Đại lão khắp nơi tập hợp lại một chỗ, có rất nhiều người tức đến mức nổi trận lôi đình.
- Vô liêm sỉ, ai truyền tin tức này ra ngoài?
- Điều tra ngay cho lão phu, phải phạt nặng cái tên thả ra lời đồn kia.
- Mặc dù Vương Hạo có hơi vô sỉ một chút, nhưng lần này hắn đã làm chuyện có lợi cho dân tộc ta, ai lại đi vu tội cho hắn như vậy?
- Chúng ta lập tức thanh minh cho Vương Hạo đi!
- Không được, nếu bây giờ mà công bố ra sự thật, chẳng phải dị tộc sẽ biết được kế hoạch của chúng ta sao?
- Chỉ có hơn hai mươi ngày nữa, cứ để cho Vương Hạo nhịn chút đi.
- Hazz, chỉ có thể như vậy thôi, đúng là tình hình ngày càng rối loạn.
- ...
Mà trong khi các đại lão đang thảo luận nên làm gì tiếp theo, một binh lính đã đi đến, cung kính nói.
- Các vị đại nhân, vừa rồi Vương Hạo gửi tin đến, hắn nói là do dân chúng diễu hành nhiều quá, nên hắn quyết định vào nhà tù ở vài ngày, tránh cho kẻ có dã tâm lợi dụng, gây nên tổn thương không đáng.
Vừa dứt lời, các vị đại lão đều khen ngợi Vương Hạo, đúng là một đứa bé tốt, không chỉ hiểu lòng người, mà ngay cả danh dự cũng không quan tâm, một lòng kính dâng vì sự nghiệp lớn của Nhân Tộc.
Mặc dù nói Vương Hạo chuyện bé xé ra to, nhưng loại hi sinh này rất đáng để người khác tán thưởng.
Từ nay về sau, nếu có người nào dám nói Vương Hạo ngang ngược càn rỡ, vô sỉ hạ lưu, chắc chắn bọn họ sẽ đến tát cho kẻ đó lệch mồm.
Người ta ngang ngược thì thế nào?
Một siêu cấp thiên tài tuổi trẻ tài cao, chẳng lẽ không được hung hăng ngang ngược sao?
Người ta hạ lưu vô sỉ thì thể nào?
Nếu hắn có thể phân biệt rõ đúng sai, vậy thì bọn họ cũng mắt nhắm mắt mở cho qua được.
Đồng thời, vài đại lão giơ ngón tay cái cho Tô Mộc.
- Tô lão đầu, ngươi đúng là có bản lĩnh!
- Đúng vậy, không chỉ dạy được một Vương Thiên Dật, mà còn dạy được Vương Hạo trở thành anh hùng.
- Trước đây ta còn nghĩ ông đã dạy hư Vương Hạo, nhưng không ngờ, hắn cũng là một anh hùng đấy.
- Tô lão đầu, ngươi thấy thằng nhóc nhà ta thế nào? Nếu được ngươi đến dạy cho nó một chút giúp ta được không?
Tô Mộc mặc kệ cái đám xum xoe kia, hắn có cảm giác sắp xảy ra chuyện lớn.
Dù sao hắn hiểu rõ được tính tình của Vương Hạo, hắn là một con hồ ly nhỏ không lợi thì không làm.
Nhưng bây giờ bỗng nhiên biến thành như vậy, hắn có sự cảm sắp có chuyện xấu gì đó xảy ra.
- Hi vọng là do ta nghĩ nhiều, có lẽ thằng nhóc thúi Vương Hạo học được nghe lời cũng nên!
Tô Mộc nói thầm một tiếng, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Vương Hạo đã đổi tính.
....
Tinh cầu Pháp.
Một tinh cầu tứ cấp.
Căn cứ tối cao của liên bang Stars .
Lúc này, trước cửa pháp viện tối cao, tu tập rất nhiều người của hai đại liên bang, bọn họ giơ cao tấm băng rôn, trên đó viết, đánh đuổi kẻ bán nước Vương Hạo, trả lại chính nghĩa trong lòng ta.
Mà cách đám người đó không xa, có một phi thuyền đang lơ lửng, bên trong có các con cháu của cao tầng hai đại liên bang đang uống trà nói chuyện phiếm.
- Các ngươi nói, lần này Vương Hạo có bị thân bại danh liệt không?
- Ta nghĩ là không, nghe nói có tất nhiều lão đại quyết định sửa án sai cho Vương Hạo.
- Đúng vậy, ta nghe nói bây giờ hình tượng của Vương Hạo trong lòng những người đó, chính là vừa đẹp vừa hoàn mỹ.
- Không có cách nào, ai bảo Vương Hạo làm dáng giỏi trong cuộc chiến với Dị Tộc đây!
- Hazz, nói đến chuyện này thì ta cũng tức giận, tên này đào hố bẫy người khắp nơi, làm chúng ta không nhảy cũng không được.
- Vốn là ta đã phát hiện được chứng cớ Vương Hạo cấu kết Ngưu Đầu Nhân, còn định đi tố cáo hắn, ai mà biết được thằng cha này lợi dụng quan hệ đó, thành công đánh vào bên trong dị tộc.
- Còn không phải sao, nghe nói khi bên trên biết được thì lập tức phong tỏa tin tức, còn hạ lệnh bắt chúng ta thành thật một chút.
