậu. Nên tôi cho cậu thời gian một năm, xem cậu lôi kéo được bao nhiêu sinh viên vào tổ chức.

- Cảm ơn Ma Chủ!

- Cảm ơn lão đại!

Hi Dung Hiên dập đầu liên tục, sau đó lui xuống.

Thất Ma khoát tay nói.

- Ông chuẩn bị một chút, sau đó đến Cơ Sơ 11 của Đại học Thiên Bắc, mang Vương Hạo về đây cho tôi, tôi muôn nó còn sống.

- Vâng! Thưa Ma Chủ!

Ông lão cung kính đáp, sau đó lui xuống.

....

Trong phi thuyền Hắc Long.

Thu Linh Hàn rất hứng thú quan sát Vương Hạo điều chế dược tề. Ở bên cạnh, đám người Nhạc Huyên bị hù, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Trò hề mà Vương Hạo tự biên tự diễn, thì Thu Linh Hàn cũng thấy. Bà cũng không nhịn được vỗ tay tán dương.

Loại bố cục thiên mã hành không kia, quả thật khiến người ta khó lòng phòng bị.

Nếu như bà chưa xem tư liệu về Vương Hạo, thì bà cũng không biết, trong đó có nhiều tính toán như vậy.

Vương Hạo nhìn Thu Linh Hàn một chút.

- Mặc dù tôi biết tôi rất đẹp trai. Nhưng bà đừng nhìn tôi như vậy. Tôi sẽ rất ngượng. Nhưng nếu bà cho tôi vài trăm quả đạn đạo Tinh Không, thì có thể nhìn thoải mái...

Đám người Nhạc Huyên bị hù toát ra mồ hôi lạnh. Tên khốn này không thể bớt nói một câu hay sao. Đây chính là Võ Thành. Nếu bà ấy tức giận, thì tất cả mọi người đều xong đời.

- Quả nhiên là một tiểu lưu manh vô sỉ.

Thu Linh Hàn cười lắc đầu. Ngay cả bà mà cũng dám đùa giỡn, thì chưa có ai trong Liên Bang Tinh Tế dám làm như thế.

Đám người Nhạc Huyên nghe thế, cũng thở ra một hơi, may mà vị Võ Thánh này không nổi giận.

- Rốt cuộc ai là lưu manh thế! Rõ ràng bà là nữ lưu manh. Bà một mực nhìn tôi đấy thôi.

Vương Hạo ủy khuất nói thầm một câu, sau đó tiếp tục điều chế dược tề.

Vương Hạo vừa dứt lời. Trong nháy mắt, bầu không khí xung quanh khẩn trương lên. Ai cũng nhìn chằm chằm Vương Hạo. Chẳng lẽ tên khốn này không khiến Thu Linh Hàn nổi giận, thì hắn sẽ không cam tâm.

Thu Linh Hàn không hề giận, mà nở nụ cười, lại tò mò hỏi:

- Cậu đang điều chế dược tề gì thế?

- Sủng Vật Dược Tề!

Vương Hạo lắc ống nghiệm, sau đó đưa đến bên miệng Tiểu Bạch.

Sau khi Tiểu Bạch uống môt ngụm. Mắt nó bỗng nhiên sáng lên, sau đó một hơi uống hết lọ dược tề.

Sau một lát, một giọng trẻ con non nớt vang lên:

- Ngon quá!

Tất cả mọi người ở đây, sau khi nghe xong âm thanh này, đều sửng sốt, có lầm hay không. Con thỏ này lại mở miệng nói chuyện. Nó không chỉ có không gian thứ nguyên, mà còn có thể nói tiếng người.

- Không hổ là thiên tài dược tề sư số một của Công Hội Dược Tề.

Thu Linh Hàn nhìn chằm chằm Vương Hạo. Nàng cảm thấy dù nàng thuyết phục được Tô Mộc, cho Vương Hạo đi Liên Bang Diệu Thiên, thì Công Hội Dược Tề cũng không đồng ý.

Bởi vì dù là Thứ Nguyên Dược Tề, hay là Sủng Vật Dược Tề. Đều là dược tề chưa từng xuất hiện ở Liên Bang Tinh Tế. Điều này khẳng định, Vương Hạo không chỉ có thiên phú, mà còn có sức sáng tạo rất kinh khủng.

Mà sức sáng tạo này, mới là nhân tài mà Công Hội Dược Tề cần.

- Một lọ dược tề, có thể khiến nó nói chuyện.

Nhạc Huyên tò mò bước lại, sơ đầu Tiểu Bạch.

- Cô làm gì thế, nữ lưu manh!

Tiểu Bạch tránh khỏi tay Nhạc Huyên. Sau đó, nó nhảy lên vai Vương Hạo, lấy cà rốt ăn.

- Nữ lưu manh!

Trán Nhạc Huyên nổi đầy gân xanh. Nó nhất định là học theo Vương Hạo.

Ting ting...

Lúc này, vòng tay trí năng trên cổ tay Thu Linh Hàn bỗng vang lên, mở ra xem thì pháo Quỹ Đạo đã đến.

- Vương Hạo! pháo Quỹ Đạo của cậu đã đến.

Thu Linh Hàn điều chỉnh tâm trạng, quay người đi xuống phi thuyền Hắc Long

- Pháo Quỹ Đạo!

Nhưng những người còn lại đều hoảng sợ hét lên. Vương Hạo lại lắp pháo Quỹ Đạo lên phi thuyền Hắc Long. Hắn muốn làm gì. Chẳng lẽ hắn muốn giết Võ Đế hay là phá hủy hành tinh nào đó.

...

Cùng lúc đó, trong Cơ Sở 3 của Đại học Tây Hoa. Một trận tranh tài hừng hựng khí thế đã bắt đầu.

Bởi vì Trác Siêu có công, nên được bầu làm trọng tài. Đồng thời gã cũng gánh vác việc thu thập tư liệu của tuyển thủ cho Vương Hạo.

- Lăng Tiêu rất đẹp trai!

Từng tiếng hét chói tai vang lên. Trác Siêu quay đầu nhìn lại, thì trông thấy một thiếu niên bằng tuổi gã, dùng một chiêu đánh bại đối thủ. Khuôn mặt trai bao kia, khiên vô số sinh viên nữ hét lên.

- Người này rất mạnh.

Trác Siêu nhắm mặt lại. Trực giác nói cho gã biết. Người này sẽ là một trong những người sẽ vào chung kết.

Lăng Tiêu rất bình tình. Từ nhỏ, anh đã luyện võ bên người Hoa Tử Húc. Cho nên tầm mắt và thực lực đều cao hơn sinh viên ở Cơ Sở. Mục tiêu của anh, chính là Vương Hạo sự đệ yêu nghiệt kia...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.