Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 662: Chương 662: Thay mặt Thiên Đạo




Cấm vực.

Hành tinh các thần.

Vương Hạo khoanh chân ngồi trên một tảng đá lớn, nhìn có vẻ hoàn toàn không có sức sống gì.

Một lát sau, hai mắt của Vương Hạo đột nhiên mở ra, trong tròng mắt tối đen như mực lướt qua một tia tinh quang giống như thực.

- Cuối cùng đã trở về.

Vương Hạo mở miệng thở hắt ra, không nhịn được vươn vai một cái, đứng dậy hoạt động thân thể một chút.

Đúng lúc này, tiếng nói trầm thấp của ý thức vũ trụ vang lên:

- Thằng nhóc, tôi nói với cậu rồi không nên giết chóc lung tung, nhưng cậu lại có thể giả mạo Thiên Đạo gây ra đại chiến của một trăm lẻ tám vị các thần thượng cổ.

Khóe miệng Vương Hạo dâng lên một nụ cười hờ hững:

- Nếu ông cảm thấy không tốt, vậy hãy để cho bọn họ dừng tay là được, sau đó tôi lại đi giả mạo người khác gây ra đại chiến, dù sao tôi cũng buồn chán, nhất định phải tìm chuyện gì đó để làm mới được.

Ý thức vũ trụ tức đến phát điên, vô cùng muốn biết thời gian của Vương Hạo vô địch đến lúc nào mới trôi qua? Hắn đã sắp bị thằng nhóc này làm cho tức chết rồi, thật sự quá bướng bỉnh.

Vương Hạo cười hì hì nói:

- Ông xem tôi ở nơi đây cũng là nghịch ngợm gây sự, ông cũng hết cách với tôi, nếu không ông thả tôi về đi, tôi bảo đảm không gây sự nữa, ông thấy sao?

Ý thức vũ trụ vô tình cự tuyệt nói:

- Nếu như bây giờ thả cậu ra ngoài, như vậy nhất định vũ trụ sẽ đại loạn, cậu phải ở nơi đây yên tĩnh suy nghĩ trăm năm, chờ tâm tính trưởng thành rồi tôi đương nhiên sẽ thả cậu ra ngoài.

Vương Hạo bĩu môi:

- Tâm tính của tôi đã như vậy rồi, đời này cũng không thay đổi được, nếu như ông muốn nhìn thấy cấm vực máu chảy thành sông, vậy ông cứ giam giữ tôi là được.

Ý thức vũ trụ cảnh cáo nói:

- Nếu như cậu vẫn tiếp tục gây sự lung tung, như vậy tôi sẽ giam giữ cậu một mình, khiến cho cậu một mình chịu đựng hiu quạnh trăm năm.

- Ông làm tôi sợ quà à?

Vương Hạo bĩu môi:

- Ông dám nhốt tôi một mình, tôi đây lại dám một ngày tám giờ đi ra ngoài chơi, mỗi ngày sẽ trải qua cuộc sống công sở tiêu chuẩn sáng chín giờ chiều năm giờ, mỗi tuần hai ngày thứ bảy và chủ nhật tôi cho ông nghỉ ngơi.

Ý thức vũ trụ hoàn toàn không còn cách nào khác, gặp phải loại vô lại này, hơn nữa còn là một vô lại thủ đoạn thông thiên, cho dù là hắn cũng không có cách.

Vương Hạo cười hì hì nói:

- Ông có phải hết cách hay không? Nếu như không có cách, vậy ông thả tôi ra, tôi bảo đảm mỗi ngày thắp cho ông ba nén hương.

- Thằng nhóc, cậu đừng nên nghĩ tới chuyện ra ngoài, vẫn là thành thật quay mặt vào tường sám hối đi.

Ý thức vũ trụ vẫn cự tuyệt nói:

- Đợi một chút tôi sẽ cảnh cáo một trăm lẻ tám vị các thần, để cho bọn họ không nên tin lời nói ma quỷ của cậu, tôi xem cậu làm thế nào có thể gây sự.

Vương Hạo bĩu môi:

- Vậy ông đi cảnh cáo bọn họ là được, tôi bảo đảm ngày mai sẽ khiến cho bọn họ tiếp tục đại chiến.

Ý thức vũ trụ hoàn toàn cạn lời, lời này hắn vẫn thật sự tin tưởng.

Lấy sự thần bí mà thằng nhóc Vương Hạo này thể hiện ra, nói không chừng hắn thật có thủ đoạn gây ra đại chiến gì đó.

Vương Hạo tận tình khuyên nhủ:

- Ông hãy thả tôi đi? Cần gì khiến cho tất cả mọi người đều không vui?

Ý thức vũ trụ im lặng một hồi, mới nói:

- Vũ trụ cần phải yên ổn, tương đương với toàn bộ vũ trụ yên ổn, tôi tình nguyện để cho cậu ở cấm vực náo loạn lung tung,

- Mẹ nó!

Vương Hạo chợt chửi thề.

- Ông đây là có ý gì? Có phải là nói mọi người bàn bạc đến sụp đổ rồi hay không?

Ý thức vũ trụ không trả lời, chỉ là hoàn toàn có động tĩnh gì.

- Xem như ông giỏi.

Vương Hạo hầm hừ nói.

Vương Hạo gãi cằm, lẩm bẩm nói:

- Trước tiên không cần quan tâm đến ý thức vũ trụ nữa, vẫn là nghĩ cách tìm cho hai người TiềnVạn Dương và Trần Diệu một thân thể mới được, lực lượng linh hồn của bọn họ quả thật chống đỡ không được bao lâu nữa.

