Vũ trụ Đa Nguyên.
Người mặc áo bào đen điều khiển chiến xa màu đen chạy ở phía trước, Vương Hạo ngồi trên Tổ Long đuổi theo phía sau.
Đôi bên anh đuổi tôi chạy, rất là náo nhiệt!
Người mặc áo bào đen quay đầu nhìn một cái, sắc mặt tối đen nói:
- Đây là rồng gì? Đuổi theo lâu như vậy vì sao còn sung sức vậy chứ?
Ngay lúc này, Vương Hạo đang ngồi xếp bằng trên đầu Tổ Long mở to hai mắt, trong ánh mắt tối đen như mực mơ hồ có cảm giác rất mãnh liệt như phá tan tầng mây, tu vi từ Vũ Thần cấp ba đột phá đến Vũ Thần cấp bốn.
Hơn nữa do vừa tiến hóa khiến cho chiến lực của Vương Hạo tăng vọt không chỉ gấp mấy chục lần.
Trong lòng người mặc áo bào đen chấn động, thấy Vương Hạo đột nhiên mở mắt hắn bị dọa cho giật mình.
- Tiểu tử này thật sự là Vũ Thần sao? Năng lượng trong cơ thể hắn cũng sắp đuổi kịp Chí Tôn của vũ trụ Địa cấp chúng ta rồi!
Người mặc áo bào đen muốn khóc không ra nước mắt, sớm biết vũ trụ Huyền cấp sẽ xuất hiện loại biến thái thế này, đánh chết hắn cũng sẽ không đi tìm bảo vật ở đó.
Lần này có được bảo bối rồi, nhưng cũng đã trêu chọc phải một loại cao dán chó, chẳng thể vứt bỏ được.
- U u, thỏ bảo bảo tôi ngủ rất thoải mái!
Tiểu Bạch vươn vai, từ trên vai của Vương Hạo tỉnh lại, sau đó ôm cà rốt cắn một miếng.
Nhưng vừa ăn một miếng, Tiểu Bạch liền giật mình, chỉ nhìn thấy phía trước xuất hiện một quả cầu pha lê to lớn vô cùng, bên trong không chỉ có nhiều ngôi sao, nhìn lên còn vô cùng huyền ảo, khiến người ta si mê nó.
- Ha ha, tiểu tử thối, tôi đến nhà rồi, có bản lĩnh cậu cứ đuổi tới, tôi cam đoan cậu sẽ chết không chỗ chôn thân.
Người mặc áo bào đen ha ha cười lớn, toàn lực điều khiển chiến xa xông vào quả cầu pha lê khổng lồ phía trước.
Tiểu Bạch trừng mắt há hốc mồm nói:
- Đây chính là vũ trụ Địa cấp sao? Lớn hơn vũ trụ Bàn Cổ của chúng ta gấp mấy trăm lần!
Vương Hạo cũng lộ vẻ mặt bất ngờ, trước một vật thể to lớn như vậy, Tổ Long dài chục ngàn mét còn không đủ tư cách sánh bằng vi sinh vật.
Tiểu Bạch không nhịn được hỏi:
- Vương Hạo, chúng ta phải làm sao? Đuổi theo hay không?
Vương Hạo ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy người mặc áo bào đen xông vào trong hố đen thông với vũ trụ Vô Cực.
Ngoài lỗ đen này còn có một vị Chí Tôn ngồi xếp bằng trong hư không, có rất nhiều chiến xa ra vào, giống như cửa thành thời cổ đại, náo nhiệt vô cùng.
Vương Hạo thì thầm nói:
- Đây có lẽ chính là vũ trụ dạng mở cửa như bốn Chí Tôn lớn từng nói, có thể để sinh mạng của vũ trụ bên ngoài đến ở, cũng để người của vũ trụ đó ra ngoài mạo hiểm.
Người mặc áo bào đen đột nhiên lớn tiếng kêu cứu:
- Chí Tôn đại nhân Đô Thiên cứu mạng! Người này muốn giết tôi…
Sắc mặt của Vương Hạo thoáng thay đổi, đây là Chí Tôn của vũ trụ Địa cấp, còn được gọi là Chí Tôn địa cấp, lực chiến đấu mạnh hơn Chí Tôn của vũ trụ Huyền cấp bọn họ rất nhiều, cho dù là Thiên Đạo lão luyện của vũ trụ Huyền cấp cũng chưa chắc là đối thủ của bọn chúng.
Nếu thật sự phải ra tay với hắn, vậy thì mình thiệt thòi lớn rồi.
Tiểu Bạch cắn một miếng cà rốt bình thản hỏi:
- Vương Hạo, hiện giờ chúng ta phải làm sao?
Vương Hạo suy nghĩ một lát, lại gọi hệ thống.
- Cho tôi đổi hai thẻ chứng minh nhân dân của cư dân vũ trụ Vô Cực.
- Ding dong, chúc mừng ký chủ tiêu hao năm triệu đổi hai thẻ chứng minh nhân dân của cư dân vũ trụ Vô Cực, còn lại sáu mươi triệu điểm vũ trụ.
Vương Hạo lộ vẻ mặt đau lòng, chứng minh nhân dân của vũ trụ huyền cấp chẳng qua chỉ hai trăm ngàn điểm vũ trụ, nhưng vũ trụ Địa cấp phải cần hai triệu năm trăm điểm vũ trụ một thẻ, điều này là muốn ép hắn đại náo vũ trụ Vô Cực, sau đó kiếm vé lớn đấy!
Ngay lúc này, người mặc áo bào đen đã xông tới trước mặt vị Chí Tôn gọi là Đô Thiên kia, sau đó giống như người diễn trò nhập thể bắt đầu múa máy tay chân, cũng không biết đang nói cái gì.
