Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 828: Chương 828: Tôi muốn thu mua anh




Trong vũ trụ tối tăm.

Tam Đại Kim Cương căm tức nhìn Vương Hạo, một uy áp khủng khiếp nặng nề ép về phía Vương Hạo.

- Ầm ầm ầm...

Đúng lúc này, một tiếng sấm nổ kinh thiên đột nhiên vang lên.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy lấy Triệu Y Linh làm trung tâm, phạm vi năm nghìn thước đều bị lôi điện màu vàng bao trùm, còn có một uy áp khó có thể tưởng tượng được, ép tất cả mọi người không thở nổi, thực lực cũng theo đó bị áp chế xuống.

- Lĩnh vực Chí Tôn!

Mọi người không nhịn được kinh ngạc kêu lên, tất cả đều lui về phía sau rời khỏi lĩnh vực của Triệu Y Linh.

Đồng thời, đồng bào nam tính ở đây cũng không nhịn được hâm mộ Vương Hạo, hắn làm thế nào lại ăn được loại cơm mềm cực phẩm này? Gặp phải nguy hiểm lại trực tiếp xông lên, căn bản không cần suy nghĩ đánh thắng được hay không.

Tam Đại Kim Cương có phần sững sờ, kinh ngạc kêu lên:

- Lại là thánh thể Lôi Linh?

Vương Hạo ép tay nói:

- Ba vị đại kim cương không nên kích động, sở dĩ mọi người nhìn tôi như vậy, đều là bởi vì là tôi tuổi trẻ tài cao, anh tuấn đẹp trai... Trời sinh chính là một nhân vật chính phái, cho nên mọi người hi vọng tôi đi ra giải thích xem là ai giết Âu Dương Nguyên Tu.

- Phì...

Trong nháy mắt tất cả mọi người ở đó phỉ nhổ, thật sự rất muốn chỉ vào mũi Vương Hạo mắng to, anh còn có thể có mặt mũi nữa không? Lại người không có phẩm hạnh như anh lại còn dám ra đây giả mạo nhân vật chính phái, như vậy bảo các nhân vật chính phái thật sự làm sao chịu nổi chứ?

Tam Đại Kim Cương cau mày nói:

- Anh nói lời này là có ý gì? Lẽ nào giết Âu Dương đại thiếu không phải là anh sao?

Vương Hạo khoa trương kêu lên:

- Cái này không phải là vô nghĩa sao! Ngoại trừ loại thiên tài siêu cấp như tôi, còn có thể là ai giết chết hắn ở trong thời gian ngắn như vậy chứ?

Tam Đại Kim Cương sửng sốt một chút, sau đó một cơn tức giận trong nháy mắt xông lên đầu, tên khốn kiếp này lại dám đùa giỡn bọn họ, chuyện này chú có thể chịu nhưng thẩm lại không nhịn được!

Triệu Y Linh, Tiểu Hồ Ly, Nguyệt Ly nhanh chóng đề phòng, chuẩn bị nghênh đón trận đánh ác liệt tiếp theo.

Vương Hạo chẳng hề để ý khoát tay áo nói:

- Kích động cái gì, hiện tại Âu Dương Nguyên Tu cũng đã chết hết, các người bảo vệ không chu toàn, sau khi trở về nhất định sẽ bị trừng phạt, nhưng nếu dẫn theo vị thiên tài siêu cấp như tôi trở lại, vậy lợi ích thế nào không cần tôi nhiều lời chứ?

Trong nháy mắt Tam Đại Kim Cương kinh ngạc tỉnh lại, lập tức hiểu rõ Vương Hạo muốn biểu đạt ý gì, hắn muốn thay địa vị của Âu Dương Nguyên Tu.

Nghĩ tới đây, Tam Đại Kim Cương bắt đầu bắt đầu xì xào bàn tán.

- Làm sao bây giờ?

- Người này nắm giữ thánh thể Bạch Hổ, Phượng Hoàng Thánh Tâm, thủ đoạn khác không biết thế nào, nhưng tuyệt đối mạnh hơn so với Âu Dương đại thiếu.

- Đây không phải là nói nhảm sao? Hắn có thể lấy tu vi Vũ Thần giết chết Âu Dương đại thiếu, đây là chứng minh thiên phú cường đại.

- Hiện tại Âu Dương đại thiếu đã chết, đây là sự thực không có cách nào thay đổi, sau khi trở về chúng ta nhất định sẽ bị trừng phạt, không bằng dẫn tiểu tử này trở lại thử thời vận.

- Không sai, chết một Âu Dương đại thiếu, dẫn về một yêu nghiệt khác còn mạnh hơn Âu Dương đại thiếu, tôi nghĩ bá chủ sẽ không nói gì.

- Mang tiểu tử này sống sót về, sống hay chết toàn bộ phải xem bá chủ quyết định thế nào.

- Ôi, cũng chỉ có thể làm như vậy, hy vọng có thể qua được cửa ải này..

Triệu Y Linh, Tiểu Hồ Ly khẽ xoa mi tâm, tên xấu xa này thật đúng là e sợ cho thiên hạ không loạn!

Vừa đùa giỡn đại liên minh hòa bình vũ trụ, vừa tạo sự mờ ám với đại liên minh hủy diệt vũ trụ, hiện tại lại xuất hiện một Tam Thần Sơn, đây là không đùa giỡn ba bá chủ lớn một lần, hắn biểu thị không vui có đúng không?

Tất cả mọi người ở đó há hốc mồm, cảm giác kịch bản này không đúng!

Nói rõ tiêu diệt Vương Hạo, trả lại cho vũ trụ Vô Cực một mảnh an bình mà?

