Dược Thần hào.
Đại sảnh triển lãm.
Mọi người đều tụ tập trước một cái tủ trưng bày.
Bên trong tủ trưng bày là một viên quang châu màu vàng lớn chừng quả đấm.
Trên quang châu màu vàng, còn có một con Cự Long giương nanh múa vuốt, phía trên tán phát ra từng luồng long uy.
Bên cạnh có mấy vị Dược tiên cấp tám, ngay cả ánh mắt đều không nháy một cái, nhìn chằm chằm vào quang châu màu vàng, khóe miệng còn chảy ra từng dãy nước bọt.
Hoàn toàn chính là thần thái sắc lang gặp mỹ nữ, tên hám ăn gặp được thức ăn ngon... mới có thể biểu hiện ra.
Đáng tiếc Lý Vân Dương đưa ra yêu cầu, khiến cho bọn họ chú định vô duyên cùng viên quang châu màu vàng này.
Đồng thời, trước tủ trưng bày còn có nhóm người Lý Vân Dương, Khố Lạp, lão ma đầu.
Lý Vân Dương nắm tay Khố Lạp, nhẹ giọng an ủi:
- Yên tâm đi! Ngươi nhất định sẽ không có chuyện gì nữa, ta cam đoan với ngươi.
Khố Lạp cảm động liên tục gật đầu, cảm giác cuộc đời này có hắn thật tốt.
Lão ma đầu đột nhiên run một cái, hai vị đại nam nhân, không ngờ lại trước mặt nhiều người như vậy tỏ ra yêu đương ân ái, thực tế thật là đáng sợ.
Lúc này, quần chúng chung quanh như ăn dưa, chỉ chỉ chõ chõ đối với quang châu màu vàng.
- Các người xem, thật chính là Tổ Long.
- Long mộ Tổ Long là lão quái vật từ thượng cổ sống đến nay, nó làm sao lại bị người bắt được? !
- Không có gì không có khả năng, long mạch chỉ cần đi vào long mộ, vậy không có bất kỳ lực chiến đấu nào, cho dù Tổ Long có cái đầu lớn hơn nữa, sống dù có lâu hơn nữa cũng không một chút sức chiến đấu.
- Trước kia không phải nói Tổ Long núp ở chỗ sâu trong long mộ, hơn nữa mỗi lần long mộ hiện thế, bọn chúng đều triệu hoán anh hùng đến giúp bọn chúng Độ Kiếp, lần này không có lý do ngay cả Tổ Long đều bị bắt a? !
- Đúng rồi! bản thân Tổ Long liền có đại khí vận, làm sao có thể bị người bắt được? !
- Nếu ta không đoán sai, hẳn là bị người lẻn vào chỗ hiểm!
- Ý gì? !
- Các người chớ quên, vị thiếu niên gọi là Vương Hạo kia đã từng được long mạch chúc phúc.
- À, ta hiểu được rồi, Tổ Long mới vừa chúc phúc qua cho Vương Hạo, khí vận xuất hiện tầng ngăn cách, sở dĩ bị người lợi dụng sở hở.
- Nhất định là như vậy, hơn nữa cái người bắt Tổ Long này, khí vận cũng sẽ không quá thấp.
- Không sai, nếu khí vận thấp, căn bản bắt không được Tổ Long.
- Ta hiện tại rất muốn nhìn một chút xem Vương Hạo có phản ứng gì.
- Không sai, hắn lấy tư cách là anh hùng bị long mạch triệu hoán mà đến, hiện tại Tổ Long bị bắt, hắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
- ... . . .
Đúng lúc này, một lão giả chống quải trượng đẩy đám người ra, đi tới ở bên cạnh mấy vị Dược tiên cấp tám, cẩn thận quan sát Tổ Long hóa thành cái viên quang châu màu vàng ấy.
Đám người Đại Dược Tiên kinh hãi, liền vội vàng tiến lên cung kính nói:
- Tham kiến Thập Toàn Dược Thần đại nhân.
Vừa dứt lời, toàn trường trong nháy mắt sôi trào.
- Ông ta là Thập Toàn Dược Thần? !
- Không sai, ông ta chính là chủ nhân của Dược Thần hào, Dược Thần cấp chín duy nhất trong vũ trụ, Thập Toàn Dược Thần.
- Không nghĩ tới, ngay cả ông ta đều đã bị kinh động.
- Đây chính là Tổ Long, kinh động Thập Toàn Dược Thần không có chút kỳ quái nào.
- Lời này không tệ, chỉ là ta tương đối hiếu kỳ, Thập Toàn Dược Thần định dùng Tổ Long phối thuốc gì? !
- ... . . .
Lý Vân Dương mừng rỡ, vội vàng lên tiếng hỏi:
- Tiền bối có thể xuất thủ, chế biến giúp vãn bối tiến hóa dược phẩm cấp 10 hay không? !
Khố Lạp cũng với gương mặt khẩn trương nhìn Thập Toàn Dược Thần, muốn tiến hóa thành Hấp Huyết quỷ chân chính, đây không thể nghi ngờ là Nghịch Thiên Cải Mệnh, chỉ có tiến hóa dược phẩm cấp 10 bên trong truyền thuyết kia mới có thể làm được.
Mà loại tiến hóa dược phẩm cấp 10 này, cho dù là Dược Thần cấp chín cũng chỉ có 5% nắm chắc chế biến thành công.
Về phần những ... khác Dược Tề sư, hoàn toàn không có một chút chế biến thành công có thể, sở dĩ Thập Toàn Dược Thần là hắn có không sống tiếp duy nhất hy vọng.
Thập Toàn Dược Thần gật gật đầu:
- Đây chính là Tổ Long, ta có thể tự mình ra tay giúp các người chế biến tiến hóa dược phẩm cấp 10.
