Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 486: Chương 486: Cướp tiền, đoạt lương, đoạt nữ nhân! !




Tinh hệ Thiên Lô.

Ma Sát tinh.

Trong hành cung của Nữ Vương Ám Tinh Linh.

Nữ Vương Thanh Y của Ám Tinh Linh tộc đang ngồi trên Vương Tọa của mình, bên dưới là hơn mười nữ Ám Tinh Linh tộc, các cô đều là cao tầng của Ám Tinh Linh tộc, tất cả đều có tu vi Võ Tôn.

Thanh Y Nữ Vương lạnh lùng nói.

- Còn không tìm được Chiến Vô Địch sao?

Một nữ Ám Tinh Linh bước lên nói.

- Bẩm Nữ Vương đại nhân, chúng ta tìm khắp từ trong ra ngoài Ma Sát tinh, nhưng vẫn không tìm ra bóng dáng của Chiến Vô Địch.

Sắc mặt của Nữ Vương Thanh Y lạnh dần.

- Đệ nhất thiên tài tinh hệ Thiên Dương, đúng là có chút tài cán, các ngươi có suy nghĩ thế nào về việc hắn đến đây trộm bông hoa Sinh Mệnh không?

Vừa dứt lời, các Võ Tôn phía dưới bắt đầu xì xào bàn tán.

- Chiến gia là gia tộc lớn, chúng ta không nên đối chọi chính diện.

- Chiến gia này, hoàn toàn không để Ám Tinh Linh tộc chúng ta vào mắt.

Đúng vậy, rõ ràng dám đánh chủ ý lên Ám Tinh Linh tộc chúng ta để hoàn thành thí luyện gia tộc, đúng là khinh người quá đáng.

- Nếu là ta, ta đã trực tiếp làm thịt Chiến Vô Địch, cho Chiến Gia hiểu rõ Ám Tinh Linh chúng ta không dễ trêu chọc.

- Nói thì hay, nhưng Chiến Vô Địch chạy mất rồi, làm gì đợi đó cho chúng ta làm thịt.

- Hòa thượng chạy được nhưng miếu thì không, sớm hay muộn cũng bắt được hắn.

- Ta cảm thấy không ổn, Chiến Vô Địch là người thừa kế Chiến Gia, nếu giết hắn, chắc chắn Chiến Gia sẽ giận dữ.

- Sợ cái gì? Tinh hệ Thiên Dương lợi hại thật, nhưng một mình Chiến Gia vẫn chưa đủ làm cho chúng ta sợ hãi.

...

- Ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất kịch liệt rung động.

Sắc mặt của Nữ Vương Thanh Y lạnh băng, lại có người dám quấy rối trên địa bàn của cô, đúng là chán sống, không để nữ vương như cô vào mắt phải không?

Bỗng nhiên, một giọng nói khiến người ta sợ hãi vang vọng khắp Ma Sát Tinh.

- Vị cao nhân nào đến đây? Không biết Ám Tinh Linh Tộc đắc tội ngài ở chỗ nào?

- Lão tổ tông!

Sắc mặt của Nữ Vương Thanh Y thay đổi hẳn, người kia là thần thánh phương nào, lại kinh động đến cả thần thủ hộ của Ám Tinh Linh Tộc?

Nghĩ đến đây, Nữ Vương Thanh Y và một đám Võ Tôn chạy nhanh ra khỏi cung điện, bọn họ ngẩng đầu lên trời nhìn, chỉ thấy một cô gái nhỏ đang ngồi trên Độc Giác Thú, nụ cười kia tươi như ánh mặt trời, rất khó làm cho người ta nghĩ đến cường giả siêu cấp.

Mà ở phía trước Hương Hương, một người mặc đồ đen, Ám Tinh Linh dáng người nóng bỏng, đó chính là Thu Man, thủ hộ thần của Ám Tinh Linh tộc.

- Ta gọi Hương Hương, ông chủ của ta kêu ta đến đánh với ngươi một trận.

Hương Hương không hề che giấu ý đồ đến đây.

Lông mày của Thu Mạn nhăn lại.

- Ông chủ của ngươi là ai?

Hương Hương mở vòng tay trí năng ra, chiếu hình ảnh Vương Hạo đang sử dụng kỹ năng Tiểu Dâm Trùng mỉm cười đưa ra ngoài.

Ánh mắt của Thu Mạn lóe ra một luồng ánh sáng, trái tim vốn bình tĩnh không gợn sóng, nay bỗng nhiên rung động.

- Nụ cười của ông chủ thật là bỉ ổi!

Hương Hương rùng mình một cái, vội vàng tắt video đai, sau đó dùng tay đánh ra, một quả cầu năng lượng vọt về phía Thu Mạn.

- Muốn chết!

Thu Mạn hừ lạnh một tiếng, trong lòng bàn tay bà cũng ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng đập về phía Hương Hương.

- Ầm ầm. . .

Một giây sau, hai quả cầu năng lượng va chạm lên, ánh sáng chói mắt thay thế trên mặt trời chói chang trên bầu trời.

Năng lượng va chạm với nhau sinh ra Phong Bạo, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Ma Sát tinh, Cung Điện trên mặt đất cũng bị dư uy của quả cầu năng lượng bay xuống phá hủy, có thể thấy được nhiều hố sâu vạn trượng khắp nơi.

Nữ Vương Thanh Y kinh hãi, gấp gáp kêu lên.