- Thật sự là biểu diễn như hiphop, chờ một lát nhất định khiến anh ta xem cái gì gọi là Đế ảnh.
Vương Hạo bĩu môi, lấy ra hai tấm danh thiếp nhỏ, một tấm vỗ lên đầu của mình, một tấm vỗ lên đầu Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch vui mừng vô cùng, vội vàng ôm lấy cà rốt, ngồi chờ thân thể biến nhỏ để đi ăn cà rốt khổng lồ.
Nhưng kết quả thì sao?
Chẳng có chuyện gì xảy ra!
Lúc này, Tiểu Bạch lập tức không vui, cảm giác lần này thứ mà Vương Hạo lấy ra nhất định là hàng giả rẻ tiền, cần phải gọi số điện thoại khiếu nại 315 mới được.
- Đô Thiên Chí Tôn đại nhân, tiểu tử này quá ngông cuồng, căn bản không để mắt tới vũ trụ Vô Cực chúng ta…
Người mặc áo bào đen không chỉ khóc lóc khiếu nại cảnh ngộ của mình, còn thường xuyên nhìn Vương Hạo với ánh mắt khiêu khích.
Hình như đang nói cậu không phải tài giỏi lắm sao? Vậy qua đây đi! Sao cậu không qua chứ?
Đô Thiên Chí Tôn mở to mắt, quay đầu liếc nhìn Vương Hạo một cái, sau đó thản nhiên nói:
- Nhóc con lộ mông này là người trong vũ trụ Vô Cực chúng ta, hai người thuộc về ân oán cá nhân, tôi không quản chuyện này.
Người mặc áo bào đen kinh ngạc kêu lên một tiếng, sau đó kích động nói:
- Cái gì? Hắn là người trong vũ trụ Vô Cực? Đô Thiên đại nhân, ngài nhất định phải nhìn cho rõ ràng, tiểu tử này tuyệt đối không phải người trong vũ trụ Vô Cực, hắn là người của vũ trụ Thiên Kiếm…
Hai mắt của Đô Thiên Chí Tôn xuất hiện một đường hàn quang.
- Anh đang nghi ngờ ánh mắt của tôi sao?
- Không, không, không…
Người mặc áo bào đen dọa đến liên tục lắc đầu, biểu hiện mình không dám.
Vương Hạo đột nhiên lớn tiếng khóc thét nói:
- Đô Thiên Chí Tôn đại nhân, ngài phải làm chủ cho tôi đấy! Thằng khốn này đã đoạt hết mọi thứ trên người tôi rồi, khiến tôi để mông trần chạy ra ngoài, hiện giờ còn vu khống tôi không phải là người trong vũ trụ Vô Cực, quả thật là xem ngài như thằng khờ đấy!
Người mặc áo bào đen giật giật khéo mắt, nội tâm không ngừng chửi mắng.
Rõ ràng là thằng khốn này tự mình thích lộ mông chạy ra ngoài, hiện tại lại đổ lên đầu của hắn là sao?
Đô Thiên Chí Tôn quan sát Vương Hạo, phát hiện hoàn toàn nhìn không thấu kết cấu bên trong, không nhịn được nhíu mày hỏi:
- Tiểu tử này rõ ràng chỉ có tu vi Vũ Thần, vì sao có thể đi lại trong vũ trụ Đa Nguyên?
Người mặc áo bào đen phản ứng mạnh, Đô Thiên Chí Tôn không nói, hắn cũng thật sự không phát hiện ra điểm này.
Vương Hạo nhìn tới nhìn lui, nói khẽ bên tai của Đô Thiên Chí Tôn:
- Nói cho ngài biết một bí mật, thật ra tôi là thiên thể Vũ Trụ.
Đô Thiên Chí Tôn híp mắt lại, vội vàng hỏi:
- Thật sao?
Vương Hạo nhúng vai.
- Vậy ngài thấy qua Vũ Thần khác có thể đi lại ở vũ trụ Đa Nguyên chưa?
Đô Thiên Chí Tôn vui mừng, cảm giác hôm nay mình thật sự là có phúc tinh soi sáng, không ngờ có thể gặp được thiên thể vũ trụ trong truyền thuyết, nếu nhận làm đệ tử, dẫn ra ngoài tuyệt đối rất có thể diện.
Nghĩ tới đây, Đô Thiên Chí Tôn lập tức bày ra dáng vẻ thế ngoại cao nhân, quyết định để lại ấn tượng tốt cho Vương Hạo, chuẩn bị để lát nữa mở miệng nhận đồ đệ.
Khóe môi của Vương Hạo hơi cong lên, quả nhiên giống như hắn nghĩ, những cường giả này đều không có khả năng chống cự đối với thiên tài siêu cấp, đều muốn nhận làm đồ đệ.
Chỉ có điều hắn đã thể hiện ra thiên thể Vũ Trụ như vậy, nếu để họ biết được hắn là thánh thể Vũ Trụ cao hơn một bậc, vậy chẳng phải muốn bay lên rồi!
Đô Thiên Chí Tôn khẽ nói:
- Lý Uy, tiểu tử này đoạt đồ thì thôi đi, vì sao ngay cả quần áo của người ta cũng đoạt chứ? Mau chóng trả lại đồ cho anh bạn nhỏ này.
- Cái gì…
Người mặc áo bào đen lộ vẻ mặt ngơ ngác, cảm giác kịch bản như vậy không đúng? Vừa bắt đầu hắn là nguyên cáo, hiện giờ vì sao trở thành bị cáo rồi?
Vương Hạo nhìn Lý Uy với ánh mắt khiêu khích, hình như đang nói, trố mắt rồi sao? Chờ lát nữa khiến anh đền tới không còn quần lót…