Thú Vương thành.
Sau khi trải qua mấy chục phút nổ vang, vô số tòa nhà cao tầng trong thành sụp xuống nhưng bán thú nhân hoàn toàn không quan tâm, trái lại bọn họ còn không ngừng hoan hô.
Bởi vì so sánh với một nhân loại Vũ Vương bị đưa ra công lý, những tòa nhà cao tầng này lại có vẻ không quan trọng như vậy nữa.
Trong đống đổ nát, nam tử gầy gò nằm trên mặt đất không chỉ mặt mũi bị đánh bầm dập mà xương cốt toàn thân từ trên xuống dưới đều hoàn toàn bị gãy, ngay cả sức lực để nhúc nhích cũng không có.
Đồng thời xung quanh nam tử gầy gò này còn có mấy Vũ Vương bán thú nhân.
- Phì, không ngờ một Vũ Vương nhân loại cũng dám một mình một ngựa xông đến Thú Vương thành, thật đúng là không biết tự lượng sức.
Một Hầu tộc Vũ Vương khinh miệt xì một tiếng.
- Dựa vào việc bản thân mang theo một ít vũ khí khoa học công nghệ cao lại dám trắng trợn hiện thân, đùa gì chứ?
Một Dương tộc Vũ Vương bước lên.
- Mẹ nó, lão tử hận nhất chính là những nhân loại dùng loại vũ khí khoa học công nghệ cao này.
Một Trư nhân Vũ Vương miệng rộng bước lên.
Nam tử gầy gò khóc không ra nước mắt, hắn là đơn thương độc mã tiến vào Thú Vương Thành, nhưng hắn trắng trợn hiện thân lúc nào hả? Còn nữa, những thứ hắn mang trên người sao có thể tính là vũ khí khoa học kỹ thuật cao được? Các ngươi nghèo mua không nổi nhưng các ngươi cũng không thể thù ghét người giàu chứ!
Lúc này, các bán thú nhân vây xung quanh xem cũng đang bàn luận.
- Làm sao bây giờ?
- Nhân loại này là Vũ Vương, giết đi là xong.
- Lần trước hắn có thể bắt đi Vương của Ngưu Đầu nhân đi, ai biết lần này có thể bắt ai chứ?
- Không sai, nhất định phải giết, nhân loại này quá nguy hiểm!
…
Lúc này, Vương Hạo dẫn theo Ngưu Khí đi tới:
- Các vị, mọi người xin hãy nghe ta nói một câu.
Nhìn thấy Vương Hạo người bị hại này đi tới, tất cả mọi người đều tự giác không nói nữa, muốn nghe xem người bị hại này nói gì.
- Thật ra cá nhân ta cảm thấy giết hắn cũng không có tác dụng gì nhiều.
Vương Hạo khẽ nói:
- Mọi người đều biết, số lượng nhân loại của thế giới rất đông, cho dù là trong trăm tỷ người mới có một được một Vũ Vương nhưng bọn họ cũng sẽ không thấy quá hiếm lạ.
Hắn vừa dứt lời, tất cả bán thú nhân ở đó đều gật đầu tán thành.
Ở thế giới nhân loại, Vũ Vương chỉ có thể xem như là chiến lực trung bình, duy nhất chỉ có thể đạt đến Vũ Đế mới có thể xem như là chiến lực cao cấp, mới thuộc về tinh anh nòng cốt của thế giới nhân loại.
Cho nên chỉ cần Vũ Vương không bước ra một bước cuối cùng xưng đế, như vậy căn bản sẽ không được thế giới nhân loại coi trọng, vì thế có giết hay không quả thật cũng không có bất kỳ sức ảnh hưởng gì.
- Tiểu tử, nghe nói ngươi bị người này bắt đi làm trai bao, sau đó còn bị bắt đi giải phẫu thẩm mỹ để tiếp khách?
Dương tộc Vũ Vương lộ ra vẻ mặt thông cảm, đang quan sát Vương Hạo.
