Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 487: Chương 487: Tiểu Bạch VS Nữ Vương Ám Tinh Linh.




- Ta buông một lưới xuống dưới, bắt được rất nhiều con cá lớn đấy!

Khóe miệng của Vương Hạo nhếch lên.

- Leng keng, chúc mừng ký chủ hạ độc thành công, dẫn theo tiểu đệ đi đánh cướp, nhận được 8000 vạn điểm tội ác.

Hai mắt Vương Hạo tỏa sánh, 8000 vạn này cộng thêm 6400 vạn vốn có nữa, vậy là đã vượt qua 1 ức điểm tội ác rồi, bây giờ hắn đã có 1 ức 4300 vạn điểm.

- Chiến Vô Địch đáng chết...

Nữ Vương Thanh Y nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Vương Hạo, cô không ngờ rằng, Chiến Vô Địch còn ở trong hành cung của mình, còn dùng kế điệu hổ ly sơn dẫn Thu Man đi mất, sau đó hạ độc ở đây, làm cho tất cả mọi người trên Ma Sát Tinh đều bị trúng độc.

- Võ Tôn cấp chín đúng là khủng bố, sau khi bị trúng dược tề Táng Thiên phiên bản nâng cấp xong, vẫn còn có thể nói được như thường.

Con ngươi màu đen của Nữ Vương Thanh Y hiện lên sự lạnh lùng tàn khốc.

- Chiến Vô Địch, nếu ngươi không có ý tốt, vậy thì lát nữa bản vương sẽ cho ngươi đẹp mắt.

Vừa dứt lời, Nữ Vương Thanh Y vỗ mạnh lên mặt đất, cô nhanh chóng bò dậy, tiếc là cả người vẫn mềm nhũn như cũ.

- Oh no, chúng ta gặp phiền phức rồi.

Tiểu Bạch che hai mắt không dám nhìn, nó có thể cảm ứng được rõ rằng, chân khí trong cơ thể Nữ Vương Thanh Y đang nhanh chóng khôi phục lại.

Nói đúng hơn là, mặc dù dược tề Táng Thiên có thể làm cho Nữ Vương Thanh Y trúng độc, nhưng bởi vì thực lực của cô ta rất mạnh, nên đã dẫn độc tính ra ngoài cơ thể, bây giờ tu vi đã khôi phục đến Võ Vương rồi.

- Lại khôi phục được đến Võ Vương, đúng là làm cho người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.

Khóe miệng của Vương Hạo nhếch lên thành một đường cong tà mị.

- Người cùng thế hệ thì không có ai là đối thủ của ta ta, vừa vặn dùng Võ Tôn như ngươi đến thử chiến lực của ta mạnh thế nào.

- Không biết tực lượng sức mình!

Nữ Vương Thanh Y hừ lạnh một tiếng, một cỗ khí tức hùng hậu từ trong cơ thể tràn ra, tay cô vung lên, một thanh trường kiếm xuất hiện, khí tức lăng lệ càn quét khắp nơi theo gió lớn.

- Nữ Vương Ám Tinh Linh Tộc, đúng là khủng bố.

Sắc mặt Vương Hạo biến thành ngưng trọng, nắm chặt kiếm lớn trong tay, cả người phóng ra như ngôi sao băng, mang theo gió lớn kinh người, phóng thẳng về phía Nữ Vương Thanh Y.

- Đương đinh đinh...

Tốc độ giống như ánh sáng, ánh lửa tóe ra, sát ý vô tận tràn ra từ trong từng chiêu kiếm.

Rõ ràng bên phía Vương Hạo đang rơi vào thế yếu, nhưng áo nghĩa của Bách Trọng Lãng thì được hắn phát huy vô cùng tinh tế, mỗi một kiếm giống như có gợn sóng gia tăng bạo kích.

Cộng thêm Thiên Bá Kính được ẩn giấu bên trong, làm cho Nữ Vương Thanh Y khổ không thể tả, vất vả lắm mới ngưng tụ ra được một chút chân khí, đã bị công kích liên miên đánh tan mất.

Trong cung điện, năm vị Võ Tôn đang nằm thi kinh hãi, hôm nay bọn họ đã bị thiên tài tinh hệ Thiên Dương làm cho khiếp sợ.

Cho dù tu vi của Nữ Vương Thanh Y tạm thời bị rơi xuống đến Võ Vương, nhưng dù sao cô cũng là cường giả Võ Tôn cấp chín, về kinh nghiệm hay cách vận dụng lực lượng, đều hơn hẳn Chiến Vô Địch một bậc mới đúng.

Nhưng kết quả mấy cô nhìn thấy là gì? Hai người ngang tài ngang sức?

Vương Hạo cười nhạt.

- Đây là Võ Tôn sao? Cũng chỉ có vậy mà thôi!

- Thằng nhóc thúi miệng lưỡi bén nhọn, ngươi quá tự cao tự đại rồi đấy.

Nữ Vương Thanh Y phẫn nộ, cả người mạnh mẽ bay lên, sau đó từ trên cao đâm xuống, thanh thế to lớn.

- Mẹ nó, thật nghĩ ta không có đòn sát thủ sao?

Vương Hạo bĩu môi, bỗng nhiên hắn đạp mạnh hai chân xuống đất, cả người hóa thành đạo tàn ảnh, dùng tư thái cuồng dã giơ cự kiếm lên, hóa thành một đạo mũi nhọn sắc bén, nhanh chóng đâm về phía Nữ Vương Thanh Y.

