Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 820: Chương 820: Thừa cơ tiến vào




Sắc mặt Trương Thiên Sư nghiêm trọng, ôm quyền kêu lên:

- Là vị bằng hữu thần tộc Thiên Minh nào? Có thể hiện thân cho gặp hay không?

Vẻ mặt tất cả mọi người ở đó khẩn trương nhìn xung quanh, hi vọng người ẩn nấp ở trong bóng tối này có thể chủ động hiện thân, bọn họ cũng không muốn chơi loại trò chơi tử thần điểm danh này.

Triệu Y Linh không có ngừng lại, cô hóa thành một đạo lôi quang màu vàng nhanh chóng đi về phía trước, trường thương màu vàng trong tay cô vẫn lộ ra khí thế không giảm, một điểm ánh sáng sắc bén giống như lưu tinh rơi xuống mặt đất, nhanh chóng đâm về phía những các vị thần.

- A...

Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa.

Mí mắt của mọi người ở đây run lên, chỉ thấy một Chúng Thần ngã vào dưới trường thương của Triệu Y Linh, không ngoài dự đoán bóng dáng màu vàng này lại xuất hiện, nắm lấy đầu của vị Chúng Thần này, bắt đầu cướp đoạt tất cả mọi thứ của hắn.

Giờ phút này, tất cả mọi người ở đó hoàn toàn không có cách nào bình tĩnh được, tiếng kêu kinh sợ không ngừng vang lên.

- Người này dự định tiêu diệt từng người chúng ta.

- Rốt cuộc là ai? Nhanh chóng đi ra!

- Người thần tộc Thiên Minh luôn luôn thích ẩn nấp trong bóng tối, nhân lúc sơ hở, sau đó cướp đoạt tất cả của đối phương.

- Đây quả thực là trò chơi tử thần điểm danh, lão tử không chơi nữa, lão tử muốn về nhà.

- Lẽ nào đây cũng là cứu viện của Vương Hạo từ bên ngoài sao?

- Không thể nào? Vương Hạo này rốt cuộc ăn bao nhiêu cơm mềm vậy?

- Ai biết, người này lại tự xưng là vua ăn cơm mềm có thâm niên, tôi nghĩ nhất định không phải ít.

- Mẹ nó, những nữ thần này, lão tử được một người đã cười trộm, hắn lại có thể chân đạp mấy cái thuyền.

- Điều khiến cho người ta không hiểu là những nữ nhân này đều bị ngốc sao? Lại có thể không ghen tuông!

- Đúng vậy, lại nói lão tử sắp đố kị tới chết mất...

Nguyệt Ly dường như suy nghĩ tới điều gì, cô liếc nhìn Triệu Y Linh, sau đó quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Vương Hạo và Tiểu Hồ Ly vẫn ở nơi đó liếc mắt đưa tình, chẳng qua Vương Hạo thỉnh thoảng sẽ bấm ra một đạo chỉ quyết, sau đó một vị Chúng Thần lại bị tước đoạt.

- Không thể nào? Chẳng lẽ lại thật sự là hắn?

Trong nháy mắt Nguyệt Ly quên cả hít thở, cảm giác đầu óc mình có chút choáng váng mơ hồ, trên đời này làm sao có khả năng có người vừa biết thần thông Lục Đạo Luân Hồi, lại biết thần thông bàn tay của thượng đế được?

Tiểu Hồ Ly dựa vào trong lòng của Vương Hạo, vẻ mặt kinh sợ nói:

- Anh Vương Hạo, anh đã cướp đoạt của bảy Chúng Thần, tại sao còn chưa có đột phá vậy?

Vương Hạo nhéo cắm nhỏ của Tiểu Hồ Ly tinh, khẽ cười nói:

- Gấp cái gì, chỉ cần cướp đoạt thêm hai người, anh lại có thể đột phá đến Vũ Thần cấp năm.

Tiểu Hồ Ly khiếp sợ thân thể run lên, không còn kích động muốn chơi với Vương Hạo nữa.

