Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 770: Chương 770: Tập kích




- Muốn cướp quả Phật Môn Thiện của tôi sao? Anh còn chưa đủ tư cách này đâu!

Vương Hạo hừ lạnh một tiếng, trực tiếp khởi động tinh đồ vũ trụ lập tức biến mất.

Hai mắt của Kim Cương Phật hiện lên một tia mừng rỡ, một thanh phật trượng màu vàng đột nhiên xuất hiện ở trong tay, cũng lấy tốc độ nhanh như tia chớp, mang theo lực lượng cuồng bạo cường đại, trực tiếp ném về phía quả Phật Môn Thiện.

Hắn có niềm tin trăm phần trăm, nơi lần sau Đường Tam Tạng này xuất hiện nhất định là chỗ quả Phật Môn Thiện này.

Trong nháy mắt, các phật ở đây quên cả hít thở, vẻ mặt bọn họ vô cùng khẩn trương nhìn phật trượng trong tay Kim Cương Phật.

Nếu như lần này Kim Cương Phật vẫn không có cách nào tổn thương đến Đường Tam Tạng, như vậy bọn họ sẽ không có bất kỳ thủ đoạn nào đối phó với Đường Tam Tạng nữa.

Chỉ có thể trốn xa chừng nào tốt chừng đó, chờ Phật Chủ luyện hóa Thiên Diệp Kim Liên xuất quan.

Nếu như có thể gây tổn thương đến Đường Tam Tạng, như vậy bọn họ lại có thể trừ ma bảo vệ đạo.

Một giây tiếp theo, khi Vương Hạo xuất hiện lần nữa, quả nhiên hắn đi tới trước quả Phật Môn Thiện, hắn cũng mừng rỡ chuẩn bị hái quả Phật Môn Thiện.

- Vèo...

Đúng lúc này, một tiếng xé gió gấp gáp vang lên.

Lông tóc toàn thân của Vương Hạo trong nháy mắt lại dựng đứng, một cảm giác như bị Độc Xà để mắt tới dâng lên trong lòng hắn.

Đồng thời, ánh sáng còn sót lại trong khóe mắt Vương Hạo nhanh chóng vô cùng đảo qua giữa không trung, chỉ thấy tay Kim Cương Phật cầm một thanh phật trượng màu vàng lấy khí thế chém núi chặt sông đánh về phía hắn.

Đồng thời, bởi khoảng cách quá gần khiến cho hắn thậm chí cũng không có thời gian gọi hệ thống, chỉ có thể sử dụng thân thể cường đại cứng rắn chống lại một đòn này.

Ầm một tiếng, Vương Hạo đột nhiên cảm giác thân thể giống như bị xé rách, một cảm giác đau đớn mãnh liệt trong nháy mắt xông lên đầu, thân thể cũng nhanh chóng ngã, bay ngược về phía sau.

Kim Cương Phật mừng rỡ, cho dù Đường Tam Tạng này có các loại thủ đoạn kỳ lạ, nhưng nói cho cùng hắn còn là tu vi Vũ Tôn, chỉ cần tìm đúng phương pháp vẫn có thể đánh cho hắn bị thương, thậm chí đánh chết.

- Vị trí Thiên Đạo Phật này nhất định sẽ thuộc về tôi.

Khóe miệng của Kim Cương Phật cong lên hiện ra một nụ cười mỉm, phật trượng trong tay hắn lại vung lên, chuẩn bị dành cho Vương Hạo một đòn trí mạng cuối cùng.

Đúng lúc này, vẻ mặt Tiểu Bạch tức giận từ trong túi áo của Vương Hạo nhảy ra ngoài, nó cũng lấy khí thế nhanh như tia chớp chợt hiện ra, xông về phía Kim Cương Phật.

- Đây là cái gì...

Kim Cương Phật vô cùng kinh ngạc, hắn muốn phòng ngự nhưng rõ ràng đã không kịp.

- Đi tìm chết đo!

Tiểu Bạch hét lớn một tiếng,

Cái chân thỏ ngắn nhỏ hung hăng đá về phía đầu của Kim Cương Phật.

Rắc rắc, một âm thanh xương cốt vỡ nát vang lên.

Thân thể của Kim Cương Phật run lên, đồng tử từ từ mờ đi, khí tức trong nháy mắt đãbiến mất.

- Phì... Dám ở trước mặt của thỏ bảo bảo tôi chơi trò tập kích, anh vẫn quá non đi.

Tiểu Bạch xì một tiếng khinh miệt, sau đó nhìn xung quanh.

Kết quả nó không có tìm được bóng dáng Vương Hạo, cũng không biết hắn đã bay đến chỗ nào.

Tiểu Bạch nhắm mắt lại cảm ứng được, nó lập tức nhận thức một phương hướng chính xác, chạy như bay, về phần quả Phật Môn Thiện rõ ràng không quan trọng nữa.

Cách đó không xa, các phật trợn mắt há hốc mồm, tất cả đều kinh sợ trước những chuyện phát sinh trong chớp mắt kia.

- Kim Cương Phật lại chết như vậy sao?

- Đường Tam Tạng bị đánh trúng, hiện tại hình như bị thương nặng.

- Hóa ra Đường Tam Tạng không phải là vô địch, chỉ cần tìm đúng phương pháp vẫn có thể lấy mạng của hắn.

- Mọi người còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh lên!

- Không sai, nhân lúc hắn bị thương, phải lấy mạng hắn, mọi người lên đi!

- Mọi người lên, không thể để cho Kim Cương Phật hi sinh uổng phí được.

- Lên...

- ...

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng sấm sét vang lên.