- Đó là do bên trên muốn cho Vương Hạo hoàn toàn khống chế dị tộc, đừng cho bọn họ chạy ra gây chuyện.
- Vậy đó, nên lúc trước Vương Hạo dùng Ngưu Đầu Nhân lừa gạt ta, ta đến mách thì bọn họ cũng mặc kệ.
- Không có cách nào, so với chuyện hoàn toàn khống chế dị tộc, so với việc đó thì chuyện của chúng ta chỉ nhỏ bằng hạt vừng thôi.
- Chuyện làm cho ta buồn nôn nhất chính là, mỗi ngày mẹ ta lại lải nhải bên tài ta, nói cái gì mà sao con không học thằng Vương Hạo được một chút, mẹ nó, ta mà học Vương Hạo cái gì? Loại ăn rồi ngồi hố hàng người ta như hắn mà cũng phải học à?
- Bên ta cũng giống vậy, trước đây mẹ ta nói với ta, đừng có học hư như Vương Hạo, nhưng bây giờ lại..., không muốn nói nữa, tâm thật mệt mỏi.
- ...
Đúng lúc này, chiến hạm số 1 của Thiếu Soái Quân từ bên trên đáp xuống.
Ngay khi Vương Hạo bước khỏi chiến hạm số 1, tất cả mọi người đều sôi trào, rất nhiều trứng thối, vỏ chuối, tất thối,... đều bị ném đến.
Hai tiểu đệ Tiễn Vạn Dương và Trần Diệu đã có chuẩn bị từ trước, bọn họ nhanh chóng khởi động năng lượng hộ thuẫn, ngăn tất cả mọi thứ ở bên ngoài.
- Kẻ bán nước Vương Hạo kia!
- Ngươi có thấy hổ thẹn với Nhân Tộc không, kẻ bán nước kia!
- ...
- Im ngay!
Đội Thiếu Soái Quân đi theo sau Vương Hạo nổi giận gầm lên, bọn họ nhanh chóng rút vũ khí đi lên, quanh người có một cỗ chân khí màu đen vờn quanh.
Đồng thời, một cỗ sát khí kinh người bay ra, làm cho tất cả mọi người ở đây bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, không ai dám nhiều lời thêm một chữ.
Thấy như vậy, đám con ông cháu cha cách đó không xa bị chấn động mãnh liệt, đó là Thiếu Soái Quân thật sao?
- Sao có thể như vậy? Thực lực của những Thiếu Soái Quân này tăng gấp mười lần so với lúc trước!
- Nhất là loại sát khí kinh người kia, làm cho người ta không có dũng khí đối mặt.
- Vương Hạo cho binh lính ăn cái gì vậy? Sao có thể phát triển nhanh như thế?
- Không biết, sau hai trận đại chiến kia, tất cả Thiếu Soái Quân chúng ta cài vào đó đều chết hết.
- Ta có cảm giác Vương Hạo đã tra được bọn họ là kẻ nằm vùng, nên cố ý diệt trừ hết.
- Dù là gì đi nữa, bây giờ Vương Hạo đã hoàn toàn khống chế Thiếu Soái Quân, không thể cài người vào nằm vùng được.
- Mặc dù bây giờ Thiếu Soái Quân chỉ có 50 vạn người, nhưng chiến lực của bọn họ không thua 200 vạn quân lính vương bài.
- Đúng là làm người khác hâm mộ, lại lấy được một quân đoàn mạnh như vậy đến tay.
- Vương Hạo đúng là tài giỏi, chưa từng có ai, thành lập được một quân đoàn mạnh như vậy chỉ trong một năm.
- Ta thấy nên nghe lời mẹ nói, học tập Vương Hạo một chút.
- Ta thấy mình cũng nên học tập hắn.
- ...
Khóe miệng Vương Hạo nhếch lên, từ sau khi sử dụng quyển trục ác ma, 50 vạn Thiếu Soái Quân chỉ trung thành với một mình hắn.
Đối với những tiểu đệ nghe lời mình, tất nhiên hắn sẽ không keo kiệt, trực tiếp lấy ra tinh thạch truyền thừa, miễn phí cho 50 vạn Thiếu Soái Quân sử dụng.
Hơn nữa, có quyển trục ác ma khống chế, cộng thêm sử dụng dược tề cường hóa, lại có trang bị binh lính vương bài, chiến lực Thiếu Soái Quân được tăng vọt cũng không có gì ngạc nhiên.
Bây giờ, sức chiến đấu của Thiếu Soái Quân có thể lấy một đánh trăm, miểu sát kẻ địch ngang cấp.
Thậm chí, so với tư quân Hạ Gia siêu việt, nghiền áp luôn bọn chúng cũng không có vấn đề gì, bọn họ chính là quân đoàn đệ nhất của Nhân Tộc.
- Đi thôi.
Vương Hạo nói, sau đó xoay người đi vào tòa án tối cao, bây giờ hắn nhịn không được muốn xem quà khi ở tù, không biết lễ vật đó lớn bao nhiêu.
Thiếu Soái Quân không nói nhảm gì, nhanh chóng cất vũ khí, đi theo Vương Hạo vào tòa án tối cao, để lại một đám há miệng thở dốc không dám nói gì...
-------------------------