Tử vong chi lộ.
Dược Thần hào.
Mọi người tại đây không nhịn được xì xào bàn tán lên.
- Các ngươi nói, Vô Cực Tử Thần mang Lý Vân Dương đi nơi nào chứ! ?
- Nhất định là đi tìm vô cực chi tuyền rồi!
- Ta cảm thấy cũng đi tìm vô cực chi tuyền rồi.
- Không sai, cô gái Hấp huyết quỷ gọi là Khố Lạp đó phải dùng vô cực chi tuyền tới cứu trị.
- Các người nói chúng ta phải làm gì? Vô cực chi tuyền đó có thể là đồ tốt a! ?
- Không sai, sau khi nghe ngâm qua vô cực chi tuyền, có thể đến được vô cực chi lực, thực lực có thể tăng gấp mấy lần.
- Người mạo hiểm đến tử vong chi lộ, hơn phân nửa là đều là hướng về vô cực chi tuyền, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào tìm được.
- Bây giờ nói cái này có ích lợi gì! ? Chúng ta căn bản không tìm được Vô Cực Tử Thần, cũng không tìm được vô cực chi tuyền.
- Chúng ta có thể đi theo Vương Hạo, hắn nhất định sẽ không bỏ qua Lý Vân Dương.
- Nhưng Vương Hạo biết vô cực chi tuyền ở nơi nào sao?
- Đúng vậy! Tên tiểu tử Vương Hạo này rất lợi hại, nhưng vô cực chi tuyền đoán chừng chỉ có Vô Cực Tử Thần biết được ở nơi nào thôi.
- Ngươi đã quên a! ? Vương Hạo có thể nói là có siêu cường khí vận, chỉ cần hắn muốn nhất định có thể tìm tới vô cực chi tuyền.
- Rất có đạo lý, vậy còn chờ gì, nhanh lên một chút hành động đi!
- Không sai, nhanh chóng lên phi thuyền chuẩn bị lên đường đi!
“... . . .”
Sắc mặt Thập Toàn Dược Thần biến thành đen, cảm giác sự thái hoàn toàn vượt ra khỏi khống chế của ông ta.
Nhưng ông ta còn nghĩ tới những người này tất cả đều giết chết, dùng cái này bảo vệ danh tiếng của Dược Thần hào.
Nhưng bây giờ những người này không ngờ lại một chút thời gian cũng không chuẩn bị cho ông ta, liền định đi theo Vương Hạo đi tìm vô cực chi tuyền, cái này thực sự rất khinh người.
Vương Hạo liếc nhìn Thủy thần truyền thừa trong tay, suy nghĩ một chút vẫn ném cho tiểu lang nữ Ái Nhi đó.
Hiện tại đối thủ của hắn có thể nói là Thiên đạo thân nhi tử loại siêu cấp thiên tài này, nếu bên cạnh hắn đều là thiên tài bình thường, vậy còn chơi cái rắm a!
Cho nên từ giờ trở đi, hắn nhất định phải bắt đầu trang bị cho người bên cạnh, lập đoàn chiến thật tốt cùng đám Thiên đạo thân nhi tử kia.
- Vương Hạo đại nhân, ngươi đây là...
Ái Nhi vừa mừng vừa sợ, cô không nghĩ tới Vương Hạo sẽ giao cho cô truyền thừa của thượng cổ chúng thần.
Vương Hạo nhíu mày:
- Có cảm giác yêu ta hay không hả?
Ái Nhi lắc lắc cái đầu nhỏ bé, cười đáp:
- Không có!
Sắc mặt Vương Hạo tối đen, hầm hừ tức giận quay đầu rời đi, quyết định ba ngày không để ý tới tiểu lang nữ không nói thật này nữa.
Ái Nhi che miệng cười khanh khách không ngừng, cảm giác vị chúa cứu thế này thật đúng là đáng yêu.
Thời gian không lâu, Thánh Lang phi thuyền được khởi động, biến mất trên tử vong chi lộ đen như mực.
Đồng thời, từng chiếc từng một phi thuyền cũng đi theo bay lên, chạy tới phương xa, chuẩn bị tìm vô cực chi tuyền trong truyền thuyết.
Đại Dược Tiên ngồi trên phi thuyền, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn Dược Thần hào rách rưới, cảm thấy rất lâu sau sẽ không có loại tụ hội của đỉnh cấp Dược Tề sư này nữa.
Đồng thời, hắn cũng nhận định Vương Hạo vị tiền bối này chính là một họa hại, đi tới chỗ nào thì loạn tới chỗ đó.
Tiên Thảo cung của là như vậy, hiện tại Dược Thần hào vẫn như vậy.
- Ai, mặc dù biết hắn là kẻ gây họa, nhưng vẫn phải mời hắn gia nhập vào tiên thảo cung a!
Đại Dược Tiên thở dài, khởi động phi thuyền hóa thành một đạo lưu tinh biến mất trong vũ trụ đen như mực.
Trên phi thuyền Dược Thần hào.
Thập Toàn Dược Thần nhìn theo những người này rời đi, sắc mặt âm trầm đáng sợ.
Dược Thần hào mà ông ta dùng tâm huyết suốt đời thành lập, cứ như vậy bị Vương Hạo và Lý Vân Dương phá hủy rồi.
