Lộc Động Đình vẫn cười tươi, không hề bị lời nói của giáo sĩ đả động.
Bởi vì vốn dĩ Lộc Động Đình cũng không phải muốn tấn công tôn giáo, mà chỉ là kiếm chuyện làm cho vui mà thôi.
Hắn sẽ không quan tâm tôn giáo có bị tổn hại hay không, bởi vì Lộc Động Đình biết, tôn giáo đã tồn tại hàng ngàn năm, nó vẫn sẽ tiếp tục tồn tại, cho dù xã hội phát triển đến đâu.
Lúc này Lộc Động Đình cùng giáo sĩ tranh luận chỉ có duy nhất một mục đích là đả kích giáo sĩ, đả kích tín ngưỡng của giáo sĩ, mà không phải là đả kích tôn giáo.
Việc đả kích tôn giáo hãy để cho những người chống tôn giáo, hoặc những nhà hoạt động vô thần.
Vốn dĩ Lộc Động Đình cũng không coi là một người vô thần thực sự, bởi vì Lộc Động Đình cũng thờ phụng tổ tiên, tất nhiên chỉ là thờ phụng để không quên nguồn gốc và nhớ ơn tổ tiên mà thôi.
“Có nghĩa là anh không hề biết tiếng do thái cổ, và những gì anh được học là từ những bản dịch hoặc qua lời nói của những người khác?
Tôi không nghĩ điều đó khác gì với việc tôi đọc bản dịch kinh thánh bằng tiếng việt hoặc tiếng tây.
Theo tôi biết kinh thánh không chỉ được viết bằng chữ do thái cổ, nó còn được viết bằng chữ Ai cập cổ và chữ Hi lạp cổ.
Có hàng ngàn bản kinh thánh khác nhau, tất cả những người dịch hoặc xuất bản đều khẳng định rằng bản kinh thánh của họ là chính xác, và giáo hội cũng công nhận điều đó.
Anh có cách nào để khẳng định bản kinh thánh nào sai hay bản kinh thánh nào đúng?
Hoặc là tất cả các bản kinh thánh đều sai, hoặc là tất cả các bản kinh thánh đều đúng, anh không thể chỉ ra duy nhất một bản kinh thánh đúng.
Bởi vì đó chỉ là bản kinh thánh đúng với anh mà thôi, đối với nhiều người khác, sẽ có bản kinh thánh đúng cho riêng họ.
Tôi không cần phải thực hiện một nghiên cứu nào để có thể đưa ra kết luận rằng hầu như tất cả những người theo đạo thiên chúa đều không quan tâm việc họ sẽ đọc bản kinh thánh nào.
Tính chính xác của kinh thánh không phụ thuộc vào nó là bản kinh thánh nào, bởi vì kinh thánh không chính xác.
Hơn nữa, trừ khi anh gặp người đã viết kinh thánh, hoặc anh trực tiếp gặp chúa, nếu không sẽ không có bất kỳ ai lý giải đúng nội dung kinh thánh với hơn 2000 năm truyền thừa.
Tất nhiên tôi chỉ nói đến nghĩa bóng, chính là nghĩa mà anh nói đến, nghĩa mà không hề tồn tại trong bất kỳ văn bản nào của kinh thánh.
Cho nên anh đưa ra việc cần phải hiểu tiếng do thái cổ để hiểu đúng kinh thánh chắc chắn không thành lập.
Hơn nữa cho dù hiểu tiếng do thái cổ anh cũng không thể nói về những ý nghĩa không tồn tại trong kinh thánh.
Bởi vì kinh thánh chỉ là một tập hợp những câu chuyện tưởng tượng góp nhặt từ khắp mọi nơi ở nhiều nền văn hóa khác nhau, vào thời đại đồ đồng.
Anh hi vọng gì ở những người cổ đại thời đại đồ đồng, anh phải biết rằng thời cổ đại người biết chữ chỉ là một số ít.
Hầu hết họ đều thuộc vào giai cấp thống trị, và những người thống trị chắc chắn sẽ không muốn chia sẻ kiến thức và sự hiểu biết cho người dân của họ.
Kinh thánh và nhiều văn bản tôn giáo khác nhau, được tạo ra để những chức sắc tôn giáo, tức là một số trong số những người biết chữ, đọc và kể lại cho dân chúng bình thường.