- Lão tổ tông, Ma Sát tinh không chịu nổi công kích của hai người đâu.

- Chúng ta đi ra ngoài Vũ Trụ đánh!

Hương Hương cười ngọt ngào, quay người bay về phía Vũ Trụ.

- Hừ, dám đến Ám Tinh Linh tộc Nữ Vương quấy rối, hôm nay chắc chắn sẽ làm cho ngươi phải hối hận.

Thu Mạn hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng đuổi theo.

Lúc này, trong Linh Giới cầu.

Vương Hạo đang nhàn nhã phơi nắng mặt trời, mà Tiểu Bạch thì nằm trên bụng của hắn tắm nắng.

Tiền Vạn Dương đi đến, nói nhỏ.

- Lão Đại, giải dược dược tề Táng Thiên đã phát xong.

- Đã phát hết rồi sao?

Tiểu Bạch tỉnh táo tinh thần trong nháy mắt, từ trên bụng Vương Hạo nhảy dựng lên.

- Vậy còn chờ gì, chúng ta nhanh đi cướp sạch Ám Tinh Linh tộc.

Tiền Vạn Dương trợn trắng mắt, đúng là người thế nào thì nuôi con thỏ thế đó, đều là dáng vẻ mê tiền hết.

Vương Hạo đứng dậy, vừa bấm chỉ quyết, chỉ vào khoảng không trước người, một cái động màu đen xuất hiện, sau đó hắn ném dược tề Táng Thiên ra ngoài.

Một lát sau, cái động đen nhỏ kia biến thành động lớn, trở thành một lối đi cao mấy chục mét.

Vương Hạo nói.

- Nhớ kỹ, dùng tốc độ nhanh nhất, dọn sạch Ma Sát tinh cho ta!

Tiền Vạn Dương gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.

Lúc này, Tiểu Bạch nhảy nhót đi đến trước cửa vào Lỗ Đen, bàn chân trước ngắn ngủn của nó vung lên.

- Đi ra đây cho bản bảo bảo thỏ, mục tiêu của chúng ta là cướp tiền, đoạt lương, đoạt phụ nữ! !

- Rống. . .

Đúng lúc này, sau lưng vang lên từng tiếng rống to, một đám người lái các loại máy móc vận chuyển trang bị, vọt vào trong lỗ đen.

Những người này đều là thành viên gia đình của Thiếu Soái Quân, bọn họ không có tu vi cao thâm gì, nhưng bây giờ đi giọn sạch Ma Sát Tinh thì cũng không có vấn đề gì, bởi vì trên Ma Sát Tinh không còn một Ám Tinh Linh nào có thể đứng thẳng được nữa.

Tiễn Vạn Dương trợn mắt há mồm, làm một con thỏ cho tốt thì không làm, học làm cường đạo làm gì chứ?

- Vương Hạo ca ca, chúng ta nhanh lên...

Tiểu Bạch nhảy lên vai Vương Hạo, dáng vẻ thúc dục Vương Hạo nhanh đi tìm bảo bối.

Vương Hạo trợn trắng mắt.

- Ta nói thỏ con kia, bảo bối này đều là của ta hết, ngươi kích động cái gì chứ?

Tiểu Bạch lập tức mất hứng, tức giận ngồi trên vai Vương Hạo gặm cà rốt, tỏ vẻ cuộc sống này không còn yêu thương gì nữa.

- Được rồi, sợ ngươi luôn!

Vương Hạo lắc đầu.

- Sau này ta kiếm được bảo bối, cứ giao cho ngươi giữ là được.

- Thật?

Hai mắt của Tiểu Bạch lóe lên ánh sáng tham tiền.

Vương Hạo gật đầu.

- Nhưng ngươi phải nhớ, ta cho ngươi giữ, chứ không cho ngươi nuốt riêng đâu, nếu như ta mà dùng Lục Nhâm Thần tính ra ngươi tham ô, vậy thì ta sẽ bán ngươi đi để bù phần thiếu.

Tiểu Bạch lắc đầu liên tục, tỏ vẻ mình sẽ không tham ô, nhưng trong lòng nó lại tính toán lạch cạch, nếu nó đưa đám bảo bối của Vương Hạo đi cho thuê, vậy thì có thể kiếm được một món hời lớn.

Còn chuyện có người có thuê bảo bối hay không, nó tuyệt đối không phải lo lắng, dù sao Vương Hạo có 500 vạn Thiếu Soái Quân làm việc lương cao, nếu bọn họ suy nghĩ cho mạng nhỏ của mình, chắc chắn sẽ không keo kiệt số tiền đó.

Nhưng có một điều đáng để băn khoăn là, nếu những Thiếu Soái Quân chết trận ở bên ngoài, vậy thì những bảo bối kia sao có thể lấy về được đây?

Nếu như không lấy về được, vậy chẳng phải đại ma vương Vương Hạo sẽ bán con thỏ đáng yêu như mình mất sao?

- Buôn bán đúng là phải có nguy cơ, bản bảo bảo thỏ cần phải nghĩ ra một biện pháp vẹn toàn cả hai bên.

Tiểu Bạch ngồi trên vai Vương Hạo, chìm đắm trong suy nghĩ của mình.

Chỉ một lúc sau, Vương Hạo đã biến thành vẻ bề ngoài của Chiến Vô Địch, hắn đi đến bên người của Nữ Vương Thanh Y, bên cạnh còn có mười vị Ám Tinh Linh tộc tu vi Võ Tôn.

-------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.