Vì sao hiện tại lại trở thành dẫn Vương Hạo trở lại, kế thừa vị trí của Âu Dương Nguyên Tu?

Tam Đại Kim Cương thu thi thể của Âu Dương Nguyên Tu lại, sau đó lấy ra một chiến xa màu vàng, trầm giọng nói:

- Anh đi theo chúng ta đi!

Vương Hạo khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía mọi người ở đây rưng rưng phất tay nói:

- Mọi người không cần đưa tiễn, tôi biết các người không nỡ xatooi, nhưng con người phải học cách trưởng thành, thế giới cần phải tự mình đi xông pha, tôi nhất định sẽ học bản lĩnh tốt, trở về tiếp tục sự nghiệp chưa hoàn thành.

Tất cả mọi người ở đó lộ ra vẻ mặt màu đen, trong lòng càng không ngừng kêu to CMN.

Ai sẽ lưu luyến tên khốn kiếp này?

Tất cả mọi người ước gì tai họa này chết sớm một chút thì có.

Còn nói học bản lĩnh tốt, tiếp tục sự nghiệp chưa hoàn thành, lẽ nào tên khốn kiếp này vẫn muốn tiếp tục cho nổ Lục Đạo Luân Hồi sao?

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người ở đó tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, tên khốn kiếp này không chơi hỏng vũ trụ Vô Cực thì trong lòng không thoải mái sao?

Triệu Y Linh lôi kéo Vương Hạo, không nhịn được hỏi:

- Anh thật sự muốn đi Tam Thần Sơn sao?

Vương Hạo thở dài nói:

- Không có cách nào, ai kêu Tam Thần Sơn có hạng mục gây dựng sự nghiệp của tôi?

Triệu Y Linh tức giận tới mức trực tiếp giậm chân, sau đó hung hăng nhéo một cái vào bên thắt lưng của Vương Hạo, cảnh cáo tên xấu xa này không cần làm loạn.

Vương Hạo nắm bàn tay nhỏ bé của Triệu Y Linh, nhíu mày nói:

- Nếu không chúng ta cùng đi, thuận tiện nói chuyện dung hợp một chút?

Gương mặt Triệu Y Linh ửng đỏ, nhanh chóng rút bàn tay nhỏ bé về.

- Tôi không hiểu anh đang nói gì!

Tiểu Hồ Ly giơ lên bàn tay nhỏ bé.

- Anh Vương Hạo, em đi với anh, chúng ta không những chuyện dung hợp kia, em còn muốn thu mua anh.

- Anh lại thích loại tiểu muội muội có mộng tưởng, lại có chí khí, còn dám liều mạng như em.

Vương Hạo cho Tiểu Hồ Ly lời khen ngợi.

Tam Đại Kim Cương vui mừng bất ngờ vạn phần, nếu như thánh thể Lôi Linh và Thiên Hồ cùng bọn họ đi tới Tam Thần Sơn, vậy không chừng sẽ không bị trừng phạt, hơn nữa phần thưởng nhất định sẽ nhiều đến mức hù chết người.

Đồng thời, Tam Đại Kim Cương nhìn về phía Nguyệt Ly, nếu đã diệt hết, chung quy không đến mức để một thánh thể Băng Linh làm cá lọt lưới chứ?

Nguyệt Ly bất đắc dĩ thở dài, cuối cùng chỉ có thể gật đầu đồng ý đi cùng tới Tam Thần Sơn.

Rất nhanh, Tam Đại Kim Cương điều khiển chiến xa màu vàng, chở bốn người Vương Hạo, Tiểu Hồ Ly, Triệu Y Linh, Nguyệt Ly hóa thành một đường ánh sáng màu vàng biến mất ở trong vũ trụ tối tăm.

Nhưng đám người Vương Hạo mới vừa đi không lâu, từng tiếng rồng ngâm đột nhiên vang lên.

- Ai!

Mọi người vô cùng kinh ngạc, nhanh chóng đề phòng.

- Ầm ầm ầm...

Một giây tiếp theo, một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy không trung bị một lực lượng cực lớn đánh bại, chín con rồng lớn màu vàng theo đó vọt ra.

Bọn họ kéo một chiếc chiến xa màu vàng, phía trên có ở một vị nam tử trên người khoác khôi giáp màu vàng, hình dáng dễ nhìn, khiến người ta có cảm giác giống ấm áp như đứng trong gió xuân.

- Minh chủ của đại liên minh hòa bình vũ trụ, Khiếu Thiên!

Đồng tử của tất cả mọi người ở đó chợt co lại, khiếp sợ đến mức vội vàng quỳ xuống.

- Gào...

Cùng lúc đó, một tiếng thú gào kinh thiên vang vọng thiên địa.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không trung bị lại một lực lượng cực lớn đánh bại, chín con sói lớn màu đen xuất hiện, bọn họ kéo một chiếc chiến xa màu đen, phía trên là một vị nam tử trên người khoác áo giáp màu đen, khí thế kia quả thực chính là Ma Vương mình ta độc tôn.

- Đại liên minh hủy diệt vũ trụ Ma Chủ, Âu Hoàng!

Tất cả mọi người ở đó hít vào một hơi lạnh, hoàn toàn không hiểu nổi hai bá chủ lớn này làm sao có thể tự mình hạ xuống vũ trụ Vô Cực.

- A di đà phật!

Thái Hư chắp hai tay lại trước ngực, lẩm bẩm nói:

- Cuộc hành trình truyền kỳ của tai họa này uy chấn vũ trụ Đa Nguyên, cuối cùng cũng bắt đầu...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.