Vừa dứt lời, tiếng kinh hô lập tức vang lên toàn hiện trường.
- Thập Toàn Dược Thần không ngờ lại muốn chế biến dược phẩm cấp 10, thật đúng là thiên đại tin tức a!
- Không nghĩ tới lần này đến Dược Thần hào, không những nhìn thấy Dược Thần cấp chín sinh ra, còn gặp được Tổ Long, lại có dược phẩm cấp 10 sinh ra, thật là không uổng công chuyến này a!
- Cũng không phải sao, hành trình đến Dược Thần hào lần này thực tế rất đặc sắc.
- ... . . .
Khố Lạp mừng quá mà khóc, trong lòng cảm tạ ông trời già, khiến cho hắn cuối cùng cùng Lý Vân Dương người hữu tình sẽ trở thành thân thuộc rồi.
Lý Vân Dương miễn cưỡng nhoẻn miệng cười, trong lòng có loại cảm giác tội ác sâu đậm.
Hắn vì cứu vớt người yêu dấu của mình, lại làm thương tổn Tổ Long không oán không cừu, điều này làm cho lương tâm của hắn nhận lấy khiển trách sâu đậm.
Nhưng vì Khố Lạp, hắn vẫn nguyện ý làm như vậy.
Lúc mọi người ở đây thần tình kích động thảo luận, đoàn người Vương Hạo đã đi tới ngoài cửa lớn của sảnh triển lãm.
Vương Hạo đẩy ra cổng chính, nghĩa chánh ngôn từ nói:
- Tổ Long ai cũng không mang đi được, ta muốn đưa hắn an toàn trở về trong long mộ.
Thấy được Vương Hạo, mọi người trong nháy mắt lại kích động.
- Vương Hạo tiểu bằng hữu này ý gì? ! Chẳng lẽ hắn muốn tranh đoạt Tổ Long cùng Thập Toàn Dược Thần? !
- Có kịch vui để xem, cái này thật sự có kịch vui để xem.
- Một người có Dược Thần, một tên Dược Thần may mắn, giữa hai người này lại sẽ va chạm phát ra dạng kích tình gì đây? !
- Quản hắn khỉ gió chạm phát ra dạng kích tình gì, đây nhất định là một tràng quyết đấu đỉnh cao.
- Không sai, nhất định là một tràng quyết đấu đỉnh cao, trong vũ trụ sẽ không còn có so sánh nào đỉnh phong hơn trận quyết đấu này rồi.
- ... . . .
- Vương Hạo!
Lý Vân Dương kinh hãi, không hiểu nổi Vương Hạo tại sao lại xuất hiện ở nơi này.
Thập Toàn Dược Thần tò mò nhìn đánh giá Vương Hạo ra, ông ta đối với tên nhóc may mắn này vô cùng cảm thấy hứng thú.
Hơn nữa Vương Hạo có thể dùng cái tuổi tác này đạt đến Dược đế cấp năm, điều này càng làm cho ông ta cảm giác tiểu tử này tương lai tiền đồ vô lượng.
Vương Hạo không để ý đến Thập Toàn Dược Thần, mà nghiêm túc quan sát hai vị nam nhân toàn thân chính khí bên cạnh Lý Vân Dương ấy.
Tiền Vạn Dương thấp giọng nói:
- Lão đại, tôi vừa rồi đã điều tra, hai người này một người tên là Kiếm Phong, một người tên là Tuyệt Trần, bọn họ là thành viên của Chánh Nghĩa Liên Minh của Thiên Vực.
- Chánh Nghĩa Liên Minh? !
Vương Hạo sửng sốt một chút, liền vội vàng hỏi:
- Vậy bên trong đó có Wonder Woman không! ?
- Wonder Woman! ?
Tiền Vạn Dương gương mặt có vẻ không hiểu:
- Lão đại, trong chánh nghĩa liên minh này có bảy vị thành viên, nhưng bọn họ đều là nam nhân, không có nữ nhân.
Vương Hạo gương mặt thất vọng, xem ra vị nữ hiệp có đôi chân dài kia chỉ có thể tồn tại trong ký ức của hắn rồi.
Đột nhiên, Vương Hạo ngây ngẩn cả người, trong này có hai người đều là con trai ruột của Thiên đạo, vậy còn dư lại năm vị có phải là ... cũng là con trai ruột của Thiên đạo hay không! ?
Nghĩ tới chỗ nầy, sắc mặt Vương Hạo trong nháy mắt lạnh xuống, Thiên đạo này đối với hắn thật đúng là dụng tâm lương khổ, rất sợ hắn không tìm được con trai ruột của y, sở dĩ chuyên môn khiến cho bọn con trai ruột tụ tập ở cùng một chỗ, còn tạo thành một cái đại liên minh gì nữa.
Lăng Tiêu thử thăm dò:
- Sư đệ, tại sao ta cảm giác đệ rất có địch ý đối với cái Chánh Nghĩa Liên Minh này a! ?
- Ba của hắn chọc đệ, đương nhiên là có địch ý a!
Vương Hạo hừ lạnh một tiếng nói:
- Nếu bọn họ gọi là Chánh Nghĩa Liên Minh, vậy chúng ta ngày hôm nay sẽ trở thành lập một cái gọi là (Phục Cừu Giả liên minh) The Avengers.
- The Avengers! ?
Lăng Tiêu và mọi người gương mặt như là trong mộng, bọn họ không có kẻ thù có biết không, đây là muốn phục thù với phía người nào a! ?
- Hiện tại chính là thời khắc ta phục thù bọn họ...
Vương Hạo cười lạnh, vén tay áo lên sãi bước đi về phía Lý Vân Dương...