Đột phá một Vũ Thần cấp năm, lại có thể cần tới năng lượng trong cơ thể của chín Chúng Thần, hơn nữa còn là Chúng Thần của vũ trụ Địa cấp, điều này bảo người ta làm sao dám chơi cùng với kẻ siêu cấp đại biến thái này nữa?

Vương Hạo vuốt ve đầu thỏ của Tiểu Bạch, truyền thụ lại nhiều thứ cướp đoạt được đến trên thân của con thỏ này.

Vẻ mặt Tiểu Bạch say mê vùi vào trên đùi của Vương Hạo, tạm thời lựa chọn tha thứ tên đại bại hoại Vương Hạo này.

- Vèo vèo...

Đúng lúc này, một âm thanh phá không rất nhỏ vang lên, khiến cho lông tóc toàn thân của Vương Hạo dựng đứng, đây là âm thanh vật thể nào đó di chuyển tốc độ cao xé ra không trung phát ra.

Sắc mặt Vương Hạo đại biến, nắm lấy tai thỏ của Tiểu Bạch, ôm cổ Tiểu Hồ Ly, thân giống như một làn gió nhanh chóng né tránh, khóe mắt nhanh chóng đảo qua xung quanh, chỉ thấy một ông lão tóc vàng giống như người Mỹ, tay cầm một thanh huyết kiếm màu đỏ tươi, giống như cầu vồng đâm thẳng tới ngực của hắn.

- Là Chí Tôn Địa cấp!

Đồng tử của Vương Hạo chợt co lại, không còn kịp suy tư tại sao ở đây lại có Chí Tôn Địa cấp, ôm Tiểu Hồ Ly lao nhanh như tia chớp biến mất ở trên đầu của Tổ Long.

- Ngao...

Tổ Long hét lớn một tiếng, hóa thành Kiếm của Chúa Tể rơi vào trong tay của Vương Hạo.

Ông lão tóc vàng nước Mỹ cảm thấy bất ngờ nói:

- Còn thật sự có tài, tự nhiên lại có thể tránh thoát được đòn tập kích của Tôn Tà tôi, tuy nhiên Vũ Thần trước sau vẫn là Vũ Thần, ở trước mặt lão phu cậu nhất định ko thể gây ra được sóng gió gì.

Trương Thiên Sư kinh ngạc kêu lên:

- Không tốt, là Tà Tôn của vũ trụ Đại Âu!

Hắn vừa dứt lời, một tiếng cười bừa bãi vang lên.

- Người tới không chỉ có Tà Tôn, còn có Minh Tôn tôi.

Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy lại một ông già nước Mỹ khác mặc xuất hiện ở trước mặt Tà Tôn.

Giờ phút này, không khí của hiện trường trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt đề phòng nhìn hai vị Chí Tôn Địa cấp đột nhiên xuất hiện này.

Tương Văn Đào tiến lên trước một bước, thản nhiên nói:

- Hai vị tiền bối Chí Tôn của vũ trụ Đại Âu, không biết hai vị tới vũ trụ Vô Cực của tôi vì chuyện gì?

Tà Tôn cười đắc ý nói:

- Chúng tôi biết Lục Đạo Luân Hồi của vũ trụ Vô Cực bị cho nổ, tất cả Chí Tôn đều đi đánh vũ trụ khác, cho nên đứng đầu vũ trụ vũ trụ Đại Âu chúng tôi lại dẫn theo chúng tôi thừa cơ tiến vào, dự định đoạt lại tinh thạch pháp tắc của vũ trụ của các người.

Hắn vừa dứt lời, trong nháy mắt tất cả mọi người ở đó vang lên tiếng kêu kinh hoàng.

- Đùa kiểu gì vậy, đứng đầu vũ trụ Đại Âu lại có thể tự mình ra tay!

- Cái này thì xong đời rồi, người đứng đầu vũ trụ chúng ta đã ngã xuống, vậy phải làm sao đây?