Các phật theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một hố đen xuất hiện ở trong vũ trụ tối tăm, một người với áo bào đen lơ lửng ở bên trong đó.

Tiểu Bạch quay đầu liếc mắt nhìn, lập tức lông tốc toàn thân dựng lên, người áo bào đen này mặc dù là tu vi của các Thần thượng cổ, nhưng khí tức toàn thân phát ra lại trực tiếp ép qua Chí Tôn.

- Má thỏ tôi ơi! Đây là quái vật gì vậy! Muốn hù chết thỏ bảo bảo tôi sao?

Tiểu Bạch khiếp sợ, lập tức hóa thành một đường ánh sáng màu vàng, nhanh chóng đuổi theo về phía Vương Hạo.

- Anh là ai?

Sắc mặt của các phật biến đổi, nhanh chóng đề phòng.

Giọng nói khàn khàn của người mặc áo đen vang lên.

- Tôi đến từ vũ trụ vô cực, tôi cảm ứng được quả Phật Môn Thiện xuất thế, đặc biệt tới hái nó xuống đưa cho Tương Văn Đào, Tương đại thiếu làm quà sinh nhật mười tám tuổi.

Đồng tử của các phật chợt co lại, trên trán lấm tấm mồ hôi.

- Vũ trụ Vô Cực, đây không phải là một vũ trụ Địa cấp sao?

- Vũ trụ Địa cấp bởi vì có pháp tắc cường đại, cho nên tu vi người ở bên trong đều rất mạnh.

- Cái này còn cần anh nói sao? Anh nhìn người này lại biết, rõ ràng đều là tu vi như các phật, nhưng mạnh mẽ hơn chúng ta mấy trăm lần.

- Loại khí tức cường đại này khiến cho tôi cảm giác hắn có thể đánh một trận với Chí Tôn của chúng ta.

- Tôi rốt cuộc đã hiểu rõ tại sao phải cướp giật pháp tắc vũ trụ, hóa ra vũ trụ thăng cấp, chúng ta cũng có lợi.

- Có pháp tắc cường đại làm cơ sở, vũ trụ chúng ta có khả năng càng thêm hoàn thiện, cũng lại có thể sinh ra sinh mạng càng cường đại hơn.

- ...

Người mặc áo đen phi thân đi tới trước quả Phật Môn Thiện, hoàn toàn không khách khí hái quả Phật Môn Thiện xuống, sau đó bỏ vào một cái hộp ngọc vô cùng tinh xảo.

Trong lòng các phật ở đây không hiểu sao có chút thương cảm, giống như có đồ vật quan trọng bị người ta đoạt đi vậy.

Người mặc áo đen liếc mắt nhìn các phật, sau đó chui vào trong hố đen biến mất không thấy nữa.

Tiểu Bạch quay đầu liếc nhìn hố đen chậm rãi biến mất, trong lòng lặng lẽ nhớ kỹ mấy từ vũ trụ Vô Cực, vũ trụ Địa cấp, Tương Văn Đào này.

...

Vương Hạo nhanh chóng bay ngược ở trong vũ trụ tối tăm, toàn thân từ trên xuống dưới có cảm giác đau đớn nói không nên lời.

Bởi vì vừa rồi sơ suất, khiến cho xương cốt toàn thân hắn vỡ nát, nếu không phải nhờ trái tim Phượng Hoàng có năng lực trị liệu cường đại, nói không chừng hắn đã sớm chết.

- Phật môn đáng chết, lão tử không để cho các người được yên!

Vương Hạo nghiến răng nghiến lợi nói.

Đúng lúc này, giọng nói của Tiểu Bạch vội vàng vang lên ở trong đầu Vương Hạo.

- Vương Hạo anh thế nào rồi? Bọn họ còn đang đánh tới, chúng ta phải đi nhanh một chút, thỏ bảo bảo tôi đánh không nổi nhiều hòa thượng như vậy!

Vương Hạo lạnh lùng nói:

- Cậu không cần tới tìm tôi, nhanh đi ăn quả Phật Môn Thiện đi, tuyệt đối không thể để cho người của phật môn nhận được nó.

- Anh không có việc gì là tốt rồi!

Tiểu Bạch mừng rỡ kêu lên, sau đó vô cùng uể oải nói:

- Trái cây này đã bị người ta lấy đi rồi!

Vương Hạo nhíu mày hỏi:

- Ai?

Tiểu Bạch thở phì phò nói:

- Là một người đến từ vũ trụ Vô Cực, cái vũ trụ này không ngờ là vũ trụ Địa cấp, hắn dự định đưa trái cây cho một người tên là Tương Văn Đào làm quà sinh nhật mười tám tuổi.

- Vũ trụ Địa cấp?

Vương Hạo có chút bất ngờ, hắn không nghĩ tới quả Phật Môn Thiện xuất thế, sẽ đưa tới người của vũ trụ Địa cấp.

Trong lòng Tiểu Bạch đầy hy vọng hỏi:

- Vương Hạo, lúc nào chúng ta mới đi tới vũ trụ Vô Cực cướp trái cây về vậy?

Vương Hạo lạnh lùng nói:

- Chờ tôi giải quyết xong chuyện ở vũ trụ Thiên Phật, chúng ta sẽ lập tức đi tới Vũ trụ Vô Cực, tôi muốn cho những người của vũ trụ Địa cấp hiểu rõ, dám cướp đồ của tôi, lại phải chuẩn bị tốt tinh thần toàn bộ vũ trụ bị cướp sạch đi.

Tiểu Bạch hài lòng, chuẩn bị nổi danh ở vũ trụ Địa cấp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.