Nghĩ đến lực lượng, Vương Hạo bấm ngón tay tính toán, lập tức tính ra ở trong cấm vực này có hai vị thiên tài siêu cấp.

Một là con của thần gia Quang Minh, thuộc về tộc thiên sứ, thuộc tính quang minh vô cùng cường đại, có thể làm sạch thuộc tính tà ác của thế gian.

Còn có một người là con của thần gia lực lượng khổng lồ, thuộc về tộc người khổng lồ, sức lực khủng khiếp dọa người, có thể một quyền đánh vỡ một hệ thái dương.

- Hai thân thể này cũng không tệ, được, chính là bọn họ...

Hai mắt Vương Hạo chợt mở ra, bàn tay chụp một cái trên hư không, hai bóng dáng lập tức xuyên qua hàng vạn hàng nghìn tinh hệ đi tới trước mặt hắn.

Chỉ thấy hai bóng dáng này, một là thiên sứ sáu cánh, hắn có một gương mặt đẹp trai khiến cho trái tim của thiếu nữ say mê.

Còn có một vị là một người đàn ông siêu cấp cơ bắp, thân cao đạt tới ba thước, nhìn qua vô cùng khí phách uy vũ.

Nhất thời vẻ mặt của thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ mờ mịt, hoàn toàn không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây?

- Người trẻ tuổi đây là ở đâu? Trả lời tôi nhanh lên.

Nhất thời vẻ mặt của người khổng lồ hung dữ hỏi.

Thiên sứ sáu cánh hừ lạnh nói:

- Thằng nhóc này hỏi chuyện cậu, cậu không nghe được có đúng không?

Hai mắt Vương Hạo chợt mở ra, trong nháy mắt một khí tức siêu cường bạo phát ra.

A…

Trong nháy mắt thiên sứ sáu cánh, người khổng lồ ngã xuống bay ngược ra ngoài, phát ra tiếng kêu thê thảm.

- Xin tha mạng!

Hai chân của thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ bị dọa sợ giống như nhũn ra, một ánh mắt lại có thể khiến cho bọn họ hoàn toàn không còn sức đánh trả, vậy còn đánh như thế nào?

Hai mắt Vương Hạo lóe ra một tia sáng màu vàng kim, bấm quyết ngón tay chỉ vào thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ thét lên một tiếng:

- Lục Đạo Luân Hồi!

Ầm ầm ầm...

Vừa dứt lời, trên bầu trời giăng đầy mây đen, sấm vang chớp giật.

Hai mắt của thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ trợn tròn, sau đó ngã nhào trên đất, linh hồn đã bị Vương Hạo đánh vào trong Lục Đạo Luân Hồi.

Đồng thời, hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu cũng bị gọi đi ra.

Chỉ thấy vẻ mặt của hai người nhất thời kích động nhìn thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ, bọn họ không nghĩ tới vị lão đại này sẽ lợi hại như vậy, trực tiếp dẫn theo bọn họ từ trong Lục Đạo Luân Hồi trở về.

Đồng thời còn chuẩn bị cho bọn họ thân thể cường đại của thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ này, đây quả thực là tiết tấu khiến người ta muốn bay lên mà.

Vương Hạo hỏi:

- Các người lựa chọn thân thể nào?

Tiền Vạn Dương vội vàng chạy tới trước mặt người khổng lồ, tỏ vẻ mình phải là người khổng lồ.

Trần Diệu chạy tới trước mặt thiên sứ sáu cánh tỏ vẻ tự mình muốn biến thành người chim.

Vương Hạo khẽ gật đầu, bấm quyết ngón tay, chỉ vào hai người:

- Lục Đạo Luân Hồi, linh hồn trở về vị trí cũ.

Ầm ầm ầm...

Lúc này, trên bầu trời một lần nữa sấm chớp rền vang, hai người Tiền Vạn Dương và Trần Diệu hóa thành hai ánh sáng trắng, chia ra dung nhập vào trong cơ thể của thiên sứ sáu cánh và người khổng lồ.

Ầm ầm ầm...

Chính vào lúc hai người mới vừa dung nhập vào thân thể đó, trên bầu trời từng tia sét khủng khiếp nhanh chóng bổ xuống phía dưới.

Vương Hạo cười lạnh nói:

- Thiên Đạo cũng không phải là đối thủ của tôi, một mình đại diện Thiên Đạo lại còn dám đến quản chuyện của tôi, thực sự không biết tự lượng sức mình.

Vừa dứt lời, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng như chuông bạc vang lên:

- Vương Hạo, tôi biết thực lực của cậu cường đại, nhưng vũ trụ có quy định của vũ trụ, cải mệnh nghịch ý trời, người chết sống lại, nhất định phải tiếp nhận thử thách của Thiên Đạo.

Vương Hạo hơi sửng sốt tại sao giọng nói này lại là của con gái chứ?

Lẽ nào đại diện Thiên Đạo mà ý thức vũ trụ đã nói lại là con gái rượu của Thiên Đạo?

- Thú vị, con trai mình đã gặp qua không ít, nhưng con gái rượu thì mình chưa từng thấy, ngày hôm nay nhất định phải nhìn cho kỹ dáng vẻ con gái rượu của Thiên Đạo như thế nào?

Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên, ngẩng đầu liếc mắt nhìn lên không trung.

Trong nháy mắt, mây đen tản đi, sấm sét biến mất.

Sau đó Vương Hạo khởi động tinh đồ vũ trụ lập tức biến mất...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.