Mí mắt của Vương Hạo run run, Ngưu Khí đáng chết này ngươi đúng là ngưu khí ngất trời mà! Không ngờ lại dám phá hoại thanh danh của hắn.
Hầu tộc Vũ Vương khoát tay nói:
- Đừng hỏi nữa, hài tử người ta thật vất vả lắm mới trốn thoát khỏi ma trảo của nhân loại trong lòng vẫn còn đang tổn thương, các ngươi hỏi như vậy không phải là vạch trần vết sẹo của người ta sao?
Trư tộc Vũ Vương liên tục gật đầu:
- Hài tử là vô tội, các ngươi đừng dùng ánh mắt kỳ thị nhìn hắn, dù sao cũng không phải là do hắn tự nguyện.
Nhìn thấy ba vị Vũ Vương nói chuyện, những bán thú nhân đang đứng xem bên ngoài đều gật đầu đồng ý.
- Hài tử này cũng không dễ dàng, chính bởi vì cơ thể cường tráng mới có thể bị bắt.
- Chuyện này còn có cách gì chứ? Nhân loại bên kia có tương đối nhiều oán phụ, lại không có cách nào thỏa mãn hết, chỉ có thể đành đi bắt bán thú nhân mà thôi.
- Những nhân loại này cũng thật ghê tởm, bắt thì bắt đi! Lại còn bắt Ngưu Đầu nhân đi giải phẩu thẩm mỹ thành nhân loại nữa, thật sự là mất trí mà.
- Không giải phẫu thì làm sao tiếp khách được chứ?
- Nói vậy cũng đúng, thẩm mỹ của nhân loại không giống với chúng ta, bọn họ không thích đầu trâu.
- Ôi, một Ngưu Đầu nhân cường tráng, không ngờ lại giải phẫu thành một con người nhỏ bé, thật sự là nghiệp chướng!
- Các ngươi nói xem đã giải phẫu thành nhân loại thì cũng thôi, tại sao còn giải phẫu thành xấu như vậy chứ?
- Thẩm mỹ của nhân loại ngươi cũng hiểu sao?
- Ta không hiểu, nhưng ta nhìn dáng vẻ của hắn liền muốn nôn.
- Không hiểu ngươi còn thả rắm làm gì? Chỉ có điều, nói thật ta cũng muốn nôn…
…
Nghe thấy những tiếng thở dài xung quanh, sắc mặt của Vương Hạo càng lúc càng đen, những bán thú nhân xấu xí này không chỉ sỉ nhục hắn mà còn nghi ngờ vẻ đẹp trai của hắn, khoản nợ này phải ghi lại, đợi đến lúc đi hắn sẽ tính toán một lượt.
Lúc này, nam tử gầy gò muốn mở miệng vạch trần thân phận Vương Hạo biết bao.
Nhưng bởi vì mặt mũi bị đánh bầm dập, miệng bị đánh đến biến dạng, hắn căn bản không có cách nào mở miệng được, hắn chỉ có thể trợn mắt nhìn Vương Hạo mượn cặp sừng trâu kia lừa dối đám bán thú nhân ngu ngốc này.
- Các vị, người này hủy đi thời thơ ấu của ta, hủy đi vẻ đẹp trai của Ngưu Đầu nhân, thù này không đội trời chung, hy vọng các vị giao hắn cho ta xử lý, các vị thấy thế nào?
Vương Hạo với vẻ mặt thù hận nhìn vào nam tử gầy gò đang nằm trên mặt đất, nói.
- Được rồi, giao lại nhân loại này cho ngươi.
Sau khi mấy Vũ Vương thương lượng xong, trực tiếp giao người cho Vương Hạo.
- Ngưu Khí, đỡ người đứng lên, chúng ta trở về thôi.
Vương Hạo búng tay ra hiệu cho Ngưu Khí đi cùng.
Sau khi đám bán thú nhân tản đi, bóng dáng của Bách Biến xuất hiện trên một tòa nhà lớn.
- Tiểu tử Vương Hạo này rốt cuộc muốn làm gì?