Hơn nữa sau sự việc, hai người này ỷ có chỗ dựa vững chắc, ngay cả một câu nói cũng không có cứ như vậy nghênh ngang đi rồi, thực tế không để ở trong mắt ông ta vị Dược Thần cấp chín duy nhất của vũ trụ này.
Ba Nhĩ rung chuyển cánh đi tới trước mặt Thập Toàn Dược Thần, thận trọng nói ra:
- Dược Thần đại nhân, dược phẩm và đan dược bên trong tủ trưng bày bị Hạng Thiên Minh đánh cắp. Bảo bối chứa đựng trên Dược Thần hào bị Vương Hạo đổi đi, trong kho báu chúng ta đã không có cái gì dáng dấp giống như bảo bối, đoán chừng lần sau sẽ không còn có người quan tâm chăm sóc Dược Thần hào nữa rồi...
Thập Toàn Dược Thần tức mình đến mức toàn thân run rẩy, thần tình có chút điên cuồng nói:
- Bảo bối không có, không có quan hệ; Dược Thần hào không có, cũng không có quan hệ; chỉ cần chúng ta có được Tổ Long, như vậy chúng ta sẽ càng cường đại hơn...
Ba Nhĩ cười khổ một tiếng, cảm giác vị Dược Thần này nhất định là điên mất rồi.
Chỉ bằng vào chỗ dựa sau lưng Vương Hạo và Lý Vân Dương, ai dám tranh giành Tổ Long từ trong tay bọn họ chứ?
Tuy nhiên, Ba Nhĩ cũng hết sức tò mò, vị Dược Thần đại nhân này rốt cuộc tính toán chế biến dược phẩm gì, không ngờ lại đối với Tổ Long cố chấp như thế!?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm non nớt vang lên phía sau lưng hai người:
- Xin hỏi, vừa rồi là Vô Cực Tử Thần và A Tu La ở chỗ này đại chiến sao?
- Ai?
Ba Nhĩ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người thiếu niên tuổi còn trẻ, đang lễ phép mỉm cười nhìn bọn họ.
- Cậu là...! ?
Ba Nhĩ quan sát vị thiếu niên này, phát hiện hắn nhiều nhất mười bảy mười tám tuổi, nhưng tu vi lại đạt đến Võ thánh cấp ba, nhất là trên người dường như có một tầng sương mù che đậy, nhìn qua mơ mơ màng màng, có cảm giác nhìn không thấu.
Đồng thời, Ba Nhĩ cũng hết sức tò mò, một tên thiếu niên mười bảy mười tám tuổi không có việc gì tới tử vong chi lộ làm cái gì! ?
Phải biết, trên tử vong chi lộ, Reda thường xuyên bị từ trường quấy nhiễu, còn không có tinh tú làm vật định vị tham khảo, bốn phía lại đen kịt một màu, cho nên vô cùng dễ dàng lạc đường.
Mà một khi lạc đường, liền có nghĩa là cơ hội đi ra vô cùng mong manh, đây cũng là chỗ đáng sợ của tử vong chi lộ.
Nhưng bây giờ một tên tiểu bằng hữu không ngờ lại một mình đến tử vong chi lộ, cái này thực sự là làm cho người ta cảm thấy kì quái.
Thiếu niên lễ phép đáp:
- Hiện tại tên của ta là Đầu Gỗ, các người có thể nói cho ta biết Vô Cực Tử Thần và A Tu La đi chỗ nào không?
- Đầu Gỗ! ?
Ba Nhĩ lẩm bẩm nói:
- Cái tên thật kỳ cục a! ?
- Ba Nhĩ, nhanh lên đến đây hỗ trợ, ta muốn khiến cho những tên kia biết được, đắc tội một Dược Thần cấp chín là kết cục gì.
Thập Toàn Dược Thần hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi về phía phòng thí nghiệm của mình.
- Được, tôi lập tức tới ngay.
Ba Nhĩ đáp lại, sau đó nói với thiếu niên:
- Bọn họ nói muốn đi tìm cái gì vô cực chi tuyền, tôi khuyên cậu không nên mang theo lòng hiếu kỳ đi nữa, đám người đó đều là một đám biến thái.
Thiếu niên cúi mình vái chào, lễ phép nói:
- Cám ơn nhiều, tôi đã biết!
Ba Nhĩ gật đầu, xoay người đuổi theo Thập Toàn Dược Thần.
Thiếu niên gãi gãi cằm, lẩm bẩm nói:
- A Tu La xuất hiện hẳn là Vương Hạo lĩnh ngộ Tu La Đạo thần thông, sau đó gọi ra. Còn Vô Cực Tử Thần hẳn là Lý Vân Dương khai mở Ác Ma chi nhãn gọi ra, tốc độ phát triển của hai tiểu gia hỏa này thật là dọa người a!
- Ừm... Đây là mùi vị của Thiên đạo tàn phế lưu lại, chẳng lẽ có người lĩnh ngộ Thần Chi đại đạo? Không đúng, còn có mùi vị của Đạo chi lực, chẳng lẽ hai tiểu gia hỏa này đều lĩnh ngộ Thần Chi đại đạo! ?
Thiếu niên đột nhiên nhíu mày, lỗ mũi dùng sức ngửi một cái.
- Được rồi, mặc kệ bọn họ lĩnh ngộ cái gì, dù sao đều không phải là thứ tốt gì, ta phải tự tay tiêu diệt bọn họ.
Thiếu niên thở dài, cảm giác thế giới này thực tế rất bẩn thỉu...