Phá Thiên Cự Kiếm Quyết: Thức thứ ba, Huyễn Ảnh Phân Thân Trảm.

Nữ Vương Thanh Y hơi ngừng một chút, cô không muốn cứng đối cứng với Vương Hạo, cái công kích kiểu từng đợt sóng nối tiếp nhau kia, làm cho cô cực kỳ bực mình.

Bỗng nhiên, Nữ Vương Thanh Y phát hiện sau lưng có một luồng sát khí như ẩn như hiện.

Không kịp nghĩ nhiều, Nữ Vương Thanh Y lập tức xoay người bỏ chạy, đồng thời còn dùng khóe mắt nhìn về phía sau, cô phát hiện Chiến Vô Địch ở sau lưng.

- Sao có thể như vậy?

Nữ Vương Thanh Y ngạc nhiên đến ngây người, chẳng lẽ Chiến Vô Địch có anh em song sinh sao? Sao lại có một người ở trước, một người ở sau đây?

Không đợi Nữ Vương Thanh Y nghĩ cẩn thận, bốn phía đã có mấy trăm Chiến Vô Địch xuất hiện, bọn họ đều có sát ý tán ra ngoài, làm cho cô không phân biệt được ai là thật, ai là giả?

- Aaa!

Nữ Vương Thanh Y gào lên một tiếng, cô cảm giác được cánh tay mình đau xót, cự kiếm của Vương Hạo đã đâm trúng cánh tay cô, máu tươi phun ra như suối.

Đồng thời, một cỗ chân khí xa lạ tràn vào cơ thể cô, làm cho cô phải dùng số chân khí nhỏ nhoi còn sót lại để chống cự nó.

Vương Hạo nhăn mặt, nếu như là người khác, một kiếm vừa rồi đã có thể chặt luôn cánh tay của đối phương, nhưng vị Nữ Vương Thanh Y này chỉ bị cắt một vết nhỏ, Võ Tôn cấp chín đúng là khủng bố, dù tu vi đã rớt xuống, nhưng cũng không phải kẻ mà hắn có thể giết được.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Tiểu Bạch nhảy dựng lên, cầm một cái thước trúc phóng về phía Nữ Vương Thanh Y.

- Tiểu Bạch, ngươi nổi điên làm gì vậy?

Vương Hạo kinh hãi, nhanh chóng đuổi theo, hắn muốn tóm cổ con thỏ không biết sống chết này lại.

Nhưng một giây sau, Vương Hạo đã há hốc mồm, chỉ thấy Tiểu Bạch ỷ vào cơ thể nhỏ xinh và bộ pháp linh động, nó nhẹ nhõm tránh thoát mọi công kích, nhảy đến trước mặt Nữ Vương Thanh Y, nó dùng cây gậy trúc liên tục nện lên đầu Nữ Vương Thanh Y.

Mà lần này, Nữ Vương Thanh Y ngất tại chỗ.

Tiểu Bạch dẫm trên mặt Nữ Vương, vung vẩy cây gậy trúc trong tay.

- Ha ha, đúng là bản bảo bảo thỏ lợi hại nhất, ngay cả Võ Tôn cũng bị ta đánh.

- Thanh gậy trúc kia là gì?

Vương Hạo ngạc nhiên đến ngây người, ban đầu hắn phát hiên thanh trúc kia ở trong di tích thượng cổ, nó cực kỳ cứng rắn, dùng kiếm chém cũng không có chút dấu vết nào.

Nhưng tác dụng duy nhất của nó là, Tiểu Bạch ôm nó thì tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, nhưng hắn cầm thì không có chút lợi lộc nào.

Mà hệ thống cũng không nói ra lai lịch của thanh trúc này, chỉ nói là nó rất quý giá, đề nghị bảo quản cẩn thận.

Nhưng ai ngờ được, bây giờ Tiểu Bạch lại dùng nó đánh cho Võ Tôn cấp chín ngất đi, dù hắn dùng Lục Nhâm Thần cũng không tính ra cây gậy trúc kia là đồ chơi gì.

- Ngươi không thấy cái gì...

Tiểu Bạch phát hiện ánh mắt của Vương Hạo dần dần không đúng, nó lập tức cất nhanh thanh trúc kia vào không gian thứ nguyên.

Vương Hạo trợn trắng mắt, tức giận nói.

- Ngươi đúng là con thỏ lòng dạ hẹp hòi, thanh trúc này ta còn chẳng biết là thứ gì, nên lấy nó làm gì chứ?

Tiểu Bạch nghiêng cái đầu nhỏ.

- Bản bảo bảo thỏ nghiên cứu nó một thời gian dài rồi, cũng không biết nó có tác dụng gì, chỉ biết nếu ta dùng nó đánh người, có thể đánh người ta ngất đi.

- Có thể đánh người ta ngất đi sao?

Vương Hạo sững sờ.

- Ách...

Nữ Vương Thanh Y rên một tiếng nhỏ, bắt đầu tỉnh lại.

- Đúng vậy, là thế này...

Nói xong, Tiểu Bạch lại móc ra thanh trúc, không khách khí gõ một phát thật mạnh lên đầu của nữ vương, kết quả Nữ Vương Thanh Y lại ngất đi.

Tất cả Võ Tôn Ám Tinh Linh đang nằm thi đều thống khổ nhắm mắt lại, vốn tưởng rằng Nữ Vương sẽ đuổi những tên cướp này đi, nhưng không ngờ lại bị một con thỏ đánh cho ngất đi, đúng là sự sỉ nhục lớn nhất của Ám Tinh Linh Tộc các cô...

---------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.