Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 190: Chương 190: Thánh Thú Quyết




Hành tinh bình dân, Song Tử Tinh

Trong trang viên của Diệp Thanh, Vương Hạo và Lăng Tiêu đang ngẩng đầu nhìn một chiếc cơ giáp khổng lồ cao ba mươi mét.

Diệp Thanh cười nói:

- Anh Vương! Đây chính là cơ giáp cấp năm cỡ lớn, chỉ cần không đi ra hành tinh bình dân, thì anh cứ chơi thoải mái.

- Chỉ cao có ba mươi mét.

Vương Hạo thất vọng lắc đầu. Hắn muốn loại Transfomers cao trăm mét kia, mà không phải loại cơ giáp này.

- Sư đệ! Chúng ta đừng làm rộn.

Khuôn mặt Lăng Tiêu hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

- Chú muốn loại cơ giáp cao trăm mét kia, ra chiến trường, trừ làm mục tiêu sống, thì không có tí thực dụng nào.

Vương Hạo nghĩ một lát, cảm thấy Lăng Tiêu nói có lý. Nếu cơ giáp lớn như vậy, thì khống chế sẽ không linh hoạt, ra chiến trường chính là bia sống.

- Thằng này to quá.

Tiểu Bạch từ bả vai Vương Hạo nhảy lên người cơ giáp, nhìn đông nhìn tây.

Diệp Thanh nhìn về phía Tiểu Bạch với ánh mắt hâm mộ. Từ lúc gã nhìn thấy Tiểu Bạch, thì gã rất muốn có một con thỏ vừa biết nói chuyện, vừa thông minh như thế.

Chẳng qua, cha gã nói cho gã biết, không thể vì cái nhỏ mà bỏ cái lớn. Bây giờ, Vương Hạo có thể mang đến vô số lợi ích cho gia tộc, nên nhất định phải kết bạn.

Nhưng một ngày nào đó giá trị của Vương Hạo bị ép khô, thì cư xử thế nào cũng được.

Diệp Thanh cũng cảm thấy rất có lý. Gã kết bạn với Vương Hạo, chỉ vì Vương Hạo có thể mang đến cho gã lợi ích khổng lồ, còn có thể cho gã trải nghiệm cuộc sống phóng túng.

Nếu Vương Hạo không có những bản lĩnh này, thì hai người sẽ biến thành người của hai thế giới. Đến lúc đó, gã muốn giết hay muốn thả, thì chỉ xem tâm trạng.

Lúc này, một người áo đen bước đến, nói nhỏ bên tai Diệp Thanh:

- Diệp thiếu! Giá cổ phiếu Công ty Đĩa Nhạc Thiên Bang đã bắt đầu giảm. Chúng ta mua vào được chưa?

- Tìm thời cơ thích hợp, có bao nhiêu thì mua bấy nhiêu. Tôi nhất định phải mua lại Công ty Đĩa Nhạc do tên Đỗ Phong khổ cực mới xây dựng được.

Diệp Thanh cười đắc chí. Bây giờ, gã muốn nhìn dáng vẻ của Đỗ Phong khi bị gã làm cho phá sản.

Người áo đen gật đầu, sau đó cung kích lui xuống.

Vương Hạo nhìn thấy Tiểu Bạch tiến vào phòng điều khiển cơ giáp khổng lồ, thì cũng lao vào. Sau khi hắn bước vào phòng điều khiển, thì phát hiện phòng điều khiển này lớn hơn phòng điều khiển Cơ Giáp Cự Lang. Diện tích ít nhất cũng năm sáu mét vuông.

Lúc này, Tiểu Bạch đã ngồi lên ghế lái. Chiếc đầu nhỏ dán vào mấy dây điện. Đó chính là trang bị điều khiển bằng não.

- Khỏi động đi nào...

Tiểu Bạch nhướng mày, khuôn mặt xanh mét.

- Ha Ha...

Vương Hạo nhịn không được bật cười. Nhóc này lại muốn khởi động cơ giáp cấp năm.

Ầm.

Bỗng nhiên Cơ Giáp Cự Nhân bước lên phía trước một bước. Chân Vương Hạo cũng bất ổn, ngã lăn ra đất.

- Khó chịu quá... Ọe...

Tiểu Bạch chóng mặt ngã xuống ghế lái. Sau đó nó nôn mửa liên tục, hiển nhiên đã sử dụng tinh thần lực quá độ.

Nhưng Vương Hạo lại trợn mắt. Mặc dù Tiểu Bạch chỉ khiến Cơ Giáp Cự Nhân nhúc nhích một chút. Nhưng không nên quên, hắn cũng chỉ lái được cơ giáp cấp năm bước đi mấy bước.

Nhưng bây giờ, một con thỏ lại lái Cơ Giáp Cự Nhân đi được một bước. Điều này chứng tỏ tinh thần lực của Tiểu Bạch rất mạnh, điều khiển cơ giáp cấp hai cấp ba không có vấn đề gì.

- Con thỏ điều khiển cơ giáp.

Vương Hạo gãi cằm, cảm thấy sáng tạo này rất tốt.

Lúc đầu, hắn chỉ muốn nuôi Tiểu Bạch như thú cưng, dùng để tán gái. Nhưng ai ngờ tinh thần lực của nó lại mạnh như vậy. Nếu nó được bồi dưỡng, thì nó chính là chiến sỹ cơ giáp hoàn mỹ nhất, à không, phải nói là chiến thỏ cơ giáp.