- Tệ hại nhất chính là, Chí Tôn đều không ở nhà, chỉ dựa vào Thiên Đạo và ý thức vũ trụ làm sao chống đỡ được những người này?

- Chống đỡ không cũng phải chống đỡ, tôi cũng không muốn làm nô lệ mất nước.

- Không sai, mọi người liều mạng với những người này, chết cũng không làm nô lệ mất nước!

- ...

Tà Tôn sử dụng ánh mắt tục tĩu quan sát Tiểu Hồ Ly trong lòng của Vương Hạo, sau đó liếm đôi môi khô khốc cười nói:

- Lão phu cả đời này nhìn thấy vô số nữ tử, nhưng vẫn chưa bao giờ thưởng thức qua Thiên Hồ, ngày hôm nay nhất định không thể bỏ qua.

Trong nháy mắt, sắc mặt Vương Hạo âm trầm xuống, Tà Tôn này không chỉ có tập kích hắn, còn dám đánh chú ý vào Tiểu Hồ Ly nhà hắn, nếu như hắn có thể nuốt xuống được cơn giận này, mới chính là gặp quỷ.

Tiểu Hồ Ly tức tới mức hai vai run rẩy, ngoại trừ Vương Hạo, cô vô cùng đáng ghét kẻ khác dùng loại ánh mắt này nhìn cô.

Sắc mặt Trương Thiên Sư nghiêm trọng nói:

- Vương Hạo, hiện tại có kẻ thù bên ngoài xâm nhập, vũ trụ Vô Cực đến giây phút sinh tử tồn vong, chúng ta có thể bỏ xuống ân oán cá nhân cùng nhau chống lại kẻ thù bên ngoài hay không?

- A di đà phật!

Thái Hư chắp hai tay lại trước ngực, lặng lẽ niệm kinh phật, xem như là giúp Trương Thiên Sư sớm siêu độ.

Dám cùng Vương Hạo chống đỡ kẻ thù bên ngoài, đây là uống bao nhiêu sữa bột Tam Lộc chứ?

Đồng thời, Thái Hư cũng vô cùng nghi ngờ, Vương Hạo làm thế nào nhận được thẻ căn cước của vũ trụ khác?

Đúng lúc này, một tiếng cười kinh tâm động phách vang lên.

- Khanh khách... Thật không nghĩ tới ở chỗ này sẽ gặp được Thiên Hồ trong truyền thuyết, tuy nhiên cô chỉ Tiểu Hồ Ly đạo hạnh quá kém, một chút cảm giác nữ nhân cũng không có. “

Hai mắt của tất cả mọi người ở đó đỏ ngầu, bụng có ngọn lửa thiêu đốt, kích động nguyên thủy nhất trong lòng cũng bị tiếng cười kia làm cho thức tỉnh lại.

Tà Tôn, Minh Tôn vô cùng kinh ngạc, vội vàng cung kính nói:

- Cung nghênh Thánh Chủ!

Rất nhanh, một nữ tử mặc áo bào màu đỏ dáng người bốc lửa giống như ma quỷ từ trên trời hạ xuống, một mái tóc quăn cuộn sóng phát ra tia sáng chói mắt, bắp đùi thon dài để lộ ra ngoài, hiện ra dáng người hoàn mỹ.

Nhất là dưới chân cũng không có đi giày, bàn chân mềm mịn lại trắng nõn quả thực tuyệt vời, khiến người ta có kích động muốn cúi người xuống hôn một cái.

- Đây là đứng đầu vũ trụ của vũ trụ Đại Âu sao?

Vẻ mặt Vương Hạo cảm thấy bất ngờ, hắn không nghĩ tới người đứng đầu vũ trụ sẽ là một đại mỹ nữ xinh đẹp tóc vàng mắt xanh như vậy.

Chẳng qua là loại ánh mắt lẳng này lơ, không phải là buộc hắn sử dụng nụ cười kiểu dâm trùng sao...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.