Vũ Trụ Trùm Phản Diện

Chương 656: Chương 656: Trật tự đổ nát.




Con đường tử vong.

- Ầm ầm ầm…

Một tiếng nổ kinh thiên bao trùm toàn bộ thiên địa, một luồng khí nóng rực cuồng bạo cùng khí thế trước nay chưa từng có đánh về phía toàn bộ vũ trụ.

- Đinh đinh, chúc mừng kí chủ đã làm Thiên Đạo trọng thương, khiến trật tự vũ trụ xuất hiện sự đổ nát, thu được mười ngàn vạn điểm phản diện.

Ánh mắt Vương Hạo lập tức sáng lên, chỉ đánh Thiên Đạo một thương đã có mười nghìn tỷ điểm phản diện, vậy nếu hắn giết Thiên Đạo, chẳng phải hắn sẽ phát tài sao?

- Ầm ầm ầm…

Đột nhiên, không trung đổ nát nhanh chóng đứng lên, tiếng nổ không ngừng vang lên bên tai.

Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người ở đó đều hoảng sợ, mọi người bắt đầu thét chói tai.

- Không tốt, Thiên Đạo bị diệt, trật tự vũ trụ xuất hiện đổ nát.

- Thiên Đạo còn chưa chết, nếu Thiên Đạo chết, vũ trụ sẽ lập tức sụp đổ.

- Vậy phải làm gì bây giờ? Với cá tính của Vương Hạo, việc giết Thiên Đạo chỉ là chuyện sớm hay muộn!

- Còn có thể làm gì? Làm bừa thôi!

- Sinh tử có mạng, phú quý tại trời!

- …

Đúng lúc này, một vòng xoáy màu đen cực lớn xuất hiện trong mắt mọi người.

Không chờ mọi người kịp phản ứng, vòng xoáy màu đen này đã nuốt trọn công kích khủng bố của Vương Hạo.

Bóng dáng chật vật của Thiên Đạo nhanh chóng hiện rõ, nhưng toàn thân hắn đầy những vết thương, máu tươi đầm đìa.

Bốn đại thần thú đã sớm biến mất dưới sự công kích của Vương Hạo.

Đôi mắt của Lục Đạo chợt co lại, một giọt mồ hôi chậm rãi chảy xuống từ trên trán, cuối cùng ý thức của vũ trụ cũng thức tỉnh.

Sắc mặt Vương Hạo vô cùng nghiêm trọng, hắn cảm giác được trong hố đen này có một sự tồn tại khó có thể tưởng tượng được.

- Đây là chuyện gì?

Một giọng nói trầm thấp vang vọng thiên địa.

Lục Đạo hoảng sợ, vội vàng trả lời:

- Là Thiên Đạo ra tay với truyền nhân của Lục Đạo ta, ta tới để ngăn cản hắn, nhưng hắn vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ, cuối cùng đánh thức ngài.

Ý thức vũ trụ im lặng một lúc rồi nói:

- Thiên Đạo tự ý ra tay với người phàm, phá hủy nghiêm trọng trật tự vũ trụ, tạm thời thu hồi thân phận Thiên Đạo, đánh vào vực sâu vũ trụ. Lục Đạo tự ý rời khỏi Lục Đạo Luân Hồi, phạt ngươi trăm năm khổ ải, nếu có lần sau sẽ đánh vào vực sâu vũ trụ.

- Rõ!

Lục Đạo cung kính nhận lệnh, nhưng thân thể lại không khống chế được mà run rẩy.

Trăm năm chịu khổ dường như rất ngắn, nhưng đau khổ trong đó tuyệt đối sẽ khiến bọn họ khó quên suốt đời.

Cho dù nắm giữ sinh mạng vô tận, nhưng vừa nghĩ tới điều này, hắn vẫn cực kì khiếp sợ.

Nhưng so với sự trừng phạt mà Thiên Đạo phải chịu, trừng phạt của hắn chỉ có thể xem như trò trẻ con.

- Không!

Thiên Đạo hoảng sợ kêu lên.

- Ta không đáng phải đi vực sâu vũ trụ, là người này muốn giết ta, rõ ràng là hắn ra tay trước…

- Ầm ầm ầm…

Đột nhiên, từng tia sấm sét hóa thành từng lôi quang vô cùng sắc bén đánh xuống xung quanh Thiên Đạo, đâm thủng toàn thân Thiên Đạo.

- A…

Thiên Đạo đau khổ bắt đầu thét chói tai, toàn thân không ngừng co quắp.

Ý thức vũ trụ mở miệng nói:

- Vũ trụ có pháp tắc vận hành của vũ trụ, nếu ai cũng có thể vượt qua những pháp tắc, vậy vũ trụ phải vận hành như thế nào? Cho dù là Thiên Đạo, nếu hắn vi phạm những pháp tắc thì hắn vẫn phải bị trừng phạt.

Thân thể Thiên Đạo run rẩy, không dám chất vấn quyết định của ý thức vũ trụ.

- Còn Vương Hạo thì sao? Hắn muốn chém Thiên Đạo, chuyện này có tính là vi phạm pháp tắc vũ trụ không?

Ý thức vũ trụ khẽ nói:

- Ta sẽ giam giữ hắn trong cấm vực, để cho hắn quay mặt vào tường trăm năm tự suy nghĩ lỗi lầm của mình, để kìm chế kích động trong lòng hắn.

Mọi người ở đó hơi sửng sốt, sau đó có tiếng bàn luận xôn xao vang lên.

- Tại sao lại nhốt Vương Hạo vào cấm vực?

- Không sai, cấm vực này rốt cuộc là nơi nào?