Hầu hết chúng đều có nội dung đe dọa, một sự đe dọa tưởng tượng về những hình phạt tưởng tượng ở một thế giới tưởng tượng sau khi chết.
Những gì người dân cần để không bị trừng phạt hoặc được đến với một thế giới hạnh phúc tưởng tượng sau khi chết là nghe lời.
Ngoan ngoãn nghe lời, và họ sẽ không bị trừng phạt, đó là điều mà hầu hết các tôn giáo đều làm điều đó trong giáo lý của mình.
Nó không liên quan đến đạo đức, không có đạo đức nào cho việc bóc lột nô lệ và thống trị, nó có thể là chuẩn mực đạo đức vào thời cổ đại, nhưng chắc chắn không phải là chuẩn mực đạo đức cho người hiện đại.
Mặc dù tiêu chuẩn đạo đức là khái niệm chủ quan, nhưng bởi vì chúng ta đang sống ở hiện tại, chúng ta phải tuân theo chuẩn mực đạo đức của hiện tại, không thể lấy chuẩn mực đạo đức của thời cổ đại để sử dụng cho chuẩn mực đạo đức của hiện tại được.”
Giáo sĩ.
“Tôi không thể đồng ý với anh điều đó, tôn giáo chính là điều tất nhiên.
Nó chắc chắn là điều bắt buộc cho sự thống nhất và phát triển của mọi nền văn minh, anh có thể thấy rằng mọi nền văn minh đều có tôn giáo của riêng mình.
Như vậy con người hiện tại không thể phát triển được đến lúc này nếu như không tồn tại tôn giáo.
Giống như khoa học, có vô số nhà khoa học vĩ đại là người theo tôn giáo, anh có thể đọc trong lịch sử, chỉ có một số ít nhà khoa học vĩ đại là người vô thần.
Hơn nữa, cho dù có một vài lúc tôn giáo kéo lại bước chân của nền văn minh, cũng là điều tất nhiên phải có.
Bởi vì cho dù không có tôn giáo, cũng sẽ có một hệ tư tưởng kéo thụt lùi sự phát triển của văn minh loài người, và dần dần họ sẽ biến nó thành tôn giáo, giống như người ai cập cổ đại.
Anh nói rằng “bởi vì chúng ta đang sống ở hiện tại, chúng ta phải tuân theo chuẩn mực đạo đức của hiện tại, không thể lấy chuẩn mực đạo đức của thời cổ đại để sử dụng cho chuẩn mực đạo đức của hiện tại”.
Tôi cho rằng nó là sai lầm, mặc dù chúng ta sống ở hiện tại và tuân theo chuẩn mực đạo đức của hiện tại, nhưng chúng ta vẫn tồn tại nhiều quy tắc chuẩn mực đạo đức ở quá khứ, đặc biệt là rất nhiều trong 10 lời răn của kinh thánh.
Không được giết người.
Không được ăn trộm.
Không được ngoại tình, không được thèm muốn vợ của người khác.
....
Anh thấy đấy, chúng ta vẫn còn sử dụng chuẩn mực đạo đức của kinh thánh cho tới hiện tại, vậy không có lý do gì để loại bỏ chuẩn mực đạo đức của tôn giáo, đặc biệt là kinh thánh ở thời điểm hiện tại.
Hơn nữa, thực tế rằng gần như mọi luật lệ, hầu hết đều có một phần đóng góp của các quy tắc tôn giáo.
Sự ảnh hưởng của đạo thiên chúa đến chính quyền thế tục là điều không thể tránh khỏi và cũng không cần tránh khỏi, thậm chí có thể nói là cần thiết.
Bởi vì trong quá khứ những người không theo đạo thiên chúa có đạo đức không hề tốt lắm.
Mặc dù nói một số người theo đạo thiên chúa cũng không hề tốt, nhưng điều đó không phải là với tất cả.
Anh có thể chú ý trong kinh thánh, câu chuyện về người Lê vi và cô vợ trẻ, ví dụ mà anh đã đưa ra.
Những người đàn ông đã đòi cưỡng hiếp người Lê vi, sau đó họ đã cưỡng hiếp cô vợ trẻ của anh ta, sau đó bỏ mặc cô bò tới cửa nhà và nằm bất động ở đó.