Mà con thỏ nhìn vô hại này, chắc chắn sẽ trở thành át chủ bài của hắn, là lá bài chủ chốt cuối cùng.

- Hệ thống, có công pháp cho Tiểu Bạch tu luyện hay không?

Vương Hạo gọi hệ thống.

Hệ thống đáp:

- Có một thần công tên là Thánh Thú Quyết rất phù hợp cho yêu thú tu luyện, mà sau khi tu luyện, không chỉ tăng tu vi, mà còn giúp yêu thú tăng tinh thần lực. Bởi vì độ thân mật giữa chủ nhân và Tiểu Bạch đã đạt đến thân thiết, cho nên sau khi mua sắm, có thể truyền trực tiếp vào đầu Tiểu Bạch.

- Bao nhiêu điểm phản diện?

Vương Hạo hỏi.

- 100.000.000 điểm phản diện.

Hệ thống trả lời.

- 100.000.000 điểm phản diện!

Vương Hạo nghĩ một lát, sau đó khẽ cắn môi, gật đầu nói:

- Mua, truyền trực tiếp.

Mặc dù Vương Hạo bỏ ra 100.000.000 điểm phản diện, trong tay chỉ còn lại 290.000.000 điểm phản diện. Nhưng hắn tin rằng, sau khi phát hành bộ phim cô gái bán rượu, thì sẽ thu được điểm phản diện như nước nước thủy triều.

Dù sao mỗi một lần khinh nhờn nữ thần, thì sẽ thu được 300 điểm phản điện, mà dân số hành tinh bình dân là lấy trăm triệu làm đơn vị. Một cô gái bán rượu thì cũng kiếm được mấy chục nghìn fan cuồng.

Đến lúc đó, hắn có thể sống không lo không nghĩ.

- Reng reng, chúc mừng chủ nhân mua Thánh Thú Quyết.

- Mục tiêu: Tiểu Bạch

- Bắt đầu truyền công pháp.

Một giây sau. Tiểu Bạch đang nôn mữa bỗng nhiên run người. Hai con ngươi trợn tròn, tai dựng đứng, giống như bị điện giật.

Sau khi mọi thứ bình tĩnh lại, Tiểu Bạch chóng mặt ngã xuống đất, hiển nhiên đã tiêu hao hết tinh thần lực.

Lúc này, Lăng Tiêu cũng đi vào phòng điều khiển Cơ Giáp Cự Nhân, tò mò hỏi:

- Tiểu Bạch bị gì thế?

- Nó buồn ngủ, nên ngủ thôi.

Vương Hạo ôm Tiểu Bạch, bỏ vào mũ sau lưng.

Từ khi có Tiểu Bạch, đằng sau quần áo của hắn đều có một chiếc mũ. Đó chính là nhà của Tiểu Bạch.

Lăng Tiêu gật đầu, sau đó cười nói:

- Sư đệ! Dù lần này chúng ta không cứu được Thu Lôi, thì chỉ cần chúng ta mang được Cơ Giáp Cự Nhân này về, thì cũng là một công lớn.

Phải biết rằng: Cơ giáp cấp năm là sản phẩm khoa học kỹ thuật cao nhất của một Liên Bang. Nếu Liên Bang Tinh Tế phá giải được kỹ thuật trong đó, thì mang ý nghĩ. Trên chiến trường, chiến sĩ cơ giáp Liên Bang Diệu Thiên sẽ rơi vào thế bị đánh.

- Đến lúc đó hãy nói!

Vương Hạo nhếch miệng, sau đó tò mò hỏi:

- Sư huynh! Bách Biến và Thiên Cầm đi đâu?

Từ khi bọn họ xây dựng được mối quan hệ với Diệp Thanh, rồi tiền về trang viên của gã, thì không nhìn thấy hai người này. Họ giống như bốc hơi khỏi nhân gian.

Lăng Tiêu khẽ nói:

- Tu vi của Bạch Biến đã đến Võ Đế, không thể ở hành tinh bình dân quá lâu, nếu không sẽ bị người khác phát hiện, cho nên gã mang theo Tuyết Thiên Cầm đi hành tinh khác, bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp ứng chúng ta.

- Thôi đi! Lười thì nói là lười đi, còn kiếm cớ làm gì.

Vương Hạo trợn mắt, sau đó dặn dò:

- Sư huynh! Anh phải nghĩ cách báo cho Bách Biến. Em muốn một bộ trang bị truyền tống tốt nhất, có thể truyền tống giữa hai hành tinh.

- Trang bị truyền tống!

Lông mày Lăng Tiêu nhăn lại, tò mò hỏi:

- Chú sẽ không dùng nó đi cứu Thu Lôi đấy chứ. Nhưng chú làm thế nào để đưa máy nhận tín hiệu vào Tù Tinh, rồi đưa nó đến tay Thu Lôi.

- Cái này không cần anh phải lo. Em sẽ nghĩ ra cách.

Vương Hạo nghĩ, chỉ cần giao được máy tín hiệu cho Thu Lôi, thì có thể dùng máy tín hiệu, truyền thống Thu Lôi sang đây.

Giống như vòng tay mà bốn trường Đại học trọng điểm chế tạo cho học sinh, trong cuộc thi tuyển của bốn trường Đại học trọng điểm.

Chẳng qua muốn giao máy tín hiệu cho Thu Lôi, quả thật rất khó, chỉ có thể xin hệ thống giúp đỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.