- Tôi nghe nói vũ trụ có bốn vực lớn, nhưng chưa ai bước vào cấm vực, đây là chuyện gì vậy?

- Tôi nghe được tin đồn, có người nói cấm vực không tồn tại ở thời thượng cổ, nó chỉ mới xuất hiện khi Thiên Đạo đời trước bị chém.

- Tôi cũng từng nghe nói khi bốn Chí Tôn lớn cùng nhau chém giết một trăm linh tám vị thần thượng cổ của Thiên Đạo, bọn họ đã bị phong ấn trong cấm vực.

- Không thể nào? Ai có bản lĩnh này?

- Ban đầu tôi cũng không tin, nhưng sau khi nhìn thấy ý thức vũ trụ, tôi nghĩ chuyện đó là có thật.

- Có lý, chắc chắn năm đó bọn họ đã chém giết Thiên Đạo, thế nên ý thức vũ trụ mới ra phong ấn bọn họ trong cấm vực.

- Nếu nói vậy, vậy chẳng phải bốn Đại Chí Tôn cũng ở trong cấm vực sao?

- Tôi không thấy được, nhưng bốn Đại Chí Tôn chính là thủ phạm chính, tôi đoán chắc bọn họ ở trong nơi mà vị ý thức vũ trụ này gọi là địa ngục vũ trụ.

- Có lý, nghe tiếp xem!

- …

- Tôi không phục!

Thiên Đạo cả giận nói:

- Dựa vào cái gì tôi lại bị nhốt vào địa ngục vũ trụ, còn hắn chỉ bị nhốt vào cấm vực, lẽ nào tội danh chém giết Thiên Đạo không tính là tội lớn sao?

Ý thức vũ trụ mở miệng nói:

- Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, trừng phạt dĩ nhiên cũng càng nặng, nhưng hài tử này hôm nay mới mười chín tuổi, năng lực vẫn quá yếu, không thích hợp để chịu phạt nặng.

Mọi người ở đây hoàn toàn khiếp sợ tới mức ngây người, một thiếu niên mười chín tuổi chỉ sử dụng một phần thực lực để đánh Thiên Đạo sao?

CMN, chuyện này chắc chắn không phải là đang nói đùa chứ?

Nhất là câu nói kia của Thiên Đạo, hắn vẫn quá yếu, càng khiến người khác muốn phỉ nhổ.

Mẹ nó!

Nếu thế này là yếu, vậy cái gì mới gọi là cường đại?

Sự tồn tại cường đại nhất vũ trụ cũng có loại tình cảm Thiên Đạo, ngay cả thời kì trẻ nhỏ cũng chưa từng trải qua có đúng không?

Vương Hạo cũng sửng sốt, đây là ý gì? Lẽ nào trong vũ trụ còn có luật bảo vệ vị thành niên?

- Mười chín tuổi sao?

Thiên Đạo há hốc mồm, hắn sống mấy trăm vạn năm, kết quả lại bị một thiếu niên mười chín tuổi treo lên đánh, chuyện này xác định thật sự không phải đang nói đùa sao?

Ý thức vũ trụ khẳng định nói:

- Chắc chắn năm nay hài tử này mới mười chín tuổi, thực lực của hắn cũng rất rất yếu, chẳng qua nhờ thủ đoạn nào đó mới đạt tới thực lực như hiện nay, nhưng điều này cũng không có bất cứ quan hệ gì với ta.

Vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đó lập tức sôi trào, ánh mắt mọi người đều đồng loạt rơi vào người Vương Hạo.

- Mẹ nó, thế đạo giờ thật rối loạn!

- Thiếu niên mười chín tuổi treo Thiên Đạo lên đánh, đây là muốn vượt ra ngoài vũ trụ!

- Không cần biết hắn dùng thủ đoạn gì, chỉ riêng việc hắn có thể treo Thiên Đạo lên đánh cũng đã rất lợi hại.

- Mười chín tuổi đối với những cường giả như chúng ta chẳng qua chỉ là một tiểu hài tử xấu xa, nhưng hắn lại treo Thiên Đạo lên đánh, này còn muốn người khác sống thế nào?

- Má nó, không có so sánh sẽ không có tổn thương!

- Loại yêu nghiệt này không phải muốn chém Chí Tôn mà quyết định chém Thiên Đạo.

- Tôi cảm giác Thiên Đạo thực ủy khuất, không ngờ lại có thể chọc phải loại yêu nghiệt này!

- Thiên Đạo đáng thương …

- …

- Ầm ầm ầm…

Đột nhiên, một bàn tay khổng lồ vươn ra ngoài từ trong hố đen.

Thấy bàn tay này, Lục Đạo cung kính nói:

- Tôi sẽ đến Lục Đạo Luân Hồi trước!

Vừa dứt lời, Lục Đạo và A Tu La lập tức biến mất.

Thiên Đạo hoảng sợ kêu lên:

- Ý thức vũ trụ, nếu ta bị giam vào địa ngục vũ trụ địa, vậy ai sẽ quản lí vũ trụ này? Ngươi phải biết vũ trụ không thể có một ngày không Thiên Đạo.

- Ta sẽ tìm một Thiên Đạo khác tới quản lý vũ trụ, chờ đến khi ngươi có thể thực sự hiểu rõ chức trách của mình lại nói sau.

Ý thức vũ trụ nói, sau đó tát bay Thiên Đạo ra ngoài, cũng không biết đi tới nơi nào.

Đồng thời, bàn tay khổng lồ cũng nắm lấy Vương Hạo.

Sắc mặt Vương Hạo đại biến, một khí tức khủng khiếp lập tức mãnh liệt trào dâng từ trong cơ thể…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.