Sẽ là loại người gì khi mà cưỡng hiếp tập thể một cô gái cả đêm, điều này làm tôi nhớ đến những câu chuyện thảm khốc ở Ấn độ và Pakistan.
Những cô gái bị hiếp dâm tập thể đến chết, hoặc họ đã bị giết hại bởi những kẻ hiếp dâm họ, thậm chí những kẻ hiếp dâm còn thiêu cháy cô gái đã bị chúng hiếp dâm.
Càng đáng sợ hơn, đôi khi những người xung quanh lại đổ tội cho cô gái bị hiếp dâm, đáng sợ nhất là trong vụ án về cô gái bị hiếp dâm trên xe buýt năm 2012.
Các luật sư biện hộ cho nhóm tội phạm tại tòa cũng bày tỏ quan điểm cực đoan về việc phụ nữ ra ngoài buổi tối.
Một luật sư đã nói khi bào chữa trong phiên tòa.
- Nếu con gái hay chị em tôi tham gia vào những hoạt động này trước hôn nhân và tự làm ô nhục mình bằng những điều đó, tôi chắc chắn sẽ đưa họ đến trang trại, đổ xăng lên người và châm lửa thiêu họ trước mặt toàn thể gia đình tôi".
Một luật sư khác cũng đồng tình.
- Trong xã hội của chúng ta, chúng ta không bao giờ cho phép phụ nữ ra khỏi nhà sau 6h30 hay 7h30, 8h30 tối với người không quen biết.
Giáo sĩ Asaram Bapu cũng là một kẻ hiếp dâm, ông ta có hàng triệu môn đồ, nói với các tín đồ của mình rằng sai lầm trên chuyến xe buýt không chỉ do những kẻ tấn công cô gái gây nên.
Ông ta nói rằng.
- Bi kịch này đáng nhẽ đã không xảy ra nếu cô ấy gọi tên trời và quỳ xuống chân những kẻ tấn công, cái sai không chỉ thuộc về một phía.
Thực rõ ràng tôn giáo của họ có vấn đề, vấn đề của họ là vấn đề từ những người lãnh đạo tôn giáo, mà không phải chỉ là vấn đề của tín đồ.”
Lộc động đình rót nước uống một ngụm, cười và ngắt lời giáo sĩ.
“Khoan khoan, anh bạn vừa nói gì?
- Thực rõ ràng tôn giáo của họ có vấn đề, vấn đề của họ là vấn đề từ những người lãnh đạo tôn giáo, mà không phải chỉ là vấn đề của tín đồ.
Đúng!
Đó là vấn đề của mọi tôn giáo, không chỉ là đạo Hindu, nó còn là của đạo thiên chúa, tôi có thể nói cho anh, vấn đề này nghiêm trọng, nghiêm trọng với tất cả mọi tôn giáo, nó không phải là vấn đề riêng của bất kỳ tôn giáo nào.
Tôi vừa mới nói cho anh, cáo buộc về những vụ xâm hại tình dục của các chức sắc tôn giáo cấp cao trong hệ thống của nhà thờ đạo thiên chúa, anh đã quên?
Tôi cũng đã khẳng định là nó kéo dài hàng ngàn năm nay, nó không thể là vấn đề của nửa thế kỷ trước được.
Tôi đọc trong kinh thánh, không có từ ngữ nào kể về cô vợ bé đã chết, cô ấy chỉ kiệt sức sau khi bị hiếp dâm cả đêm, cô ấy cố bò vào nhà nhưng nằm bất động trước cửa.
Và anh chàng người Lê vi, người đã ném cô vợ trẻ của của mình cho những kẻ hiếp dâm tập thể, để bảo vệ mông của anh ta.
Thậm chí anh ta còn không hề giúp đỡ hay bày tỏ sự tôn trọng nào với người đã cứu cái mông của anh ta.
Anh ta đặt cô phía sau con lừa, hoặc có thể là kéo lê cô gái tội nghiệp bằng một sợi dây buộc vào con lừa.
Khi về nhà, người Lê vi chặt cô gái ra thành 12 mảnh, tôi không biết vì sao anh lại khó chịu vì gã luật sư đòi thiêu chết người nhà nếu cô ấy bị hiếp dâm.
Nhưng việc chặt xác của một người, có thể là chưa chết, hoặc bị chính người Lê vi giết chết, tôi không cho rằng điều đó đạo đức hơn.”