Bách Biến nhíu mày. Từ sau khi Vương Hạo lẩn vào trong Ngưu Đầu nhân vẫn luôn khiêu khích Hổ tộc, hiện tại Hổ tộc bên kia đã nghe được tin tức, chắc hẳn không bao lâu sẽ có động tĩnh.
Hiện tại, phi thuyền vũ trụ của bọn họ đã hỏng, nếu như còn chọc tới Hổ tộc quả thật không nói chắc là có chạy được hay không.
- Bỏ đi, tạm thời không cần để ý đến Vương Hạo, tên tiểu tử này rất khôn khéo, hắn sẽ không đặt mình vào chỗ nguy hiểm, ta vẫn nên trở về dẫn đám người tiểu thiếu gia tới đây tập hợp với Vương Hạo đã.
Bách Biến trút giận xong, quay người rời đi.
Hiện tại, phi thuyền hiệu Hắc Long đã hỏng, bọn họ bị nhốt ở Thú Vương thành, chỉ dựa vào mấy người bọn họ muốn làm ra được một chiếc phi thuyền ở trên địa bàn này, không thể nghi ngờ chính là chuyện người si nói mộng.
Nhưng nếu nam tử gầy gò đã đuổi tới đây, hắn chắc chắn sẽ có phi thuyền vũ trụ, chỉ cần bọn họ có thể tìm ra được vậy thì không tính là chuyện lớn nữa.
...
Tại cửa hàng Chí Tôn.
Trong một gian phòng, Ngưu Khí đang đâm từng cây đinh chân khí vào trong cơ thể của nam tử gầy gò, đề phòng có chuyện xảy ra.
- Vương, lần này hắn không còn nguy hiểm nữa rồi.
Ngưu Khí cười thật thà nói.
Vương Hạo khoát tay nói:
- Ngươi đi ra ngoài trước, ta có lời muốn hỏi hắn.
Ngưu Khí gật đầu, sau đó rời khỏi phòng.
Sau khi Ngưu Khí đi rồi, Vương Hạo lấy ra một lọ thuốc phục hồi, nhỏ một giọt lên miệng của nam tử gầy gò để cho hắn mở miệng nói chuyện.
Vương Hạo khẽ hỏi:
- Ngươi tên gì? Đến từ gia tộc nào trên liên bang Diệu Thiên?
- Ta không biết ngươi đang nói gì?
Ánh mắt của nam tử gầy gò lộ ra hung quang nhìn chằm chằm vào Vương Hạo. Nếu như trên người không bị ghim đinh chân khí và tứ chi bị đánh gãy thì nhất định hắn sẽ giết chết Vương Hạo.
- Nếu như đã có khí phách như vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Vương Hạo thất vọng lắc đầu sau đó lấy khẩu súng tự động ra, nhắm ngay vào đầu của nam tử gầy gò.
- Đợi đã…
Nam tử gầy gò bị dọa cho khiếp sợ, luôn miệng nói:
- Lý Vân Dương bạn đồng hành của ngươi đang ở trong tay bọn ta, nếu như ngươi giết ta rồi, chắc chắn hắn sẽ không sống được đâu.
- Lý Vân Dương rơi vào trong tay các ngươi sao?
Ánh mắt của Vương Hạo nhất thời sáng lên, tên tiểu tử này rốt cuộc cũng không trốn thoát, thật đúng là ông trời có mắt mà!
- Không sai, Lý Vân Dương bị chúng ta bắt rồi, nếu như ngươi dám dùng hình phạt riêng đối với ta, như vậy Lý Vân Dương chắc chắn sẽ bị trừng phạt giống như vậy, hơn nữa còn bị trả lại gấp mười lần.
Nam tử gầy gò giận dữ uy hiếp nói.
- Trả lại gấp mười lần?
Vương Hạo gãi cằm, khóe miệng cong lên hiện ra một nụ cười quỷ dị.
Nhìn dáng vẻ tươi cười của Vương Hạo, nam tử gầy gò cảm thấy quan hệ của Vương Hạo và Lý Vân Dương dường như không tốt cho lắm…